Chapter 2: What's wrong?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Jihoon."

Sau khi quan sát cả nhóm tập luyện cùng một vũ đạo và đội hình không biết bao nhiêu lần, giáo viên vũ đạo của họ - với khuôn mặt cực kì không hài lòng – tắt nhạc và điểm mặt chỉ tên Jihoon. Phòng tập lúc này im lặng một cách đáng sợ, chỉ nghe tiếng thở dốc nặng nề.

"Dạ."

"Vị trí của em trong nhóm là gì?"

"Lead dancer, thưa thầy."

"Và đó là cách mà lead dancer nhảy ư? Em là người duy nhất lỡ nhịp và quên động tác đấy."

Với hai tay gập sau lưng, Jihoon cắn chặt môi dưới và cúi gằm mặt xuống sàn.

"Em là lead dancer nhưng em lại đang lãng phí thời gian của mọi người. Jaehwan đã thuộc động tác dù thậm chí nhảy nhót không phải sở trường của cậu ấy. Guanlin có thời gian thực tập ngắn nhất nhưng em ấy cũng đã thuộc lòng mọi thứ. Và Daniel sẽ còn phải làm động tác b-boy bao nhiêu lần nữa chỉ vì em cứ làm mọi thứ rối tung lên?"

Jihoon thầm ước cậu có thể đào một cái hồ và nhảy xuống ngay lúc này, bởi cậu thực sự quá xấu hổ.

"Ngẩng lên nhìn tôi đi, tôi hi vọng sẽ được xem một màn trình diễn tử tế từ em lần tới."

"Vâng, thưa thầy."

Biểu cảm trên gương mặt vị giáo viên đã dãn ra một chút khi Jihoon ngước lên, nhưng vẫn không bớt đi phần nào nghiêm khắc. Anh nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường.

"Đã muộn rồi nên hôm nay chúng ta sẽ kết thúc ở đây, mọi người vất vả rồi."

"CẢM ƠN THẦY!"

Ai nấy đều vội vã tìm nước và khăn sau khi tiễn thầy giáo ra về. Jihoon ngồi xuống trước hành lí của mình và phủ chiếc khăn lên đầu một cách cẩu thả, tránh không nhìn mặt các thành viên. Những người còn lại cũng không nói chuyện gì nhiều, ai cũng quá mệt mỏi và không ai muốn đối chất với Jihoon (vì cậu thực sự không phải là chính mình vào ngày hôm nay).

Jihoon thực sự rất giận bản thân mình. Đã hàng tuần sau buổi chụp hình đó, hàng tuần kể từ khi cậu bắt đầu cảm thấy gượng gạo với sự xuất hiện của Daniel và cả những động chạm thân thể với anh. Điều đó đang ảnh hưởng đến công việc của cậu và gây không ít phiền toái cho những người khác. Jihoon cứ thế chìm trong thế giới riêng của mình dưới chiếc khăn cho đến khi cánh tay của ai đó vòng quanh cổ cậu và lưng cậu cảm nhận được hơi ấm từ lồng ngực người đó.

"Hyung ~~~ anh ổn chứ?"

Đó là Jinyoung, đang tựa cằm lên vai cậu.

"Anh ổn, chỉ là đang trải qua một ngày tồi tệ thôi, Jinyoung à."

Và Jihoon cảm thấy ai đó đang tiến lại gần, lấy đi chiếc khăn trên đầu và khẽ nhéo má cậu.

"Tồi tệ lắm, phải không?"

"Jisung hyung, em thực sự rất xin lỗi. Chuyện này sẽ không tái diễn đâu, em hứa đấy."

Jisung nở nụ cười trấn an cậu em trai nhỏ.

"Ai trong chúng ta cũng đôi lúc có một ngày tồi tệ. Chỉ là thầy giáo đã hi vọng nhiều hơn ở em thôi." Jisung khẽ vuốt lại mái tóc lộn xộn của Jihoon. "Nhưng nếu có điều gì làm em phiền lòng thì phải nói với anh ngay nhé, có được không?"

"Vâng, hyung."

Dù Jihoon rất biết ơn trước sự quan tâm của Jisung, cậu không chắc cậu có thể đáp ứng yêu cầu của anh.

Làm sao cậu có thể nói với ai đó rằng cậu đang đắm chìm trong thứ tình đơn phương tuyệt vọng với một người con trai và người đó không ai khác chính là center Kang Daniel của họ?

---------------

Sau ngày quay quảng cáo cho một nhãn hiệu gà chiên, hội anh lớn của nhóm tiếp tục đi quay quảng cáo bia và vì thế những thành viên nhỏ tuổi có chút thời gian rảnh rỗi ở kí túc xá. Jihoon quyết định đến phòng tập để hoàn thiện những gì cậu còn thiếu sót vào buổi tập trước.

"Tớ sẽ đi với cậu."

Trong căn phòng chung với Jinyoung, Jihoon ngạc nhiên nhìn Woojin rời khỏi giường, bắt đầu lấy quần áo tập và quần áo để thay sau khi tập.

"Gì cơ? Không cần đâu, cậu cứ nghỉ ngơi đi Woojin à."

Cho đến giờ thì Woojin đã gói ghém đồ đạc vào balo xong xuôi.

"Sẽ chẳng ra thể thống gì nếu một lead dancer thì luyện tập mà người còn lại thì nhàn nhã nghỉ ngơi. Đi thôi!"

Daehwi, Guanlin và Jinyoung đều đang ở trong phòng khách khi Woojin và Jihoon rời khỏi, và Jihoon là người duy nhất không để ý ảnh mắt đầy ý vị của Woojin đến những cậu maknae.

-----------------

Hai cậu trai cùng tuổi tập luyện một lúc trước khi cùng nghỉ giải lao, Woojin nhìn Jihoon tu chai nước như thể cậu đã chịu khát suốt mấy ngày.

"Jihoon à, chúng ta nói chuyện một chút được không? Tớ nghĩ sẽ thoải mái hơn nếu chỉ có tớ và cậu."

"Nói chuyện về cái gì cơ?"

"Cậu hiểu ý tớ mà. Dạo gần đây cậu lạ lắm, đừng nghĩ tớ không để ý."

Jihoon khẽ cụp mắt, đặt chai nước xuống sàn.

"Tớ ổn."

Câu trả lời thẳng thừng đổi lấy một cái khịt mũi từ Woojin, người mà hiếm khi hành động như vậy.

"Ờ phải rồi, để tớ liệt kê những gì xảy ra trong mấy tuần qua nhé: 1). Cậu đeo tai nghe và từ chối tham gia cuộc trò chuyện về một nữ diễn viên mà gần đây đã chọn Daniel hyung là hình mẫu lí tưởng. 2). Cậu nhìn MC talk show với ánh mắt hình viên đạn khi cô ấy yêu cầu Daniel hyung miêu tả hình mẫu lí tưởng của mình. 3). Cậu trông cực kì gượng gạo khi chụp hình với Daniel hyung. 4). Cậu trông không vui – - "

"Được rồi cậu có thể dừng lại rồi đấy Park Woojin. Tớ không biết là cậu lại lắm lời như vậy đấy."

Jihoon rít lên, điều này trái lại khiến Woojin khá hài lòng vì ít nhất cậu cuối cùng cũng lôi kéo được sự chú ý của Jihoon.

"Có phải đã có chuyện gì xảy ra giữa cậu và Daniel hyung không? Có vẻ như anh ấy là lí do khiến cậu cư xử kì lạ."

Phải rồi, đúng là đã có chuyện xảy ra, nhưng chỉ với tớ thôi.

Jihoon khẽ thở dài.

"Có lẽ vậy. Nhưng Daniel hyung chẳng làm gì sai cả. Vần đề là ở tớ thôi."

"Vậy là anh ấy không phải nguyên nhân chính, mà còn điều gì khác nữa?"

"Được rồi nó chẳng liên quan gì đến Daniel hyung okay? Tớ phải luyện tập tiếp đây."

----------------

"Vậy nguyên nhân hoàn toàn là Daniel hyung đúng không?"

Trong lúc Jihoon tắm, tất cả các thành viên nhỏ tuổi hơn – Daehwi, Woojin, Jinyoung và Guanlin – tập trung ở phòng của Daehwi, Seongwoo và Daniel. Sau khi Woojin kể lại cuộc hội thoại với Jihoon, cả bọn đã đi tới kết luận rằng nguyên căn của lối cư xử kì lạ của Jihoon gần đây không nghi ngờ gì nữa chính là Daniel.

"Cơ mà tại sao nhỉ?"

Đó là câu hỏi mà vẫn chẳng đứa nào tìm ra được một câu trả lời nào thỏa đáng.

"Liệu có phải là..."

"Là gì? Cứ nói đi Daehwi."

Lúc này, với tất cả ánh mắt đổ dồn về phía mình, Daehwi có chút không thoải mái khi những người còn lại chờ đợi cậu nói gì đó.

"... Em biết điều này nghe thật điên rồ nhưng... liệu rằng, chỉ là liệu rằng thôi nhé, có phải Jihoon hyung thích Daniel hyung...?"

Giọng Daehwi rất nhỏ và không chắc chắn, nhưng dự đoán của cậu quá đột ngột và cả bọn chỉ biết nhìn nhau trong im lặng.

"...Biết là những cái đó có trong fanfic, nhưng ngoài đời thực...?"

"Có thể không?'

"Em không nghĩ Jihoon hyung thích con trai đâu..."

"Sẽ kì lạ lắm nếu chuyện này là thật... nhóm chúng ta sẽ phải làm gì đây?"

Daehwi nhìn những người còn lại, thậm chí chính cậu cũng thấy suy nghĩ của mình thật điên rồ.

"Mọi người nói đúng, ôi trời ơi sao em lại nhắc đến điều này chứ!"

Có tiếng động phát ra từ tầng một, có vẻ như các thành viên lớn tuổi đã về và đã đến lúc cả bọn kết thúc cuộc họp bí mật này.

"Được rồi mấy đứa, không ai được hé răng với các hyung về chuyện ngày hôm nay. Daehwi, đặc biệt là em."

"Okay."

Daniel và Seongwoo về phòng, Daniel nhanh chóng thả chiếc túi xuống và bắt đầu thay đồ.

"Daehwi à, bọn anh mua snack cho mấy đứa đấy. Không xuống nhanh là hết."

"Okay, em xuống ngay đây!"

Trước khi Daehwi kịp đi theo Daniel, cậu cảm nhận thấy ai nó túm lấy cánh tay mình.

"Seongwoo hyung?"

"Xin lỗi vì cản đường em đến với đồ ăn, nhưng mà anh có chút tò mò... em có nghe ngóng được gì từ Jihoon không?"

Một hồi chuông cảnh báo vang lên trong đầu Daehwi, nhưng cậu vờ ngây thơ như thể cậu không hiểu Seongwoo đang nói gì.

"Ý anh là gì cơ, hyung?"

"Ừ thì... Trong khi quay CF bia, Daniel có nói với bọn anh rằng Jihoon đang dần trở nên xa cách với thằng bé. Nó càm thấy như Jihoon đang tránh mặt nó, nhưng lại không biết lí do vì sao..."

"À chuyện đó ạ... Em cũng có để ý nhưng Jihoon hyung chẳng nói gì với em cả. Em sẽ cố nói chuyện với anh ấy."

Thực ra cậu nhóc không nói dối, vì Jihoon chưa nói gì với Woojin (nên là chẳng đứa nào trong cả bọn biết) chính xác là chuyện gì đang xảy ra giữa cậu và Daniel.

"Được rồi. Anh cứ nghĩ em biết vì hai đứa khá là thân nhau... Daniel đang đau đầu vì muốn biết Jihoon đang có vấn đề gì với nó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro