Chap 2: Tôi là gu của anh à

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở dĩ Jiheon có giấc mơ đó không phải vì anh cảm thấy cô đơn mà là vì lâu lắm rồi anh mới nhìn thấy cái tên Kwon Jaekyung này. Thật ra, Jiheon cũng đã từng tình cờ xem được rất nhiều bức ảnh về cậu ấy.

Từ tối qua Internet đã trở nên hỗn loạn. Khi những bức ảnh của Kwon Jaekyung với một nam nghệ sĩ nổi tiếng lan truyền trên SNS, nó nhanh chóng thống trị bảng tìm kiếm, xuất hiện nhiều bài báo gây hiểu lầm.

Bản thân những bức ảnh đó không thực sự là vấn đề lớn. Họ không thể hiện tình cảm gì, chỉ đơn giản là ngồi đối diện nhau và cùng thưởng thức bữa tối. Cả hai đều ăn mặc giản dị, Kwon Jaekyung còn đội một chiếc mũ lưỡi trai làm người ta khó nhận ra khuôn mặt của cậu.

Nếu không có bờ vai rộng và vóc dáng như một vận động viên bơi lội của Kwon Jaekyung thì chẳng ai tin rằng đó thực sự là cậu ấy (do đó, nhiếp ảnh gia dường như đã cố tình chụp những bức ảnh tập trung vào thân trên của Jaekyung để làm bằng chứng).

Tuy nhiên, lý do đằng sau sự náo động này là do người còn lại trong các bức ảnh trước đó từng dính vào vụ bê bối với Kwon Jaekyung.

Nam diễn viên tên là Cha Sunghyun, là người mẫu chuyên nghiệp và bắt đầu xuất hiện trong phim truyền hình, điện ảnh từ vài năm trước. Vốn là người mẫu nên cậu ta cao ráo, có vóc dáng chuẩn và hơn hết cậu ta được xem là một trong những diễn viên trẻ được yêu thích nhất hiện nay, bất kể khả năng diễn xuất của cậu ta ra sao.

Cha Sunghyun và Kwon Jaekyung - kỳ tích trong cộng đồng bơi lội Hàn Quốc và là huyền thoại gây chú ý trong thế kỷ 21 - khi các tay săn ảnh bắt gặp họ đi mua sắm cùng nhau vào Giáng sinh năm ngoái ở Australia.

Công ty quản lý của Cha Sunghyun đã nhanh chóng đưa ra tuyên bố bác bỏ tin đồn, khẳng định anh đã tới Australia để chụp ảnh và tình cờ gặp Jaekyung thông qua một người bạn chung. Tuy nhiên, lời giải thích của họ không thuyết phục cho lắm.

Đi mua sắm một mình với người mới gặp không phải là chuyện thường xảy ra, đặc biệt là vào dịp Giáng sinh. Hơn nữa, sự tương đồng giữa hình ảnh của Cha Sunghyun và scandal trước đó của Kwon Jaekyung cũng khiến người ta phải chú ý.

"Khẩu vị của Kwon Jaekyung lúc nào cũng vậy."

Người đàn ông ngồi cạnh Jiheon đã nói như thế.

Jiheon có chút tò mò hỏi:

"Sao thế? Sở thích của cậu ấy là gì?"

"Anh không biết à? Anh nhớ vận động viên trong vụ bê bối với cậu ấy trước Cha Sunghyun không? Có vẻ như Kwon Jaekyung luôn có sở thích với những người đàn ông Beta cao ráo, vạm vỡ và đẹp trai."

Theo như Jiheon được biết, năm ngoái là lần đầu tiên Kwon Jaekyung vướng vào scandal kiểu này. Cậu bị phát hiện rời khách sạn với một vận động viên bóng nước người Đài Loan, không lâu sau Thế vận hội châu Á ở Đài Loan vào mùa hè năm ngoái.

Người đàn ông tên Lin Han đã trở thành chủ đề nóng không chỉ ở Đài Loan mà còn ở Hàn Quốc bởi anh ta là vận động viên bóng nước đẹp trai nhất thời điểm đó.

Internet tràn ngập những bức ảnh và bài viết về Kwon Jaekyung, Lin Han và hai vận động viên khác, thậm chí một số người còn gọi họ là "F4 của Đại hội thể thao châu Á".

Jiheon cũng đã xem qua các bài báo đó. Không thể phủ nhận vận động viên vướng vào scandal với Kwon Jaekyung đó có ngoại hình hấp dẫn, cao ráo và sở hữu vóc dáng xứng tầm một vận động viên bóng nước. Người ta có thể tranh luận rằng anh ta có nét giống Cha Sunghyun, nhưng...

"Tôi nghĩ cậu có thể nói bất kỳ người đàn ông đẹp trai có vóc dáng chuẩn nào cũng là sở thích của cậu ấy nhỉ."

Trước lời nói của Jiheon, người đàn ông nghiêng đầu.

"Đúng vậy. Nói trắng ra thì đó là sở thích của mọi người. Và chỉ hẹn hò với Beta có thể là vấn đề xác suất chứ không thể nào là sở thích được. Nếu hẹn hò với 10 người thì 8 người trong số họ rất có thể sẽ là Beta. Trừ khi mà anh cố tình chọn Alpha hoặc Omega để hẹn hò."

Ngoài ra, bạn thậm chí còn không biết liệu ai đó có thực sự là Beta hay không. Tất cả thông tin về đặc điểm của những người nổi tiếng như diễn viên, ngôi sao thể thao đều được tìm thấy trên Internet, nhưng hầu hết đều là những tin đồn chưa được xác nhận, được viết ngắn gọn bằng cách phỏng đoán dựa trên vẻ bề ngoài hoặc một vài hành động được tiết lộ. Nó không đáng tin cậy như việc đánh giá nhóm máu dựa trên tính cách hoặc khí chất của một cá nhân, nhưng mọi người không bao giờ chán nó và cứ lặp đi lặp lại cùng một chuyện.

"Ừm. Nếu đó là vấn đề xác suất thì cậu ấy có thể hẹn hò với bất cứ ai cậu ấy muốn, dù đó là Alpha hay Omega. Và tôi nghe nói Alpha bị thu hút bởi Omega theo bản năng. Nhưng nếu nghĩ theo cách của cậu, một người như cậu ấy mà chỉ hẹn hò với Beta liên tục thì thật hiếm có, cậu có nghĩ vậy không?"

Điều đó có nghĩa là, mặc dù chip và thuốc có thể ngăn chặn việc giải phóng pheromone, nhưng, Alpha bằng cách nào đó vẫn có thể nhận ra Omega vì họ nhạy cảm với chất dẫn dụ.

Nói một cách đơn giản, một người bị dị ứng bụi rất nghiêm trọng vẫn sẽ bị dị ứng cho dù có rất ít bụi và cuối cùng bị hắt hơi cho dù họ có quét, làm sạch sâu và lau chùi không gian đến mức nào. Đó là một phản ứng bản năng...

"Nhưng hiệu suất chip ngày nay tốt đến mức cậu thậm chí sẽ không biết ai là Omega ngay cả khi cậu ngồi cạnh họ. Chưa kể, Kwon Jaekyung còn không hề nhạy cảm với những điều như vậy."

"Tại sao? Có chuyện gì với cậu ấy à?"

Người đàn ông mở to mắt hỏi.

"Không, tôi không nói cậu ấy có vấn đề gì. Chỉ là hầu hết các vận động viên thường dùng thuốc làm giảm độ nhạy pheromone."

"Ồ đúng rồi. Một vài thành viên Alpha trong đoàn múa của tôi sẽ uống thuốc trong ngày biểu diễn để đề phòng. Chúng tôi có tỷ lệ Alpha và Omega cao hơn một chút so với các nghề khác nên chúng tôi không biết tai nạn sẽ xảy ra khi nào và như thế nào."

Người đàn ông nhanh chóng hiểu ra vì anh ta cũng là người hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật biểu diễn.

"Nhưng chẳng phải loại thuốc đó chỉ có tác dụng trong 24 giờ thôi sao? Nếu anh không uống, anh sẽ ngay lập tức phản ứng ."

"Đúng. Đó là lý do tại sao các vận động viên phải dùng nó hàng ngày."

Jiheon mỉm cười nói.

"Có vẻ đúng là số lượng luyện tập tương đương với kết quả, đặc biệt là ở các môn thể thao kỷ lục. Tôi tin rằng luyện tập thêm một ngày có thể tăng tốc độ lập kỷ lục thêm 0,001 giây, nhưng nếu cậu tiếp xúc với pheromone, quá trình luyện tập cho ngày đó sẽ vô ích. Sẽ phải mất ít nhất hai ngày để hồi phục hoàn toàn . Đó là lý do tại sao các vận động viên ở các môn thể thao kỷ lục tiếp tục dùng thuốc bất kể trong mùa hay ngoài mùa giải."

Nó không chỉ là môn thể thao kỷ lục. Ngay cả các cầu thủ của các giải đấu có mức lương cao như bóng chày, bóng rổ, bóng đá cũng phải ký hợp đồng với nội dung: "Vận động viên là Alpha phải tích cực hợp tác với ban lãnh đạo câu lạc bộ để không bị phơi nhiễm pheromone".

Có rất nhiều người được gọi là vận động viên hạng nhất của các môn thể thao, nếu vào ngày thi đấu mà họ tiếp xúc với pheromone, một thảm họa sẽ xảy ra.

Vì vậy, trừ khi họ kết hôn sớm và chỉ phản ứng với pheromone của vợ/chồng mình, họ sẽ được cho uống thuốc hoặc tiêm thuốc làm giảm độ nhạy cảm với pheromone.

Tuy nhiên, trong những ngày đầu thương mại hóa loại thuốc tiêm này, đã có tin đồn rằng "bạn sẽ không sản xuất ra nội tiết tố nam trong suốt quãng đời còn lại nếu tiêm thuốc " và "bạn sẽ không thể cương cứng do tác dụng phụ của thuốc."

Và bây giờ, cộng đồng thể thao vẫn thường đăng những nội dung như:

[NÓNG! Trở thành cầu thủ bóng chày của Liên đoàn bóng chày lớn VS Bị tra tấn (225 bình luận)]

Và tất nhiên các bình luận sẽ như thế này:

[Ẩn danh 17:36
Cái này có khác gì việc trở thành thái giám đâu...]

[Ẩn danh 17:37

Họ không thể sử dụng dương vật của mình ngay cả khi họ có, nhưng ít nhất họ cũng có rất nhiều tiền.]

"Điều này khó khăn cho cả Alpha và Omega."

Người đàn ông thở dài và tựa người vào ghế sofa. Những cảnh nổi bật của bộ phim Cha Sunghyun thủ vai chính hồi đầu năm nay đang được trình chiếu trên TV.

Anh ta nói: "Ừ, nhưng tôi cũng không chắc về điều đó", như thể anh ta chợt nhớ ra người mà anh ta vẫn đang nhìn.

"Ý tôi là, đàn ông cao lớn và đẹp trai là sở thích của mọi người, nhưng có rất nhiều chàng trai ngoài kia đang tìm kiếm những người đàn ông thấp bé và mảnh khảnh. Vì xung quanh không có nhiều phụ nữ nên họ sẽ hẹn hò với đàn ông, nhưng tại sao họ lại bị ám ảnh bởi việc hẹn hò với những người đàn ông như vậy?"

"Thật à?"

Jiheon lẩm bẩm.

Đã hơn một trăm năm kể từ ngày mà người ta phát hiện ra sự khác biệt trong cái gọi là giới tính phụ ở con người. Vào đầu đến giữa thế kỷ 19, sự mất cân bằng về giới tính trong dân số bắt đầu lên đến đỉnh điểm.

Tỷ lệ kết hôn đồng giới từ lâu đã vượt xa tỷ lệ kết hôn khác giới nhưng vẫn có người tuân thủ tư duy bảo thủ. Jiheon thấy thật khó tin.

"Bọn họ thậm chí còn chẳng thế hẹn hò với cả nam và nữ."

"Tất nhiên rồi."

Người đàn ông nói và đập cái đệm xuống. Có vẻ như anh ta đã từng bị từ chối vài lần vì vóc dáng đẹp đẽ và cao ráo này.

Jiheon nói:

"Thật kỳ lạ. Ngay khi nhìn thấy cậu, tôi đã nghĩ cậu thật xinh đẹp."

"Cái gì? Tôi?"

"Đúng vậy."

Trước câu trả lời của Jiheon, người đàn ông dùng đệm đánh vào người anh và nói:

"Cái gì vậy? Đừng an ủi tôi vô ích."

Nhưng không giống như những gì anh ta nói, khuôn mặt anh ta tràn đầy ý cười.

"Thật đó."

Đó là sự chân thành. Theo quan điểm của Jiheon, chàng trai này có thân hình mảnh mai và xinh đẹp. Anh ta trông đẹp hơn vì có thân hình không quá gầy và cơ bắp săn chắc. Nhưng dường như có nhiều người đàn ông không thích điều đó.

Jiheon hỏi anh ta.

"Cậu cao bao nhiêu?"

"1m78. Chính xác là 1m78,3."

"Cũng tuyệt mà. Không quá cao và không quá thấp."

Anh mỉm cười với điếu thuốc trên môi.

"Cho dù cậu nói cậu không thích cao, nhưng sao một người đàn ông như tôi có thể không thích ở bên cạnh cậu được chứ?

Và người đàn ông hỏi:

"Thế tôi là gu của anh à?"

Trầm ngâm một lúc, Jiheon thở ra khói thuốc rồi nói:

"Ồ không. Tôi không có sở thích gì đặc biệt cả."

"Thật à?"

"Thật."

Không quan trọng đó là phụ nữ hay đàn ông, người cao hay thấp. Điều quan trọng là đối phương muốn anh, và anh cảm thấy vui khi họ muốn hẹn hò với anh.

Đó là trường hợp nếu anh hẹn hò với ai đó, nhưng sẽ hơi khác một chút khi chọn tình một đêm.

Jiheon không muốn tranh cãi về chuyện này chuyện nọ. Vì bọn họ không có hẹn hò, họ chỉ ngủ cùng nhau qua đêm mà thôi.

Có thể có những đặc điểm khác khi phát hiện ra bên trong của ai đó khác với vẻ ngoài của họ, tuy nhiên, anh sẽ không bao giờ biết cho đến khi tháo mặt nạ của họ xuống.

Khi bỏ mặt nạ của họ xuống, anh sẽ thất vọng một lúc và chỉ thế thôi - cho dù nó không tốt chút nào. Dù sao thì đó cũng là người mà anh sẽ không bao giờ gặp lại sau đó nên anh cũng chẳng muốn làm cái gì đặc biệt. Chưa kể, anh không muốn làm bầu không khí trở nên tồi tệ hơn bằng cách tỏ ra không thích điều gì.

Đúng hơn là Jiheon sẽ hành động tử tế hơn vì sợ người kia cảm thấy xấu hổ. Kể cả nếu không phải vậy, anh có xu hướng hòa hợp với đối phương nhiều nhất có thể khi quan hệ tình dục. Anh đưa ra những gì bạn tình của anh muốn, và miễn là họ đeo bao cao su, anh có thể điều chỉnh theo bất kỳ kiểu chơi phù hợp nào, trừ khi đó là kiểu khó nhằn như SM.

May mắn thay, Jiheon chưa bao giờ gặp một đối tác kỳ lạ như vậy. Với vóc dáng như anh , kẻ xấu dường như không dám đến gần. Và thật ra, anh chỉ từng chơi mấy trò liều lĩnh trong một thời gian ngắn vào năm cuối đại học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro