3. (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn lại, Jaemin có lẽ nên nhận ra sự nhạy cảm quá mức của cậu trong cuộc trò chuyện với Renjun - và thậm chí cả sự nhạy cảm của cậu khi ở bên Jeno trước đó - một phần là do những thứ đang xảy ra với cơ thể cậu. Giờ đây, ngay cả khi di chuyển nhanh chóng qua lối đi ra khỏi lâu đài và qua các con đường của thành phố, cậu cảm thấy nó đến ngày càng gần, như thể có thể nếm mùi hương của chính mình trong không khí khi cậu đi đến cửa nhà Jeno.

Đó là một quyết định trong tích tắc, lựa chọn lẻn ra ngoài vào đêm nay là một quyết định nguy hiểm - một omega đang phát tình, thậm chí là một người đã được huấn luyện chiến đấu như Jaemin, vẫn sẽ là mục tiêu dễ dàng của những alpha và beta với ý đồ xấu. Nhưng Jaemin đã tưởng tượng ra cảnh mình nằm trên giường một mình, cố gắng sử dụng những ngón tay và những ký ức đơn thuần về Jeno để tự thỏa mãn bản thân, và biết rằng điều đó sẽ không có ích gì cho bản thân cậu lúc này.

Cậu cần Jeno ngay bây giờ, cậu không thể nghĩ về điều gì khác, và điều đó làm cho tất cả những rủi ro để đến bên Jeno của cậu là xứng đáng.

Khi đến nhà của Jeno, cậu giơ tay định gõ cửa, nhưng trước khi kịp làm vậy, cánh cửa đã mở ra. Jaemin ngay lập tức biết rằng Jeno hẳn đã ngửi thấy mùi của cậu từ khắp con phố. Ý nghĩ về điều đó, bằng cách nào đó, khiến luồng cảm xúc chạy dọc trong người cậu.

Jeno đóng chặt cánh cửa sau lưng Jaemin trước khi quay sang cậu, đôi mắt mở to và tối sầm lại. "Hoàng tử Jaemin," anh nói trong hơi thở gấp gáp. "Ngài không nên đến đây tối nay. Mùi hương của ngài... ngài gần như đang ở trong tình trạng phát tình."

"Phải," Jaemin nói, tiến lại gần hơn. "Đó chính xác là lý do tại sao tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc đến đây tối nay. Tôi cảm thấy nó đang xảy ra, và... và tôi muốn có anh, Jeno." Cậu rúc vào cổ Jeno, hôn nhẹ lên đó và hít hà hương thơm nồng nàn của gỗ thông và tuyết tùng trong khi Jeno đang hóa đá. "Chúng ta đã tránh né nó quá lâu, nhưng tôi không thể chờ đợi được nữa, tôi không thể. Anh sẽ từ chối omega của mình sao, alpha?"

"Jaemin," Jeno thì thầm với giọng đứt quãng, đẩy cậu ra để ôm cậu chặt hơn trong lòng. Đầu gối của Jaemin như muốn khuỵu xuống khi nghe Jeno gọi tên mình, không kèm theo kính ngữ, lần đầu tiên sau nhiều lần từ chối trước đó. "Làm ơn... hãy nghĩ kỹ về những gì em đang yêu cầu tôi."

"Em biết em đang hỏi gì," Jaemin nói một cách kiên quyết. "Em biết mình muốn gì, cần gì. Từ lâu em đã biết rõ ai là alpha của em, Jeno. Người duy nhất em nghĩ rằng sẽ luôn ở bên em."

"Tôi..." Jeno ngập ngừng, và Jaemin cảm thấy quyết tâm của mình đang dần sụp đổ. "Tất nhiên chỉ có tôi và em thôi, hoàng tử của tôi." Anh ấy đưa một bàn tay run rẩy lên và ôm má Jaemin một cách nhẹ nhàng cẩn trọng. Jaemin nghiêng đầu chạm má vào tay anh. "Nhưng làm sao tôi có thể... em là em trai của vua, còn tôi không là ai cả. Anh ta sẽ giết tôi khi nghe tin tôi đã... làm ô uế người em yêu quý của anh ấy".

"Không," Jaemin nói một cách quyết liệt, đặt tay lên tay Jeno. "Anh ấy sẽ không bao giờ làm vậy, bởi vì anh là Lee Jeno, người được em chọn, người đàn ông mà em tự nguyện và thật lòng mong muốn sẽ giúp em thoát khỏi cơn phát tình này." Cậu hít một hơi thật sâu và nhìn thẳng vào mắt Jeno. "Người... bạn đời của em. Em... nếu anh muốn có em, hãy làm điều đó."

Jeno hít vào thật mạnh, và đó dường như là khoảnh khắc anh đưa ra quyết định, vì ngay sau đó, môi anh áp sát vào môi Jaemin. "Tôi sẽ..." anh thở nhẹ, một tay vòng qua eo Jaemin và kéo cậu lại gần hơn. "Tôi sẽ... Hoàng tử của tôi, tình yêu của tôi... "

Jaemin rên rỉ trước cách gọi trìu mến và hôn Jeno một lần nữa. "Jeno..." cậu nói khi họ tách ra để thở. "Jeno, làm ơn, em cần anh."

Điều cuối cùng Jaemin mong đợi là được lơ lửng đắm mình trong không trung - Jeno không phải là một alpha quá cao lớn, chỉ cao bằng Jaemin, và luôn mặc áo dài tay rộng, cậu chưa bao giờ nghĩ anh là người cơ bắp như vậy. Jaemin hét lên khi bị nhấc bổng lên, ngạc nhiên nhưng phấn khích hơn cả trước sức mạnh bất ngờ của Jeno. Theo bản năng, cậu vòng chân quanh eo Jeno, dụi mặt vào tuyến mùi của Jeno khi anh bế cậu đến giường. Và khi họ đến nơi, Jaemin đã bị tụt xuống một chút và chạm nhẹ vào độ cứng mà cậu có thể cảm nhận được trong quần của Jeno.

Jeno đặt cậu nằm ra giường và đặt đầu gối vào giữa hai chân cậu, đặt lên môi cậu một nụ hôn ngọt ngào. "Đẹp quá," anh nói ngay khi vừa dứt khỏi môi cậu, và Jaemin đỏ bừng mặt dưới cái nhìn mãnh liệt của Jeno. Jeno tốt bụng, dịu dàng, người chưa bao giờ đối xử với Jaemin bằng bất cứ thứ gì khác ngoài sự tôn trọng, giờ đang nhìn Jaemin như muốn ăn tươi nuốt sống cậu. Jaemin cảm thấy bản thân nhanh chóng trở nên ướt át hơn khi nghĩ đến những gì Jeno có thể làm với mình.

"Xin anh," Jaemin nói, kéo cạp quần. "Cởi chúng ra, em cần... em cần..."

"Suỵt," Jeno nói, khiến Jaemin im lặng bằng một nụ hôn dịu dàng khác. "Thư giãn đi, Jaemin. Tôi sẽ chăm sóc em." Jaemin cảm thấy mình sắp khóc khi Jeno nhẹ nhàng lột quần áo và chiếc áo mỏng bên trong của Jaemin ra. "Nhìn em này," Jeno thì thầm, vuốt ve cặp đùi trần của Jaemin, mắt anh nhìn thẳng vào chúng. Jaemin cảm thấy xấu hổ, cậu cố gắng khép chân lại, nhưng Jeno giữ chúng mở ra và cúi xuống, dùng lưỡi để cảm nhận sự ướt át nóng bỏng từ Jaemin.

"Jeno!" Jaemin rên rỉ, ưỡn lưng thở hổn hển. "Đừng... nó bẩn!"

"Không có gì về em là bẩn cả," Jeno nói, hôn nhẹ lên nơi Jaemin đang siết chặt lấy một cách tuyệt vọng.

Tay Jaemin tìm đến mái tóc của Jeno, luồn các ngón tay vào và nắm các sợi tóc mềm mượt của anh. "Làm ơn, làm ơn, em muốn... em cần anh trong em." Jeno cười nhẹ trước khi đưa lưỡi của mình vào thẳng bên trong Jaemin, và Jaemin phát ra âm thanh mà cậu chưa bao giờ nghĩ mình có thể tạo ra nó. "A... Ah... Jeno!"

"Em thật ngọt ngào, tình yêu của tôi." Jeno nói, tăng tốc độ hơn. "Thậm chí còn tuyệt hơn tôi đã tưởng tượng." Jeno đã từng tưởng tượng ra điều này, nằm trên chính chiếc giường này, hình dung ra cảnh tượng chính xác giống thế này. Nước bọt chảy ra và chảy dọc theo đùi Jaemin. Khi Jeno nhìn lên Jaemin, môi và cằm anh ấy lấp lánh, và một phần Jaemin muốn che giấu sự xấu hổ khi tưởng tượng rằng mình phải ướt át đến thế nào để Jeno trông như thế này chỉ sau một thời gian ngắn.

"J... Jeno," Jaemin nói, đùi cậu run lên khi Jeno vẫn tiếp tục khám phá bên dưới. "Anh không thể, anh không thể, em sẽ đến, em sẽ không chịu nổi mất!"

Jeno đưa lưỡi vào trong thêm một lần một cách thô bạo trước khi rút ra và liếm qua nơi nóng bỏng của Jaemin. "Vậy thì đến nào," anh kéo quần, hôn lên đầu vật nhỏ của Jaemin trước khi mút nhẹ nó. "Nào, thiên thần của tôi, chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, cảm giác sau đó sẽ còn tuyệt vời hơn bao giờ hết."

Jaemin rên lên khi Jeno liếm nơi tư mật của mình một lần nữa, cố gắng thoát ra nhưng không thể vì Jeno đang giữ chặt cậu. "Em... em... Jeno!" Và với sự mạnh mẽ và uyển chuyển của lưỡi, Jeno đã khiến Jaemin bắn ra khắp bụng và ngực của chính cậu.

"Hoàn hảo," Jeno nói, đặt nụ hôn cuối trước khi lùi ra xa để chiêm ngưỡng tác phẩm của mình. "Thật tuyệt, Jaemin, thật lộng lẫy." Sau đó, anh liếm một chút dịch trắng mà Jaemin vừa bắn khi nãy, kèm theo những nụ hôn dọc theo vùng da ở bụng và nhanh chóng chuyển lên mút mát điểm hồng xinh đẹp trên ngực Jaemin, và đưa Jaemin vào một nụ hôn thật sâu. Jaemin rên rỉ, cậu đắm chìm trong nụ hôn, cảm nhận được mùi hương của chính mình trong miệng Jeno.

"Cởi quần áo của anh đi," Jaemin cố gắng nói giữa những nụ hôn. "Thật không công bằng khi chỉ có mình em cởi đồ."

"Như hoàng tử của tôi mong muốn," Jeno nói, đặt thêm một nụ hôn nhẹ lên môi Jaemin. Bằng một động tác dễ dàng, áo sơ mi của Jeno đã được cởi ra, và Jaemin khẽ rên rỉ khi nhìn thấy cơ bắp mà Jeno đã che giấu suốt thời gian qua. Ngay sau đó, quần của Jeno cũng được cởi ra, và mọi suy nghĩ của Jaemin gần như ngưng lại khi thấy thứ to lớn của Jeno.

"Bên trong em, Jeno, làm ơn," Jaemin cầu xin. "Em cảm thấy trống rỗng. Em đã đợi rất lâu."

"Kiên nhẫn nào, cục cưng," Jeno thì thầm, hôn lên làn da của Jaemin, dừng lại để một lần nữa dành sự quan tâm đặc biệt đến hai hạt đậu hồng của cậu và khiến Jaemin rên lên khi anh dùng lưỡi đùa giỡn chúng. "Tôi sẽ cho em tất cả những gì em muốn. Tất cả những gì hoàng tử của tôi, omega của tôi, xứng đáng có được". Môi anh chạm vào môi Jaemin lần nữa trong khi tay anh di chuyển để vuốt ve vật nhỏ của Jaemin trước khi trượt xuống sâu hơn.

"Vâng," Jaemin thở hổn hển khi hai ngón tay của Jeno trượt vào bên trong cậu, những âm thanh đỏ mặt tràn ngập căn phòng khi các ngón tay lướt qua làn da trơn bóng của cậu. "Omega của anh, của anh, của Jeno. Luôn là vậy."

Jeno nở nụ cười tươi trên môi. "Vì em là của anh, Jaemin," anh nói, nhấn mạnh câu nói của mình bằng một lực đẩy ngón tay. "Luôn luôn." Anh thêm một ngón tay thứ ba, Jaemin siết chặt hơn nữa, càng khao khát cảm giác đầy đủ hơn những gì ngón tay của Jeno có thể mang lại cho cậu.

Cậu rên rỉ khi Jeno rút ngón tay ra đột ngột, thở hổn hển khi cảm nhận thứ to lớn của Jeno đang bắt đầu thay thế chúng ngay sau đó. Jeno từ từ đẩy hết vào, và Jaemin thở gấp gáp trước cảm giác sung sướng thực sự. "Anh di chuyển đi," cậu nói, cố gắng đẩy nhẹ hông để khuyến khích. "Làm ơn, Jeno, hãy làm điều em muốn."

"Như em muốn, hoàng tử của anh," Jeno nói, giọng điệu tôn kính của anh trái ngược hoàn toàn với âm thanh ám muội của thứ to lớn bắt đầu trượt ra vào bên dưới Jaemin. "Hãy nói cho anh tất cả những gì em muốn, tình yêu, và anh sẽ trao nó cho em."

"Em muốn..." Jaemin nấc lên khi Jeno chạm vào điểm mẫn cảm khiến cậu thoáng có cảm giác mình nhìn thấy các vì sao, và như thể đầu óc cậu hoàn toàn trống rỗng. "Em muốn anh, em muốn tất cả của anh bên trong em, muốn những đứa con của anh, muốn anh đánh dấu em! " Cậu cố gắng đẩy hông để Jeno vào sâu hơn một cách khó tin. "Muốn... muốn anh đánh dấu trên cổ em, muốn nút thắt của anh. Jeno, alpha của em, em không đủ tốt với anh sao? Em không xứng đáng với điều đó sao?"

Jeno rên rỉ, và Jaemin nghĩ rằng cậu cảm thấy thứ đó của Jeno thậm chí còn sưng lên và to hơn bên trong cậu. "Em muốn những chú cún cưng của anh à, cưng?" anh hỏi, giọng gần như gằn lên khi anh thúc mạnh hơn vào Jaemin. "Em muốn được đánh dấu là của anh à? Omega của anh có muốn những hạt giống alpha của anh không? "

"V...Vâng, em muốn!" Jaemin nức nở, bám lấy vai Jeno, mơ màng vì sung sướng. "Trông em có bầu không phải t...tốt lắm sao, Jeno? Một chiếc bụng lớn và tròn? "

"Anh sẽ cho em tất cả những đứa con mà em muốn," Jeno hứa. "Anh sẽ lấp đầy em, lấp đầy em bằng những đứa con của anh."

Mặc dù Jaemin biết rằng họ không thể - biết tất cả đây chỉ là tưởng tượng bởi vì điều cuối cùng mà một hoàng tử có thể làm là được đánh dấu và giao phối, bởi một thường dân không thể kết hôn với cậu, người thậm chí không chính thức tán tỉnh cậu - trong khoảnh khắc này cậu tin rằng Jeno có thể làm được, có thể buộc họ lại với nhau bằng hạt giống của anh bên trong tử cung của Jaemin cho đến khi nó không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lấy đi. Ý nghĩ đó là đủ để đẩy cậu ra rìa, và cậu đến lần thứ hai trong đêm nay, siết chặt lấy thứ to lớn mà Jeno đang không ngừng đẩy vào sâu hơn và sâu hơn nữa bên trong Jaemin.

"Jeno, Jeno, Jeno," Jaemin thút thít sau khi bắn ra. "Đừng... đừng dừng lại. Em cần anh, muốn anh ở lại trong em."

"Anh sẽ không dừng lại, thiên thần của anh," Jeno nói, hôn cậu thật sâu. "Không cho đến khi em có được hạt giống của anh. Em thật tuyệt, thật ướt át, thật chặt chẽ, thật hoàn hảo".

Sau đó không lâu Jeno rên lên một tiếng nhỏ và bắn vào bên trong Jaemin, cẩn thận không đẩy nút của anh vào, bất kể Jaemin cầu xin thế nào. "Thật tuyệt," Jaemin lầm bầm, tận hưởng cảm giác ấm áp, lạ lẫm khi bắn vào trong cậu. "Thật đầy."

"Đẹp quá," Jeno nói, hôn nhẹ lên khắp cơ thể và mặt Jaemin. "Em rất đẹp, Jaemin. Đặc biệt là khi em được lấp đầy bởi anh."

Anh từ từ bắt đầu rút ra, nhưng Jaemin rên rỉ và lắc đầu, nắm lấy tay của Jeno. "Không, em muốn anh ở lại," cậu nói, không thể ngăn đôi mắt ngấn lệ. "Hãy ở trong em, alpha."

Jeno đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán Jaemin. "Anh cũng muốn vậy. Nhưng chúng ta phải làm sạch cho em". Jaemin bật ra một tiếng nức nở yếu ớt khi Jeno bước xuống giường lấy một chiếc khăn ẩm, anh dùng nó lau người Jaemin một cách nhẹ nhàng nhưng vô cùng cẩn thận và kỹ càng. Khi anh lau xong, Jaemin ngay lập tức kéo Jeno trở lại giường và âu yếm anh. Jeno ôm cậu lại gần, vuốt ve lưng cậu một cách nhẹ nhàng, Jaemin tận hưởng vòng tay và mùi hương của Jeno bao bọc cậu trong một cái kén an toàn, biết rằng họ chỉ còn chưa đầy nửa giờ trước khi đợt phát tình tiếp theo của cậu ập đến. Cậu ngậm vào tuyến mùi trên cổ Jeno một lúc, mơ tưởng về việc đánh dấu ở đó để mọi người biết Jeno là của cậu.

"Jeno, nếu em muốn tất cả những gì em đã nói trước đấy, thì anh sẽ làm gì?" Jaemin ngập ngừng hỏi sau vài phút im lặng thoải mái, cậu sợ phải bắt gặp ánh mắt của Jeno. Đó là điều mà cậu đã nói về việc có những đứa con trong sự hạnh phúc, nhưng phải thừa nhận rằng những gì cậu nói là một điều viển vông mà cậu đã luôn mong trở thành sự thật. "Nếu em thực sự muốn có đàn con với anh, và anh cắn tuyến thể của em, chúng ta có một gia đình thật sự?"

"Vậy thì anh sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để thực hiện nó cho em," Jeno nói một cách không do dự. Anh hôn lên trán Jaemin, má và cuối cùng là môi như thể anh đang đính ước. "Em là tất cả những gì anh muốn, tình yêu. Được gọi em là người bạn đời của anh, là ba nhỏ của những đứa con anh... thì không có gì hạnh phúc và tuyệt vời hơn được nữa ".

"Jeno," Jaemin thì thầm. "Jeno của em, Jeno hoàn hảo của em. Em đã làm việc tốt gì để có được anh?"

"Jaemin của anh," Jeno nói một cách trìu mến, vuốt má cậu. "Jaeminie xinh đẹp, mạnh mẽ của anh. Em xứng đáng với điều tốt nhất trên thế giới này, chỉ đơn giản vì đó là em. Chính anh mới là người phải lập được chiến công xuất sắc nào đó mới có đặc ân được ôm em vào lòng".

"Em yêu anh," Jaemin nói, bị choáng ngợp bởi sự tôn kính trong giọng nói của Jeno đến nỗi cậu không thể đáp lại bằng bất kỳ cách nào khác. "Em yêu anh rất nhiều."

Jeno thở ra, mắt anh sáng lên khi anh cười rạng rỡ. "Anh cũng yêu em," anh nói, nhẹ nhàng hôn Jaemin. "Anh yêu em bằng tất cả những gì anh có."

Jaemin đã biết trước khi đến đây rằng cậu sẽ không thể dành toàn bộ thời gian phát tình của mình với Jeno – cậu phải trở về cung điện trước bình minh để tránh bị nghi ngờ, điều đó có nghĩa là họ chỉ còn vài giờ bên nhau nữa. Nhưng khi cậu cảm thấy lần phát tình tiếp theo bắt đầu đến với mình, khi cậu bắt đầu lao vào Jeno và cảm thấy các ngón tay của Jeno tìm đến nơi tư mật phía sau của mình một lần nữa, Jaemin nghĩ rằng khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau vô cùng đáng giá. Cậu không hối tiếc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro