Chương 16 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❌🔞❗️CHƯƠNG CÓ MỘT SỐ NGÔN TỪ GÂY KHÓ CHỊU. TRẺ NHỎ VÀ NGƯỜI NHẠY CẢM CÂN NHẮC KỸ TRƯỚC KHI ĐỌC !
_________________

Châu Kha Vũ đã thô bạo xé toạc chiếc áo trên người Doãn Hạo Vũ, anh chiêm ngưỡng thân thể trắng như tuyết của người bên dưới mình. Làn da đột nhiên chạm phải luồng khí lạnh khiến Doãn Hạo Vũ "ưm" lên một tiếng, nhưng sau đó cậu nhận ra bộ dạng xấu hổ của mình liền bắt đầu vặn vẹo người giãy dụa.

"Châu Kha Vũ, tôi cảnh cáo anh buông tôi ra, buông ra... ư ưm !!"

Không cho cậu cơ hội tiếp tục kêu ca, Châu Kha Vũ cúi người cắn mạnh môi cậu. Châu Kha Vũ tay trái ôm chặt phía sau đầu Doãn Hạo Vũ, tay phải nắm lấy hai tay cậu nâng lên trên đầu.

Nụ hôn này rất hung hãn. Lưỡi của Châu Kha Vũ thô bạo đưa vào trong miệng Doãn Hạo Vũ mà lùng sục khuấy đảo, anh liếm láp da thịt mềm mại trong khoang miệng người kia, đến khi nước dãi chảy xuống khóe miệng Doãn Hạo Vũ.

Nụ hôn đầu tiên của tôi.... thế là xong... không còn nữa...

Doãn Hạo Vũ cảm nhận được sự cướp đoạt điên cuồng của đối phương trong miệng mình, sự không muốn và sự sỉ nhục khiến cậu bùng phát ngay lập tức. Cậu tàn nhẫn cắn vào lưỡi Châu Kha Vũ một cái.

"Fuck!!"

Châu Kha Vũ đứng dậy và ôm miệng chửi trong đau đớn. Doãn Hạo Vũ nhân cơ hội định chạy trốn, cậu lật người lui ra khỏi bàn, lảo đảo chạy về phía cửa.

Nhưng điều cậu không ngờ là Châu Kha Vũ đã nhanh chóng phản ứng lại. Anh lao đến và ném Doãn Hạo Vũ xuống đất, hai người cùng lăn lộn với nhau. Lần này không dễ dàng chút nào, Doãn Hạo Vũ đau đớn kêu lên, trên cánh tay của Châu Kha Vũ mạch máu đã nổi lên, điều đó cho thấy lúc này anh đã thực sự rất tức giận.

"Bị tôi thượng(*) em thấy nhục nhã như vậy sao?"

(*) chị*h ạ

Châu Kha Vũ nắm lấy cổ áo Doãn Hạo Vũ tức giận hỏi. Nhưng người kia chỉ nở một nụ cười khinh thường và không trả lời.

Châu Kha Vũ cảm thấy sự tỉnh táo trong tâm trí mình đang dần giảm đi, anh ném ra vũ khí giết người cuối cùng:

"Được rồi, nếu tôi nói với em rằng AK đã tỉnh và tính mạng của anh ta phụ thuộc vào màn trình diễn của em hôm nay, em có còn muốn chống cự như vậy nữa không?"

Câu nói này giống như một tiếng sét làm nổ tung Doãn Hạo Vũ trong lúc hỗn loạn, cậu hoài nghi nói:

"Cái gì...?!"

Đôi mắt Doãn Hạo Vũ mở to, cậu liếc nhìn Châu Kha Vũ với vẻ ngạc nhiên và buồn bã. Nhìn Doãn Hạo Vũ, người vừa bừng tỉnh vì Lưu Chương, trái tim Châu Kha Vũ đầy đau buồn và tức giận.

"Vì vậy, hôm nay, hãy là con chó của tôi. Em không chỉ nắm cuộc sống của riêng mình trên vai, mà còn cuộc sống của tên gián điệp chết tiệt đó nữa."

Doãn Hạo Vũ vẫn không trả lời anh, nhưng Châu Kha Vũ hiểu rằng đây là sự thoả hiệp.

"Cậu đã từng hôn bao giờ chưa? Hay là vừa rồi là nụ hôn đầu tiên?"

Châu Kha Vũ đem Doãn Hạo Vũ kéo đến trên giường, vòng tay ôm lấy cậu. Doãn Hao Vũ gật đầu nói:

"Là nụ hôn đầu tiên."

Câu trả lời lần này khiến Châu Kha Vũ ngây ngất. Anh nắm vai Doãn Hạo Vũ và cố gắng hết sức để giữ vẻ mặt không biểu cảm:

"Vậy thì lần này hãy chủ động thè lưỡi ra đi."

Doãn Hạo Vũ do dự một chút, hai tay vẫn bị trói ở trên đầu, tư thế này khiến cậu liên tưởng đến một con chó đang vẫy đuôi cầu xin thương hại. Nhưng nhìn vẻ mặt của Châu Kha Vũ khiến cậu không thể từ chối, Doãn Hạo Vũ nhắm mắt lại, từ từ đưa lưỡi của mình ra.

Lưỡi của Doãn Hạo Vũ có màu hồng đào xinh đẹp, màu của một nam tử trong sạch, thuần khiết như thân thể trắng tuyết của cậu.

"Được rồi, đến hôn tôi đi."

Châu Kha Vũ đưa hai tay ra sau lưng, chờ Doãn Hạo Vũ chủ động tiến lên ôm anh một cái.

"Tôi không biết."

Doãn Hạo Vũ mở mắt và cúi đầu xấu hổ.

"Tôi sẽ dạy em."

Châu Kha Vũ kéo Doãn Hạo Vũ về phía mình thì thầm. Hai người gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi của nhau.

"Lại đây liếm môi."

Doãn Hạo Vũ chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo, cảm giác đê mê xa lạ chiếm cứ trong cơ thể cậu. Cậu hơi thè lưỡi ra và liếm nhẹ môi dưới của Châu Kha Vũ.

Một cảm giác ngứa ran lan tỏa khắp cơ thể. Châu Kha Vũ thưởng thức bờ môi mềm mại cùng đầu lưỡi ấm áp của người trước mặt, hạ giọng nói:

"Bé ngoan, chính là như vậy. Sau đó tiến vào mút lấy đầu lưỡi của anh."

(Từ đoạn này mình đổi cách xưng hô của cả 2 bạn nha)

Động tác của Doãn Hạo Vũ dừng lại một lúc. Sau đó, cậu làm điều đó như một mệnh lệnh.

Chiếc lưỡi mềm mại đang cạy mở miệng Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ hơi mở miệng hợp tác, sau đó lưỡi của Doãn Hạo Vũ thuận lợi chui vào trong khoang miệng của Châu Kha Vũ.

Một cảm giác ấm áp bao trùm lấy miệng Châu Kha Vũ, anh cảm thấy thân dưới của mình càng ngày càng nóng, nhưng bề mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng:

"Tiếp tục đi, liếm hết những gì có thể."

Doãn Hạo Vũ nhíu mày thật chặt, cậu thở không ra hơi, cả người run lên vì căng thẳng. Dù vậy, cậu sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn mong muốn của Châu Kha Vũ.

Cậu liếm nướu của Châu Kha Vũ, rồi quấn lấy lưỡi anh, tạo ra âm thanh chụt chụt gợi tình.

Châu Kha Vũ chỉ cảm thấy niềm hạnh phúc như vươn tới thế giới. Doãn Hạo Vũ nhắm mắt không dám nhìn anh, nhưng anh cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Doãn Hạo Vũ khi hôn. Đột nhiên, anh để ý đến chiếc áo sơ mi đang rộng mở của Doãn Hạo Vũ, tay Châu Kha Vũ bất giác siết chặt hai hạt đậu nhỏ đỏ hồng trên ngực cậu.

"Ah ưm !!!"

Doãn Hạo Vũ cảm nhận được cử động của Châu Kha Vũ và khẽ rên lên. Châu Kha Vũ bóp ngực Doãn Hạo Vũ bất mãn nói:

"Đừng dừng lại, tiếp tục."

Vì vậy Doãn Hạo Vũ tiếp tục thọc lưỡi vào miệng Châu Kha Vũ. Châu Kha Vũ như đang cố ý kích thích cậu, động tác tay anh xoa ngực cậu càng ngày càng nhanh. Anh không ngừng nhào nặn hai bên ngực của Doãn Hạo Vũ, để lại dấu tay đỏ nhạt trên làn da trắng như tuyết của cậu

Doãn Hạo Vũ chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, cậu kiềm chế không cho mình hét lên, nhưng mỗi khi lưỡi cậu định rời khỏi miệng Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ sẽ dùng móng tay cào vào đầu ti của cậu.

Doãn Hạo Vũ bị kích thích đến mức không thể chịu đựng được nữa, ngã ngửa ra giường, từ trong miệng tách ra một sợi chỉ bạc gợi tình.

Châu Kha Vũ cũng ngã xuống trên Doãn Hạo Vũ. Doãn Hạo Vũ hai mắt đỏ hoe, ngân ngấn nước nói với Châu Kha Vũ:

"Không được... em sẽ chết mất..."

Châu Kha Vũ sờ sờ mặt của cậu:

"Đây mới chỉ là bắt đầu, bé cưng, đừng đầu hàng sớm như vậy."

Doãn Hạo Vũ lắc đầu, đối với vị hôn thê tình đầu của cậu, cậu thật sự khó có thể thấy bị kích thích như bây giờ.

"Nào cưng, bây giờ không phải lúc nằm xuống."

Châu Kha Vũ đỡ Doãn Hạo Vũ dậy một lần nữa. Anh mở hai chân của mình ra và ấn vào vai của Doãn Hạo Vũ, bắt cậu quỳ giữa hai chân của mình.

"Blowjob(*), em nghe nói chưa? Bây giờ đút vào đi."

(*) Buscu í 🥲

Châu Kha Vũ chỉ vào hạ thể của mình, nheo mắt cảm kích vẻ xấu hổ của Doãn Hạo Vũ.

Tất nhiên Doãn Hạo Vũ biết oral sex là gì, nhưng cậu không bao giờ tưởng tượng được có ngày mình lại làm chuyện như vậy với người khác.

Doãn Hạo Vũ ngẩng đầu lên liếc nhìn Châu Kha Vũ, sau đó nằm xuống đũng quần của Châu Kha Vũ, dùng tay run rẩy cởi khóa quần của người kia.

Khi bộ phận sinh dục của Châu Kha Vũ lộ ra trước mắt Doãn Hạo Vũ, cậu ngơ ngác thở hổn hển.

"Nó... Nó quá lớn, em không thể làm được... Em không thể làm đâu ..."

Doãn Hạo Vũ nhìn kích thước của cái cây cột trước mặt mà kinh ngạc, cảm thấy cái của mình có chút kém cỏi.

Châu Kha Vũ càng thêm kích động khi nghe được lời này của cậu, anh nắm lấy cằm của Doãn Hạo Vũ, ép cậu ngẩng đầu lên:

"Em nói câu này là muốn dụ dỗ anh sao? Thật là kích động, thế còn chuyện hứng thú hơn thì sao?"

"Cái gì ......"

Doãn Hạo Vũ bất an nhìn anh.

"Em cảm thấy thế nào khi gọi tôi là chủ nhân và cầu xin phía dưới tôi?"

"Châu Kha Vũ, đừng có đi quá giới hạn!"

Doãn Hạo Vũ cảm thấy bị xúc phạm, cậu thực sự hối hận vì đã không dùng con cừu làm bằng kim cương kia để đập Châu Kha Vũ đến chết tại chỗ.

"Em không làm cũng không sao, ngày mai em sẽ gặp được AK, người đã trở thành cái xác chết, đến đây để đồng hành với em."

Châu Kha Vũ phản bác sự tức giận của Doãn Hạo Vũ. Doãn Hạo Vũ, người đã bị chọc vào một điểm đang yếu ớt lại cúi đầu xuống.

Châu Kha Vũ chậm rãi chờ đợi động tác tiếp theo của đối phương, chắc chắn khoảng nửa phút sau, Doãn Hạo Vũ cắn chặt răng thốt ra hai chữ:

"Chủ nhân."

"Tốt, đút vào đi."

Doãn Hạo Vũ mở miệng và cố gắng đưa thứ to lớn kia của Châu Kha Vũ đút vào miệng mình. Cậu thè lưỡi liếm nhẹ phía trước côn thịt của Châu Kha Vũ. Châu Kha Vũ lần này gần như bị kích thích tại chỗ, anh hơi thở hổn hển, sờ sờ đầu của Doãn Hạo Vũ, nói:

"Bé ngoan, em làm tốt lắm, tiếp tục đi.

Lưỡi của Doãn Hạo Vũ liếm phần trước của côn thịt, những ngón tay của cậu nhẹ nhàng vuốt ve phần trên và phần dưới. Cơ thể Châu Kha Vũ không có mùi khó chịu như cậu tưởng tượng, thay vào đó là luồng khí như rượu vang đỏ lưu lại trên chóp mũi cậu.

Người này, đã tắm bằng rượu đỏ... Ngay khi cậu đang phân tâm, chiếc răng hổ của cậu đã vô tình cọ vào cậu bé của Châu Kha Vũ khiến Châu Kha Vũ hít một hơi, Doãn Hạo Vũ vội vàng xoa xoa anh, nói:

"Thực xin lỗi... em không phải cố ý..."

"Nếu còn có lần nữa, tôi sẽ bẻ hết răng của em."

Châu Kha Vũ điều chỉnh vẻ mặt rồi lại nói:

"Tiếp tục."

Doãn Hạo Vũ há to miệng, ngậm lấy phần đầu hồng nho ra rồi từ từ nuốt lấy côn thịt của Châu Kha Vũ. Thứ này thực sự rất lớn, mỗi lần đi vào đều rất khó khăn.

Doãn Hạo Vũ hai mắt nghẹn ngào, Châu Kha Vũ nhìn cảnh này, nhìn người đàn ông này nằm trên háng mình mà nuốt nước bọt như một con cừu non ngoan ngoãn, anh không thể chịu đựng được nữa.

Châu Kha Vũ giữ sau đầu Doãn Hạo Vũ bằng cả hai tay, trước khi Doãn Hạo Vũ có thể phản ứng, anh đã mạnh mẽ kéo đầu của cậu lại và bắt đầu đẩy mạnh.

Doãn Hạo Vũ sợ hãi trước sự đối xử thô bạo đột ngột, cậu dùng tay ôm bắp chân của Châu Kha Vũ và cảm thấy trong miệng cậu có những tia va chạm. Cậu muốn lắc đầu, nhưng đầu lại bị Châu Kha Vũ ôm chặt, chỉ có thể phát ra một tiếng

"Ưm... ưm ..." mơ hồ.

"Bé con, em làm tôi sướng quá...ưm..."

Châu Kha Vũ cũng đỏ hoe mắt, bối rối vì xúc động. Anh càng lúc càng đi vào sâu hơn, thậm chí còn chọc tới cuống họng của Doãn Hạo Vũ, Doãn Hạo Vũ không ngừng đẩy ra, nhưng Châu Kha Vũ không có dấu hiệu dừng lại.

Doãn Hạo Vũ cảm thấy thứ gì đó trong miệng mình càng ngày càng nóng. Cậu sợ hãi và xoắn xuýt để trốn thoát.

Đừng xuất tinh vào miệng tôi... đừng ...

Doãn Hạo Vũ cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng, nước mắt và nước bọt cùng nhau chảy xuống mặt.

Châu Kha Vũ rút côn thịt ra khỏi miệng Doãn Hạo Vũ, vào giây cuối cùng, chất lỏng màu trắng sữa phun lên mặt Doãn Hạo Vũ, đồng thời chảy xuống cổ áo cậu.

Doãn Hạo Vũ cảm thấy một làn hơi ấm trên mặt mình, tinh dịch của Châu Kha Vũ dính trên lông mi và tóc cậu. Châu Kha Vũ toát mồ hôi hột, lười biếng cúi đầu xuống, trêu chọc hỏi:

"Có muốn nếm thử không?"

Không ngờ Doãn Hạo Vũ thực sự đưa lưỡi nhấp một ngụm dính từ miệng của mình.

"Con mẹ nó..." Châu Kha Vũ mắng thầm, cảm thấy thứ vừa bắn ra xong lại trở nên cứng ngắc. Anh áp Doãn Hạo Vũ trên giường và bắt đầu cởi quần của cả hai.

Doãn Hạo Vũ nghĩ rằng đến đây là kết thúc rồi, nhưng nhìn thấy hành động của Châu Kha Vũ lại hoảng sợ trong phút chốc, hai chân đá loạn xạ, kinh hãi nói:

"Anh ... anh làm sao vậy? Chưa đủ sao ??"

Châu Kha Vũ nắm lấy chân của Doãn Hạo Vũ và hôn cậu suốt từ mắt cá chân đến gốc đùi của cậu.

"......?! "

Doãn Hạo Vũ rên rỉ, sau đó che miệng xấu hổ, Châu Kha Vũ cười khúc khích bên tai cậu, nói:

"Rên rỉ nếu em muốn, anh thích nghe. Hôm nay anh sẽ không để em đi cho đến khi anh kiệt sức."

Châu Kha Vũ cắn tai Doãn Hạo Vũ, lưỡi anh nhẹ nhàng xoay quanh lỗ tai cậu. Hơi thở ấm áp truyền vào tai Doãn Hạo Vũ, cậu chỉ cảm thấy mình sắp bị cảm giác tê dại này biến thành một vũng nước.

Châu Kha Vũ ôm Doãn Hạo Vũ vào vòng tay của mình, lồng ngực rắn chắc và mạnh mẽ của anh áp vào lưng Doãn Hạo Vũ. Sau đó, anh từ từ mở hai chân của Doãn Hạo Vũ ra.

Doãn Hạo Vũ bây giờ đã trần truồng ngoại trừ chiếc áo sơ mi trắng vẫn chưa được cởi bỏ hoàn toàn ở phần trên của mình. Cậu vội vàng muốn che thân dưới lại, nhưng Châu Kha Vũ đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cậu nhấc lên.

"Bé con, nhìn trước mặt xem kia là cái gì."

•••••••

_______tbc_______
Đợi lát lên chương 17 liềnggg

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro