09. Không thể tin tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


     "Seishin, không cần phải giả vờ khỏe mạnh. Không khỏe nhớ nói." Tobirama một bên nhắc nhở, một bên cẩn thận sắp xếp đồ đạc nhiều ngày nằm viện của cô con gái.

  Nữ tử tóc đen ngoan ngoãn gật đầu, vốn dĩ ban đầu còn sẽ vùng vẫy nhưng hiện tại nàng sẽ không, vì như vậy là vô ích với sự cứng đầu của hai cái nam tử nhà mình. Nhưng chuyện đáng nói ở đây là những vị khách không mời vẫn luôn rình rập xung quanh, từ giả làm nhân viên y tế cho đến người nhà thăm bệnh hay thái quá nhất là có cả xạ thủ theo dõi nàng sinh hoạt từ tòa nhà đối diện. Seishin đối này không thể không bận tâm, tiểu Tobi vốn dĩ là nhẫn giả liền sẽ cực kì nhạy bén với ánh mắt của người khác, nhiều lúc nghỉ ngơi cũng là cau chặt hai mày cực kì khó chịu. 

  Nàng lại không có giác quan nhạy bén như vậy, cảm thấy thật sự phiền não. Có điều nàng giờ phút này đã là con cờ dùng để đe dọa "Maraschino" của Tổ Chức, chỉ cần hắn sẩy chân, nàng liền sẽ lên thớt làm con tin. Thân là người nắm rõ kịch bản thế giới, nàng biết những chuyện này sẽ không vui vẻ gì.

  Là nàng làm không tốt chức trách của mình, khiến Tobirama nhiều thêm mấy cái việc phải lo.

     "Nghĩ gì mà thất thần thế?" Tobirama Senju hai tay xách túi, hướng nàng quan tâm hỏi. 

     "Không có gì đâu, chúng ta đi thôi." Seishin cười cười, nhanh chân bắt kịp hai cái đầu trắng rời khỏi bệnh viện, "Chúng ta sẽ đón taxi sao?" 

  Tobirama Senju thập phần bình tĩnh đáp: "Không, đồng nghiệp của ta sẽ đón. Hắn đề nghị, vừa hay cũng không có vấn đề gì." 

     "Ra là vậy..." Nữ tử cười trừ.

  Nói là đồng nghiệp cũng không sai, Bourbon cùng Tobirama mấy tuần qua đều là cùng nhau làm việc, giết người hay thu thập tình báo đều thực thuận lợi cùng dễ dàng. Hiển nhiên đối với Tobirama mà nói là rất nhẹ nhàng công tác, Bourbon chuyên nghiệp lại có thân thủ tốt như vậy, hoàn toàn có thể an tâm hắn sẽ không làm lỗi cái gì. 

  Mà Bourbon từ dạo đó cũng bắt đầu có những tình báo quan trọng mà mình muốn, về điểm yếu của Maraschino. Tỷ như một lần nọ, sau khi hoàn tất thủ tiêu đối tượng nhiệm vụ, Tobirama Senju cùng Bourbon sẽ về địa điểm gặp mặt cùng nhau. Thông thường toàn bộ chặn đường đều sẽ không có người chủ động bắt chuyện, có điều, hôm đó không theo lẽ thường lắm. 

  —Ring ring

  Điện thoại reo. Tobirama Senju mang ra chính mình di dộng, màn hình hiển thị [Seishin] hai chữ rõ ràng, Bourbon ánh mắt một lướt cũng có thể đọc được. Anh nghĩ Maraschino sẽ ngắt máy, vì giữa các thành viên Tổ Chức với nhau đều có kiêng dè cùng phòng bị, đó là bình thường. Nhưng trước khi Bourbon kịp nhận thức được thì hắn đã ấn nhận cuộc gọi. Qua loa điện thoại anh chỉ mơ hồ biết đầu dây bên kia là một cái thiếu nữ, nội dung nói chuyện không rõ. 

     "Sao thế? Không khỏe?" Tobirama thanh âm ôn hòa đi không ít, nhẹ nhàng hỏi thăm, lại chờ nàng đáp mới bất giác cười, đồng thuận nói, "Được, đừng quá sức. Bảo Tobi đi cùng đi. Ừm, cẩn thận điểm." 

  Bourbon một bên tinh thần run rẩy một bên bắt đầu suy đoán các thể loại trường hợp quan hệ của hai người. Dựa vào thái độ và phản ứng của Maraschino có thể trừ bỏ được quan hệ tình lữ, hắn đối kia cái kia thiếu nữ giống như hậu bối hơn. Có thể là em gái hoặc con gái. Nhưng anh cũng không hoàn toàn tin tưởng, có thể Maraschino có sở thích lừa gạt tình yêu của các thiếu nữ mới lớn, đem các nàng vào Tổ Chức trong vòng. 

  Ai cũng ngầm hiểu Tổ chức sẽ có một số mặt không thể nói, tiêu biểu là, thí nghiệm và dược tề. Còn thí nghiệm trên cái gì cũng như mục đích của thuốc đến nay vẫn chỉ là suy đoán. Bourbon không loại trừ khả năng sẽ có thí nghiệm trên cơ thể người cái loại này tàn nhẫn cùng máu lạnh, chỉ là nghỉ tới nếu thật sự Maraschino dùng cách này tìm về "vật thí nghiệm", Bourbon sẽ thật sự tìm cách trảo hắn trước tiên!

     "Chú ý một chút, ngươi lái xe a Bourbon." Tobirama Senju sau khi gát máy mới chú ý được đồng sự hôm nay không quá tỉnh táo, nhất thời thất thần trong khi lái xe. 

  Thanh niên tóc vàng da ngâm hơi giật mình, cười trừ qua loa đáp: "A nga, thật tình, tối qua có điểm ngủ không ngon." 

     "Mệt mỏi quá độ sao?" 

     "Cũng là đi? Gần đây nhiệm vụ đột nhiên nhiều như vậy." 

  Tobirama suy xét một chút, quả thật gần đây nhiệm vụ lớn nhỏ gì cũng sẽ xuất hiện, ngoại trừ vẫn đang tiến hành Gin nhiệm vụ lần trước gặp mặt giao cho, bên ngoài râu ria tỷ như ám sát người này, theo dõi thu thập tình báo người kia đều sẽ xuất hiện. Nói chung là bắt ép lao động quá nhiều. 

     "Cũng không biết là có cái gì sóng to gió lớn sẽ đến." Hắn thở dài, vân vê một chút di động trong tay, "Chú ý nghỉ ngơi, Bourbon." 

  Mà người nghe cũng đột nhiên căng chặt da đầu, giả cười che giấu căng thẳng hoàn mỹ đến mức suýt chút nữa Tobirama đều không thể nhìn ra, "Cảm tạ ngươi nhắc nhở, ngươi cũng nên chú ý chút nghỉ ngơi." 

     "Ừ. " Hắn chậm rãi đáp, đôi ngươi đỏ gạch nhìn qua gương chiếu hậu trong xe mà hơi hơi nheo lại, hắn thì thào, "Cho ta xuống ở ngã tư bên kia, Bourbon." 

  Nhận ra bất thường nhưng không thể tra hỏi, thanh niên có điểm cứng nhắc gật đầu, "Được." 

  Sau đó Bourbon giả vờ rời đi nhưng lại trốn ở gần đấy theo dõi tình hình, vì tình báo mà học qua môi ngữ, anh có thể đại khái hiểu được Maraschino nói gì với nhóm người vừa hiện. Bọn họ là thanh viên tổ chức, thủ hạ của ai không rõ. 

  Anh cũng không thể nhìn thấy toàn bộ đối thoại của hai bên do tầm nhìn bị giới hạn, chỉ đại khái biết được bọn chúng muốn theo dõi nhất cử nhất động của anh cùng Maraschino. Quả nhiên là hành tung bị báo cáo đi lên, anh sẽ không ngạc nhiên nếu hắn ta cùng bọn họ thông đồng muốn lật tẩy "Bourbon" cái này người. 

  Nhưng Maraschino đó đang bảo vệ hành tung cho anh!

  Hắn ta đang đe dọa bọn họ, 'Ngươi về nói với hắn, ta có cách nhìn người của ta, tốt nhất đừng tiếp tục chọc vào ta điểm yếu. Nếu không lần tới, hắn sẽ chết.' Đó là nguyên văn mà anh "nghe" được từ Maraschino. 

  Bourbon tất nhiên nghi ngờ, chỉ là không thể làm lơ. 

  Thân ở hắc ám, nhưng Maraschino lại như thể quang minh.... Bourbon, không, với thân phận là Furuya Rei, anh có điểm hy vọng Tobirama Senju là cái người tốt. Đó là cá nhân hy vọng mà thôi.

  Vì Maraschino là sát thủ của Tổ Chức, tay hắn nhuốm đầy máu tanh, thân thể vây sâu vũng lầy, hắn ta ở trong bóng đem lạnh lẽo ắt cũng mang theo không ít hơi thở của cái ác, Furuya Rei chỉ có thể đơn phương hy vọng.... Tobirama Senju là Tobirama Senju, không phải là Maraschino. 

.

  Gia đình ba người nhà Senju ở trước cửa bệnh viện không lâu thì Bourbon đã đánh xe đến đón. Anh ta vẫn như vậy quen thuộc trong bộ tây trang xám màu, lịch thiệp và bí ẩn. Seishin nhìn anh ta bằng đôi mắt nâu, như thể xuyên thấu qua lớp mặt nạ Amuro Tooru mà trực tiếp đối diện với Furuya Rei. Và điều đó làm anh cảnh giác. 

     "Seishin, Tobi, đây là đồng nghiệp của ta, Amuro Tooru." Tobirama Senju giọng điệu vẫn trầm ổn thường tình mà giời thiệu, cũng xem như không thấy việc thanh niên tóc vàng da ngâm vừa bị con gái dọa đến dựng ra bộ dáng 200% đề phòng. 

     "Chào anh, Amuro-san. Gọi em là Seishin được rồi ạ." 

  Seishin mỉm cười nhẹ nhàng, dáng vẻ vô hại như thể vừa rồi chỉ là ảo giác của bản thân Amuro mà thôi. Anh nhìn cô gái nhỏ, đánh giá một cách kín kẽ. Nàng chẳng khác một cô nữ sinh cao trung là mấy, chỉ duy có đôi mắt kia mang đến một hơi thở nguy hiểm, rằng nàng có thể nhìn thấu tất thảy bí mật trên thế gian này, rằng nàng biết anh là Furuya Rei chứ chẳng phải Bourbon hay Amuro Tooru gì đó.

     "Chào hai em, không làm phiền cả nhà chứ?" 

  Đè nén cảm giác bị vạch trần, anh nhìn sang đứa trẻ tóc trắng bên cạnh nàng, cậu giống hệt với Maraschino chỉ là chẳng có ba vệt đỏ nổi bậc lại thu hút trên gương mặt, từ đôi mắt đỏ gạch đầy sắc bén cho đến biểu cảm lạnh nhạt thờ ơ chẳng hợp tuổi. Cậu bé ấy làm anh nhíu mày. 

     "Không làm phiền đâu." Thiếu nữ vẫn giữ nụ cười của mình, thúc giục tiểu Tobi, "Nào, Tobiru." 

     "C-Chào anh, Amuro-san." Tiểu Tobi có điểm ngượng ngùng lại bắt ép chính mình mở lời, cậu không thích cảm giác mà anh mang đến.

  Một loại cảm giác che đậy, hơi thở của bí ẩn, đặc biệt là gián điệp. Cậu đã từng gặp qua không biết bao kẻ theo đuôi, những kẻ trà trộn vào để ám sát phụ thân và gia huynh, cả cậu cùng hai đứa em nhỏ cũng đã từng là mục tiêu. Loại hơi thở ấy làm cậu khó chịu và dè chừng. 

     "Chúng là con của ngươi?" Amuro Tooru sau khi chờ cả ba người lên xe, hỏi. 

     "Xem như đi." Tobirama Senju nhún vai, "Số 321, Beika." 

  Amuro Tooru có điểm ngoài ý muốn khi nghe được một địa điểm cụ thể như vậy, dù có là an toàn phòng thì cũng không có mấy người sẽ chủ động nói ra như thế. 

     "Được." 

  Anh biết một điều rất rõ ràng, rằng Tobirama Senju tin tưởng anh. Hoặc ít nhất là hắn tỏ ra hắn tin tưởng anh. Là nằm vùng, anh không thể tin hắn, không thể có thật cảm với hắn hay thậm chí là "con cái" của hắn.

  Furuya Rei tự nói với lòng mình như vậy.

  Chẳng biết là sẽ được bao lâu mà thôi....


####

END CHAPTER

19/09/2023

Mutori

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro