Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì bị đại d*m ma uy hiếp cậu nhân viên đáng thương mỗi ngày đều phải mặc áo lót tình thú đi giao hàng.

Hại hắn hiện tại nghĩ tới đi làm lập tức muốn khóc.

"A Tiến, khuôn mặt chứ đừng cứ như khổ sở giống như người ta thiếu chú mấy trăm vạn vậy." Lý Cơ Lâu buồn bực gõ đầu hắn " Cười lên đi, không phải tối hôm nay tôi đưa chú đi làm việc hay sao?"

"Tối hôm nay?"

"Đúng vậy, chính là tối nay. Ngày đó không phải nói rõ ràng rồi, chú quên rồi sao?"

Trời ạ, hắn bị tên đại d*m ma kia vùi dập thực sự quên mất tiêu rồi!

"Vậy... Tôi trở về thay bộ quần áo mới trước đã."

"Tốt, vậy chú tắm rửa thay một bộ mới đến chỗ đó chờ anh." Lý Cơ Lâu nhét vào tay hắn một địa chỉ "Ăn mặc đẹp một chút nha."

"Làm việc gì mà mặc đẹp một chút hả?" Lưu Bộ Tiến hoài nghi nhìn sang người bạn thân " Lý Cơ Lâu, anh không phải giới thiệu tôi đi ngưu lang chứ?"

"Ngưu lang?" Lý Cơ Lâu khinh thường liếc mắt khinh thường đánh giá lên xuống hắn "Dựa vào bộ xương sườn của chú sao? Giữ lại tự mình hầm canh đi."

"A, đừng coi thường tôi! Tôi là Lưu Bộ Tiến công phu trên giường là tuyệt đỉnh đấy nhé!"

Có thể ở trên giường d*m ma một đêm hắn tiếp sáu lần mà không tinh tẫn nhân vong, còn không phải lợi hại hơn người bình thường sao?

"Được rồi, được rồi, cứ giữ lấy mà nói khoác với người yêu. Đi nhanh đi, tối nay 7h!"

"Được, nhất định tôi sẽ đến đúng giờ."

Lưu Bộ Tiến tan việc lập tức chạy về nhà cởi chiếc áo lót chết tiệt trên người ra, sau khi tắm rửa đổi ngay một chiếc áo thoải mái cùng quần bò, vội vã đi đến địa chỉ ước hẹn.

Dựa theo địa chỉ đi tới một tòa nhà ấn tượng, mới dừng xe đã phát hiện Lý Cơ Lâu đứng đợi phía dưới.

"Ơ, Lưu Bất Tận!" Lý Cơ Lâu rất không hài long nhìn trang phục hắn diện " Không phải bảo chú ăn mặc đẹp chút sao?"

Lưu Bộ Tiến nhịn không được đảo cặp mắt trắng dã "Được rồi, Lý Cơ Lâu, đừng có giỡn nữa, tôi hiện tại đi làm việc chứ không phải đi bán thân, ăn mặc đẹp hay không cũng đâu quan trọng mà đúng không?"

"Được, được, tự mình lo bản thân đi. Lát nửa đùng hối hận đấy."

Luue Bộ Tiến nhún vai, không đem lời cảnh cáo của hắn để trong lòng.

Chờ hắn lên lầu nhìn

Oa, đại sảnh lộng lẫy hào hoa,đèn thủy tinh lộng lẫy đến lóa mắt, nhân viên công tác tây trang thẳng thóm, dung mạo tuấn tú, chỉ có khốc suất phá bảng a!

Cuối đầu nhìn trang phục bản thân bỗng nhiên có chút chán nản.

"Hoan nghênh đã ghé thăm." Một suất ca tiến đến nhìn hắn mỉm cười "Xin hỏi ngài có thẻ không ạ?"

"Thẻ gì đay?" Lưu Bộ Tiến ngượng ngùng quay đầu hỏi Lý Cơ Lâu.

Ở đây rốt cuộc là làm gì? Thế nào hắn nhìn nửa ngày mà không đoán được.

"Tôi đến, tôi đến. Cứ theo tôi là được." Lý Cơ Lâu lộ ra vẻ mặt tươi cười niềm nở "Chúng tôi đến tìm Lam kinh lý."

"Xin hỏi ngài là Lý tiên sinh sao?"

"Đúng vậy."

" Lam kinh lý đang ở phòng làm việc chờ ngài, mời bên này."

"Cảm ơn."

Hai người được đưa đến mặt sau phòng làm việc.

Một mỹ nhân dung mạo hết sực ôn nhu không thể phân rõ giới tính ngồi ở phái sau bàn làm việc, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

"Tiểu Lam." Lý Cơ Lâu kêu gọi vô cung thân mật.

"Ừm."

Lam Bộ Trúc lạnh lung quét mắt nhìn hắn, tiếp theo lại cuối dầu nhìn vào máy tính.

"Tiểu Lam, cậu sao lại lãnh đạm với tôi thế chứ." Lý Cơ Lâu nhớ lạ trước kia người này cứ như con cún con suốt ngày làm nũng bên cạnh hắn " Cậu định không để ý đến tôi nữa sao?"

"Buồn nôn! Cút xa ra một chút." Lam Bộ Trúc đẩy hắn ra.

"Đừng như vậy mà, ta là Lý Cơ Lâu, anh em kết nghĩa từ nhỏ tới lớn cùng cậu đấy."

"Tôi không có phúc khí đó."

"Tiểu Lam." Lý Cơ Lâu lại tăng thêm động tác làm nũng, không ngừng giật ống tay áo hắn.

"Được rồi, được rồi. Đủ! Nếu còn giật nữa quần áo của bổng công tử sẽ rách mất, bằng tiền lương ít ỏi của một nhân viên giao hàng anh có bồi thường nổi không?"Lam Bộ Trúc không vui trừng Lý Cơ Lâu "Hắn chính là thân thích mà anh nói?"

"Đúng, đúng!" Lý Cơ Lâu gật đầu như đảo tỏi! " Cậu xem, rất không tên nha! Muốn dung mạo có dung mạo, muốn vóc người có vóc người."

" Tôi thì lại thấy muốn dung mạo không có dung mạo, muốn vóc người không có vóc người!" Lam Bộ Trúc không chút ý tứ tạt nguyên thùng nước lạnh vào mặt hắn "Bất quá..."

Lam Bộ Trúc đột nhiên đứng lên đi về phía Lưu Bộ Tiến, trên dưới đánh giá một hồi "Trên người hắn có một loại mùi vị vô cùng đặc biệt..."

Mùi vị? Lưu Bộ Tiến vội vàng giải thích " À, tôi vừa tắm xong, gần đây đã thay đổi một loại sữa tắm mới, bởi vì siêu thị đang giảm giá, nên "

"Ngậm miệng!" Lý Cơ Lâu hổn hển che miệng hắn.

"Hahaha..." Lam Bộ Trúc thoải mái cười to.

Nụ cười đẹp quá đi!

Lưu Bộ Tiến nhìn không khỏi choáng váng.

Thân thích của anh thật thú vị, so với ông chú Lý Cơ Lâu thật trung thực hơn nhiều!"

Lam Bộ Trúc mỉm cười " Lưu Bộ Tiến, sau này cậu làm việc dưới trướng tôi. Hoan nghênh tới rạp chiếu phim điện ảnh " Cảo Phi Ki"

Rạp chiếu phim điện ảnh "Cảo Phi Ki"? Tên gì mà nghe mắc cười vậy?

"Phốc"

Lưu Bộ Tiến không nhịn được phốc cái cười ha ha.

"A Tiến!" Lý Cơ Lâu hung hăng trừng mắt hắn.

"Xin thứ lỗi, xin thứ lỗi!" Lưu Bộ Tiến nét mặt vội chuyển sang nghiêm túc, đứng lại vững vàng.

"Không sao!" Lam Bộ Trúc phất tay không quan tâm "Ta khi đó ở trong rạp chiếu phim lập kế hoạch, nghe thấy cái tên cũng chửi thề sống chết phản đối. Đang tiếc ông chủ của chúng ta lại rất thích, ổng nói cái tên này rất dễ gọi cũng rất dễ nhớ, sau này làm ăn sẽ rất phát đạt."

"Kết quả thế nào?" Lý Cơ Lâu hỏi " Nhất định làm ăn rất bết bác. Tôi thấy đổi tên sẽ tốt hơn."

"Anh Hiểu cái gì?" Lam Bộ Trúc lườm xéo hắn "Chúng ta làm ăn rất tốt. Nếu không thì thân thích anh sẽ rất khó mà có việc làm đấy."

"Dạ, dạ Lam lý kính anh minh."

Nói nửa ngày vẫn không nói vào trọng điểm, Lưu Bộ Tiến có điểm khẩn truong hỏi " Lam kinh lý, tôi làm công việc gì?"

"Người chỉ đường, phụ trách giúp khách ngồi vào vị trí chỉ định, sau đó ngồi ở ghế dự bị xem có gì cần giúp không là được."

"Cảm ơn Lam kinh lý, tôi nhất định sẽ phục vụ người thật tốt!"

Woa, thật tốt, như vậy còn có thể xem phim miễn phí nữa.

Hi hi! Hắn Lưu Bộ Tiến đã đổi vận! Không ngờ lại tìm được công việc nhẹ nhõm ah.

"Lý Cơ Lâu, cám ơn anh, anh thật là đại ân nân của tôi mà."

"Hắc hắc, không cần khách khí, không cần khách khí."

Chờ chú ở đây có thể tìm được một nửa khác sẽ cảm ơn tôi hơn nữa.

Lý Cơ Lâu đắc ý đến cái đuôi cũng vểnh lên cao!

...................

Lưu Bộ Tiến nhanh chóng thay một bộ đồng phục, mặc vào áo sơ mi đen cộng thêm cà vạt đỏ bắt đầu công việc.

"Đến, đầu tiên là quen thuộc với sơ đồ vị trí chỗ ngồi đã, đợi một lát nữa xem tôi chỉ dẫn thế nào rồi học theo."

Lão điểu bắt đầu chỉ dẫn người mới thực hành.

"Dạ, cám ơn, tôi sẽ cố gắng học tập."

"Không cần khẩn trương, công việc này rất đơn giản. Nếu như cậu có thể chịu đựng mỗi đêm đều xem phim là không có chuyện gì."

"Vậy thì không vấn đề, tôi rất mê điện ảnh xem nhìu cũng chả sao."

Lão điểu quăng ánh mắt kì lạ sang hắn.

"Không ngờ cậu cũng có loại sở thích này."

"Hả? Sở thích gì?"

Lão điểu không trả lời, khách đang liên tục tiến vào phòng, nguyên phòng gần như không có chỗ trống. Hơn 90% vào xem phim đều là phái nam.

Cũng khó trách, ngày hôm nay chiếu phim nói về trong quân đội.

Đợi đến thời gian chiếu phim, khách cũng đã ngồi nghiêm chỉnh, các người học việc mới cũng đã theo các người chuyên nghiệp ngồi vào chỗ làm việc.

Ánh đèn lập tức tối sầm, màn hình cực lớn bắt đầu chiếu bộ phim hôm nay "Tình chiến hữu"

Tình hình mới bắt đầu rất kịch tính và đặc sắc, nói về nam diễn viên chính sau khi nhập ngủ thì xảy ra chuyện trong quân đội.

Nhìn cách anh hòa hợp với các anh em trong quân đội, mọi người cũng nhau tiếp nhận huấn luyện đồng cam cộng khổ.

Lưu Bộ Tiến lần đầu xem bộ phim như thế này, xem như thưởng thức khẩu vị mới.

Nhưng sau đó, cảnh chuyển hẳn xuống dưới

Nam diễn viên bị binh biến đau lòng khổ sở không thôi, mấy chiến hửu bèn đến an ủi hắn.

Đang lúc Lưu Bộ Tiến vì tình cảm tốt đẹp giữa những người bạn mà rơi lệ thì

"Để anh em chúng tôi an ủi cậu!"

Ngay sau đó quần áo trên người nam diễn viên bị lột sạch.

Mấy người đàn ông kia như hổ đói mà nhào lên cấu xé xâm phạm hắn.

Hết mơn trớn đến ôm hôn, thổi khí nóng, cuối cùng thậm chí chân thương thục đạn thành đại nồi sào.

A a a a!

Đây...đây là phim điện ảnh gì mà biến thái quá vậy?

Lão điểu nhàn nhạt quét mắt sang hắn.

Lưu Bộ Tiến che mắt lại không dám nhìn, muốn khóc mà không có nước mắt nới" Có phải rạp chiếu nhầm phim rồi không? Đường đương là rạp chiếu phim điện ảnh "Cảo Phỉ Ki" chúng ta sao lại chiếu phim G?"

Cậu đang lảm nhảm gì đó? Chỉ nghe tên rạp chiếu phim cũng nhìn ra được rạp chúng ta chuyên môn chiếu phim G rồi!"

Lưu Bộ Tiến nghe nói mà ngẩn ngơ.

Cảo Phỉ Ki... Làm phi "Kê"... (làm Gà)

A a a! Biến thái a! Biến thái a!

Hẳn Liên Bộ Tiến có phải gần đây gặp quỷ rồi không?

Sao cứ bị quỷ đón đường, cả ngày dính đến "D*m"?

Trên màn ảnh chiếu cảnh nóng bỏng, dưới màn ảnh cũng ko đỡ hơn

Dõi mắt nhìn lại, có những cặp nam nhân kích động đến nỗi hôn môi tại chỗ.

Thậm chí có chút khách nhân bắt đầu sỗ sàng với người bên cạnh.

Lưu Bộ Tiến nhìn thấy tròng mắt thiếu chút rớt ra!

A a a! Lý Cơ Lâu! Anh sao lại tìm cho tôi công việc biến thái thế này?

Ông đây đã bị anh hại chết! Trở về nhất định tôi sẽ đem anh chiên lên ăn!

Lưu Bộ Tiến vừa giận vừa thẹn, tuy che được đôi mắt nhưng ko che được tiếng phóng đãng bên trong rạp chiếu phim.

Mẹ ơi! Nam diễn viên này cũng rên rỉ quá lố đi.

Hắn bị tên ma d*m kia XX cũng không rên kinh khủng đến thế.

Lưu Bộ Tiến đang khóc không ra nước mắt hồi tưởng lại, lão điểu lại tiếp tục cùng hắc chia sẽ thông tin nội bộ "Cho cậu biết, kịch bản phim được chiếu trong rạp là do ông chủ chúng ta nghĩ ra đấy, còn được công ty người mẫu cùng mẫu cùng CLB "Muốn làm muốn làm" đầu tư quay. Phòng bán cháy hết vé nha!

Cái gì? CLB "Muốn làm muốn làm"?

Thấy quỷ nữa nữa nữa rồi!

Lưu Bộ Tiến nghe câu cuối cùng lập tức phát điên, mắt ngấn nước chạy ra ngoài.

Đang muốn tìm Lý Cơ Nhục không biết tính sổ, lại thấy hắn ngồi ở đại sảnh cùng mấy nhân viên khác đang nói chưyện phiếm

"Lý Cơ Lâu!" Lưu Bộ Tiến khí hung tợn đi qua, kéo dài đến một góc " Anh thật đúng là bạn tốt của tôi"

"Ha ha,tôi đương nhiên biết rồi.Chú không cần quá cảm kích tôi,đối bạn tốt tôi luôn hết mình. Thế nào?" Lý Cơ Lâu cười đến d*m đãng vô cùng.

Mặc dù hắn không hiểu vì sao đàn ông lại thích đàn ông ,nhưng chỉ cần bạn tốt hắn có được hạnh phúc,hắn đương nhiên giúp bạn hắn tìm được cơ hội.

"Cảm kích?" Lưu Bộ Tiến giận ngược lại cười,nắm lấy cằm hắn cười say đắm " Vậy để ông đây cảm kích anh thật tốt! "

"A a a,chú làm gì a? Đừng có mà hôn tôi,tôi không thích đàn ông!" Lý Cơ Lâu sợ đến liều mạng vùng vẫy.

"Anh không có hứng thú chẳng lẽ ông đây có hứng thú?" Lưu Bộ Tiến hổn hển gào to.Nếu ko phải xui xẻo gặp gỡ tên d*m ma kia,hắn Lưu Bộ Tiến đời này sẽ không cho tên đàn ông sờ cái mông hắn dù 1 chút này!

" Nếu chú ko hứng thú thì sao lại thích Hác Lập Hải ?"

"Cái gì?" Lưu Bộ Tiến bị nói trúng tâm sự,mặt thoắt cái đỏ ửng lúng túng nói "Anh... Sao anh lại biết?"

" Hừ hừ,dựa vào chút bản lĩnh của chú mà lừa đc tôi sao hã?" Lý Cơ Lâu đột nhiên giữ lấy vai hắn,nói 1 cách nghiêm túc :

" A Tiến,chú hãy chết tâm đi. Hác Lập Hải là tên hoa tâm sẽ không làm chú hạnh phúc. Chú nên sớm thoát khỏi,đừng có càng lún sâu"

Lưu Bộ Tiến nghe trong lòng chua xót,viền mắt bỗng nhiên phiếm hồng. Kể từ ngày hắn phát hiện thích Hác Lập Hải, sau đó 1 lóng tay cũng ko nói với ai. Ngoại trừ quan hệ đồng tính bị mọi người chán ghét,quan trọng hơn thế giới của y và hắn thật sự cách nhau quá xa. Địa vị xã hội (XH), thu nhập ,tướng mạo ,học lực ,tất cả đều chênh lệch rõ rệt. Cho dù y là con gái ,Lưu Bộ Tiến cũng ko mún trèo cao, huống chi là đàn ông. Mối quan hệ vừa bắt đầu đã kì dị nhưng tại sao hắn lại thích đàn ông? Lưu Bộ Tiến nhịn ko đc lòng đau nhói, nước mắt trào ra khoé mắt.

"Ai da, chú đừng có khóc mà" Lý Cơ Lâu là lần đầu thấy bạn tốt hắn khóc trước mặt, tay chăn lúng túng lặp đi lặp lại an ủi.

" Đc rồi, đc rồi ,tôi sẽ ko nói nữa" ngượng ngùng ko biết làm sao để an ủi đàn ông, Lý Cơ Lâu ko thể làm gì khác hơn nhẹ nhàng ôm lấy bả vai hắn.

"Xin lỗi,tôi ko sao rồi" Lưu Bộ Tiến nhanh chóng lau đi nước mắt. Quá mất mặt rồi sao lại khóc cơ chứ. Đã 1 bó tuổi mà còn học cách thiếu nữ đa sầu đa cảm.

"A Tiến chú thật sự thích y, có đúng ko?" Lý Cơ Lâu hiện tại thật sự rất lo lắng. Hắn biết bạn tốt hắn tâm tư đơn thuần,ở trong XH đầy rẫy giả dối này như những con khủng long bị tuyệt chủng. 1 tâm tư đơn thuần 1 khi yêu ai thì sẽ ko dễ dàng quên. Haizz, rốt cuộc hắn phải làm gì để bạn thân hắn chết tâm với cái tên đại hoa tâm ko biết tiết chế kia ,dời tình cảm đi ko đc sao? Đúng lúc Lý Cơ Lâu nghĩ mún nát óc,vừa nhất mắt đột nhiên thấy người mà trong lòng vừa mắng, 4 mắt giao nhau. Hác Lập Hải đứng ở đầu đại sảnh,nhìn thấy rõ toàn cảnh Lưu Bộ Tiến cùng xú nam ôm ôm ấp ấp. Tốt lắm, cậu nhân viên ko biết sống chết này đúng là ngày càng lớn mật! Dám lén bổn đại gia đi hẹn hò? Còn cùng nhau đến xem phim G?

Thấy Hác Lập Hải sắc mặt đen như đáy nồi, thanh niên tuấn tú đứng bên cạnh hiếu kỳ theo ánh mắt của y nhìn lại : "Anh họ, anh đang nhìn gì vậy?"

"Ko có gì,đi thôi" Hác Lập Hải cố ý thân mật ôm chặt eo thiếu niên rời đi.

Haha, lần này đúng là trên trời rơi xún cơ hội tuyệt vời! Lý Cơ Lâu thấy tình trạng đó vui mừng vô cùng, ở 1 bên liều chết châm mồi vào lửa, thêm mắm dặm muối : "A Tiến, cậu xem, cậu xem kìa! Sắc ma ko biết tiết tháo kia ko những nam nữ ko những ăn sạch mà còn trái ôm phải ấp căn bản là tên ăn chơi sành đời"

Lưu Bộ Tiến thấy Hắc Lập Hải rõ ràng nhìn thấy hắn mà làm bộ ko quen biết bỏ đi,chào hỏi cũng ko, vừa thương tâm vừa tức tối! Con mẹ nó ! Cậu tưởng cậu là ai haả ?! Ông đây ko phải ko có Hắc Lập Hải cậu sẽ sống ko nổi. Trên đời này thiếu gì suất ca, hắn Lưu Bộ Tiến tuỳ tiện cũng bắt đc cả đống!

"Đi! Lý Cơ Lâu,chúng ta đi mướn phòng!"

"Cái gì?" Lý Cơ Lâu sợ đến run rẩy " Chú ... Chú mún làm gì anh hả? Anh đây ko mún sáp chú cũng ko mún bị chú sáp đâu nha"

"Sáp cái đầu anh đấy" Lưu Bộ Tiến cho hắn 1 cú sốc " Ông đây 1 chút hứng thú với mông chú cũng ko có! Tôi nói mướn phòng ở đây là phòng VIP, không chỉ xem phim mà còn có thể ca hát,uống rượu. Tối hôm nay,chúng ta ko say ko về!"

"Chú ko đi làm sao?"

"Anh mún mắt ông đây mù sao? Muốn tôi mỗi ngày nhìn phim G buồn nôn,tôi thà ... đi rửa nhà VS còn hơn!"

"Nhưng mới ngày đầu đi làm đã xin từ chức thì tôi phải làm sao nói với tiểu Lam?"

"Có gì để khai báo? Vậy anh làm thay tôi, toàn bộ tiền lương của tôi xem như của anh"

"Cái gì? Tôi đây ko làm đâu"

" Vậy thì ít nói! Chuyện anh gây ra anh tự mình thu dọn"

"Trước đây anh bị băm thành thịt tương hãy theo đi ca hát đã"

____

"Cuộc sống của người kia sống trong túi vàng túi bạc

Cuộc sống của ta lại không đáng giá

Nếu người kia mở miệng là ngôn ngữ nhạn ngọc

..........."

Trong phòng VIP có người đàn ông đang gào rách cổ họng,giọng ca như giết heo.Lý Cơ Lâu thật muốn bịt lại hai lỗ tai trốn vào nhà vệ sinh,khuôn mặt khổ còn hơn mướp đắng.

Nhưng nể tình bạn tốt thất tình thương tâm uống say rượu mà bỏ qua,sát trư xong,tiếp heo giết kê {gà} đi!

"Thì ra anh hoa ngôn xảo ngữ

Chân tình ư anh lừa tôi sao

Thì ra anh là người miệng lưỡi ranh ma

Đạt tới mục đích thì anh đi

A a. . . Tôi hỏi anh

A a. . . Tôi hỏi anh

Lương tâm của anh rốt cuộc ở đâu!"

Hát đến câu cuối cùng còn đại phát thần uy,kéo lấy cổ áo Lý Cơ Lâu,đem cả người hắn sống sờ sờ... đến một đầu sofa khác —"Ôi chao! Cái eo của tôi. . ." Lý Cơ Lâu ngã trên sofa,nửa ngày không dậy nổi.

"Hừ,cái d*m ma này,không được giả chết! Ông đây hôm nay phải xem lương tâm của cậu có phải bị chó ăn rồi không!"Lưu Bộ Tiến uống say đến mù mờ bay nhào tới bắt đầu bới ra quần người đàn ông!

"Hừ hừ,mỗi lần đều là cậu thượng tôi! Lần này để ông đây khai bao cho cậu!"

"A a a,tiểu tử thối,chú điên rồi àh!"Lý Cơ Lâu biết rằng lần này nếu mà còn không ra tay sợ rằng cái mông sẽ khó giữ được!Vội vàng hướng ngực hắn đấm một quyền!

"A a! Đau quá!Cậu . . . cậu đánh tôi?" Lưu Bộ Tiến trừng to mắt,không dám tin nhìn hắn"Cậu sao có thể đánh tôi?"

Oa một tiếng gào khóc!"Ô. . . tôi yêu cậu như thế. . . cậu sao có thể đánh tôi. . . cậu không lương tâm a không lương tâm. . ."

Thấy bạn tốt khóc đến nước mắt một bên nước mũi, Lý Cơ Lâu cũng muốn khóc theo! Ô. . . đây đây là kết cục phá hoại tình cảm người khác sao? Tôi Lý Cơ Lâu thật là kê bà đáng chết mà!

"Ô. . . tôi rất yêu cậu. . . cậu không nên chà đạp tôi. . . Ô ô. . ."

"Được được rồi, tôi cũng yêu cậu,t ôi sẽ không chà đạp cậu nửa, quần áo này là tôi mới mua, xin cậu đừng có đem nước mắt nước mũi bôi lên a!"Lý Cơ Lâu khóc không ra nước mắt,cầm lấy giúp hắn lau mặt.

Đang ở hai người "Nồng tình mật ý" thì ——

Rầm! Cửa lớn bị hung hăng đạp mở!

Hai người cùng lúc ngây ngẩn cả người! Hác Lập Hải sải bước nhanh đến chỗ Lưu Bộ tiến, như tu la tà ác hung hăng chìm chằm chằm Lý Cơ Lâu,nắm cổ áo hắn ném sang một bên——

"Ai u!" Một tiếng rên thảm thiết! Lý Cơ Nhục đáng thương bị biến thành thịt heo khô!

"Hừ! Chỉ dựa vào chân yếu tay mềm này như ngươi mà cũng muốn đoạt người của Hác Lập Hải ta sao?"Hung hăng túm người đàn ông kia lên "Cậu nhân viên không biết sống chết kia! Đi theo tôi! Trở lại tôi sẽ tính sổ rõ ràng với anh!"

Lưu Bộ Tiến thấy sát khí trên người ác ma vốn còn say lại bị dọa tỉnh!

"A a!Cậu mau buông tôi ra!"Hai người dây dưa đi ra ngoài,lại bị một mỹ nhân cười khanh khách đến ngăn cản——

"Ai nha,Hác đại tác phẩm gia,hôm nay sao lại rảnh rỗi đến rạp chiếu phim điện ảnh cảo phi ki của chúng tôi vậy hả?" Lam Bộ Trúc nheo lấy đôi mắt đẹp nhìn sang y.

"Tiểu Lam, tôi có chuyện quan trọng hơn cần phải làm không có thời gian để ý cậu."Hác Lập Hải kéo lấy người muốn lập tức rời khỏi.

"A a a! Lam kinh lý... người đâu..cứu mạng a!"

"Chờ một chút." Lam Bộ Trúc vươn tay ra nói "Lưu Bộ Tiến là nhân viên mới của rạp chiếu phim điện ảnh cảo phi ki, hiện tại lại đang trong giờ làm việc, anh muốn đưa hắn đi đâu?"

Lưu Bộ Tiến như nghe được lệnh ân xá!"Đúng đúng! Tôi muốn đi làm! Tôi lập tức trở về làm việc!"

"Đi làm?" Hác Lập Hải hai mắt nguy hiểm nheo lại "Anh đang ở đây làm việc?"

"Đúng đúng, hôm nay là ngày đầu tôi đi làm, là Lam kinh lý chọn tôi làm có đúng không?" Lưu Bộ Tiến đôi mắt trông mong nhìn Lam Bộ trúc.

"Đúng vậy!" Lam Bộ Trúc vô cùng phối hợp hùa theo.

Hác Lập Hải nghe lập tức phát hỏa!Tiểu đông tây này rõ ràng không muốn sống! Ban ngày đi giao hàng đã đủ khổ,buổi tối còn nhận công việc thêm! Hắn cần tiền vậy sao?

Muốn tiền,Hác Lập Hải hắn có thiếu gì tiền!

Hừ lạnh một tiếng,"Anh rốt cuộc làm công việc gì?"

"Người soát vé! Nhưng công việc này hết sức quan trọng, tôi rất vui đấy!" Lưu Bộ Tiến nỗ lực trợn mắt lựa lời để nói.

"Như vậy sao,tôi đây đương nhiên không thể phá hỏng công việc của anh." Hác Lập Hải phi thường thân sĩ cười "Mau đi đi."

Thấy tên d*m ma lại dễ dàng tha cho hắn,Lưu Bộ Tiến không khỏi sửng sốt.

Oa,sẽ không đơn giản thế? D*m ma này hôm nay uống nhầm thuốc rồi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro