Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác là giáo sư đặc biệt của trường Tĩnh Lai, anh cũng là một Omega, nhưng chưa bao giờ thua kém bất cứ Alpha nào, anh thường là người đến văn phòng sớm nhất, cũng là người cuối cùng rời đi vào buổi tối, không ít đồng nghiệp vô cùng bội phục anh, lần đầu tiên nhìn thấy một Omega mạnh mẽ như vậy.

Sở dĩ nói anh cường thế, là bởi vì phương pháp dạy học của anh, nhìn bề ngoài có vẻ ôn hòa, trên thực tế nói một không hai, chưa từng có sinh viên nào dám ngủ gục, ăn vụng hay chơi game trong lớp, càng đừng mộng tượng đến những bài giảng điện tử, trí nhớ của anh rất tốt, bình thường điểm danh vài lần là anh có thể căn cứ vào tên của sinh viên điểm mặt. Trước đây có sinh viên không tin, bọn chúng bỏ tiền mời người học thay đấy, kết quả những kẻ học thay cùng đám sinh viên trốn học đều bị đình chỉ một học kỳ, từ đó có danh “Diệt tuyệt sư đại" được đặt trên người anh, làm thế nào cũng không gỡ xuống được.

Vương Nhất Bác đã từng phiền muộn, dường như sinh viên của anh đều sợ anh, rõ ràng trong trường có nhiều giáo viên nghiêm khắc hơn anh, hơn nữa anh chỉ trách phạt chúng lần đó thôi, tỉ lệ sinh viên của anh rớt tín chỉ nổi tiếng là thấp trong niên kỷ của anh, mọi người giúp nhau tiến bộ chẳng lẽ tốt không?

Tất cả học sinh: Không tốt, một chút cũng không tốt, mỗi lần đến tiết thầy thử hỏi ai dám trốn ai dám mất tập trung, xem như muốn rớt tín chỉ cũng rất khó a???

Kỳ thật cũng có rất nhiều sinh viên khiến Vương Nhất Bác đỡ lo lắng, chẳng hạn như Tiêu Chiến. Cả ký túc xá của bọn họ đều học tập rất chăm chỉ, sau khi tan lớp, bốn người do Tiêu Chiến dẫn đầu trực tiếp ngăn anh lại, sau đó mọi người bắt đầu đàm luận vấn đề, phải nói một điều, Vương Nhất Bác vẫn thích những đứa trẻ ngoan như thế này, sinh viên vừa tốt tính lại thích học như Tiêu Chiến rất ít, cho nên đối xử nhẹ nhàng hơn với bọn họ.

Bạn cùng phòng: Thưa thầy, thầy hiểu lầm rồi. . .

Vương Nhất Bác tuổi còn trẻ đã an vị trên vị trí giáo sư, năng lực của anh không thể nghi ngờ. Anh đã tham gia rất nhiều cuộc thi, một bên mọi người đều coi thường thân phận Omega của anh, một bên lại ngưỡng mộ khả năng phát triển trí não của anh, là một giáo viên văn sử, anh không chỉ nhớ rõ kiến thức lĩnh vực, còn có thể biết rõ ngôn ngữ và các loại đại cương, tất cả mọi người đều nghĩ, nếu một ngày anh không còn hứng thú với văn sử, liệu anh có thể trực tiếp cầm chứng chỉ ở các chương trình học khác không.

Anh đã làm rất nhiều diễn thuyết, hầu hết thời gian đều nói muốn phát triển truyền thống nữ hóa, không thể quên cội nguồn. Bây giờ rất ít người có hiểu biết như vậy, anh thậm chí còn hy vọng tất cả sinh viên đều có thể giống như Tiêu Chiến. Anh đã giành được rất nhiều giải thưởng, xuất bản sách với các giáo sư khác, thậm chí còn xuất hiện trên TV.

Nhưng chính vì anh ưu tú như vậy, lại gặp phải vấn đề lớn nhất trong cuộc đời, bị thúc giục kết hôn.

Anh không muốn trở thành người lệ thuộc vào Alpha, thực tế tất cả những việc lớn nhỏ trong gia đình anh đều đã gặp qua, như vứt vợ bỏ con, lòng lang dạ sói, bội bạc, hai mặt... anh đã thấy nhiều rồi, dĩ nhiên là càng không muốn kết hôn, thế nhưng ba mẹ anh lại ra sức thúc giục, sau nhiều lần tức giận rời đi vô số buổi xem mắt, anh mới nhận ra cuộc sống như vậy khi nào mới kết thúc.

Thời còn là học sinh, anh co thích người khác, chuyện này anh đã từng nói trong lớp, lúc đó các sinh viên vừa vẽ vừa tỉnh thần, câu chuyện vừa nói ra, quả nhiên trở thành chuyện phiếm của bọn chúng, linh hồn cũng từ đó mà ra. Người kia đã là quá khứ, năm đó, Cố Ngụy coi mình như một người bạn tốt của hắn, hoặc là một người em trai, mình chưa kịp thổ lộ hắn đã ra nước ngoài, chờ mình lên đại học, hắn cũng có người thích, chẳng qua là xem anh như bằng hữu, cho nên mới có thể kể chuyện này trên lớp.

Trong phòng học nhiều người như vậy, anh không chú ý đến biểu hiện của từng sinh viên.

Nói trước, Vương Nhất Bác nhận ra anh không nên tiếp tục như vậy, nếu không anh cũng chỉ có thể đối diện với vô tận chất vấn cùng chối bỏ từ cha mẹ, với tư cách là một cặp vợ chồng ân ái nhiều năm mà từ chối cẩu độc thân như anh.

Vương Nhất Bác luôn có thể nghĩ đến câu cửa miệng của mẹ mình, "Ai nha, bảo bảo đã hai mươi tám tuổi rồi, còn chưa có một mối tình đây này, sang năm sẽ hai mươi chín, tuổi cũng sắp ba mươi... không biết ta có thể gặp con rể trước khi trở về đất mẹ hay không, cũng không biết ta có thể bế tiểu tôn tôn không a~", nếu Vương Nhất Bác cảm thấy phiền anh sẽ đi ra ngoài và nói," Ai nha, bảo bảo của chúng ta không còn nhỏ nữa cũng không có đối tượng, nhiều huy chương như vậy có được gì không, đoán chừng hắn yêu OO a, không sao, ta cũng không phản đối."

"..."

Đây chỉ là những gì Vương Nhất Bác đã nghe, cũng không biết anh nghe được gì nữa, thế quái nào mẹ anh lại sắp đặt anh đây này, may mà anh tận mắt chứng kiến, mẹ anh còn thương lượng với hàng xóm, nếu không thì con trai Beta ba mươi tuổi của hàng xóm cũng không tệ, nếu không thì con gái Omega hai mươi tuổi của người hàng xóm bên phải, anh tính toán sơ lược, người này nhỏ hơn Tiêu Chiến tận hai tuổi, còn chưa đủ làm sinh viên của anh, anh không kém cỏi như vậy.

Hôm đó khi đang chấm bài tập về nhà, tình cờ nghe được các giáo viên trong văn phòng thảo luận vấn đề sinh sản, một giáo viên đang độ tuổi trung niên muốn có con nhưng lão gia hỏa trong gia đình không được, một người khác còn trẻ nhưng không muốn kết hôn chỉ muốn có một đứa con bầu bạn với mình, nghe bọn họ thảo luận khí thế ngất trời, Vương Nhất Bác cũng không khỏi lâm vào trầm tư, muốn có con sao?

Xem ra có nhiều thứ để thuyết phục rồi, mẹ nói mình không kết hôn khi già sẽ không có ai bầu bạn, nếu có một đứa con, như vậy có thể không cần kết hôn?? Mẹ trực tiếp được ôm cháu trai???

Vương Nhất Bác tự thuyết phục mình rồi lập tức gửi WeChat cho giáo viên đối diện. Giáo viên kia còn là một cô gái trẻ, vừa nhìn thấy tin nhắn này cô đã sững sờ, suy nghĩ hồi lâu mới giới thiệu anh đến một bệnh viện.

Không phải là bệnh viện quá nổi tiếng, Vương Nhất Bác vừa nhìn thấy còn có chút khó xử, nếu bệnh viện đem những thứ này bán đi, nói không chừng anh còn đang giúp người khác kiếm tiền.

Thấy anh băn khoăn, nữ giáo viên giải thích cho anh hiểu cách thức hoạt động của nơi này, sau đó đem thông tin liên hệ của bác sĩ điều trị đưa qua.

Đây là bệnh viện, không bằng nói là một phòng khám tại gia, hơn nữa cũng không phải làm giải phẫu, mà là...

Vương Nhất Bác có tính thích sạch sẽ đấy, vạn nhất không sạch sẽ, anh sợ mình bị nhiễm một loại bệnh gì đó, vậy thì công cóc.

Bác sĩ nhiều lần cam đoan, chỉ cần anh chịu chi tiền, nhất định sẽ cấp cho anh một Alpha có gen tốt nhất, đồng thời cũng đảm bảo sức khỏe, đảm bảo thiên phú của thai nhi, còn có thể đảm bảo Alpha kia đến vô ảnh đi không dấu vết.

Đúng lúc mẹ anh gửi đối tượng hẹn hò tiếp theo vào điện thoại di động của anh, là một Omega rất đáng yêu, Vương Nhất Bác im lặng, phẩm vị của mẹ thật là... hơn nữa mình cũng không thích như vậy, anh chỉ sợ Omega này chúa nũng nịu, nếu anh nói gì nặng lời, sợ là người ta sẽ bật khóc chạy đi mất.

Sau khi đi tới đi lui, Vương Nhất Bác đặt cọc một khoản tiền lớn, sau đó ước định thời gian với bệnh viện.

Anh không biết thông tin của Alpha, chỉ có thể nhìn thấy tin tức tố của hắn là lục trà, còn có ảnh chụp nửa người trên của Alpha, nhìn ngư tuyến của hắn cảm thấy có chút kỳ diệu, nhưng có cảm giác nói không nên lời, độ phù hợp của hai người cũng không thấp, lại còn là một sinh viên, Vương Nhất Bác không muốn suy nghĩ nhiều đến việc có quen biết người kia hay không, sau đó bày ra thời khóa biểu của mình.
___________
Chương 1 đó, truyện này niên hạ nhe.

Bạn học Tiêu x Vương lão sư

Chương sau 🔞 + em bé xuất hiện nhé.😂 đúng là anh Tiêu không đùa được đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo#zsww