Chap 16: Chúng ta nói chuyện đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô nghe mọi người nói rằng cô đang cố gắng kinh doanh bằng con trai mình, nhưng thành thật mà nói, cô chỉ muốn Jaekyung quay quảng cáo nhiều hơn. Như cháu biết đấy, bơi lội không phổ biến như bóng chày hay bóng bầu dục, và đó không phải là môn thể thao mà cháu có thể ký hợp đồng với mức lương hàng năm với bất kỳ ai. Nhiều nhất, cháu chỉ có thể nhận được tiền thưởng từ các cuộc thi, nhưng bản thân tiền thưởng cũng đâu có lớn. Muốn nhiều thì chỉ có tham gia mấy cuộc thi ở Hoa Kỳ hoặc Úc, chứ không phải ở Hàn Quốc. Ngay cả khi cháu có lương hưu của Olympic, thì cũng không nhiều lắm khi tính theo mức lương trọn đời. Từng này tuổi rồi thì làm sao chọn được con đường nào khác chứ, cháu luyện tập chăm chỉ như vậy từ khi còn nhỏ, điều cha mẹ muốn cũng chỉ là hy vọng cháu có thể sống thoải mái trong suốt quãng đời còn lại sau khi nghỉ hưu thôi, phải không?"

"Đúng vậy ạ."

Jiheon gật đầu đồng ý. Mặc dù câu trả lời của anh rất ngắn gọn, nhưng anh hoàn toàn hiểu được tình cảm của bà Shim. Có lẽ tất cả các bậc cha mẹ có con là vận động viên đều cảm thấy như vậy. Là một cựu vận động viên và hiện là người làm việc để hỗ trợ các vận động viên, anh đồng cảm với bà Shim hơn bất kỳ ai khác.

"Lý do cô muốn Jaekyung ký hợp đồng với Kavva là vì các điều khoản trong hợp đồng của họ cực kỳ tốt."

Bà Shim tiếp tục nói với một tiếng thở dài.

"Nhưng họ khăng khăng rằng, để Jaekyung có thể hưởng được những điều khoản đó, thằng bé phải tham gia Thế vận hội vào năm sau. Nhưng Jaekyung đã tự có quyết định của mình."

"Xin lỗi ạ, nhưng cháu vẫn luôn cân nhắc xem có nên hỏi cô hay không."

Jiheon thận trọng xen vào.

"Tại sao vận động viên Kwon Jaekyung từ chối tham gia Thế vận hội thế ạ?"

"Thay vì nói là từ chối tham gia Thế vận hội, thằng bé chính xác là muốn từ bỏ môn bơi lội mãi mãi."

Bà Shim giải thích rõ hơn.

"Nó muốn hoàn thành việc này vào cuối năm nay."

"Tại sao ạ? Có vấn đề gì về sức khỏe của cậu ấy sao...?"

"Không, vấn đề không phải là chấn thương. Thằng bé chỉ là không muốn tiếp tục thôi. Ngay từ đầu, mục tiêu của nó là Grand Slam, và khi đạt được mục tiêu đó trong năm nay, Jaekyung dự định sẽ giải nghệ."

Nghe có vẻ như nếu Grand Slam diễn ra vào năm sau thì Jaekyung cũng sẽ cố đến năm sau.

"Không ai có thể phá vỡ sự bướng bỉnh của Jaekyung. Kavva đã yêu cầu cô cố gắng thuyết phục thằng bé, nhưng nếu nó là kiểu người chịu lắng nghe cô, thì thằng bé đã làm rồi. Jaekyung đồng ý với mọi mong muốn của cô về việc ký hợp đồng với một công ty đại diện và quay quảng cáo, nhưng cô không thể thuyết phục nó tham gia Thế vận hội."

Đó là những gì bà Shim nói, nhưng rõ ràng là bà ấy đã cố gắng thuyết phục Jaekyung ít nhất 20 lần, xét theo tính cách của bà ấy. Còn Kwon Jaekyung thậm chí còn không giả vờ cân nhắc đến điều đó.

"Đó là lý do tại sao cô cũng không muốn Jaekyung ký hợp đồng với Kavva. Cả hai bên đều rất bướng bỉnh. Cuối cùng, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi tìm một công ty khác. Thành thật mà nói, cô không nghĩ đó sẽ là Spoin, vì các điều khoản hợp đồng hơi khác so với các công ty khác. Nói thẳng ra, khoản thanh toán ban đầu quá nhỏ..."

"Cháu biết ạ."

Jiheon cúi đầu như thể cảm thấy xấu hổ. Anh cho rằng công ty đã đưa ra một con số hợp lý, nhưng có vẻ như không phải vậy. Các công ty khác đã trả giá bao nhiêu? Liệu họ có cố gắng dụ dỗ Kwon Jaekyung bằng cách bán tòa nhà công ty của họ không?

Một lần nữa, anh nhận ra mong muốn và lòng tham của ngành giải trí đối với Kwon Jaekyung lớn đến mức nào, và mức độ quyết tâm của mọi người ra sao.

Tuy nhiên, Spoin, quyết tâm đánh bại tất cả các công ty khác và gạt họ sang một bên, thành công trong việc giành được Kwon Jaekyung. Jiheon có thể tưởng tượng ra sự náo động nếu các điều khoản hợp đồng được tiết lộ.

"Vì vậy, cô đã hơi ngạc nhiên lúc nghe Jaekyung nói, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hơn, cô nghĩ đó không phải là quyết định tồi. Cô nghe Jaekyung nói rằng thằng bé sẽ quay rất nhiều quảng cáo."

Bà Shim nói và nâng tách trà lên.

"À, vâng."

Jiheon trả lời ngay và tiếp tục nói:

"Nhưng mà, cháu nhận ra rằng cậu ấy khá miễn cưỡng. Cháu nghe nói rằng vận động viên Kwon Jaekyung ban đầu muốn tham gia khoảng ba quảng cáo."

"Đó là vì cô đã nói với thằng bé rằng nó chỉ cần quay 1-3 quảng cáo thôi."

Bà Shim nói, nhấp một ngụm trà. Lần này, bà giữ nguyên tách trà trong tay mà không đặt xuống.

"Vì vậy, khi Jaekyung đề cập đến việc ký hợp đồng với Spoin và phải quay rất nhiều quảng cáo, cô đã nghĩ nó có thể phải làm thêm vài quảng cáo nữa. Nhưng ai ngờ thằng bé lại quyết định dựa theo yêu cầu của công ty, điều đó khiến cô rất ngạc nhiên. Cô muốn hỏi là cháu đã làm gì để thuyết phục thằng bé."

"Không, cháu không làm gì cả."

Jiheon nói và cố tình cười để che giấu sự xấu hổ của mình.

"Chỉ là vận động viên Kwon Jaekyung hiểu rõ tình hình mà thôi."

"Đó chính là điều đáng kinh ngạc. Jaekyung thậm chí còn không giả vờ lắng nghe Kavva nói khi họ thuyết phục nó quay mười hoặc hai mươi quảng cáo."

Đột nhiên, Jiheon nhớ lại cuộc trò chuyện bực bội của nhân viên Kavva qua điện thoại ở sảnh khách sạn. Lần đầu tiên, anh cảm thấy có chút thương hại cho Kavva khi nhớ lại cuộc đấu tranh của họ để giao tiếp với Kwon Jaekyung.

"Dù sao đi nữa, cô nghĩ đây sẽ là một diễn biến tích cực. Quay nhiều quảng cáo mà không cần khoản trả trước có vẻ tốt hơn nhiều so với việc chỉ quay ba quảng cáo với khoản trả trước."

Có vẻ như bà Shim không còn ý định che giấu cảm xúc, hay làm cho mọi việc có vẻ hợp lý nữa.

Bà ấy không có lý do gì để giả vờ khi đã chuẩn bị sẵn sàng để nghe rằng mình sử dụng con trai cho mục đích kinh doanh. Thay vào đó, bà ấy nghĩ là tốt hơn nên quan tâm đến khía cạnh tài chính, kiếm tiền và thảo luận về việc thiết lập thêm lịch quay quảng cáo sau khi tham khảo ý kiến ​​của công ty.

Theo quan điểm của công ty, sẽ dễ dàng hơn khi hỗ trợ một người có thể truyền đạt rõ ràng mục tiêu của họ. Bởi vì, nếu họ muốn tiền nhưng không muốn nói thẳng ra và tiếp tục thảo luận những điều khác một cách không cần thiết, điều đó sẽ chỉ gây rắc rối cho công ty sau này.

Thay vào đó, tốt hơn là nên nêu rõ các yêu cầu ngay từ đầu. Bằng cách này, công ty có thể sắp xếp hỗ trợ bằng cách đáp ứng nhu cầu của vận động viên nhiều nhất có thể. Đó là cách duy nhất để giảm thiểu mọi xung đột không cần thiết.

"Có vẻ như Jaekyung muốn hoàn thiện hợp đồng càng sớm càng tốt. Cô cũng cảm thấy như vậy. Cô nghe nói cháu sẽ mang hợp đồng đến vào thứ sáu, đúng không? Nếu cháu đã có bản thảo, có thể gửi cho cô qua email trước, bởi vì việc chỉnh sửa vào thời điểm gặp mặt có thể khiến việc ký hợp đồng trì hoãn đến tuần sau. Nếu có bất kỳ điều gì cần sửa đổi, chúng ta hãy sửa đổi trước đó. Và khi mang hợp đồng đến, chúng ta chỉ việc kí thôi."

Bà Shim luôn là một người năng động. Trước đây nhiều năm Jiheon đã rất ngạc nhiên, và bây giờ, với tính cách mạnh mẽ của bà, thậm chí khi đã lên cùng chiến tuyến với bà, anh vẫn thấy tính cách của bà ấy thực sự ấn tượng.

Trên thực tế, việc soạn thảo hợp đồng không mất quá nhiều thời gian, nó dựa trên kế hoạch sẵn có với những sửa đổi cần thiết. Tuy nhiên, quá trình sửa đổi bản thảo khi tham khảo ý kiến ​​của vận động viên có thể gặp khó khăn. Tóm lại, hợp đồng có thể được hoàn thành trong hai hoặc ba ngày, nhưng về lâu dài, có thể mất nhiều tháng, thậm chí một năm hoặc hơn.

Jiheon nghĩ rằng việc đưa hợp đồng cho Jaekyung trong vòng 48 giờ là cần thiết, nhưng anh biết việc ký hợp đồng trong khung thời gian đó có thể không thực tế. Tuy nhiên, với sự giúp đỡ của bà Shim, anh hy vọng rằng Kwon Jaekyung có thể ký ngay vào thứ sáu.

"Cảm ơn cô ạ. Chúng cháu sẽ cố gắng hết sức để mang lại kết quả như mong đợi và công ty rất trân trọng sự tin tưởng của cô dành cho chúng cháu."

"Cháu sẽ chăm sóc em ấy thật tốt," Jiheon chân thành nói.

***

Hai ngày sau, vào chiều thứ sáu, bảy người từ Spoin tụ tập tại một khách sạn ở Jamsil.

Tổng giám đốc Kang Taejin, Trợ lý giám đốc phòng Marketing Jeong Jiheon, Trưởng phòng hỗ trợ chiến lược Jin Gisook, Trưởng nhóm quản lý Lee Yoojung và ba luật sư khác đã tham dự cuộc họp. Một luật sư thuộc nhóm pháp lý của Spoin, và hai luật sư còn lại chuyên về các vấn đề liên quan đến doanh nghiệp mà Tổng giám đốc Kang đã yêu cầu và đưa đến cho hợp đồng này.

Việc CEO Kang không chỉ có một mà là ba luật sư đi cùng, Jiheon đã có thể suy ra được một số sự thật.

Đầu tiên, CEO Kang cảm thấy áp lực khi tuyển Kwon Jaekyung.

Thứ hai, CEO Kang không hoàn toàn tin tưởng Kwon Jaekyung.

Và thứ ba, dù sao thì CEO Kang vẫn kiên quyết phải ký kết hợp đồng vào cuối ngày hôm nay.

Có lẽ đối phương cũng có chung suy nghĩ. Bên kia, ngoài Kwon Jaekyung, mẹ anh và Trưởng phòng Choi của liên đoàn, còn có một khuôn mặt xa lạ khác - một luật sư do liên đoàn cử đến để xem xét hợp đồng.

Luật sư được liên đoàn cử đến chứ không phải do Jaekyung trực tiếp thuê, nên Jiheon có thể suy ra thái độ của liên đoàn đối với hợp đồng.

Họ không mấy hài lòng. Họ có vẻ háo hức muốn tìm ra lỗi của nó và thuyết phục Jaekyung từ chối.

Chỉ có một lý do khiến liên đoàn không thích Spoin. Đó là vì họ đã nhận được thứ gì đó từ Kavva. Hẳn là một khoản tiền với điều kiện là họ giúp Kavva hoàn thành hợp đồng với Kwon Jaekyung, và sẽ nhận được nhiều hơn vào thời điểm hợp đồng được hoàn tất.

Trong ngành thì điều này khá phổ biến đến mức có thể gọi là phong tục. Nếu ngôi sao giỏi nhất trong môn thể thao đó ký hợp đồng với công ty quản lý lớn nhất Hàn Quốc, vậy chẳng phải sẽ có lợi cho cả hai sao? Rốt cuộc thì cuối cùng đều là vì các vận động viên, tội gì mà không bắt tay vào và thỏa mãn mục đích của nhau.

Không đời nào CEO Kang lại không biết đến chuyện này, nên ngay khi ngồi xuống, anh ấy nhanh chóng lấy hợp đồng ra và nói:

"Như tôi đã đề cập trước đó, đây là bản hợp đồng chúng tôi soạn thảo sau khi tham khảo ý kiến ​​của bà Shim."

CEO Kang đưa ra hợp đồng và nhấn mạnh rằng anh ấy đã tham khảo ý kiến ​​của mẹ Jaekyung.

Jaekyung nhận lấy bản hợp đồng, có vẻ như không bận tâm, và nhanh chóng lướt qua. Tốc độ lật trang giấy cho thấy cậu không thật sự đọc nó.

Thậm chí không cần nhìn hết những trang cuối, Jaekyung đã đưa ngay cho mẹ mình.

"Mẹ xem thử đi."

Bà Shim xem xét kỹ lưỡng bản hợp đồng thay mặt cho con trai, Trưởng phòng Choi và Luật sư cũng săm soi kỹ lưỡng.

Các nhân viên của Spoin lo lắng theo dõi, đột nhiên Jaekyung đứng dậy khỏi ghế sofa và nói:

"Hyung, chúng ta nói chuyện đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro