3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây dì bảo mẫu phát hiện Cao Khanh Trần có chút bất thường, anh hay lén lút đến hỏi cô xem Doãn Hạo Vũ có bộ quần áo bẩn nào không

Mỗi lần đến là lấy một cái, qua ít lâu lại tự động đem trả. Trong lòng cảm thấy rất kì lạ nên đã đem chuyện này kể cho Doãn Hạo Vũ nghe nhưng cậu dường như chẳng có vẻ gì ngạc nhiên cả

Doãn Hạo Vũ biết, Tiểu Cửu ca ca chỉ đang cảm thấy thiếu thốn tin tức tố của cậu. Song nhìn dáng vẻ Cao Khanh Trần âm thầm lặng lẽ tìm cách ngửi mùi của bản thân, không hiểu sao lại cảm thấy anh cực kỳ đáng yêu

Hôm nay Cao Khanh Trần đặc biệt không khỏe trong người, mặc dù mấy ngày qua đã bí mật trộm lấy quần áo của Doãn Hạo Vũ nhưng tin tức tố căn bản chẳng đủ dùng. Cả ngày còn phải làm việc liên tục, Cao Khanh Trần không còn cách nào khác đành phải đến trước cửa phòng Doãn Hạo Vũ, may mắn bây giờ Pai Pai không có ở nhà, nếu không bị nhìn thấy anh như đứa ngốc ám ảnh tin tức tố của em ấy thì mất mặt chết mất!

Cao Khanh Trần nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Doãn Hạo Vũ, ngay khi khe hở bật mở, tin tức tố thuộc về alpha phảng phất theo gió bay ra ngoài, mùi hương này tựa như vừa gặp đã quen, ngay lập tức quấn lấy anh

Đến cũng đã đến rồi, ngửi một lần cho đã vậy

Cao Khanh Trần dứt khoát mở cửa tủ quần áo rồi đem bản thân nhốt vào trong đó. Anh thuận tay nhặt lấy một bộ quần áo của Doãn Hạo Vũ, đưa lên mũi và hít một hơi thật mạnh

Ngay lập tức, mùi tin tức tố của alpha từ khoang mũi xông thẳng đến đại não khiến Cao Khanh Trần toàn thân run rẩy. Một luồng khí nóng mạnh mẽ và cường đại bắt đầu từ nơi tuyến thể lan từ từ đến tứ chi. Cao Khanh Trần bị tin tức tố của alpha vây khốn, sau khi mệt nhọc hít thở lại cảm thấy cơ thể càng ngày càng nóng, đầu óc uể oải mê man tựa hồ dán

Đợi Doãn Hạo Vũ trở lại thì ngoài cửa phòng đã tràn đầy mùi tin tức tố dâu tây thuộc về Cao Khanh Trần rồi. Doãn Hạo Vũ vội vàng mở cửa bước vào, mùi hương của Tiểu Cửu thậm chí còn trở nên nồng đậm hơn, đặc quánh lại như thể sắp biến thành mật ong

"Tiểu Cửu?" Doãn Hạo Vũ lo lắng cho tình trạng hiện tại của Cao Khanh Trần nhưng lại chẳng tìm thấy bóng dáng anh ở đâu cả

Lúc này có tiếng động nhỏ trong tủ quần áo truyền đến, Doãn Hạo Vũ nghe thấy liền vội vàng bước qua mở toang cánh cửa, thấy cả người Cao Khanh Trần đang hoàn toàn vùi vào đống quần áo của mình, sắc mặt ửng hồng, toàn thân phát run

Doãn Hạo Vũ nhanh chóng cúi xuống đỡ anh dậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Cao Khanh Trần

"Tiểu Cửu, anh sao vậy?"

Nhưng Cao Khanh Trần chỉ dùng ánh mắt mờ mịt nhìn cậu, thấy Tiểu Cửu không phản ứng gì Doãn Hạo Vũ liền vòng tay qua eo bế anh rời khỏi tủ quần áo

Người trong lòng khẽ giãy giụa như mèo con, Doãn Hạo Vũ vừa cúi đầu Cao Khanh Trần cũng nhân cơ hội đó vùi mặt vào lồng ngực cậu, giống như thiếu dưỡng khí mà thô bạo mút mát da thịt cậu qua lớp quần áo

Doãn Hạo Vũ bị hành động của người trong vòng tay chọc cười, Tiểu Cửu ca ca trở nên dính người như vậy từ khi nào nhỉ? Là do đánh dấu tạm thời sao? Nalak~ Ôm người đặt lên giường xong Doãn Hạo Vũ cũng không rời đi mà ngay lập tức bắt đầu tiết ra tin tức tố xoa dịu đối phương

Khi Cao Khanh Trần mở mắt thì cảm giác cơ thể giống như đã ngâm trong suối nước nóng một thời gian dài, thoải mái song chẳng còn bao nhiêu sức lực. Trong phòng lại lan tỏa mùi tin tức tố của Doãn Hạo Vũ đang quấn chặt lấy cơ thể anh không buông, đầu óc vừa mới tỉnh táo lúc này mới bắt đầu hoạt động. Chỉ thấy người trên giường đột nhiên ngồi dậy, ngơ ngơ ngác ngác nhìn cái người đang nằm bò ngủ kế bên, mà Doãn Hạo Vũ cũng vô tình bị hành động của anh đánh thức

Doãn Hạo Vũ phát hiện Cao Khanh Trần đã tỉnh, cậu dụi mắt, ngẩng đầu nhìn anh, thấy sự hoảng sợ trên khuôn mặt anh

"Tiểu Cửu, anh có sao không?"

Alpha vô cùng bình tĩnh, so với bình thường chẳng khác biệt gì mấy, Cao Khanh Trần thấy vậy cũng sâu sắc kiềm chế lại bản thân, không phải chỉ mượn chút tin tức tố của người ta thôi sao? Chậc, có gì mà phải tự mình dọa mình thế chứ. Nhưng nghĩ đến việc anh đã vùi mặt vào quần áo của đối phương rồi hít lấy hít để, Cao Khanh Trần thực sự muốn siêu thoát khỏi thế gian này ngay và luôn

Cao Khanh Trần cố ép bản thân làm như không có chuyện gì xảy ra

"Ừm, em về rồi à? Đã ăn gì chưa?"

"Em chưa ăn, Tiểu Cửu ca ca, nếu anh tỉnh rồi thì chúng ta đến bệnh viện một chuyến đi, em rất lo cho sức khỏe của anh"

"Anh tự đi được rồi" May mà em ấy không nhắc lại chuyện vừa nãy! Cao Khanh Trần âm thầm thở ra một hơi

"Em đi với anh, được không ạ, Tiểu Cửu ca ca~ Anh cũng không muốn để em lo lắng mà đúng không?" Doãn Hạo Vũ thậm chí còn dùng cả chiêu làm nũng để thuyết phục anh, Cao Khanh Trần không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng

"Được, được, được, cùng nhau đi" Hai người lập tức quấn chặt lấy nhau đến bệnh viện

Toàn bộ quá trình Doãn Hạo Vũ luôn ở bên cạnh Cao Khanh Trần, để anh ngửi mùi tin tức tố của mình mọi lúc mọi nơi

Bác sĩ cầm phiếu báo cáo "Lần cuối cùng cậu dùng thuốc ức chế là khi nào?"

"Tối hôm qua" Bác sĩ và Doãn Hạo Vũ cùng liếc nhìn anh, sau đó ông cau mày

"Lượng thuốc ức chế cậu dùng quá nhiều, đã sinh ra hiện tượng kháng thuốc rồi, bây giờ thuốc ức chế đối với cậu căn bản chẳng còn bao nhiêu tác dụng nữa. Hiện tại tin tức tố trong cơ thể cũng vô cùng hỗn loạn, nếu không cẩn thận điều chỉnh lại thì tương lai sẽ rất khó mang thai" Bác sĩ tích lên một tờ đơn và đưa cho Cao Khanh Trần

"Đừng dùng thuốc ức chế nữa, hãy để bạn đời cung cấp tin tức tố cho cậu" Bác sĩ vừa nói vừa nhìn về phía Doãn Hạo Vũ

"Bác sĩ, chúng tôi....."

"Được rồi bác sĩ, tôi sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy, vậy chúng tôi không làm phiền ông nữa"

Doãn Hạo Vũ kéo Cao Khanh Trần ra khỏi phòng tư vấn. Lúc này Cao Khanh Trần vẫn rất mâu thuẫn, anh thích trẻ con và cũng muốn có con cho riêng mình, nhưng anh không dám để Doãn Hạo Vũ đánh dấu tạm thời lên mình nữa, nếu làm vậy thì sớm muộn gì tình cảm của anh cũng sẽ bị cậu phát hiện, đến lúc đó anh biết phải làm sao?

Cao Khanh Trần còn đang suy nghĩ thì người bên cạnh bất ngờ vươn tay ôm anh vào lòng. Cao Khanh Trần bị hành động đột ngột của cậu dọa sợ một phen, đang định giãy giụa thoát ra thì Doãn Hạo Vũ đã ngăn anh lại

"Đừng cử động Tiểu Cửu, bác sĩ nói anh cần tin tức tố của em. Bây giờ sắc mặt anh không ổn lắm, anh mau ngửi một chút đi, ngửi một chút đối với cơ thể cũng tốt hơn"

Doãn Hạo Vũ vừa nói vừa vỗ nhẹ người trong lòng, bàn tay ấm áp khẽ khàng vuốt ve mái tóc của Cao Khanh Trần

"Đột nhiên anh không muốn rời khỏi cái ôm này"

Doãn Hạo Vũ cảm giác quần áo của bản thân bị người trong vòng tay chặt chẽ lôi kéo, sau đó tiếng hít thở mãnh liệt bất thình lình kề sát tuyến thể cậu, theo sau là cái nhìn hơi rụt rè của anh, người trong lòng giờ đây như chú mèo nhỏ vùi đầu vào cổ cậu tham luyến hít hà

Cao Khanh Trần hy vọng thời gian có thể dừng lại tại khoảnh khắc này mãi mãi, ít nhất Pai Pai của hiện tại khiến anh cảm giác rằng, cậu thực sự thích anh

Trong hành lang bệnh viện có rất nhiều người qua kẻ lại cùng các loại tin tức tố trộn lẫn pha tạp với nhau, một omega cơ thể đang rối loạn đương nhiên sẽ rất thống khổ. Song giờ phút này Cao Khanh Trần lại chẳng cảm nhận thấy gì, anh chỉ muốn được đắm chìm trong hương vị đại dương sạch sẽ và mát mẻ của người kia mãi mãi

Cảm nhận được chuyển động của người trong lòng, Doãn Hạo Vũ vô thức siết chặt vòng tay, eo của Tiểu Cửu thực sự rất nhỏ, một cánh tay liền có thể ôm gọn. Cậu im lặng đứng đó, hai tay không ngừng vuốt ve lưng giúp Cao Khanh Trần thoải mái hơn

Cái ôm này cũng không kéo dài được bao lâu, Cao Khanh Trần thu lại nước mắt gần như sắp vỡ òa của mình, đẩy Doãn Hạo Vũ ra, xoay người cầm lấy đơn thuốc bác sĩ đã kê cho anh, Doãn Hạo Vũ thấy vậy vội vàng theo sát bước chân anh cùng rời đi

Khi hai người về đến kí túc xá, Cao Khanh Trần đặt thuốc trên hiên nhà, đang khom người thay giày thì nghe thấy người phía sau nói

"Tiểu Cửu, về sau mỗi lần kì phát tình đến, hãy để em giúp anh"

Cao Khanh Trần quay đầu nhìn cậu

"Bác sĩ nói anh cần tin tức tố của alpha để ổn định lại cơ thể, hiện tại em là alpha rồi, em có thể giúp anh"

Cao Khanh Trần bị lời nói của cậu làm cho giật mình. Ý em ấy là gì? Giúp mình vượt qua kì phát tình? Chẳng lẽ em ấy.... Cao Khanh Trần bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng, ánh mắt sáng ngời nhìn Doãn Hạo Vũ

"Em sẽ dùng thuốc ức chế" Alpha hướng về phía Cao Khanh Trần nói
"Hơn nữa, độ xứng đôi của chúng ta chỉ có 60, em không hề bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của anh. Sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đâu. Tiểu Cửu ca ca đừng sợ, em sẽ không làm tổn thương anh"

Lời vừa ra khỏi miệng, Cao Khanh Trần sững sờ trong giây lát. Anh suýt thì quên mất bọn họ chỉ có 60 độ tương thích, làm sao em ấy có thể thích anh được

"Chuyện này để sau hẵng nói đi, bây giờ anh rất mệt, chỉ muốn ngủ một giấc, tạm biệt em"

Cao Khanh Trần nói xong lập tức xoay người trở về phòng. Anh sợ chỉ muộn một giây nữa thôi sẽ để Doãn Hạo Vũ nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của bản thân, anh vẫn chưa muốn tâm tư của mình bị cậu phát hiện

Nhìn dáng vẻ Cao Khanh Trần rời đi, Doãn Hạo Vũ thoáng cau mày, vò vò đầu rồi hậm hực trở về phòng

Cao Khanh Trần hôm nay bận rộn bên ngoài cả ngày, vừa mới tắm xong còn đang ngồi trên giường đã tự mình nốc một cốc nước lạnh

Vừa mới nhận được tin tức tố của Doãn Hạo Vũ tối hôm qua mà bây giờ đã bắt đầu cảm thấy toàn thân trống rỗng. Có lẽ là do anh đã quá lâu không dựa dẫm vào tin tức tố của alpha nên sau khi bị đánh dấu, như thử qua một lần chẳng thể cai được, khát vọng về nó trong anh ngày càng trở nên nghiêm trọng. Vốn muốn hít một lần cho đủ rồi thôi nhưng cơ thể lại dần dần nóng lên, đến hô hấp cũng rất khó khăn

Cao Khanh Trần thực sự có chút sụp đổ, thôi thì đợi đánh dấu tạm thời của lần này biến mất, cai cũng không muộn

Lúc Doãn Hạo Vũ đang luyện đàn trong phòng ngủ thì nghe tiếng người gõ cửa

"Pai Pai , em có trong đó không? Anh vào được chứ?" Cao Khanh Trần mặt dày đến gõ cửa phòng Doãn Hạo Vũ

Doãn Hạo Vũ dừng công việc đang làm, đứng dậy và mở cửa cho anh. Cao Khanh Trần ngập ngừng theo cậu vào phòng

"Pai Pai, hiện tại anh thấy có chút không thoải mái..."

Doãn Hạo Vũ khẽ quan sát người đang sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt tỏ vẻ lảng tránh không dám nhìn thẳng cậu

"Cần tin tức tố sao? Nine"

"Ừm"

Cao Khanh Trần miễn cưỡng gật đầu. Doãn Hạo Vũ nhấc cánh tay lên, nói với Cao Khanh Trần

"Lại đây"

Cao Khanh Trần thoáng do dự một lúc nhưng vẫn đỏ mặt bước tới, giây tiếp theo anh bị người kia kéo vào lòng, trái tim đột ngột rơi xuống giống như lại xách ngược lên

Anh lao vào vòng tay của Doãn Hạo Vũ

Mùi biển sảng khoái và sạch sẽ lập tức vây lấy anh, Cao Khanh Trần chới với hít thở, mặt dán vào người Doãn Hạo Vũ không muốn rời đi

Có thể do hôm nay Doãn Hạo Vũ đã dán miếng dán ức chế nên tin tức tố trên người cậu chẳng nồng như trước. Nhưng điều này lại khiến Cao Khanh Trần cảm thấy vô cùng khó chịu, anh dùng sức đè ép tuyến thể của Pai Pai. Doãn Hạo Vũ cũng hùa theo động tác của anh, giơ tay gỡ miếng dán trên cổ ra

Ngay lập tức, tin tức tố nồng nặc tràn ngập khoang mũi, Cao Khanh Trần sướng đến phát run, miệng vô thức ngâm nga

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro