十六

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, cho dù nửa đêm bạn có khóc thật nhiều thì ngày hôm sau bạn cũng phải dậy sớm đối mặt với ánh nắng của hiện thực.

"Bữa sáng ở trên bàn, đói bụng nhớ ăn." Kim Jisoo trước khi ra ngoài, đi vào phòng ngủ, ngồi xuống cái ghế dựa sát tường, nói với người đang nằm trên giường.

Kim Jennie đã sớm tỉnh, Kim Jisoo biết, nhưng chị không muốn vạch trần đứa trẻ đang giả vờ ngủ này. Lời nói của chị tối qua đối phương còn không có đáp ứng, Kim Jisoo cứ như vậy từ phía sau lưng ôm Kim Jennie vừa nói, nhưng đối phương không nói một lời đáp lại, và sau một lúc lâu, cả hai đều mơ mơ màng màng chìm vào trong giấc ngủ.

Mở rèm cửa ra, Kim Jennie đi đến cửa sổ thủy tinh lớn và giơ ngón tay thẳng lên, ánh nắng chiếu vào mắt nàng dọc theo các ngón tay và phản chiếu trên con ngươi của nàng, Kim Jennie mở lòng bàn tay để đón một chút ánh sáng, nhưng nàng không thể bắt được nó.

Ngàn ánh dương rực rỡ có lúc sưởi ấm cả tấm thân lạnh giá, có lúc đốt cháy trái tim vì quá nóng, nên giữ khoảng cách nhất định có lẽ là lựa chọn tốt nhất.

"Mày nói xem, tao có nên cùng chị ấy bắt đầu lại một lần nữa không?" Nếu như thú cưng có thể nói tiếng người có lẽ Dalgom sẽ trả lời Kim Jennie câu hỏi này.

Dalgom duỗi hai chân trên sô pha, há miệng lười biếng duỗi eo, lắc lắc cái đầu lông trắng nõn, ngoan ngoãn ngã xuống dưới lòng bàn tay của Kim Jennie.

Chiếc điện thoại di động được mang về tối qua không ngừng rung lên, Kim Jennie liếc nhìn màn hình sáng trên ghế sofa, và nhẹ nhàng vuốt ngón tay để mở bức ảnh của nàng và Kim Jisoo trên màn hình khóa, trong khung chat gửi tới là tin nhắn của người quản lý.

Mắt mèo rất nhanh đem nhanh chóng đọc thông tin quan hệ công chúng uyển chuyển không thể dài hơn, từ đầu đến cuối, đối phương ý tứ rất rõ ràng, trong giọng nói ngầm ý chỉ vào muốn điều đi Chahee, cho nàng tìm kiếm trợ lý thích hợp hơn.

Làm gì có lý do gì để nghệ sĩ và trợ lý đột ngột được quản lý thông báo thay đổi trợ lý sau vài tháng quen biết, không cần hỏi cũng biết đó là bút tích của Kim Jisoo.

Suy cho cùng, thân phận của một nghệ sĩ phải tuân theo sự sắp đặt nhất định, cộng với những gì đã xảy ra vào đêm hôm đó, Kim Jennie chỉ còn cách nói "vâng" và tắt màn hình.

Về những gì đã xảy ra đêm đó, cần phải giải thích rõ ràng đi, không chỉ với Chahee mà còn với Kim Jisoo trong trái tim của Kim Jennie.

"Chahee, tôi có chuyện muốn nói với cậu." Khoảnh khắc Kim Jennie thực hiện cuộc gọi, dường như trái tim nàng cũng căng thẳng, và việc giải thích một loạt hành động sai lầm không đáng của nàng đêm đó còn khó hơn là từ chối lời tỏ tình của đối phương.

Bên đầu điện thoại kia chậm chạp không có lên tiếng, cho đến gần một phút đồng hồ sau Kim Jennie xác nhận điện thoại di động màn ảnh biểu hiện còn đang nói chuyện điện thoại sau mới dám lên tiếng kêu thử một tiếng tên Chahee.

"Tớ... Cậu nói đi, tớ vẫn đang nghe." Chahee thanh âm khàn khàn, ngay cả lời nói đều phát ra run rẩy, Kim Jennie đều có thể nghe thấy.

Thật ra thì kết quả Chahee trong lòng so với ai khác cũng rõ ràng, chẳng qua là nắm chặt tay không muốn buông ra. Nhưng lúc này đây, chính cô cũng hối hận đêm đó xung động.

Kim Jennie cắn môi, có chút thẹn thùng giải thích, "Ngày đó tôi uống nhiều quá, thật xin lỗi, là tôi làm để cho cậu hiểu lầm chuyện tình. . ."

"Jennie, cậu không cần giải thích, phát sinh chuyện ngày đó là do tớ không đúng, tớ nên cùng cậu nói xin lỗi."Chahee không dám nghĩ tới đêm đó nếu là mình thật cùng Kim Jennie xảy ra chuyện gì ngày thứ hai cô nên thế nào đối mặt Kim Jennie, hoặc giả cô nên cảm thấy may mắn lúc ấy mình bị Kim Jisoo ném ra ngoài cửa, nếu không cô có thể ngay cả lấy được Kim Jennie cuối cùng vừa thông suốt điện thoại quyền lợi cũng không có.

Chahee thanh âm còn đang run rẩy, cách màn ảnh cũng có thể nghe được thanh âm nức nở của cô.

"Từ vừa mới bắt đầu tớ liền nên biết quan hệ giữa cậu cùng Kim tổng, lòng của cậu tất cả đều đặt trên người cô ấy, tớ vốn là không có tư cách có được tình yêu của cậu." Ngay cả khi Chahee là người thua cuộc trong cuộc thi tình yêu cam chịu này, cô vẫn biết vị trí của mình ở đâu.

Đúng vậy, mối quan hệ giữa Kim Jisoo và Kim Jennie được cho là tình yêu trong mắt mọi người. Nhưng là, làm thế nào mà cả hai lại đi đến bước này?

Kim Jennie hít sâu một hơi, "Dù sao thì tôi cũng có lỗi trong chuyện này, và tôi nên xin lỗi cậu." Trước khi Chahee có thể nói, Kim Jennie đã vội vàng nói tiếp, muốn kết thúc chủ đề này sớm. "Cậu bị điều động để tiếp quản nghệ sĩ khác à? Nếu là do chị ấy làm vậy, cậu không cần phải nghe, tôi sẽ giải thích rõ ràng cho chị ấy".

Bây giờ Kim Jisoo còn có thể hay không nghe lời của mình Kim Jennie cũng không có chắc lắm, chẳng qua là ở trong lòng nàng là mình làm liên lụy tới Chahee thương cùng vô tội, dĩ nhiên cũng càng không hy vọng Kim Jisoo vận dụng quan hệ cá nhân can thiệp công việc của mình.

Đã xảy ra một số chuyện, làm sao có thể có thuốc hối hận, Chahee gượng cười, "Tớ dự định rời đi."

Bên đầu điện thoại kia là kéo dài hơn một phút đồng hồ im lặng.

"Jennie, tớ mong cậu hạnh phúc. Dù ở bên Kim tổng hay ở bên người cậu yêu trong tương lai, cậu nhất định phải hạnh phúc hơn tớ đó". Trong cuộc trò chuyện cuối cùng, Chahee nói với giọng khàn khàn và nghẹn ngào dặn dò Kim Jennie, "Người con gái tôi yêu nhất trong cuộc đời này!" Cô cũng không bao giờ dám nói ra những lời ẩn sau những giọt nước mắt.

Giống như đợi một con tàu vượt đại dương cập bến ở sân bay, tình yêu thầm của cô ấy cuối cùng cũng kết thúc.

----------

Tiếng giày cao gót nện trong bãi đậu xe không ngừng vang lên, Lisa dụi dụi mắt, nửa người đang nằm nghe thấy tiếng bước chân ngoài xe lập tức đứng thẳng dậy, cúi người nhìn ra ngoài kính chắn gió.

Sau khi Lisa bật đèn và nhấn còi xe, cô nhìn người vừa vào bãi đậu xe và đang nhìn xung quanh hai giây, sau đó đón Park Chaeyoung như thường lệ.

"Không phải nói bận không thể đón tớ sao?!" Park Chaeyoung khéo léo mở cửa xe ngồi vào phụ lái, làn gió thoảng hương hoa hồng theo chuyển động của mái tóc vàng hoe của Park Chaeyoung đưa đến cho Lisa.

"Tớ không bận, mọi chuyện ở studio đã có người lo liệu." Lisa với quầng thâm dưới mắt vẫn chưa từng rời khỏi mắt Park Chaeyoung kể từ khi đối phương lên xe, còn giúp em kéo nếp nhăn trũng xuống của váy.

Trên thực tế, Park Chaeyoung đã nói rất nhiều lần, nếu studio chụp ảnh mới mở của Lisa quá bận rộn với công việc, thì không cần phải vội vã đến công ty để đón em mỗi ngày sau khi tan sở, nhưng Lisa vẫn nhất quyết không đồng ý, như thể cô sợ rằng em sẽ bị người ngoài hành tinh bắt và đưa ra ngoài vũ trụ trên đường về nhà.

Sau khi thấy Park Chaeyoung xoa tay và thở ra, Lisa đã tăng nhiệt độ điều hòa trong xe lên, vì vào mùa đông nhiệt độ xuống thấp nên mỗi lần Lisa đến đón Park Chaeyoung tan sở, cô sẽ bật máy sưởi để khi lên xe em sẽ cảm nhận được hơi ấm của xe, nhiệt độ như trong văn phòng sẽ không bị cảm lạnh.

"Tớ nói này, mùa đông lạnh quá, công ty này cách nhà cậu xa như vậy, sao cậu không đổi công việc đi, đến studio của tớ thì sao? Tớ cũng cần một trợ lý pháp lý." Lisa tự nhiên giúp Park Chaeyoung thắt dây an toàn, ngẩng đầu và nhướn mày nhìn em.

Đây là lần thứ tư trong tuần này Lisa nói bóng gió muốn Park Chaeyoung nghỉ việc, đương nhiên em biết điều này là do Lisa lo lắng mỗi ngày nhìn thấy Kim Jisoo lúc đi làm sẽ làm em cảm thấy khó chịu. Mặt khác cũng rõ ràng Lisa đối với Kim Jisoo vẫn là rất để ý, sẽ sầu lo cũng là thường tình.

Khi Lisa nắm tay và giúp Park Chaeyoung xoa tay, Park Chaeyoung ngước nhìn cô cười nhẹ: "Mở studio làm gì mà lại có thể chi tiền thuê luật sư và chuyên gia tư vấn cơ chứ?"

"Ngay cả bạn gái cũng không có thể xin sao? !"Lisa chép miệng.

Kể từ khi Lisa tỏ tình thành công với một Park Chaeyoung uống quá nhiều vào ngày đầu năm, cô thường xuyên nói từ "bạn gái" và nhấn mạnh nó không biết bao nhiêu lần mỗi ngày, như thể cô sợ Park Chaeyoung sẽ hối hận và bỏ chạy. Lisa ngày đó còn cố ý quay lại cảnh Park Chaeyoung say rượu sau nói "Tớ đồng ý " lưu vào trong điện thoại di động, chỉ sợ em ngày thứ hai tỉnh rượu sau đổi ý. Lisa ở trong lòng một vạn lần thầm than mình thông minh.

Park Chaeyoung nhướng mày gật đầu cười, Lisa thấy vậy lại khó chịu, cô xoay người ngồi thẳng dậy đối diện với tay lái, không thèm nhìn em nữa, vẻ mặt nghiêm túc phồng má nói: "Dù sao không muốn rời đi cũng không sao, cậu còn có rất nhiều điều lưu luyến mà."

Lisa chua chát nói một câu, nghĩa đơn giản là cô đang phàn nàn về mối quan hệ giữa Park Chaeyoung và Kim Jisoo, Lisa cúi đầu khoanh tay trước bụng.

Làm sao mà kể từ nói lời yêu Lisa liền cùng trước kia Hải vương* không giống nhau? Cô trông giống như một đứa trẻ đang ăn giấm, và nó khá dễ thương.

Park Chaeyoung không nhịn được che miệng trộm cười một tiếng, nghiêng người nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của đối phương một cái kéo qua cổ áo Lisa mạnh mẽ muốn cô nhìn thẳng vào mắt em. Mỉm cười, gửi nụ hôn hương hoa hồng lên đôi môi ẩm ướt của Lisa.

"Lalisa, cậu ăn giấm thật là kém a!"

--------

Khi về đến nhà, trong phòng khách có hai chiếc vali to, Kim Jisoo sau khi thay giày xong ngẩng đầu liền thấy người gầy gò trong phòng đang kéo chiếc vali nặng trịch đi tới.

Kim Jennie thay xong y phục, thấy Kim Jisoo trở lại chẳng qua là liếc về chị một cái, đem ba rương hành lý dựa vào chung một chỗ, tự mình cài khuy áo khoác len, ngồi trên ghế sô pha tiếp tục thu dọn quần áo, trên mặt không có biểu cảm gì, không có nụ cười nào cả.

"Có đói bụng không? Muốn ăn cái gì?" Kim Jisoo liếc nhìn đồ ăn trên bàn ăn, bữa sáng chị làm cho đối phương vẫn còn ở đó, Kim Jisoo cởi áo khoác đi tới trước mặt Kim Jennie , vừa định vươn tay kéo cổ tay đối phương, Kim Jennie đã quay mặt sang phải và tránh né.

"Làm sao vậy?" Thanh âm trong trẻo lạnh lùng nhích tới gần chút, Kim Jisoo mãnh khảnh ngón tay nhẹ nhàng nâng mặt Kim Jennie.

Biết rõ còn hỏi

"Tôi muốn về nhà." Vali đã hoàn toàn đóng lại, Kim Jennie cúi đầu cố ý tránh ánh mắt của Kim Jisoo.

Trong mắt cô gái không có chút hy vọng nào, chỉ có một tầng sương mù che phủ đồng tử.

"Jennie, đừng như vậy." Kim Jisoo quỳ xuống, nắm lấy tay Kim Jennie, ánh mắt sáng ngời nhìn nàng, không muốn nàng rời đi một chút nào.

Kim Jennie ngẩng đầu nhìn Kim Jisoo một cái, duỗi thẳng thân trên ngồi xuống đối diện với chị, "Kim Jisoo, chúng ta chia tay đi. Đêm đó tôi uống nhiều, thiếu chút nữa đã làm chuyện trái với luân thường đạo lý, nhưng đây không phải là lần đầu tiên tôi làm như vậy, chị hẳn tức giận đi."

Chưa cho Kim Jisoo cơ hội nói chuyện Kim Jennie lại tiếp tục nói, "Đừng làm khó dễ Chahee, cậu ấy cũng không có làm gì sai."

"Jennie, tôi có thể chấp nhận sự tổn hại do em vô tình mang đến, nhưng tôi không thể tha thứ cho việc người khác thèm muốn cô gái của tôi." Kim Jisoo dùng cả hai tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của Kim Jennie, và phủ lên mu bàn tay đối phương bằng lòng bàn tay ấm áp của mình.

"Kim Jisoo, chị còn không hiểu sao? Giữa chúng ta đã không có khả năng." Kim Jennie nhíu lại mi, nước mắt trong hốc mắt có thể thấy rõ.

"Tôi đã nghĩ rằng chúng ta có thể vượt qua sáu năm bỏ lỡ nhau đó, nhưng tôi đã sai. Kim Jisoo, thừa nhận đi, chị không yêu tôi, chị chỉ cố chấp muốn Kim Jennie của sáu năm trước. Tôi, Park Chaeyoung, Bae Joohyun, tất cả những gì chị muốn là một người yêu chị, mà không phải chỉ cần tôi."

Kim Jennie thở hổn hển, với sự cay đắng dâng lên trong lồng ngực và nước mắt chảy dài trên má, Kim Jisoo tiến lên một bước, dán mắt vào Kim Jennie, giơ tay lên và bất lực vỗ vào eo Kim Jennie, phát ra âm thanh lo lắng.

"Jennie, tôi có thể giải thích."

Kim Jennie hất tay Kim Jisoo và ngồi lùi lại, giữ khoảng cách với chị. Ngón tay rơi vào khoảng không, Kim Jisoo cắn môi dưới, gấp đến độ đầy mặt đỏ bừng, cố gắng kìm nén thanh âm của mình.

"Tôi và Park Chaeyoung đã kết thúc từ lâu, cuộc đời của em ấy, cuộc đời của tôi sẽ không còn giao điểm tình yêu nữa. Còn Bae Joohyun, Jennie, em phải biết, tôi sẽ không liên quan gì đến chị ta nữa. Hôm đó chị ta đã uống quá nhiều và tôi chỉ giúp đưa chị ấy xuống lầu, tôi và Bae Joohyun sẽ không bao giờ có khả năng nữa."

Nuốt chất lỏng trong họng với giọng khàn khàn, Kim Jisoo ngước nhìn Kim Jennie nhưng vẫn không thể nhìn thấy biểu cảm của nàng.

"Jennie, tôi có thể thề với trời, từ giờ tôi sẽ chỉ yêu em thôi. Chỉ cần em không bỏ rơi tôi, em nói cái gì tôi đều sẽ đồng ý, có được không em?"

Trong mắt Kim Jisoo có nước mắt, qua đôi mắt mờ sương nhìn thấy khuôn mặt Kim Jennie qua làn nước mắt, một khi khuôn mặt dịu dàng và ngấn nước của chị đã lấm tấm nước mắt, sẽ luôn khiến người ta xót xa.

Cho nên, lần này không có gạt nàng sao?

Kim Jennie quay đầu nhìn người trước mặt, Kim Jisoo không kìm được nước mắt, hai tay ôm lấy eo Kim Jennie, vùi đầu vào bụng dưới của nàng, nước mắt thấm ướt mu bàn tay Kim Jennie.

Kim Jennie nghiến răng và nuốt những lời độc ác mà nàng đã lặp đi lặp lại trong lòng, nếu Kim Jisoo là một lọ thuốc độc, thì Kim Jennie là thợ săn sẵn sàng từ bỏ mạng sống vì chị.

Trước mặt Kim Jisoo, nói không yêu so với nói chuyện còn khó hơn, Kim Jennie vẫn là khóc rồi.

"Kim Jisoo, chúng ta chia tay đi. Tôi mệt mỏi lắm rồi, chị có thể cho tôi thời gian để tĩnh tâm lại được không? Mấy ngày nay có quá nhiều chuyện xảy ra, đầu óc tôi rối tung cả lên, chúng ta trước như vậy đi. . . Những thứ khác, chúng ta sau này hãy nói." Kim Jennie dùng hai tay ôm mặt người trong lòng, cúi đầu dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn chị.

Mối quan hệ nào cũng cần khoảng trống, không nói kết án tử cho mối quan hệ này đã là Kim Jennie luôn ưu ái cho Kim Jisoo.

Tương lai của chúng ta có thể vẫn còn, nhưng xin cho phép nàng dừng lại ngay bây giờ.

Kim Jisoo cuối cùng cũng được Kim Jennie dỗ dành nín khóc, như một đứa trẻ.

"Jisoo, đưa em về nhà đi."

Không ai có thể tác động đến quyết định của Kim Jennie, Kim Jisoo đã biết điều đó ngay từ đầu.

Trong trí nhớ ngày đó đêm khuya Kim Jisoo là tự mình lái xe đem Kim Jennie đưa về nhà, quên mất ngày đó chị ở trước mặt nàng khóc bao lâu. Nói tóm lại, cả hai đều mỉm cười trong giây phút chia tay cuối cùng, như thể ngày mai họ vẫn là người yêu của nhau.

"Jennie, tôi đồng ý chia tay, nhưng từ mai tôi sẽ lại theo đuổi em!" Kim Jisoo vẫn đang thể hiện tình yêu thì Kim Jennie đẩy Kim Jisoo, người đã nấn ná rất lâu, ra khỏi nhà.

Jennie, tin tôi đi, lần này tôi sẽ trao cho em tất cả tình yêu của mình.

Kim Jisoo cùng Kim Jennie, chúng ta vĩnh viễn sẽ không tách ra.

------

*có nhiều mối quan hệ không rõ ràng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro