7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cao Khanh Trần bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, là trợ lý bảo anh chuẩn bị đồ đạc để về ký túc xá

Sự việc của đêm qua hiện rõ ràng trong tâm trí Cao Khanh Trần, cảm giác ngứa ran nhè nhẹ sau gáy nhắc nhớ anh những chuyện đã xảy ra đều là thật. Bây giờ cả trong lẫn ngoài cơ thể anh đều được bao bọc bởi tin tức tố của alpha, táo và dâu quấn lấy nhau rất hài hòa, điều này đại diện cho việc chủ nhân của hai loại tin tức tố có mức độ ăn khớp tuyệt đối cao

Cao Khanh Trần nhanh chóng thu dọn hành lý, đi xuống bãi đậu xe cùng tụ họp với quản lý. Vừa mở cửa đã thấy AK ngồi sẵn ở đó, mỉm cười vẫy tay với omega đang đứng bên ngoài
"Tiểu Cửu, mau lên xe, sắp xuất phát rồi"

"Ừ" Cao Khanh Trần cũng cúi người lên xe, mặc dù trong lòng đầy nghi hoặc nhưng anh biết bây giờ không phải lúc để nói về chuyện đó

Hàng phía sau chỉ có anh và AK ngồi, quản lý và tài xế đều ngồi ở phía trước. Xe rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng chuyển động của bánh xe. Trong không gian chật hẹp, mùi táo chua chua ngọt ngọt từ từ toả ra xung quanh, Cao Khanh Trần biết là AK làm, hắn sợ omega cảm thấy không thoải mái nên đã giải phóng tin tức tố để xoa dịu anh. Cao Khanh Trần cảm nhận được tầm nhìn của người bên cạnh nhưng vẫn quyết định không quay đầu lại

Mặc dù tin tức tố này không thuộc về người Cao Khanh Trần yêu nhưng sau khi bị đánh dấu anh thật sự cảm thấy rất thoải mái, có lẽ đây là ưu thế của mức độ phù hợp cao chăng?

Trên đường về ký túc xá, Cao Khanh Trần gần như không thể kiên trì được nữa, tin tức tố có độ tương thích cao giống như thuốc độc, khiến người ta cực kỳ ham muốn. Vì vậy vừa đến nơi anh đã vội vàng mở cửa xe đi về phía ký túc xá, nhưng vào đến nhà lại thấy Doãn Hạo Vũ đang đợi ở phòng khách

"Tiểu Cửu, anh về rồi!" Alpha ngồi trên ghế sofa nhìn thấy Cao Khanh Trần liền nhảy dựng lên, hưng phấn đi tới trước mặt omega, thuận tiện lấy luôn chiếc vali từ tay Cao Khanh Trần

"Ừm, anh về rồi đây"

"Tiểu Cửu, đừng đi nhanh như vậy, chờ tớ ~" Giọng AK hô lớn truyền lại từ xa, xách theo vali đẩy cửa bước vào. Thấy có hai người đang đứng tần ngần ngay lối đi nhìn nhau, AK phản ứng lại ngay lập tức, hắn đi tới bên cạnh Tiểu Cửu, cũng vươn tay đoạt lấy chiếc túi từ tay Patrick

"Tiểu Cửu, tối hôm qua cậu vẫn chưa nghỉ ngơi đủ mà, đi nghỉ chút đi, tớ giúp cậu xách đồ" Vừa nói hắn vừa tự nhiên đưa tay đoạt lấy hành lý của Cao Khanh Trần trong tay Doãn Hạo Vũ, gật đầu với alpha còn đang thẩn thờ "Pai Pai, anh cầm cho, đi thôi Tiểu Cửu"

"Ừm, làm phiền cậu rồi, anh đi nghỉ trước nhé Pai Pai"

Ban đầu vốn dĩ Doãn Hạo Vũ không nhận thấy bất kỳ sự khác biệt nào trong mùi hương của Cao Khanh Trần, cho đến khi AK bước vào, cậu mới nhận ra tin tức tố hương dâu mà cậu ngày đêm mong nhớ đang hòa quyện dây dưa cùng một chỗ với hương táo của AK, tạo nên một hương vị nồng nàn mạnh mẽ đến mức không thể chối từ

Mùi dâu tây trên người Tiểu Cửu bị mùi táo từ trong ra ngoài đè ép, gần như không thể ngửi thấy hương vị của riêng anh nữa rồi

Chuyện gì xảy ra chẳng cần nói cũng tự hiểu, ngoại trừ đánh dấu thì làm gì còn cách nào có thể khiến tin tức tố của hai người kết hợp với nhau một cách thân mật như vậy được

Tiểu Cửu đã để AK đánh dấu anh ấy.....

Thấy Doãn Hạo Vũ vẫn chưa trả lời, Cao Khanh Trần lại nói
"Pai Pai? Anh đi trước na?"

"À?...Ồ...Được rồi, anh đi nghỉ trước đi" Nhìn thấy bóng lưng của cả hai đồng thời rời đi, Doãn Hạo Vũ cảm thấy đau ở đâu đó trong ngực trái, chẳng biết chính xác vị trí, chỉ là lần đầu tiên cậu phát hiện thì ra nơi ấy cũng có thể đau đến vậy

Gần đây Doãn Hạo Vũ luôn vô thức chú ý đến tin tức tố trên người Cao Khanh Trần, mùi táo thoang thoảng vờn quanh khiến cậu thật sự phiền muộn trong lòng. Cậu chẳng thể kiểm soát hành vi kì lạ này của mình, chỉ đành quay qua đổ hết tội lỗi cho việc gần đây lịch tập luyện quá nhiều. Song may mắn thay, mùi táo đã ngày một phai nhạt, tâm trạng của Doãn Hạo Vũ cũng vì thế mà tốt lên không ít

Cho đến sáng nay trong lúc luyện tập, mùi trên người Cao Khanh Trần lờ mờ bay qua chỗ cậu, cho dù ở rất xa, cậu vẫn có thể ngửi thấy

Mùi táo mà cậu ghét nhất quấn chặt lấy Cao Khanh Trần, AK ngồi cạnh Cao Khanh Trần còn vô tư để tin tức tố của mình bao bọc cả người omega. Hai người vừa nói vừa cười, cùng trao đổi về việc tập luyện, thân mật đến mức không ai có thể chen vào

"Đây chỉ là một omega bình thường cần tin tức tố của người đánh dấu thôi, vậy nên hai người họ mới thân thiết như vậy. AK và Tiểu Cửu là bạn bè, bạn bè giúp đỡ lẫn nhau cũng là chuyện bình thường, không có gì đâu" Mỗi ngày Doãn Hạo Vũ đều tự an ủi bản thân như thế, nhưng khi phải tận mắt chứng kiến ​​AK dùng tin tức tố vỗ về Cao Khanh Trần, công sức mấy ngày qua dường như đều hoàn toàn trở nên vô dụng

Doãn Hạo Vũ chẳng biết tại sao, hôm nay phòng luyện tập lại ngột ngạt đến mức khiến người ta hít thở không thông

Cuối cùng sau khi kết thúc một ngày tập luyện và trở về ký túc xá, Doãn Hạo Vũ định bụng sẽ nói chuyện với Cao Khanh Trần, nhưng anh lại không có ở đây, Lưu Vũ nói

"Tiểu Cửu đi tìm AK rồi" Nghe thấy câu trả lời Doãn Hạo Vũ thất vọng đi về

9 giờ tối, Cao Khanh Trần đến hỏi mượn AK một ít quần áo để giảm bớt nhu cầu của anh đối với tin tức tố của alpha, nếu không mỗi ngày đều sẽ phải đến gặp AK để lấy tin tức tố, phiền phức lắm. AK ngược lại rất nhanh nhẹn đóng gói một túi cực lớn cho anh

"Nếu như cảm thấy không thoải mái, cứ đến tìm tớ, tớ luôn cung cấp tin tức tố vô hạn cho cậu"

"Cảm ơn na~tớ đi trước, nhớ nghỉ ngơi sớm nha"

Cao Khanh Trần ôm túi quần áo của AK trở về phòng. Vừa mở cửa ra liền bị người từ phía sau ôm lấy, định giãy dụa thì sau lưng truyền đến mùi biển quen thuộc, Cao Khanh Trần giơ tay ấn công tắc bên cạnh trên tường

Trong chốc lát, căn phòng bị bóng tối bao phủ được ánh đèn ấm áp chiếu sáng. Cả hai người trong phòng đều không ai nói chuyện, Cao Khanh Trần thử vùng vẫy thoát ra nhưng người phía sau anh lại quá khỏe

"Partick, buông anh ra, em làm anh đau" Người phía sau hơi thả lỏng một chút nhưng vẫn không có ý định buông tha cho người trong lòng

Alpha phía sau anh liên tục giải phóng tin tức tố của bản thân, căn phòng trong nháy mắt đã tràn ngập hương vị tươi mát sạch sẽ của đại dương. Cao Khanh Trần lại cảm thấy hơi buồn nôn, omega từng bị đánh dấu vốn sẽ theo bản năng từ chối tin tức tố của những người khác, họ sẽ chỉ say mê và khao khát tin tức tố của người đã đánh dấu họ

Tin tức tố của alpha sau lưng cường liệt đến mức khiến người khác sợ hãi, Cao Khanh Trần không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nín thở và cố gắng thoát khỏi vòng tay của alpha. Ban đầu anh còn hơi tức giận nhưng khi quay lại và nhìn thấy alpha mắt đã đỏ hoe, trong lòng Cao Khanh Trần lập tức mềm xuống
"Sao thế Pai Pai, tại sao em khóc?"

Doãn Hạo Vũ thút thít nhìn Cao Khanh Trần không trả lời, thấy omega lúc này quan tâm mình giống hồi xưa lại càng dán chặt vào người anh hơn

Doãn Hạo Vũ gần đây rất bất an, cậu sợ rằng sau này Tiểu Cửu và anh AK trở thành người thân thiết nhất thì anh sẽ bỏ cậu mà đi. Mãi cho đến lúc này được ôm Cao Khanh Trần vào lòng, tinh thần cậu mới tạm thời ổn định được đôi chút, cậu nghĩ cậu hẳn là thích Tiểu Cửu rồi

Bởi vì thích nên mới quan tâm anh đến vậy

Tin tức tố trong cơ thể cậu cuồn cuồn áp đảo muốn tìm một lối thoát, giày vò cậu quằn mình đau đớn. Ôm omega ở trong ngực, mặc dù tin tức tố hương dâu thoang thoảng cũng chẳng thể mang lại cho cơ thể cậu bất kỳ sự nhẹ nhõm nào, nhưng cậu vẫn ôm chặt lấy anh không muốn buông

Omega trong vòng tay dường như cảm nhận được sự bất an của alpha, đưa tay lên khẽ vuốt ve lưng alpha an ủi. Doãn Hạo Vũ cảm nhận được sự ngoan ngoãn của người trong lòng, vì vậy trong vài phút này Doãn Hạo Vũ cũng không có làm ra bất kỳ động tác nào khác, chỉ ôm chặt lấy anh

Nhìn chằm chằm vào omega đang quan tâm mình trước mặt, Doãn Hạo Vũ đột nhiên cảm thấy trước đây bản thân đúng là một tên mù, khuôn mặt này so với tất cả omega mà cậu từng gặp đều xinh đẹp hơn, tại sao cậu lại không phát hiện ra?

Chính là Tiểu Cửu ca ca của cậu

Một tiếng chuông kỳ lạ đột nhiên vang lên bên tai, ồn đến nhức đầu. Lúc này cậu cảm thấy máu trong người mình ngày càng chảy nhanh hơn, bản thân tự hỏi liệu có phải vì kỳ phát tình hay không mà tim cậu cũng đập nhanh như vậy

Chừng hai phút sau, cậu cúi người xuống đem Cao Khanh Trần đắm chìm trong màn môi lưỡi giao triền. Thời khắc này trong đầu Doãn Hạo Vũ chỉ có một suy nghĩ, bản thân có phải đã hôn nhầm chỗ hay không? Lẽ ra cậu nên hôn vào tuyến thể mẫn cảm của anh mới đúng. Thế là như thể muốn chứng minh lòng mình, cậu đột nhiên rời khỏi đôi môi mềm mại của Cao Khanh Trần, sáp đến gần hôn lên tuyến thể nhạy cảm của omega

Dư vị bất ngờ trên môi khiến Cao Khanh Trần còn chưa kịp phản ứng, alpha đã lại di chuyển đến tuyến thể của anh. Nhận thấy cảm giác liếm láp từ nơi đó, Cao Khanh Trần cũng bắt đầu thở hổn hển. Nhưng không lâu sau cảm giác liếm láp đột nhiên dừng lại

"Có mùi của người khác" Alpha vùi đầu vào vai anh bất chợt kêu khóc "Mùi của người khác, không phải của em"

Cao Khanh Trần thoáng sững sờ, đã hơn một năm rồi anh mới lại thấy Doãn Hạo Vũ khóc. Lần trước nữa là đêm khi hai người cùng nhau thành đoàn, vui mừng mà khóc rống, lần này, là bởi vì anh sao?

"Pai Pai, đừng khóc, trông ngốc lắm" Omega cố gắng nâng đầu alpha đang khóc lên và để cậu nhìn thẳng vào mắt mình. Alpha bị kì phát tình hành hạ đến hai má hồng hồng, đưa đôi mắt đỏ hoe nhìn omega trước mặt không rời, như thể sợ trong nháy mắt người kia sẽ liền biến mất

"Anh có mùi của người khác, chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao? Sau này để em giúp anh..." Doãn Hạo Vũ đang trong kì phát tình đã chẳng màng đến mấy thứ như thể diện gì gì đó, khóc nháo, chơi xấu đều dùng hết, giữ được Cao Khanh Trần ở lại mới là quan trọng

Cao Khanh Trần còn muốn nói gì đó nhưng alpha đã nghiêm khắc chặn miệng anh lại. Doãn Hạo Vũ lúng túng đưa lưỡi vào khoang miệng mềm mại của omega, nước bọt bên trong đều là hương vị dâu tây mà cậu yêu thích nhất. Khoảnh khắc chạm vào lưỡi Cao Khanh Trần, cảm giác ẩm ướt càng khiến thần trí cậu say mê kích động không thôi

Song Cao Khanh Trần lại cực kỳ khó chịu, lúc này anh ghét tất cả tin tức tố đến từ người khác, ngoại trừ AK

Mùi tin tức tố của Doãn Hạo Vũ trộn lẫn với nước bọt khiến cơ thể anh rất bứt rứt, càng không dám hít vào quá nhiều tin tức tố hương biển, khuôn mặt của Cao Khanh Trần dần trở nên đỏ ửng, gian nan tách mình ra xa, cố gắng ngăn alpha đang tình dục xâm lấn

"Pai Pai, dừng lại, em...oa..." Lời nói của Cao Khanh Trần bị động tác của alpha cắt đứt, Doãn Hạo Vũ bế omega lên ngang ngực, động tác đột ngột làm cho Cao Khanh Trần hét lớn một tiếng

Giờ này khắc này Cao Khanh Trần biết chắc ý thức của Doãn Hạo Vũ có lẽ đã không còn minh mẫn, anh cần phải tìm thuốc ức chế để tiêm cho Doãn Hạo Vũ, nếu không tình hình sẽ rất nguy hiểm

Cao Khanh Trần vốn muốn vùng ra khỏi giường mở ngăn kéo lấy thuốc ức chế nhưng thể lực của alpha đang trong kỳ phát tình thực sự chênh lệch rất lớn so với omega. Doãn Hạo Vũ nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của anh kéo người trở lại, mạnh mẽ ôm chặt vào lòng

Lòng bàn tay nóng bỏng một đường đi xuống mơn trớn cặp mông nhỏ nhắn đầy đặn của omega, chỉ một tay thì đã có thể ôm trọn mông mập mềm mại của Cao Khanh Trần. Cậu xuyên qua lớp quần dùng sức bóp mạnh, Cao Khanh Trần lập tức bị hành động của Doãn Hạo Vũ doạ sợ, thậm chí quên cả giãy giụa, cho đến khi alpha bắt đầu cởi bỏ quần áo, anh mới thấy kì lạ mà tiếp tục kịch liệt vùng vẫy

"Doãn Hạo Vũ, buông anh ra!" Thực lực chênh lệch quá lớn, cánh tay alpha như tường đồng vách sắt không chút lay động "Pai Pai, buông anh ra, em làm anh đau!"

Mặc dù là alpha mình thích nhưng bản năng omega vẫn khiến Cao Khanh Trần không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân mà bật khóc. Nghe được tiếng kêu thút thít, alpha cũng dừng tay lại, theo bản năng không muốn để người trước mặt buồn bã, bởi vì trái tim cậu cũng sẽ rất đau. Doãn Hạo Vũ liếm đi nước mắt vương trên mặt omega, an ủi nói
"Đừng khóc, Tiểu Cửu, đừng khóc"

Cao Khanh Trần nghe thấy alpha gọi tên mình ngược lại cảm thấy vô cùng tủi thân
"Oa....em dựa vào đâu mà đối xử với anh như vậy?"

Nhìn Cao Khanh Trần hai mắt ướt sũng ánh nước trên giường, Doãn Hạo Vũ cảm thấy trái tim mình đau như bị dao cứa, cậu không hề muốn làm Tiểu Cửu khóc, nhưng giờ đây cậu lại là nguyên nhân lớn nhất. Doãn Hạo Vũ đưa tay lên ôm omega đang khóc vào lòng an ủi 
"Tiểu Cửu ca ca, anh đừng khóc, là lỗi của em, hay anh đánh em đi"

"Hic, em dựa vào đâu chứ?" Cao Khanh Trần vừa khóc vừa ra sức dùng tay cào vào lưng Doãn Hạo Vũ, như thể muốn trút bỏ hết tất cả uất ức mà bản thân đã chịu đựng trong những năm qua

Song tiếng khóc của omega chỉ đánh thức được ý thức của alpha trong chốc lát, Doãn Hạo Vũ cảm thấy thân dưới của mình sắp nổ tung, cậu tùy tiện hôn loạn omega ở trong ngực, dán sát lên tuyến thể ngửi thấy mùi táo không thuộc về Cao Khanh Trần thì khẽ cau mày

Hừ, không thích

Sau đó cậu liền dùng răng nanh nhặt lên chút thịt nhỏ, cẩn thận liếm cắn. Tuyến thể nhạy cảm nhất bị alpha nắm giữ, Cao Khanh Trần vô cùng hoảng sợ. Một omega đã bị đánh dấu qua sẽ theo bản năng từ chối các alpha khác, Cao Khanh Trần gắng gượng thoát khỏi gọng kìm của Doãn Hạo Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro