Chap 3 - Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chiến tranh lạnh.

Đó là điều mà các cô gái chưa từng thấy trước đây, chưa bao giờ ở mức độ này. Cả hai đều phớt lờ sự tồn tại của nhau và giả vờ rằng mọi thứ vẫn ổn giữa họ khi ở trước các nghệ sĩ khác. Cặp đôi vẫn ngủ cùng phòng và trên cùng một chiếc giường nhưng mọi thứ không bao giờ giống nhau nữa. Những cuộc trò chuyện thường diễn ra vào nửa đêm không còn tồn tại và ngay cả sự chạm cơ thể dường như cũng trở thành điều cấm kỵ, skinship hoàn toàn biến mất. Thực tế, mỗi khi tay chân vô tình lướt qua nhau, Wendy lại rụt rè lại như thể bị sét đánh thay vì ôm lấy khoảnh khắc đó như cô thường làm trong quá khứ.

Tuy nhiên, điều đó khá khó chịu, đặc biệt là đối với những người phải ăn đồ do Wendy tự chế biến vì chúng hoàn toàn không ngon, nhưng họ không dám nói gì vì Wendy là đầu bếp. Mặc dù vậy, mọi chuyện có thể tồi tệ hơn nhiều nếu Wendy có thể cho họ ăn thức ăn sống.

"Sooyoung-unnie, chị có khỏe không? Chị có cần thêm chút milo nóng nữa không?" Yeri lo lắng hỏi khi người vừa được nhắc đến cuộn tròn vào người em, chăn kéo lên tận cằm. Sooyoung nổi tiếng là ác quỷ, nhưng khi đồng phạm quen thuộc của em ấy không ổn thì chắc chắn có điều gì đó rất sai. "Em biết tối qua chị say rượu, nên đừng nói dối em."

Joy không trả lời, cô không muốn Yeri phải đối mặt với mình và những rắc rối của cô. Yeri còn quá trẻ, em ấy không cần phải gánh thêm những gánh nặng vốn có. Thành thật mà nói, Joy luôn cảm thấy tồi tệ và rượu không may trở thành cách chữa bệnh của cô. Uống rượu không tốt cho sức khỏe, nhưng khi ở nhà, không ai có thể ngăn cản cô. Quản lý giúp Joy kiềm chế cơn thèm rượu khi ở ngoài, nhưng ở nhà thì không. Trưởng nhóm của họ quá tập trung vào vấn đề của riêng mình với Wendy. Trong khi Seulgi... chị ấy như vô hình trước mặt Joy. Yeri đã ở nhà Saeron trong nửa tuần qua.

"Xin lỗi, Yerim-ah."

"Không cần xin lỗi đâu, Unnie. Em chỉ muốn chị khỏe thôi và nếu chị cần rượu một lần thì em ổn. Sức khỏe của chị là ưu tiên hàng đầu, không phải việc em có ổn với nó hay không."

Lần cuối cùng Joy được an ủi như vậy là khi nào?

Lần cuối cùng cô có thể cho phép một người khác ngoài bốn cô gái của mình bước vào trái tim cô là khi nào? Các thành viên chắc chắn là những người đầu tiên biết về vấn đề của cô nhưng cô thậm chí không thể nói cho họ biết về cảm xúc chân thành nhất của mình. Họ là những người thân thiết nhất của cô, với tình yêu thương và sự chăm sóc không kém, thậm chí còn nhiều hơn. Joy không thể phàn nàn về bất cứ điều gì bởi vì các thành viên của cô ấy đều hoàn hảo nhưng cô cần tìm cách hàn gắn mối quan hệ của mình với họ. Nếu cô cứ để cho những rạn nứt ngày càng lớn thì việc duy trì hình ảnh ổn định trước người hâm mộ và đồng nghiệp sẽ trở nên ngày càng khó khăn.

Yeri im lặng nhìn Joy bắt đầu gỡ bỏ những bức tường thành của mình một lần nữa, giống như những gì chị ấy đã làm vài đêm trước. Em thực sự ghét nhìn mọi người khóc, điều đó khiến em cảm thấy bất lực vì là em út. Có những nhóm nhạc mà thành viên nhỏ tuổi nhất luôn được cưng chiều, và trong Red Velvet, em chính là người được cưng chiều như vậy.. Đôi khi, Yeri cảm thấy mình là người lớn tuổi nhất trong nhóm, nhưng có lúc lại cảm thấy mình bằng tuổi với các thành viên khác.. Một lần nữa, Yeri cảm thấy khó khăn khi cố gắng đưa ra lời khuyên cho các thành viên khác... và sự im lặng cũng bao trùm lấy em.

"Unnie..."

"Chị xin lỗi... xin lỗi rất nhiều, Yerim," Joy hét lên, bàn tay nắm chặt thành quả đấm trước ngực nơi trái tim cô đang thắt lại. Cô có thể cảm thấy cơn đau lan rộng khắp người theo nghĩa đen và nó thật đáng sợ. Nỗi đau này nằm ngoài tầm kiểm soát của cô, cũng không thể dập tắt được.

"Em... em chỉ muốn mọi thứ ổn thỏa thôi... Em ghét chuyện này, em ghét nó vô cùng!"

Và sự kiềm chế của Yeri cũng sụp đổ trong vài giây.

Joy cảm thấy mình được bao bọc trong vòng tay của Yeri, những ngón tay mảnh khảnh luồn qua mái tóc dài của cô. Joy biết khi nào cần ngừng che giấu cảm xúc để tốt cho bản thân, nhưng còn nhóm nhạc thì sao? Mọi thứ sẽ không bao giờ như cũ nữa, không chỉ đối với người hâm mộ, mà còn đối với các thành viên trong nhóm. Sẽ có những vết nứt trong tình bạn của họ và nó sẽ không còn vững chắc nếu giữa hai thành viên trở lên có mối quan hệ rạn nứt. Joy đã biết người hâm mộ đang nghi ngờ có sự căng thẳng giữa Irene và Wendy. Khoảng cách trở nên quá rõ ràng trên sân khấu và trong buổi hòa nhạc,và cách Seulgi và Irene đang đẩy mạnh skinship dành cho người hâm mộ.

Nếu có gì thay đổi, thì đó là sự thân thiết giữa Irene và Wendy, và nó không theo hướng tích cực. Trong khi cặp đôi này đang mâu thuẫn với nhau, thì có vẻ như một kẻ lạ vô tình chen chân vào. Họ gần như không thể nắm tay nhau trên sân khấu trừ khi họ cùng biểu diễn bài hát cuối cùng.

"Em có thấy buồn cười không?" Joy quyết định thăm dò Yeri. Cô ngồi dậy dựa vào đầu giường và gạt mái cho Yeri sang một bên, cố giấu nụ cười. Không phải ngày nào Yeri cũng trông ngây thơ và ngoan ngoãn như thế nên Joy muốn tận hưởng nó. "Làm sao một cặp đôi mạnh mẽ như Joohyun-unnie và Seungwan-unnie lại có thể cư xử như thế này? Và tại sao chị ấy lại không nhận ra họ đang rạn nứt sao?"

Joy và Yeri đều không hiểu tại sao mọi thứ lại trở nên như vậy. Mọi thứ liên tục thay đổi kể từ khi những cấp trên ngu ngốc ưu tiên fanservice hơn là các mối quan hệ thực tế. Không cần thông minh lắm cũng biết vấn đề nằm ở đâu. Đây không phải là sự bối rối hay bất cẩn. Nó vượt qua ranh giới giữa thiếu hiểu biết và hoàn toàn thờ ơ. Không ai trong số bạn đời lại thấy vui vẻ khi việc fanservice bị thực hiện quá mức, đặc biệt khi một bên bị kiểm soát chặt chẽ, trong khi bên kia lại tự do thân mật với chỉ một thành viên cụ thể

Nó hoàn toàn không công bằng.

Cơn giận của Joy không nhắm vào Wendy - nạn nhân lớn nhất của vấn đề qua lại đẩy đưa này chính là Wendy. Có lẽ Wendy nên nói rõ rằng chị ấy cảm thấy bị đối xử bất công và khiến Irene biết rằng chị ấy không thoải mái với sự thân mật đó. Wendy có thể tự bảo vệ mình và quyết định chấm dứt tình trạng này với Irene. Hoặc có lẽ, Seulgi có thể bắt đầu nhận ra tình hình và ngừng trở thành nữ hoàng mờ nhạt. Joy rất tức giận khi thấy Seulgi và Irene không nhận ra vấn đề nghiêm trọng mà họ đang gây ra, và tình hình ngày càng tồi tệ theo thời gian. Vấn đề này không thể được giải quyết bởi người khác, nếu không thì đã được giải quyết từ lâu rồi.

"Nếu chị Joohyun không nhận ra vấn đề này, thì em nghĩ..." Yeri do dự và không muốn nghĩ đến điều đó vì họ là một cặp đôi hoàn hảo trong nhóm. Tuy nhiên, em luôn muốn điều tốt nhất cho tất cả các thành viên. "Có lẽ Seungwan-unnie nên tìm một người phù hợp hơn với mình. Chị ấy không xứng đáng phải chịu đựng như thế."

[Yerim - 04.23pm]
Unnie?
Chị đang ở đâu thế?

[Seungwan-unnie - 04.25pm]
Chị đang ở công ty.
Có chuyện gì sao?

[Yerim - 04.30pm]
Chị ở công ty để làm gì thế?

Không có hồi âm nào tiếp theo.

Tại sao Wendy-unnie lại ở công ty khi ngày comeback của họ còn xa? Công ty không yêu cầu cả nhóm đến và khả năng họ liên hệ trực tiếp với Wendy là rất thấp.

"Em nghĩ chúng ta gặp rắc rối rồi, Unnie." Joy cau mày trước sự lo lắng của Yeri và ngồi dậy, mặc dù cảm thấy đau đầu. "Có chuyện gì vậy, Yerim?"

"Seungwan-unnie đang ở công ty và chị ấy không trả lời khi em hỏi tại sao cô ấy lại ở đó."

-----------------------------------------------------------

Khi bước ra khỏi công ty, Wendy cảm thấy đặc biệt mệt mỏi. Càng đi xa, cô càng cảm thấy chân mình như muốn khuỵu xuống, và những suy nghĩ nặng nề bao trùm toàn bộ tâm trí cô. Ý định ban đầu của cô khi đến công ty hôm nay là cố gắng làm điều gì đó để cải thiện mối quan hệ, chẳng hạn như đề xuất một cặp đôi khác cho fan service. Tuy nhiên, kế hoạch này không hiệu quả; công ty đã đưa ra một lý do kỳ quặc về việc các cặp đôi khác không đủ nổi tiếng để quảng bá. Rõ ràng, việc Wendy đến công ty hôm nay hoàn toàn vô ích và không mang lại điều gì tích cực cho mối quan hệ của họ.

Wendy thậm chí không nhận ra những giọt nước mắt lăn dài trên má cho đến khi cô cảm thấy một chiếc khăn giấy áp vào má mình. Cô ngước lên và thấy Taeyeon với ánh mắt buồn bã không kém.

"Unnie..."

"Chị biết, Seungwan. Chị hiểu mà."

Mắt Taeyeon mở to khi thấy Wendy ngã xuống trước mặt mình, và cô vội vàng chạy đến đỡ Wendy dậy. Trái tim Taeyeon cũng đau nhói khi chứng kiến Wendy phải chịu đựng tình trạng tương tự như những gì cô đã trải qua. Taeyeon đưa Wendy đến ngồi gần đài phun nước và đứng chắn trước mặt bảo vệ em ấy.

"Nhìn chị này, Seungwan." Taeyeon nhẹ nhàng ôm lấy đôi má của Wendy và xoa nhẹ lên má cô. "Em không thể nhượng bộ trước yêu cầu của họ hay từ bỏ mối quan hệ của mình. Điều đó không đáng và cũng không tạo ra sự khác biệt nào. Họ không quan tâm; không ai quan tâm nếu hai người chia tay."

"Một công ty hoạt động độc lập. Chúng ta chỉ là những quân cờ trong một ngành công nghiệp, không ai quan tâm đến cảm xúc hay sức khỏe của em cả. Em cần phải mạnh mẽ và cân nhắc kỹ lưỡng mọi quyết định của mình. Nếu cảm thấy bị tổn thương, hãy dừng lại và tìm đến một người bạn để thư giãn. Đừng vội vàng đáp ứng những yêu cầu không hợp lý chỉ vì họ là người đứng đầu của chúng ta. Sức khỏe của em quan trọng hơn bất kỳ điều gì khác và chị muốn em phải luôn chú ý đến bản thân của mình."

Nước mắt Wendy không ngừng rơi khi nghe những lời khuyên chân thành từ Taeyeon. Khi lần đầu tham gia thử giọng, cô không biết ngành công nghiệp này sẽ mang lại điều gì cho mình, nhưng giờ đây, khi có những tiền bối thực sự quan tâm đến cô, cảm giác thật nghẹn ngào. Họ không cần phải bận tâm đến sự tồn tại của cô; họ có thể ích kỷ để thăng tiến trong sự nghiệp. Nhưng ở đây, một trong số họ đang đứng trước mặt cô,cố gắng giúp đỡ bằng sự quan tâm chân thành của mình. Điều này vừa làm cô cảm thấy bất ngờ vừa khiến cô đau lòng – một người không liên quan lại quan tâm đến cô nhiều như vậy, trong khi người yêu của chính cô lại không làm được điều đó.

"Cứ khóc đi, Seungwan..."

Taeyeon để Wendy khóc thoải mái trong vòng tay mình, trong khi cô cố gắng không để nỗi đau của bản thân trỗi dậy. Có nhiều lý do khiến Taeyeon muốn bỏ cuộc, nhưng vì lời hứa với một người bạn thân trên giường bệnh, cô đã kiên trì. Dù lời nói có thể dễ dàng, Taeyeon luôn thể hiện sự tận tâm của mình qua hành động, dù có phải chịu nhiều áp lực. Dù nói thì dễ, nhưng Taeyeon luôn thể hiện sự tận tâm của mình qua hành động, bất kể có phải đối mặt với áp lực lớn đến đâu. Đây là một trong những nguyên tắc mà Taeyeon giữ vững và sẽ tiếp tục làm, miễn là cô còn làm trong nghề này, đặc biệt là để bảo vệ những người em út của mình.

Taeyeon thở phào nhẹ nhõm khi thấy Yeri đến chỗ họ đang ngồi.Mặc dù Taeyeon có thể thân thiết với các thành viên, nhưng sự hiện diện của mỗi người lại mang đến những ảnh hưởng khác nhau.

"Cảm ơn trời vì có hai đứa ở đây," Taeyeon ôm chặt hai thành viên trẻ tuổi hơn, và sự nhẹ nhõm của cô là thật sự. Cô muốn tất cả bọn họ được chăm sóc chu đáo thay vì bị công ty đe dọa. "Nhớ để ý đến em ấy nhé, được chứ? Seungwan đang không ổn."




























——————————————————————-

Tui định ngâm chap này lâu thêm xíu. Nhưng hôm nay là kỷ niệm 10 năm nên đây như là món quà dành tặng cho tất cả mọi người 🧡











































10 YEARS WITH RED VELVET 🧡

Chúc mừng năm thứ 10 của chúng ta 🧡 Cảm ơn Red Velvet vì đã cố gắng đến bây giờ. Cảm ơn Reveluv vì đã cùng đồng hành cùng Red Velvet đến ngày hôm nay. Chúng ta đã đi cùng nhau được 10 năm, tương lai sau này hãy thêm nhiều cái 10 năm cùng nhau nữa nhé 🩷💛🩵💚💙





























.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro