🍈33 BẠI LỘ🍈

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Sáng sớm tỉnh dậy không thấy Tzuyu bên cạnh Jungkook hoảng sợ vội mặc quần áo đi tìm cô nhưng anh vừa bước khỏi giường ba bước thì thấy cô bước vào.
" Jungkook anh dậy rồi à, sao không ngủ thêm chút nữa " bước vào phòng thấy anh có vẻ lo lắng gì đó nên cô lên tiếng hỏi.
" Tzuyu " Jungkook chạy đến ôm chặt lấy cô dịu dàng nói tiếp :
" Tỉnh dậy không thấy em anh rất sợ " buông cô ra đưa tay lên vuốt nhẹ trên mái tóc mềm mượt của cô Jungkook nói.
" Không phải em đang ở cạnh anh sao, để em giúp anh đeo cavat " mỉm cười nhẹ Tzuyu cầm chiếc cavat ngay bàn đeo cho Jungkook rồi cô tiếp tục nói :
" Hôm nay em đặc biệt dậy sớm nấu bữa sáng cho anh nha nên anh mau chóng vệ sinh cá nhân đi rồi xuống nhà ăn sáng " hôn nhẹ lên má anh rồi cô quay người bước ra khỏi phòng.
Nhìn bóng lưng của Tzuyu anh mỉm cười hạnh phúc anh thấy dạo này cô rất lạ nhưng thôi chắc cô đang vì anh mà học làm một người vợ hiền.
*******************************
Ngồi trên bàn ăn chỉ có Jungkook và Tzuyu đang vui vẻ ăn sáng.
" Jennie đâu sao không ăn sáng cùng chúng ta " mọi hôm trước khi anh ngồi vào bàn ăn đều thấy Kim Jennie nay không thấy anh thắc mắc hỏi.
" Kim Jennie không được khỏe nên vẫn ngủ anh ăn đi " gắp thức ăn cho anh, Tzuyu cười nhẹ trả lời anh.
" Ừ vậy anh đến công ty đây " ăn xong Jungkook dịu dàng nói với Tzuyu.
" Jungkook anh có thể ở nhà với em một chút được không ? " Tzuyu nói nhỏ dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn anh.
" Sao vậy nhớ anh sao bảo bối " mỉm cười bước đến trêu chọc cô rồi Jungkook nắm tay cô cùng ra ngoài phòng khách.
Trên sofa Tzuyu tựa đầu trên vai anh dịu dàng nói với anh :
" Jungkook anh phải chăm sóc cho bản thân mình thật tốt nha "
" Đồ ngốc này có em ở bên anh thì lúc nào anh cũng tốt " Jungkook hôn lên tóc rồi mắng yêu cô.
" Sau này chắc em sẽ không thể bên cạnh anh nữa rồi " Tzuyu buồn bã nhỏ giọng nói.
" Tzuyu, em làm sao vậy từ hôm qua anh đã thấy em rất lạ ? " đẩy cô ra anh lo lắng hỏi cô.
"À thì sau này chúng ta già nếu em đi trước anh thì sao đây " Tzuyu nói nhẹ với anh.
" Em làm anh sợ rằng em sẽ rời xa anh " hôn nhẹ lên môi cô, Jungkook nói tiếp :
" Anh đến bang Phi Ưng có chút việc giải quyết rồi sẽ về nhà với em " buông cô ra anh rời đi hôm nay anh cảm thấy rất lo lắng nên anh quyết định không đến công ty nữa.
" Jungkook tạm biệt "
Bưng tô cháo bước vào phòng Kim Jennie, cô gọi cô ta dậy.
" Kim Jennie ăn cháo đi " đỡ đầu cô ta dựa vào gối cô dịu dàng nói.
" Tzuyu tôi không muốn ăn " Kim Jennie giả bộ mệt mỏi nói.
" Ăn đi cô còn đứa nhỏ, Kim Jennie sau này không có tôi cô phải chăm sóc cho Jungkook thật tốt " Tzuyu dịu dàng nói.
" Tzuyu tôi sẽ về Ý cô đừng làm gì dại dột " cô ta giả vờ sợ hãi khuyên nhủ  nhưng trong lòng cô ra rất vui.
" Thôi cô ăn đi tôi ra ngoài " nói xong cô lập tức ra ngoài.
*********************************
Tại bang Phi Ưng.
" Điều tra sao rồi ? " Jungkook cao ngạo lạnh lùng hỏi Hoseok.
" Thưa Lão Đại tôi điều tra được trong ly rượu ngài uống có thuốc ngủ loại nhẹ chỉ có tác dụng ba mươi phút đến một tiếng, đã kiểm tra kĩ video ở nhà hàng Lavender và kiểm tra kĩ hiện trường cho thấy ngài và Kim Jennie không hề xảy ra chuyện gì và việc Chou tiểu thư xảy ra chuyện vào bữa tiệc nhà Lee Seung Ri đều là do một tay Kim Jennie làm " Hoseok tường tận báo cáo chi tiết mọi việc cho anh nghe.
" Được, cậu ra ngoài đi " nghe được đáp án từ Hoseok, Jungkook lạnh lùng nói.
" Vâng " nói xong Hoseok lập tức bước ra ngoài tiếp tục công việc của mình.
Ngồi trên chiếc ghế bằng vàng có hình chim ưng bay lượn hai tay anh siết chặt vào nhau, lạnh lùng nghiến răng nói :
" Kim Jennie, cô, được, lắm " uổng công anh luôn xem cô ta như em gái mà yêu thương, đụng đến anh anh có thể nể tình xưa mà tha cho cô ta nhưng cô ta không biết sống chết là gì dám đụng đến Tzuyu người phụ nữ mà anh xem trọng nhất, yêu thương nhất.
Trên đường lái xe về nhà Jungkook tâm trạng vô cùng tốt, anh muốn nhanh chóng về nhà báo tin này cho Tzuyu, anh muốn cho cô biết anh không làm gì có lỗi với cô cả.
Tâm trạng tốt anh bước vào nhà không thấy cô, anh hỏi dì Son :
" Tzuyu đâu ? " mặc dù giọng nói có phần lạnh nhưng không có lạnh giống trước nữa bởi vì anh cũng xem dì Son như mẹ mình vậy vì bà luôn yêu thương quan tâm anh và Dahyun từ nhỏ.
" Dạ Tzuyu nói ra ngoài cùng với một người bạn thưa thiếu gia " dì Son cung kính trả lời anh rồi tiếp tục công việc của mình.
" Ừ " Jungkook ừ nhẹ một tiếng rồi bước lên phòng, xem ra không chỉ cô nhớ anh mong anh về sớm, anh cũng rất nhớ cô. Nghĩ đến Tzuyu, Jungkook nở một nụ cười hạnh phúc rồi nhanh chân bước lên phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro