Chương 47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyền đề nghị đi ăn tối bên ngoài , Khoa liền đồng ý . Khi Khoa tắm xong trở ra thì thấy Truyền đang soi gương vuốt sáp lên tóc rồi chỉnh sửa . Khoa ngạc nhiên vì Truyền diện bộ suit đã mua tối qua , chải tóc kỹ lưỡng , điều mà Khoa chưa từng thấy trước đây , Khoa bươc lại sau lưng Truyền trêu :
- Ăn tối thôi mà anh diện bứt nóc như đi dự Oscar vậy ?
Truyền đang vuốt vuốt mấy cọng tóc chưa vào nếp quay sang nháy mắt :
- Quan trọng hơn cả Oscar nữa , em cũng mặc cho đẹp vào !
Khoa gãi đầu :
- Anh đẹp quá à , chắc em đu theo không nổi rồi hi hi
Truyền bẹo má Khoa :
- thôi đừng cho anh lên đọt nữa đi , em nhanh lên nào cưng
Khoa diện bộ trang phục mà Truyền mua tặng , bên ngoài Khoa mặc thêm một chiếc áo dệt kim mỏng không tay màu xanh đen có đính một chiếc cài áo hình máy bay rất cute
Khoa chải tóc dựng và hất sang một bên , đường rẽ ngôi xéo được tỉa trước đó lộ ra càng làm cho thần thái gương mặt Khoa thêm toả sáng . Truyền nhìn Khoa đắm đuối , chang ôm sau lưng Khoa :
- Em mặc gì cũng đẹp , em biết cách kết hợp trang phục rất thời trang và khác lạ , không giống một ai cả
Khoa mỉm cười vui sướng , với tay lấy lọ nước hoa Guerlain màu đen xịt hai lần nhẹ bên hai mép tai . Mùi nước hoa đặt biệt vương khắp phòng , Truyền hít một hơi sâu :
- Mùi nước hoa của em rất đặc biệt , nghe qua một lần sẽ nhớ mãi , chính mùi này làm cho mỗi lần nhớ em lại nhớ hơn !
- Em thường chọn những món không phổ biến , nếu chọn nước hoa em sẽ không dùng Gucci , Bvlgari , CK hay Hugo boss , ai cũng xài chán lắm . Mà xịt thật nhẹ thôi , đừng tấn công khứu giác người đối diện nồng nặc quá sẽ phản tác dụng . Em thấy anh xài mùi thể thao rất ok đó
Truyền đưa Khoa đến nhà hàng nằm trên tầng 10 của một khách sạn sang trọng , nơi Truyền đã đặt bàn trước . Người phục vụ đưa họ đến một góc có view nhìn thằng ra bờ sông Sài gòn và đường phố lấp lánh bên dưới . Sau khi chọn món xong Khoa xuýt xoa :
- Ở đây đẹp quá , hôm nay có gì đặc biệt hả anh sao anh set up hoành tráng quá vậy ?
Truyền cười nhẹ , ánh mắt long lanh móc trong túi ra một chiếc hộp nhung đỏ sẫm và đẩy nhẹ ra giữa bàn . Lồng ngực Khoa loạn nhịp , Khoa nhìn Truyền đầy ngạc nhiên . Truyền nhẹ bật nắp hộp ra , hai chiếc nhẫn bạch kim đứng song song loé lên trong ánh sáng lung linh :
Truyền nói thầm đủ để Khoa nghe :
- Hôm nay rất quan trọng đối với anh , đây không phải là nhẫn cầu hôn , nhưng anh muốn tặng em kỷ vật chung của hai đứa , với anh nó là chiếc nhẫn xem như anh đã hứa hôn với em , nhắc cho anh nhớ trách nhiệm với em và anh sẽ đối mặt với tấc cả các khó khăn để mình đến với nhau một cách công khai . Anh mong là em sẽ nhận kỷ vật này và Chúng ta sẽ đi bên nhau mãi mãi , em nhé ?!
Khoa lắng nghe từng tiếng của Truyền , mắt long lanh màng nước vì hạnh phúc bất ngờ . Truyền đang đợi câu trả lời của Khoa , Khoa không nói gì , chồm nhẹ chạm tay vào cặp nhẫn , Khoa lấy chiếc nhẫn nhỏ hơn , đưa lên ngắm nghía thấy có chạm khắc hai chử cái K&T , Khoa mỉm cười hạnh phúc và mang vào ngón tay áp út của mình vừa khít . Khoa lấy chiếc nhẫn còn lại , một tay nhấc bàn tay của Truyền rồi đeo vào ngón tay Truyền thay cho lời nói đồng ý , ngay giây phút này , Truyền vô cùng xúc động , hai giọt nước mắt từ khoé mắt chàng rơi xuống bàn tay Khoa . Khoa mỉm cười nhìn người yêu , Truyền cúi xuống hôn lên bàn tay của Khoa và giữ mãi không muốn rời
Khoa nằm trong lòng Truyền , bàn tay Khoa và Truyền lồng vào nhau và Khoa đưa lên nhìn ngắm chiếc nhẫn mãi . Truyền thấy vậy liền hỏi :
- Em thích nó lắm hả
Khoa gật đầu đồng ý :
- Em vô cùng hạnh phúc khi anh trao nhẫn hứa hôn cho em , vậy là em không còn mơ mộng hão huyền về anh nữa , anh không phải là một giấc mơ nữa , mà là thật , em sở hữu anh thật sự , nó có ý nghĩ vô cùng to lớn với em anh biết không !
Truyền hôn sau gáy người yêu , rồi Khoa nói tiếp :
- Anh à , nhưng chúng ta sẽ đối mặt với gia đình thế nào hả anh , ba mẹ anh , ba mẹ em ...
Truyền dừng lại một giây rồi siết lấy bàn tay Khoa :
- Mọi chuyện anh sẽ lo , anh sẽ thưa với ba mẹ anh trước sau đó anh se thưa chuyện với ba mẹ em cho phép tụi mình
- Chắc sẽ không dễ đâu anh , trường hợp cả hai nhà đều phản đối thì sao hả anh ?
- Thì bùng luôn , đùa thôi , nếu cả hai nhà không đồng ý anh sẽ xuống Sài gòn sống với em luôn , em có dám không ?
- Sao không dám chứ , em có làm gì có lỗi đâu mà sợ , em đâu có chọn lựa được giới tính của mình , ba mẹ sinh em ra em đã vậy , giờ em có người yêu thương mình như vậy mà ba mẹ không đồng ý thì em phải tự quyết định thôi .
Nghe câu trả lời đầy cương quyết của Khoa , Truyền như được tiếp một nguồn sức mạnh để đương đầu với những thử thách trước mắt . Truyền lại hôn sau vành tai của Khoa và tay Truyền mơn trớn cơ thể Khoa . Khoa bắt đầu sôi sục cơn ham muốn . Khoa bật dậy , lật Tuyền nằm ngửa ra rồi cởi phăng chiếc áo thun quẳng sang một bên . Khoa cúi xuống mút lấy đầu ngực của Truyền . Tay Khoa bắt đầu hành trình nôn nóng dưới khu vực nhạy cảm của Truyền .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro