Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm dài Truyền thức trắng . Lời đề nghị lấy Huyền My làm vợ của mẹ giống như một cái án tử với chàng lúc này . Truyền đã yêu Khoa và trong tâm trí Truyền giờ chỉ có Khoa mà thôi . Truyền đau vô cùng khi nghĩ đến kết thúc một tình yêu vừa mới chớm nở với Khoa . Chàng thương Khoa rất nhiều , Người con trai đó đã vướng vào tình ái với chàng . Truyền biết Khoa yêu chàng nhiều lắm , nhìn vào ánh mắt Khoa là Truyền cảm nhận được một trời yêu thương Khoa trao cho chàng , vậy mà giờ đây ... Khoa ơi ! Anh phải làm sao đây ?
Truyền uể oải bước ra khỏi phòng khi đồng hồ đã báo 8 giờ . Vừa xuống cầu thang chàng đã không tin vào mắt mình , Huyền My đang ngồi cùng mẹ chàng ở bàn ăn . Huyền My nhìn Truyền mỉm cười , Truyền không còn cách nào , chàng bước tới chào Huyền My rồi kéo ghế ngồi đối diện . Bà Thuỳ xởi lởi :
- My nó chờ con hơn nửa tiếng rồi đấy , thôi coi ăn sáng rồi chở nhau ra phố chơi đi
Truyền thấy đường đột và khó chịu , nhưng nhìn sự hồ hởi của mẹ cộng với ánh mắt đang chờ đợi của Huyền My , chàng dã không thể nói lời từ chối . Truyền ăn qua loa cho xong , rồi đứng lên :
- Anh đi thay đồ , em muốn đi xe máy hay đi xe hơi
Câu nói của Truyền có chút đắng cay nhưng Huyền My không quan tâm
Bà Thuỳ với lấy chìa khoá xe đưa cho Truyền :
- Đi xe hơi cho nó mát , đi xe máy làm gì cho nắng nôi
Truyền đi cùng Huyền My trong một buổi hẹn hò vô vị , Huyền My muốn đến một nhà hàng mới khai trương của bạn , Truyền không phản đối , thể xác âm thầm đi theo Huyền My còn tâm hồn của chàng đang phiêu bồng ở phương nào . Đôi khi câu chuyện của họ bị đứt quãng bởi lời nhắc của Huyền My : Anh làm gì mà cứ lơ ngơ vậy ?
Đã năm ngày , một thời gian quá dài cho tình trạng lành lạnh của Khoa và Truyền , Khoa đã không còn chịu đựng được , cậu quá nhớ Truyền , nỗi nhớ có thể làm Khoa phát điên lên mất . Khoa cần nghe giọng nói ấm áp của Truyền , những lời thủ thỉ yêu thương gây nghiện của Truyền
Một lần nữa , Khoa chủ động gọi cho Truyền .
Khi ấy , Truyền đang ngồi trong bàn ăn cạnh Huyền My và hai người bạn của My . Truyền bắt máy và nói nhanh : ‘ anh sẽ gọi lại sau ‘ . Một chút hẫng hụt làm khoé mắt Khoa cay cay . Linh tính của Khoa báo hiệu một điều gì đó làm cho Khoa rất bất an .
Nắm vỗ giấc trưa nhưng Khoa không cách nào ngủ được . Khoa cầm điện thoại và lướt feed , dòng trạng thái của Huyền My gắn tag facebook của Truyền ‘ đang trong một mối quan hệ ‘ . Tim Khoa như nhảy ra khỏi lồng ngực . Khoa vô facebook của Huyền My thì thấy ảnh chụp mới có Truyền ngồi cạnh .
Khoa rã rời và tê dại từng centimet cơ thể , đau quá , có thể như vậy được sao anh ? Mắt Khoa như dại đi nhìn vảo khoảng không trước mắt . Khoa không tin vào những gì mình thấy . Không , đó chỉ là một trò đùa , rằng lát nữa đây Truyền sẽ gọi cho Khoa và tấc cả chỉ là một trò đùa , chỉ vậy thôi
Chờ đợi và chờ đợi , không có cuộc điện thoại nào cho Khoa , Khoa hoàn toàn bế tắc và cần một liều thuốc an thần , âm nhạc , chỉ có âm nhạc lúc này mới cứu rỗi tâm hồn Khoa mà thôi
Khoa đến phòng trà , chưa có vị khách nào vì còn sớm . Khoa đến chổ đàn dương cầm và người nhạc công bước ra nhường chổ cho cậu . Khoa dạp một đoạn bài nhạc mới mà Khoa đang thích : ‘ Muộn màng là từ lúc ‘ , rồi Khoa cất tiếng hát :
‘ Đôi khi em vẫn mong rằng mình đừng có nhau bao giờ
Đôi khi em cố tin thiên đường ta có sẽ không thể tan
Quên nhau ta cố quên nhưng càng thêm nhớ thêm thương nhiều
Nước mắt cũng đã khô chẳng còn để khóc nỗi đau còn

Muộn màng là từ lúc ta chưa gặp gỡ
Muộn màng là từ lúc ban sơ vừa quen
Nghẹn ngào là từ luac yêu thương vừa chớm
Ta hẹn nhau cuối đời nói lời chia tay
..........
Hay là ta sẽ thôi , thôi đừng chia xa
Thôi thì ta sẽ không bao giờ chia xa ‘
Người nhạc công đã ghi lại bài hát xúc động từ Khoa , Khoa hát trầm buồn da diết , đôi mắt như hồ thu buồn thăm thẳm . Khi Khoa rời ghế , người nhạc công đến vỗ vai Khoa :
- Cháu hát hay quá , chú nghe mà nổi cả gai ốc đây nè
Rồi người nhạc công chia sẻ clip đã quay cho Khoa trên Facebook , ngay lập tức , lượt người xem và share tăng vung vụt . Tối hôm đó Khoa nhận được tin nhắn từ công ty giải trí :
‘ Bên anh rất mong em tham gia cuộc thi , và ngày thi bán kết cũng gần tới , mong phản hồi của em ‘
Truyền sau một ngày đi chơi khá mệt , chàng đi tắm rồi nằm vật ra giường . Truyền giật mình vì ngồi bật dậy nhớ ra là có hứa gọi cho Khoa , Truyền cầm điện thoại thấu dấu đỏ , chàng bấm vào xem và thấy Khoa hát , gương mặt Khoa u buồn tan nát , đôi mắt như ngậm một khối nước chực chờ bung ra , từng câu hát nhẹ nhàng nhưng như sát muối vào vết thương làm bùng lên những cơn đau dữ dội . Truyền gục đầu trên hai cánh tay mình đôi vai rung lên , chàng khóc nghẹn ngào rồi tức tưởi như một đứa trẻ

Bình chọn cho mình nhé !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro