Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rain Bar
Nhạc xập xình sôi động , Truyền cố len qua một nhóm thanh niên đang nhún nhảy để tìm bàn của Hoàng My . Cũng không quá khó để tìm vì Huyền My cùng hai người bạn gái đang đứng nhún nhảy tại một bàn đặt gần bục họ rất nổi bật và lắc lư sexy , gần đấy có hai thanh niên trạc tuổi Truyền mà Truyền đã biết qua chuyến đi phượt vừa rồi
Trên bục , ba dancer ăn mặc hở hang đang uốn éo theo điệu nhạc
Bạn nam trong nhóm rót một ly rược đưa cho Truyền , Truyền cụng ly với mọi người , Nhạc EDM sôi động , rượu và không khí náo nhiệt nơi này phần nào làm cho nỗi trống vắng trong tâm hồn Truyền vơi đi .
Huyền My bước đến cạnh Truyền , tay My bá vai Truyền rồi cụng ly rượu vào ly của Truyền , Truyền uống cạn một ly nữa
Soạn tập vở và dụng cụ xong , Khoa cầm điện thoại nhắn tin cho Truyền : ‘ anh đang làm gì vậy , chuẩn bị ngủ chưa ? ‘
Tiếng nhạc quá lớn làm Truyền không biết tin nhắn đến
Khoa làm vệ sinh rồi trở ra vẫn không thấy Truyền nhắn tin trả lời , lưỡng lự một chút , Khoa quyết định gọi cho Truyền vì cậu thấy quá nhớ Truyền , muốn nghe giọng nói của Truyền
Chuông reo rất lâu Truyền mới trả lời , đập vài tai Khoa là âm thanh hỗn tạp và giọng Truyền lẫn trong đó . Khoa chỉ nghe loáng thoáng ‘ anh sẽ gọi lại sau ‘
Khi đó , ở một góc xa có một nhóm thanh niên đang uống rượu và hút shisa , người thanh niên ngồi giữa bàn khá chiếm chệ , ánh mắt sắt lạnh , hất hàm về phía bàn Huyền My :
- Em My đổi gu cơ bắp hả tụi mày ?
Một người có vẻ là đàn em trả lời :
- Dạ lúc này thấy nó đi với thằng Truyền con nhà Thuỳ Thọ hoài à
Người thanh niên gườm ánh mắt về phía Truyền hừ giọng :
- Được lắm cu , để coi mày đủ sức đua với tao không !
Khoa nằm chờ đợi điện thoại của Truyền , với âm thanh Khoa đã nghe thì chắc chắn Truyền đang ở trong một bar nào đó . Khoa có một chút chạnh lòng
11 giờ , Khoa đã lim dim đôi mắt , chuông tin nhắn đến , Khoa vội chụp lấy điện thoại , số điện thoại lạ :
-‘ Anh chúc Bông ngủ ngon - Q A ‘
Khoa thở dài , tin nhắn mình chờ đợi thì không đến , tin nhắn không đợi thì đến . Khoa nhắc tin chúc Quốc Anh ngủ ngon rồi giật mình : _Ủa , sao Quốc Anh có số điện thoại của mình nhỉ ! ‘
Tiếng chuông tan học reo lên , cả lớp nhốn nháo ra về
Quốc Anh phốc nhanh đến bàn Khoa :
- Bông ơi , về đường nào vậy đi chung không ?
Xuyến Chi đang cài khoá ba lô ngạc nhiên quay sang Khoa
- Ủa bạn còn có tên Bông nữa hả ?
Quốc Anh nhanh nhảu :
- Ủa , ngồi cạnh nhau mà không biết tên hả , Khiết Bông , tên nghe cưng hen
Xuyến Chi nhăn mũi hỏi lại :
- Cái gì , bạn nói tên gì ?
Quốc Anh nói to chậm rãi :
- Khiết Bông
Xuyến Chi cười ngặt nghẽo :
- Ờ hay , Khiết Bông là Không biết đó bạn
Quốc Anh ngớ người , mặt thộn ra . Khoa khoác ba lô lên vai rồi bước ra khỏi bàn , miệng cười tủm tỉm
Quốc Anh chạy theo :
- Cái đồ lừa đảo , đứng lại cho anh , đồ lừa đảo

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro