Bài Số 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm Lạnh
***
Trời bắt đầu lạnh rồi anh nhỉ
Không còn nắng vàng với trời xanh
Không còn mây trắng với sông trăng
Chỉ có cái lạnh chớm Đông thôi
Trời lạnh rồi có phải không anh
Chỉ nghe mưa rơi với gió lùa
Như tâm hồn của người thi sĩ
Đang lạnh mình giữa đêm mưa rơi
Trời lạnh rồi phải không anh
Gió lùa nghe lạnh lại băng giá
Cho tâm hồn ai thêm lạnh lẽo
Cơn mưa lạnh nhớ lại khi xưa
Trời lạnh rồi phải không anh
Cái áo khoác nào thay cơn gió lạnh
Bờ vai anh, em mượn người khác
Để đêm trường sưởi ấm chút thôi
Trời bắt đầu lạnh rồi anh nhỉ
Chỉ mình em ở giữa đêm trường
Giường ấm nào che cơn ớn lạnh
Em chỉ nhớ đến bờ vai anh
Trời bắt đầu lạnh rồi anh nhỉ
Ở nơi đó anh có nhớ không
Em đã từng ở cạnh bên anh
Tựa vai anh đêm trường gió lạnh
Anh có nhớ ngày đó không anh
Hay là bước chân người lữ khách
Với trái tim ❤️ của kẻ tha hương
Anh lướt qua em như cơn gió lạnh
Anh mê mẩn những đóa hoa thơm
Ở bên đường, nơi chân anh bước
Quên mất rằng nơi này có em
Trời bắt đầu lạnh rồi anh nhỉ
Chỉ mình em vẫn nhớ mong anh
Anh đến rồi đi thật vội vã
Chỉ để trong em những giá băng
Anh! Trời lại lạnh anh ơi
Chỉ nghe gió lạnh với mưa rơi
Với lòng em đã hóa băng giá
Giữa đêm trường với nỗi nhớ mong.
***
Đêm Lạnh Mùa Thu
24/09/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro