Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên nền sân khấu đen thẳm , đèn polo chiếu thẳng góc xuống vị trí Khoa ngồi đàn , ánh sáng trong veo . Khoa mặc một bộ vest màu xanh lam nhạt bên đàn piano màu trắng , Khoa dạo những nốt đầu :
- ‘ Em mơ mình thấy anh , trên con phố nhỏ ta đã tưng qua
Có đôi lần ướt mưa nhớ mấy cho vừa bang tay ấm
Những hẹn hò thoáng qua , anh đến rất vội
Anh rất gần với em như chưa hề rời xa
Giọng Khoa trầm buồn mênh mang :
- ‘ Có ai bảo với em xa anh sẽ làm thôi nhớ về nhau
Cánh hoa nào cũng phai tháng năm thôi chờ ngày thôi nhớ
............
Sân khấu tràn ngập ánh sáng xanh như ánh trăng mơ màng
Khoa gằn những nốt đàn vô câu điệp khúc :
‘ Tưởng như em gặp lại anh trong đêm xanh
Nép vài vai anh nghe tiếng anh cười
Chỉ cần ta nhớ về nhau có bao giờ tiết nuối
...........
‘ Em mơ thành mây bên anh , ta thấy như trăng dưới chân mình
Ở một thế giới thật xa , em mơ mình có anh ‘
Câu hát xót xa chạm vào nỗi đau , Khoa gỡ mic và bước ra khỏi piano , hai giọt lệ đã chực chờ trên khoé mắt . Khoa quay vào che giấu , ngay lúc đó sân khấu quay 180 độ và người nhạc công đang ngồi đàn một chiếc piano màu đen những nốt dồn dập , Khoa nhắm mắt đau đớn bắt vào :
‘ Đã muốn có những dối gian , anh chưa yêu như lời anh nói
Tình chưa đến , yêu , yêu thương kia chưa bắt đầu
Đã có những ước ao , ước sao ta chưa gặp nhau
.......
Ngày Tôi gặp anh tình thôi ngủ quên
Yêu anh bỏ hết lo âu
Ngỡ như tháng ngày tìm anh
Ngỡ ta bước ra từ nhau
.........
Chết trong ngày tôi , trao anh tình tôi
Chết trong ngày tôi , trao anh .... tình tôi ‘
Khoa kết thúc bài hát trong tĩnh lặng và cúi đầu . Cô Mc bước ra vỗ vai Khoa :
- Quý vị thấy sao ạ , người mở đầu thường rất áp lực và chúng ta đã thấy phần trình diễn tuyệt vời của Bảo Khoa , xin được lắng nghe ý kiến của các giám khảo
Vị giám khảo nam , nhà sản xuất âm nhạc :
- Tôi biết em qua mạng xã hội , khi em hát tiết mục opening show hôm nay , tôi nghĩ à thì cũng dạng trẻ , teen , nice vậy thôi . Cho đến khi em ngồi trên piano và hát Trăng dứoi chân mình , tôi thấy mình đã vội . Em hát sâu lắng , truyền cảm và chững chạc , bản mashup hôm nay rất tuyệt , chúc mừng em
Vị giám khảo nữ ca sĩ trẻ :
- Chúc mừng Khoa , thật ngạc nhiên khi em có thể hát tràn đầy cảm xúc hai nhạc phẩm khó như vậy ở tuổi của em . Chị sẽ save bài này của em trong list nhạc của chị sau đêm nay .
Khoa rời sân Khấu , ngồi vào một góc tĩnh lặng . Quốc Anh bước vào nhìn thấy Khoa ngồi hướng vào tường , Quốc Anh biết Khoa đang buồn , nhìn Khoa ôm ngực hát những câu như xé lòng Quốc Anh thầm hiểu Khoa đang trải qua một giai đoạn khó khăn trong tình cảm . Quốc Anh bóp nhẹ vai Khoa an ủi rồi bước ra .
Truyền bước ra ngoài ban công , cơn gió đùa đám lá bay xào xạc , chàng vừa xem xong tiết mục Khoa , câu hát : ‘ tưởng như em gặp lại anh trong đêm xanh ...’ cứ vang vang trong đầu chàng . Truyền ôm đầu đau khổ , nhìn Khoa hát như rút ruột , từng câu từng chữ như nhắc lại bao kỉ niệm của hai người sao đau lòng quá . Truyền không bao giờ muốn thấy Khoa đau đớn như vậy , chàng muốn gửi một tin nhắn chúc mừng Khoa nhưng sao khó quá 
Ngày hôm sau , hình ảnh Khoa tràn ngập trên mạng xã hội , ai ai cũng nói về một thí sinh nhỏ tuổi nhưng hát bài tình ca chạm được đến tận cùng cảm xúc và nỗi đau . Cùng lúc đó , trên youtube các clip hậu trường mô tả hoạt động phía sau show diễn được tung lên . Truyền xem hết , chàng thấy được sự lặng lẽ của Khoa và bên cạnh Khoa luôn có Quốc Anh chăm sóc , Truyền thấy nhói tim . Truyền yêu Khoa nhưng khi Khoa đau buồn thì người bên cạnh Khoa lại là Quốc Anh chứ không phải chàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro