Chap23:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh chuyên chú nhìn cô, bàn tay ôn nhu vuốt ve mặt cô, dọc theo cổ, nhẹ nhàngkéo đầu cô xuống. Đôi môi lạnh như băng của anh rơi vào môi mềm của cô, nhẹnhàng hôn. Sau đó, hai tay anh kéo nhẹ sau lưng cô, cô ngã nhào vào trong lòngngực anh.

Anh áp người cô ở phía dưới, dùng nụ hôn ôn nhu trước nay chưa từng có để hôncô, không cưỡng đoạt, không cường thế, cẩn thận như vậy, nhu tình vạn chủng,chuyên chú hôn cô. Tựa như đối với người yêu, như bày tỏ tình cảm của mình màyêu thương cô.

Khi bị anh ôn nhu hôn như vậy, cô từ từ mất đi phòng bị, lạc mình trong nụ hôncủa anh, theo cảm giác của mình đáp lại anh, cùng anh say mê.

Sau đó, bọn họ nhu tình như thế rơi vào trên cổ, trước ngực, thậm chí toànthân…… Bọn họ nóng bỏng hôn nhau, hấp dẫn sự nhiệt tình nấp sâu trong đáy lòngnhau.

Cuối cùng, bọn họ thân mật kết hợp, anh dẫn cô vào trong thế giới tình yêu nhiệtliệt quay cuồng, cô cảm nhận được sự kích thích rạo rực chưa bao giờ trải qua,không cách nào điều khiển mình, tự động cùng anh… nhu tình như nước…

Hết thảy kích tình trôi qua, Hạ Tử Tinh dần dần tỉnh lại, lần này cô cảm thấyvô cùng vui vẻ, không có một chút cảm giác bị áp bách cùng ủy khuất như trướckia. Là bởi vì anh ôn nhu đến thế?!

Cô thầm đánh giá Lâm Lập Phong bên cạnh còn đang ngủ say, lúc này mới phát hiệnthì ra anh lớn lên rất đẹp trai! Cái trán rộng rãi, lông mày đậm, đôi môi, cằmkiên nghị. Ngũ quan như được dùng đao khắc sâu biểu hiện sự kiên nghị bất khuất.

Cô không khỏi đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh, bỗng nhiêntay anh tới đẩy tay cô ra, trong miệng lẩm bẩm: ” Tuyết Lâm, đừng nghịch nữa,anh mệt!”

Tuyết Lâm?! Cái tên này xâm lấn trong đầu óc cô, cô ngây ngẩn cả người! Trong ócnhất thời trống rỗng!

Anh, anh lại coi cô trở thành “Dư Tuyết Lâm” ?! Anh mới vừa rồi ôn nhu không phảivới cô mà là đối với “Dư Tuyết Lâm” , cô chẳng qua là thế thân của “Dư TuyếtLâm” mà thôi!

Đột nhiên, cô cảm thấy sỉ nhục cùng tức giận trước nay chưa có! Cô tình nguyệncùng anh, nhưng lúc đó trong đầu anh có biết cô là ai? Mà hiện tại, anh đối vớicô nhu tình như vậy, vạn phần ôn nhu, trong lòng nghĩ cũng là một người khác!

Nước mắt thương tâm cùng ủy khuất đã rơi đầy mặt, cô từ trên giường chậm rãi ngồidậy, bình tĩnh mặc quần áo tử tế, trở lại phòng mình.

Đi vào phòng rửa tay, cô mở vòi nước, để cho nước lạnh băng từ đầu rơi ướt trênngười. Cô ôm lấy thân thể mình, nhắm mắt lại, cảm nhận nước lạnh thấu xươngtrong mùa đông.

Cả người cô lạnh cóng phát run, nhưng cái lạnh thấu xương của nước không cáchnào dập tắt lửa giận trong lòng cùng ủy khuất của cô! Cô lại trở thành thếthân?! Lại thành thế thân của “Dư Tuyết Lâm”?

Cô – Hạ Tử Tinh luôn kiêu ngạo, là siêu cấp người mẫu! Có bao nhiêu con nhàgiàu quỳ gối trước mặt? Có bao nhiêu người vì hẹn gặp cô mà đứng trước cửa nhàchờ đợi hồi lâu? Có bao nhiêu người vì muốn nhìn thấy cô một cái mà ở sân bay đợichờ mấy ngày chứ?

Cô là Hạ Tử Tinh có hàng ngàn hàng vạn người yêu thích? Từ lúc nào cô đã lưu lạcthành “người yêu thế thân” của người khác? Đối với cô quả thực là vô cùng nhụcnhã! Vũ nhục! Vũ nhục! Vũ nhục quá lớn!

Mà vũ nhục này là Lâm Lập Phong ban cho cô! Lâm Lập Phong đáng hận! Lâm LậpPhong chết tiệt!

Mặt tràn đầy là nước, đã phân không rõ đó là nước mắt hay là nước lạnh nữanhưng cô biết cô lạnh, rất lạnh! Không chỉ là thân thể lạnh băng, lòng của côcòn lạnh hơn!

Thêm một lần nữa cô hiểu, cô không nên có tình cảm với Lâm Lập Phong! Ngay cảlà một chút cảm tình cũng không nên có! Trao cho anh tình cảm của mình, chẳngkhác nào nhận sự thương hại của anh!

Anh chắc chắn là không đối xử tử tế với cô! Cô quá ngây thơ rồi! Anh làm sao cóthể đối tốt với cô? Anh làm sao có thể ôn nhu với cô đây? Cô cũng tự mình đatình quá!

Cô hiểu, yêu anh, chẳng khác nào rước lấy tình yêu vô cùng đau đớn! So với xuốngĐịa ngục còn khó chịu hơn, cô vĩnh viễn không muốn, không nên……

———————————————————————————————-

Sáng sớm thứ hai, Hạ Tử Tinh nhận được điện thoại của em trai và ba từ Mĩ trở về.Cô để điện thoại xuống, lập tức về Hạ gia. Trong phòng khách Hạ gia, cô thấy vẻmặt ba mệt mỏi còn em trai thì tiều tụy.

Hạ Tử Tinh nhất thời xúc động, không khỏi chảy nước mắt. Cô chạy tới ôm cổ emtrai Hạ Tử Hiên thật chặt. Đó là đứa em trai duy nhất của cô, là em trai cô yêuquí nhất, làm sao trở thành như vậy?! Vừa nhìn thấy nó có bộ dạng buồn bã nàycô liền cảm thấy khổ sở!

” Tốt lắm, tốt lắm, không có chuyện gì, tất cả mọi người không có chuyện gì rồi!”Dương Tuệ Lan cười cười mang theo nước mắt.

” Bất quá, lần này Tử Hiên có thể bình an trở lại, phần nhiều là nhờ Lập Phong.Người của nó ở bên kia thật là lợi hại! Chẳng qua là gọi một cú điện thoại mà TửHiên đã được thả ra. Chúng ta lần này nhất định phải cám ơn nó nhiều.” Ba cô rấthưng phấn, đứa con rể có khả năng tốt như vậy, ông cảm thấy rất có mặt mũi!

” Ba xác định là anh ta giúp?” Ánh mắt hoài nghi của Hạ Tử Tinh nhìn ba mình.

” Đó là đương nhiên. Ở Mĩ ta đâu quen thuộc gì, căn bản là không nghĩ ra biệnpháp. Nếu không phải nó, Tử Hiên vốn dĩ không được ra.” Ba cô xấu hổ nói.

Hạ Tử Hiên gật đầu: ” Hôm qua, em ở trong ngục có một luật sư đến tìm, đó là bạncủa anh rể, cố ý tới giúp em ra ngoài. Anh ta rời đi được 30 phút thì em tựdưng được thả ra.”

” Lâp Phong thật có khả năng a! Tử Tinh, con sau này phải chăm sóc nó thật tốt,tận tâm tận lực là một người vợ tốt.” Dương Tuệ Lan nói.

” Thật là một màn rất cảm động a!” Bà vợ cả Lưu Ngọc Mai lúc này vừa từ trên tầngđi xuống, nhìn mọi người một nhà đang đàm luận về Lâm Lập Phong – đứa con rể vốnlà của mình, trong lòng lửa giận tăng cao.

Kể từ khi Lâm Lập Phong cưới Tử Tinh, Tử Phượng mỗi ngày đều đau khổ, khôngcách nào tự kềm chế. Bọn họ bây giờ ngồi tán dương Lâm Lập Phong phẩm chất ưutú các loại, rõ ràng là cố tình bày trò trước mặt!

Không nghĩ tới hồ ly tinh Dương Tuệ Lan năm đó cướp chồng mình, hiện tại congái bà ta, cũng cướp đi nam nhân mà con mình yêu mến! Chẳng lẽ hai mẹ con bà tađều là hồ ly tinh đầu thai?

” Mẹ cả.” Hạ Tử Tinh nhìn Lưu Ngọc Mai rất cung kính chào hỏi. Đối với mẹ cả,cô cũng rất tôn trọng bà. Mặc dù biết bà không thích mình, nhưng cô hiểu mẹmình là kẻ thứ ba xâm chiếm gia đình này cướp đi ba, đối với mẹ cả thương tổn rấttrầm trọng .

Mẹ đã giáo dục cô, bất kể mẹ cả cùng chị hai đối xử như nào cũng không nên oánhận. Bởi vì mẹ đã sai lầm rồi! Mẹ không nên làm người thứ ba phá hoại gia đìnhcủa họ. Nếu như năm đó không phải là mẹ cả nhân từ, để cho mẹ mang cô vào Hạgia, họ hiện tại cũng không biết sẽ ra sao?

Tổng thể là mẹ cả đối với xử là đúng đắn. Cho nên mình cướp đi nam nhân chị haiyêu thích, trong lòng cô cũng thật không tốt!

” Có thể có đứa con rể ưu tú như thế, thật có mặt mũi a! Tuệ Lan.” Lưu Ngọc Maicố ý châm chọc.

Dương Tuệ Lan sắc mặt cứng đờ! Kể từ khi Tử Tinh cùng Lập Phong kết hôn, bà takhông hề hoà nhã, luôn là chê cười không ngừng mình!

” Mẹ con các người thật là lợi hại! Đoạt nam nhân của người ta ngay cả ánh mắtcũng không nháy một chút. Làm cho người ta vô ý không phòng ngừa!”

” Ngọc Mai, chuyện đã định rồi, bà cũng đừng gây sự nữa.” Ba của Hạ Tử Tinh vộivàng nói với bà vợ cả.

Lưu Ngọc Mai liếc nhìn chồng mình một cái, hừ lạnh: ” Đối với ông, Lâm LậpPhong là con rể tốt. Ông có quan tâm ai là người gả cho hắn không? Ông có nghĩqua Tử Phượng đau khổ thế nào?”

” Được rồi! Lập Phong không lập gia đình với Tử Phượng, cưới Tử Tinh là chứngminh hắn yêu Tử Tinh, không phải Tử Phượng! Lúc trước, hết thảy cũng là Tử Phượngchung tình mà thôi! Tất cả mọi người là người một nhà, có cần thiết nói mãichuyện này không tha không?” Ông rất không hiểu được vợ mình sao lại lòng dạ hẹphòi, nghĩ mãi không tha.

” Ba! Ba đối với con như vậy không công bằng!” Hạ Tử Phượng vừa lúc trở lại,nghe được ba nói, trong lòng vừa khổ sở vừa tức!

Cô đi tới trước mặt Hạ Tử Tinh chỉ vào Hạ Tử Tinh tức giận: ” Rõ ràng là màykhông đúng! Mày đoạt nam nhân của tao! Còn nói là chỉ tao chung tình?!”

” Bà chị à, nếu như anh rể tôi thật sự thích chị, vì sao không lập gia đình vớichị mà lại cưới chị tôi đây?” Hạ Tử Hiên nhìn Hạ Tử Phượng đang cay cú rất thỏathích. Nhiều năm, hắn đã hiểu được chị ta khi dễ mẹ và chị mình đã thành thóiquen. Nhưng hắn dù có chết cũng sẽ không để chị ta vào trong mắt!

” Mày ——!” Hạ Tử Phượng nhất thời cứng họng.

” Điều này chứng minh anh rể chưa từng thích chị! Chỉ có chị tự mình đa tình màthôi!” Lời nói của Hạ Tử Hiên giống như một thanh đao lợi hại làm đau đớn Hạ TửPhượng.

Hạ Tử Phượng sắc mặt nhất thời một mảnh trắng, một mảnh hồng. Chỉ có thể mở tomắt nhìn!

” Tối nay tôi hẹn anh rể tới dùng cơm để cảm ơn anh đã ra tay cứu giúp! Đến lúcđó, anh đối với người nào tốt nhất, ôn nhu nhất, chị có thể thấy rõ ràng, anh rểthích nhất người nào?” Hạ Tử Hiên lộ ra một nụ cười lạnh.

Hạ Tử Tinh nghe em trai nói như vậy, trong lòng lập tức thất kinh. Cô lo lắngLâm Lập Phong không chịu tới a. Mặc dù trên danh nghĩa, anh là con rể Hạ gia,nhưng trong tâm anh căn bản không coi chuyện này to tát gì! Anh có đồng ý lời mờicủa em trai không?

Trong lòng cô rất lo lắng! Cô lo lắng tình huống của hai người không hợp để chongười nhà biết, để cho mẹ và em trai lo lắng!

” Con nghĩ Lập Phong rất bận rộn. Anh ấy thường bị mời rượu, không chừng khôngrảnh tới dùng cơm đâu.” Ý niệm trong đầu Hạ Tử Tinh lúc này là muốn đánh emtrai mình a~~.

” Để con gọi điện thoại hỏi anh rể. Cho dù anh không rảnh tới dùng cơm, concũng muốn đích thân cám ơn anh ấy.” Hạ Tử Hiên quyết định.

” Như vậy……” Hạ Tử Tinh do dự.

” Điện thoại là bao nhiêu? Chị ba.” Hạ Tử Hiên hỏi chị số điện thoại.

” Ừ……” Hạ Tử Tinh ấp a ấp úng, không biết nên làm thế nào? Nếu trong điện thoạiLập Phong đối với Tử Hiên không khách khí, cô nên xử trí thế nào?

Sau này còn mặt mũi nào đối mặt với người nhà?

” Chị, làm sao nữa?” Hạ Tử Hiên cảm thấy chị mình rất kỳ quái.

” Không sao. Em muốn điện thoại của anh ta phải không?” Hạ Tử Tinh nuốt nuốt nướcmiếng.

” Đúng vậy.” Hạ Tử Hiên nghiêm túc nhìn chị mình.

” Nga, tốt.” Hạ Tử Tinh bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra tìm số điện thoạiLâm Lập Phong. Cô giờ này khắc này khẩn trương đến nỗi tay chảy đầy mồ hôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro