Chap 31: Chia tay?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❗Ai đọc chùa tui biết à nha :<<
_______

Mặt trời lặn xuống, một tia nắng chiều tà cuối cùng lúc này đã tắt, màu vàng ấm áp dần dần lạnh xuống.

Mặt hắn rơi vào trong bóng tối, hắn im lặng đi đến bên cạnh bàn học, bắt đầu sắp xếp lại đồ trên bàn.
Sau khi cất sổ ghi chép, sách vở lại như ban đầu, đứng dậy rời đi.

Lúc đi ngang qua thùng rác, hắn dừng một chút.

Sau khi tiết học buổi chiều kết thúc, phòng học vừa mới được quét tước qua. Thùng rác rất sạch sẽ, ngoài hộp thuốc kia ra thì chẳng có gì khác.
hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, rồi đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, hắn lại nhìn thấy một người ngoài dự liệu ở cuối hành lang.

Rindou dựa vào trên lan can, nhìn nơi xa, không biết suy nghĩ cái gì, sườn mặt hiện ra vài phần tịch mịch, vẳng vẻ.

Chiều tối, trong phòng học không có một bóng người, sau khi được ánh hoàng hôn phủ lên ngược lại cũng không có vẻ quạnh quẽ.

Hắn thấy rõ, Rin đột nhiên cười.

Với thể chất của một người tập võ của hắn, thị lực tốt hơn mấy lần so với người bình thường.

Khoảng cách rất xa, hắn vẫn có thể tinh tế mà nhìn thấy khi Rindou cười rộ lên giống như ánh nắng ban mai, cảm giác vừa sáng ngời vừa dịu dàng.

Hắn khẽ chống tay lên lan can, ngắm nhìn một lúc lâu:" Thế mà lại cười nói vui vẻ với tên đó...tôi đợi em lâu quá..phải làm sao đây,hửm RinRin?"

Rắc ——

Tiếng đồ vật bị bẻ gãy vang lên trên hành lang yên tĩnh, cảm giác tồn tại vô cùng rõ ràng.

Rindou giống như nghe thấy cái gì, quay mặt nhìn qua đây.

Trước khi cậu nhìn qua, hắn đã trốn vào chỗ lối rẽ.

Dựa vào góc tường, lấy cây bút bị bóp gãy từ trong túi ra. Mày hắn hơi nhíu lại, đút tay vào túi quần rồi rời đi.

Rindou sau khi ra ngoài, đứng trên hành lang một lúc, nhìn khuôn viên trường được hoàng hôn nhuộm thành màu vàng đang từng chút phai màu đi.

Thấy cậu thất thần Shizu lo lắng hỏi:" Có chuyện gì sao? Nhìn vẻ mặt em rầu rĩ chưa kìa?!"

"A... không có, tự nhiên hồi tưởng lại kỉ niệm ngày xưa tí thôi."

"À..hoàng hôn đẹp nhỉ? Nếu nó làm em nhớ lại ký ức ngày xưa thì cứ nhìn đi. Anh đợi được!"

"Không cần không cần! Xong rồi, chúng ta đi về thôi!!"

Nói rồi 2 người mỗi người rẽ một hướng, ai về nhà nấy.

_Còn tiếp_
8/11/2021

____________________________________
Author's note: Mất tích mới 9 ngày thồi, không sao không sao :')

Ráng đợi tôi sống sót qua tuần thi này mấy cô sẽ có nhiều chap để gặm hơn :<

Thân gửi, moa moa~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro