4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

04. Làm sao bây giờ, cảm giác vừa ngọt lại vừa đắng, yêu thầm cậu vui sướng lại cô đơn.

Người rơi vào lưới tình sẽ thực điên cuồng, người yêu đơn phương lại rơi vào càng sâu.

Vương Nguyên cảm thấy chính mình là xong rồi, cảm tình trì độn 16 năm, cuối cùng lại thua trong tay một người cùng giới tính với mình.

Nhưng mà trong tình cảm, yêu chính là yêu, Vương Nguyên cậu nếu là yêu một cái cây, phỏng chừng tâm tình hiện tại cũng thập phần phức tạp như thế này.

Hiện tại, tâm tình của Vương Nguyên đối với Dịch Dương Thiên Tỉ, là sợ hãi nhìn thấy cậu ta, nhưng lại rất muốn nhìn thấy cậu ta.

Vương Nguyên bị trật chân, Dịch Dương Thiên Tỉ cõng cậu hai ngày, sau đó Vương Nguyên liền sống chết cũng không cho cậu ta cõng nữa, nói cái gì mà Dịch Dương Thiên Tỉ học hành bận rộn không nên để cậu ta hằng ngày phải chịu mệt như thế, chỉ cần gọi bạn học tới giúp đỡ một chút là được, thế cho nên cuối cùng Lưu Chí Hoành bất hạnh trở thành người này, đương nhiên Vương Nguyên cảm thấy vốn dĩ chính là do lời cậu ta nói khiến mình miên man suy nghĩ rồi làm chân bị thương thương, cậu ta phải chịu trách nhiệm.

Vì thế, việc Dịch Dương Thiên Tỉe thuê trọ ở nhà cậu, cũng đã bị Lưu Chí Hoành biết.

Ngày đầu tiên Lưu Chí Hoành tới cõng Vương Nguyên, Dịch Dương Thiên Tỉ là cùng bọn họ đi ra ngoài, vốn lúc đầu là đi ở phía sau bọn họ, nhưng đột nhiên liền đi lên phía trước, sau đó…… Càng lúc càng đi xa.

“Cậu xem đi, cậu ấy mỗi ngày đi học đều đi nhanh như vậy! Chính là muốn giúp tớ cho nên mới đi chậm, không phải cậu nói việc học ở lớp chọn đều giống như chiến tranh sao, cậu ấy còn giúp tớ sẽ theo không kịp.”

“Cho nên cậu mới đi đày đọa bạn học là tớ? Chậc chậc chậc cậu có thể a vì nam thần Thiên Thiên của mình mà hy sinh tớ…… Này này này đau quá đừng véo nữa, có tin tớ quăng cậu xuống hay không!” Lưu Chí Hoành đúng lúc ngăn lại Vương Nguyên muốn động thủ, sau đó lại mở miệng, “Nói, có phải Dịch Dương Thiên Tỉ không thích mấy người học không tốt không?”

“Hả? Không đâu, tớ học không tốt, cũng không thấy cậu ấy ghét bỏ.”

“…… Ồ.” Ai, vậy thật kỳ quái, vừa rồi khi mình cõng Vương Nguyên lên rõ ràng thái độ cậu ta thay đổi, cuối cùng còn trừng mắt liếc mình một cái! ——from nội tâm Lưu Chí Hoành.

Mỗi ngày cứ như vậy trôi qua, chân Vương Nguyên đã dần dần khỏi hẳn, bởi vì nội tâm kỳ quái của mình, cậu không dám vào phòng nhờ Dịch Dương Thiên Tỉ giảng bài buổi tối nữa, chỉ nói cậu ta là một học sinh xuất sắc khẳng định có rất nhiều việc phải làm, chính mình cũng không đến mức cái gì cũng không biết, hơn nữa nếu không biết sẽ đến hỏi.

Dịch Dương Thiên Tỉ không có biểu tình gì, chỉ là nhàn nhạt trả lời “Ừm”.

Nhưng nói là nói như vậy, Vương Nguyên cũng không có gõ cửa phòng cậu ta lần nào, vì sao? Bởi vì cậu sợ a, cậu thích Dịch Dương Thiên Tỉ, cậu lại là một người không biết che dấu cảm tình, nếu ở trước mặt cậu ta, không chừng sẽ làm ra chuyện mất mặt gì đó, đến lúc đó không phải cậu sẽ hù chết Dịch Dương Thiên Tỉ hay sao.

“Nghe nói hoa khôi lớp 10-1 và Dịch Dương Thiên Tỉ có gian tình?”

“Hả? Không phải đâu, băng sơn ngàn năm như Dịch Dương Thiên Tỉ, không phải nói cậu ta chỉ yêu học tập thôi sao.”

“Dù sao Dịch Dương Thiên Tỉ cũng là con trai, ay ya, là hoa khôi lớp 10-1 đó, xinh đẹp lại học giỏi, hai người bọn họ lần trước không phải là đại diên tân sinh lên phát biểu sao, nhìn qua thật là trai tài gái sắc.”

“…… Tớ đi WC!” Vương Nguyên đột nhiên đứng lên, dọa sợ đám con trai đang bàn tán ở bên cạnh, trước khi đi còn quăng một câu, “Một đám con trai với nhau còn đi nhiều chuyện, cẩn thận lưỡi dài ra đấy!”

“…… Cậu ta ăn phải thuốc nổ à? Tụi này cũng đâu trêu chọc cậu ta.”

“Phốc,” Lưu Chí Hoành vẫn luôn không nói gì, cười trộm một tiếng, “Không hẳn, nhưng cũng không có việc gì đâu, đừng quan tâm cậu ấy.”

Mỗi tầng đều có WC, lớp cậu ở lầu một, nhưng Vương Nguyên không đi lầu một, mà là chạy tới lầu hai…… Bởi vì lớp 10-1 ở lầu hai.

Tới WC lầu hai nhất định phải đi qua lớp 10-1, mà vóc dáng Dịch Dương Thiên Tỉ tương đối cao, cho nên vẫn luôn ngồi bàn kế cuối, cửa sau lớp đó trừ bỏ tan học chưa bao giờ đóng, cho nên, mỗi ngày đều có không ít nữ sinh giả bộ đi WC chạy qua đây, chỉ là vì muốn nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ một cái.

Mà thực bất hạnh, hiện giờ Vương Nguyên cũng gia nhập đám người này.

Kỳ thật, cậu không phải là muốn nhìn trộm Dịch Dương Thiên Tỉ, dù sao bọn họ cũng ở chung nhà, trừ bỏ đi học còn có rất nhiều thời gian nhìn thấy nhau, chỉ là khi nghe có người nói hoa khôi lớp này và Dịch Dương Thiên Tỉ có gian tình liền rất khó chịu, cậu chính là muốn nhìn một chút, ngày thường khi ở trường học Dịch Dương Thiên Tỉ sinh hoạt như thế nào.

Đi qua lớp 10-1 thực sự là muốn chết mà không chết được, thông qua cửa sau cậu thấy Dịch Dương Thiên Tỉ đang ngồi ở chỗ của mình, mà hoa khôi của lớp kia đang đứng trước mặt cậu ta, hai người không biết là đang nói chuyện gì, biểu tình của Dịch Dương Thiên Tỉ Vương Nguyên không thấh rõ, nhưng cậu có thể thấy bạn hoa khôi kia tủm tỉm cười.

Nói không nên lời là cái tâm tình gì, Vương Nguyên lắc lắc đầu, đi vào WC.

Khi Vương Nguyên ra khỏi WC lại phải đi qua cửa sau, cậu nghĩ hai người kia chắc là vẫn đang nói chuyện đi, cũng không thể trách Vương Nguyên, khi bạn thích một người, liền sẽ cảm thấy ai tới gần người đó đều là tình địch, không có biện pháp nào khác.

Cúi đầu đi về phía trước, đột nhiên đụng vào người khác, nói một câu “Xin lỗi”, giây tiếp theo liền nghe thấy thanh âm quen thuộc: “Chân đã khỏi hẳn rồi sao, nãy vào WC sao chạy nhanh như vậy.”

“……” Ngẩng đầu lên, vừa lúc đối diện với Dịch Dương Thiên Tỉ, Vương Nguyên trong lòng bị dọa nhảy dựng, rồi lại không thể biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể miễn cưỡng cười cười, “Ha ha…… Đã tốt hơn rồi!”

Dịch Dương Thiên Tỉ không nói chuyện, chỉ là nhìn cậu, đột nhiên ngồi xổm xuống, duỗi tay nắn nắn cổ chân cậu, động tác thuần thục cực nhanh, Vương Nguyên cũng không kịp phản ứng.

Mà khi phản ứng lại đương nhiên là bị kinh hách, theo bản năng liền muốn rụt chân về, lại bị Dịch Dương Thiên Tỉ đè lại: “Đừng lộn xộn.”

Bạn học xung quanh đương nhiên cũng thực kinh hách, một Dịch Dương Thiên Tỉ luôn luôn mặt vô biểu tình, hiện tại…… Thế nhưng đang cẩn thận kiểm tra chân cho một nam sinh khác?

Cổ chân Vương Nguyên vốn dĩ chính là nơi rất mẫn cảm, giờ này khắc này còn bị người mình thích dùng tay vuốt ve, mặt cậu nhanh chóng đỏ lên, may mắn hiện tại là mùa hè, mặt đỏ cũng có thể đổ cho thời tiết nóng nực.

“Ừm, khôi phục khá tốt,” Dịch Dương Thiên Tỉ nhàn nhạt phun ra mấy chữ, sau đó đứng lên, đối diện với đôi mắt của Vương Nguyên, không biết là thực sự không thấy cậu đang đỏ mặt, hay là căn bản đang làm lơ, “Sao gần đây không thấy cậu qua phòng tớ hỏi bài?”

“Bởi vì…… Bởi vì không có vấn đề gì cần hỏi……” Bởi vì tớ không dám đi! Bởi vì tớ thích cậu a!

Dịch Dương Thiên Tỉ chỉ là nhìn cậu, nhìn đến trong lòng Vương Nguyên đều run rẩy, vội vàng mở miệng: “A sắp vào học rồi, tớ đi đây, cậu cũng vào lớp đi!”

Trong lớp, Lưu Chí Hoành vừa quay đầu lại, liền bị vẻ mặt của Vương Nguyên dọa sợ: “Trời ạ, sao mặt cậu lại đỏ như vậy?! Bị cháy nắng à?”

“Đệt, có em gái cậu bị cháy nắng ấy!” Vương Nguyên ngồi xuống, rầu rĩ không vui nằm bẹp trên bàn.

“Ha ha, nhưng mà tớ không có em gái,” Lưu Chí Hoành nhìn nhìn xung quanh, xác định không có ai, mới tiến đến bên cạnh Vương Nguyên, “Sao thế, liên quan đến Thiên Trực Thụ phải không, Nguyên Tương Cầm ~”

“Cậu!…… Tùy cậu thích nói sao thì nói.”

Lưu Chí Hoành dừng một chút, sau đó chỉ là cười cười, cậu ta nhỏ giọng mở miệng: “Đương nhiên tớ đã biết.”

Huấn luyện xong về đến nhà, nghe thấy phòng bếp có tiếng động, tưởng mẹ đã về, ngó đầu qua nhìn, lại chạm phải ánh mắt của Dịch Dương Thiên Tỉ.

“……”

“Chú và dì hôm nay phải trực ban không về nhà, tớ nấu cơm, cậu thay đồ đi, rồi xuống ăn cơm.”

“…… Ừm.”

Vương Nguyên nghĩ thầm, chết mợ rồi, còn muốn tránh gặp mặt, hiện tại không phải là đang chính diện tiếp xúc sao.

Tắm rửa xong, lại phát hiện Dịch Dương Thiên Tỉ không ăn trước, mà vẫn đang chờ mình.

Nhìn cậu ta dùng ngón tay đẹp đẽ múc canh, Vương Nguyên theo bản năng cảm thấy mặt khô nóng, như là có con sâu nhỏ, đang gặm nhấm trái tim mình, mà Dịch Dương Thiên Tỉ không biết, cho nên, cậu ta mới có thể bình tĩnh cùng mình mặt đối mặt.

Lúc ăn cơm Vương Nguyên luôn cúi đầu, lại lặng lẽ liếc nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ vài lần, Dịch Dương Thiên Tỉ ăn cơm cũng không nói lời nào, an an tĩnh tĩnh, tư thế cũng ưu nhã, đẹp đẽ đến cực điểm.

Con người này, cách cậu gần tới như vậy, còn có thể ăn cơm cậu ta nấu, kỳ thật Vương Nguyên cảm thấy, mình đã may mắn hơn những người cũng thích Dịch Dương Thiên Tỉ kia rất nhiều, cho nên có một số việc, cậu không nói, đại khái cũng khá tốt, người con trai như Dịch Dương Thiên Tỉ, đúng là vẫn xứng đôi với bạn hoa khôi kia hơn……

“Cậu nhìn tớ làm gì? Một bữa cơm mà liếc nhìn liên tục a.”

Khi Vương Nguyên đang miệt mài suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy Dịch Dương Thiên Tỉ hỏi, khiến cậu nhai một ngụm cơm đều thiếu chút nữa bị sặc, sau đó vội vàng cúi đầu lắc lắc.

“…… Rốt cuộc cậu làm sao vậy? Gần đây cậu…… hình như có chút khác thường.”

“Hả?”

“Không phải là Vương Nguyên hoạt náo vô tư như trước kia nữa.”

“Không có a ha ha ha, gần đây cậu…… Cậu cũng thay đổi mà…… Ha ha ha như tắm mình trong gió xuân…… Nghe nói…… Nghe nói cậu và hoa khôi của lớp cậu quan hệ khá thân mật nhỉ…… Cậu…… Ha ha ha……”

Có phải đang hẹn hò hay không? Câu hỏi này, Vương Nguyên không thể hỏi, thật sự quá đau.

“Tớ không có hẹn hò.”

“……?”

“Cuối tuần có cuộc thi toán cấp thành phố, trường cử tớ và cậu ấy cùng tham gia, cho nên cậu ấy có đôi khi sẽ mang bài mà mình không hiểu tới hỏi tớ, tớ mặc kệ cậu ấy nghĩ như thế nào, tớ không thích cậu ấy.”

“…… Ồ.”

Nháy mắt, trong lòng Vương Nguyên đột nhiên dâng lên vui sướng, tràn đầy đến sắp vỡ ra, lại không cách nào nói rõ.

Cậu lặng lẽ nâng mí mắt, thấy Dịch Dương Thiên Tỉ đã cúi đầu ăn cơm.

Khống chế không được, khóe miệng giơ lên một tia độ cung khó mà che dấu, giờ này khắc này, bọn họ không nói lời nào, lại thập phần tốt đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro