Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoa mang ba lô tiến vào lớp , vì là khoá mới nên các tân sinh viên chưa biết nhau . Mỗi người một góc riêng , vài ba bạn trai nhanh nhảu thì làm quen với nhau .
Khoa ngồi chống cằm , tin nhắn của Truyền đến :
- ‘ chúc em ngày học đầu tiên vui vẻ ‘
Khoa trả lời :
- ‘ thanks anh , have a niceday ‘
- ‘ trường mới có bị ai ăn hiếp nói anh nha , ha ha ‘
- ‘ lỡ bị thì cũng chịu chứ biết sao giờ ‘
- ‘ anh bay xuống xử liền ‘
Khoa mỉm cười
Bỗng có tiếng gõ bàn : ‘ cốc , cốc ‘
Khoa ngẩng lên , trước mặt Khoa là một bạn trai , ồ không là một bạn gái . Tóc cắt ngắn , mặc áo sơmi rộng bỏ tay vào túi quần , nhưng gương mặt thì rất xinh xắn , đôi mắt tròn to ẩn sau lớp kính cận :
- Bạn gì ơi , mình ngồi chổ này được không ?
Khoa đang nhắn tin cho Truyền nên mỉm cười rồi gật đầu .
Bạn đó ngồi xuống rồi chìa tay ra :
- mình là Xuyến Chi , rất vui được biết cậu
Khoa rụt rè đưa tay ra bắt ;
- Mình là Bảo Khoa , rất vui được biết bạn
Khi chạm bàn tay Chi , Khoa mới chắc chắn đây là con gái , bàn tay rất mềm mại . Xuyến Chi mở ba lô lấy ra một cái burger rồi quay sang Khoa :
- Bạn này ăn hông , ăn chung nè
Khoa lắc đầu ;
- Cám ơn Chi ăn đi
Xuyến Chi ngoạm một miếng , đầu lắc lư thưởng thức , một lát sau cô bé lại rút ra một hộp sữa , cắm ống hút và hút ‘ rột , rột ‘ . Khoa lén nhìn sang thấy cử chỉ của Xuyến Chi thật dễ thương
Sau bao ngày nghĩ , buổi học hôm nay với Khoa thật là dài
Truyền ngồi trong văn phòng của phòng Gym , ngón tay xoay xoay cây viết suy nghĩ mông lung . Sau khi Khoa đi , Truyền thấy rất trống vắng . Đã quen mỗi sáng mỗi tối bên nhau , giờ không có Khoa ở bên cạnh , Truyền như chơi vơi trong vô vàn nỗi nhớ về Khoa . Đi trên con phố hai người thường qua , Truyền vẫn thấy y nguyên cảm giác Khoa ngồi sau lưng . Chiều về nhà ngồi trước hiên nhìn cây mận , Truyền vẫn nghe như tiếng cười nói của Khoa vẫn còn hiện diện ...
Nhiều lần Truyền soạn tin nhắn : ‘ Anh nhớ em quá ‘ , rồi lại xoá , không gửi cho Khoa .
Tiếng chuông điện thoại làm Truyền thoát ra khỏi dòng suy tư , số điện thoại của Huyền My :
- Anh Truyền , xuống kèm cho em bài này đi
Truyền bước xuống phòng tập . Huyền My trông rất hớn hở :
- Tối nay đi Rain với tụi em nha
Truyền chỉ mỉm cười không hứa . Truyền lấy tạ con rồi hướng dẫn bài tập cho Huyền Mi , trong đầu của Truyền đang nghĩ : ‘ không biết giờ Khoa đang làm gì ?’
Giờ giải lao giữa các tiết học
Khoa đứng ở ban công nhìn xuống tán cây Phượng xanh mướt , từ xa , một sinh viên cùng lớp , hai tay đút vào túi quần , bước đi khá kiểu cách tiến tới trước mặt Khoa :
- Chào em , em tên gì , làm quen nhé
Giờ Khoa mới nhìn người đối diện , bạn này khá nổi bật trong lớp vì cao , chắc khoảng 1 mét 85 , tóc cắt thời thượng có hai đường sọc trên mép tai , gương mặt rất khôi ngô . Khoa nghe bạn gọi mình là em , Khoa hất mặt trả lời :
- Tuổi gì kêu tui là em ?
Bạn trai cười mặt hất lên trông khá bất cần ;
- Thấy dễ thương kêu bằng em đó được không
Khoa hừ mũi nói thầm : ‘ trẻ trâu ‘
Bạn trai dí dí mũi giày xuống đất , nhìn Khoa ánh mắt trêu ghẹo :
- Anh tên Quốc Anh , em tên gì ?
- Khiết Bông
Quốc Anh mặt hơi thộn ra , nhăn mày :
- Con trai mà tên Bông
- Ờ , thì sao
Mặt Khoa vênh lên có nét kiêu ngạo
- Uhm ... không sao , Bông đi xuống căn - tin uống nước với anh không
- Không
Quốc Anh nhìn Khoa chăm chú :
- Vậy Bông muốn uống gì , anh mua lên cho
- thôi , cám ơn
Rồi Khoa bỏ vào lớp , Quốc Anh quẹt ngón tay cái ở cánh mũi thầm thì :
- Chảnh hả , để coi !
Rồi cậu cười nhếch mép đi xuống cầu thang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro