CHƯƠNG 6: Ngày thứ sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

||TRANSFIC| SOONHOON| 12 DAYS OF SOONHOON (LONG FIC) |
Tittle: 12 ngày của SoonHoon
* Tên gốc: 12 days of SoonHoon
Pairing: SOONHOON (Hoshi x Woozi)
Author: luckycapri24

Rating: không có
Translator: H.J
Beta: H.J

CHƯƠNG 6: Ngày thứ sáu: Anh là tất cả những chỉ em muốn, chỉ dành cho em mà thôi (Dưới cây thông Giáng Sinh)

Summary: Điều khiến cháu hạnh phúc hơn nữa là nhìn thấy anh ấy với hạnh phúc thuần khiết trên khuôn mặt. Cháu rất thích anh ấy và cháu biết hai đứa không thể ở bên nhau nên cháu chỉ hy vọng rằng ông sẽ hoàn thành ước nguyện của cháu trong năm nay. Nếu anh ấy hạnh phúc thì cháu cũng sẽ hạnh phúc.

_._._._._._._._._.

Jihoon nhúng ngón tay vào ly nước, sử dụng chất lỏng để dán phong bì. Với một nụ cười mỉm, cậu lật nó lên và dán một con tem ở phía sau.

Có lẽ điều này thật là trẻ con và cậu biết rằng nếu các thành viên khác tìm thấy bức thư này của cậu, họ sẽ trêu cậu mất, nhưng cậu không thể không làm thế.

Kể từ khi Jihoon là một đứa trẻ và mẹ cậu khăng khăng muốn cậu làm thế, cậu đã gửi thư cho ông già Noel. Bây giờ cậu đã lớn hơn, và đã quen với việc gửi thư mỗi năm như một thói quen không bao giờ có thể dừng lại. Jihoon đã gửi thư suốt thời học sinh, trong suốt thời kì trainee của mình và bây giờ cậu sẽ làm điều đó trong suốt sự nghiệp của mình như một phần của SEVENTEEN và có lẽ xa hơn nữa là trong suốt tương lai của cậu.

Đứng dậy, cậu duỗi người ra sau, thở dài với tiếng xương kêu răng rắc và bước ra lối vào kí túc nơi đặt hộp thư của căn hộ.

Jihoon thả phong bì vào hộp thư và đập hai tay vào nhau.

"Xong rồi!" Cậu lầm bầm và quay trở lại vào nhà. Bây giờ tất cả những gì cậu cần phải làm là chờ đợi một câu trả lời và hy vọng rằng ở một nơi nào đó ngoài kia, ông già Noel không hề tồn tại.

- -

"Một lần nữa" Soonyoung yêu cầu, phớt lờ những tiếng la ó phản đối của các thành viên và sự mệt mỏi của chính anh. Họ sắp quảng bá bài hát mới và những bài hát mà Jihoon đã bỏ ra hàng giờ để viết thực sự rất nên tuyệt vời. Soonyoung sẽ không cho những bài hát tuyệt vời đó một nỗ lực nửa vời và làm hỏng tất cả mọi nỗ lực của Jihoon. Anh chắc chắn sẽ không để các thành viên thiếu tập trung khi tập luyện và cuối cùng mắc lỗi khi biểu diễn trực tiếp.

Tóm lại, Soonyoung sẽ không để bất cứ điều gì làm hỏng nỗ lực của Jihoon. Không bao giờ, ngay cả khi điều đó là Jihoon.

"Jihoonie, giơ tay lên cao hơn. Ừ, đúng rồi đó "Soonyoung khen ngợi, nhìn người nhỏ hơn với ánh mắt tự hào. Trong số tất cả mọi người, Jihoon xứng đáng được nghỉ ngơi nhiều nhất, nhưng anh không bao giờ dễ dãi trong việc khiến mọi thứ trở nên hoàn hảo cho màn trở lại sắp tới của họ. Soonyoung biết rằng Jihoon sẽ chỉ ghét anh nhiều hơn nếu anh không nghiêm khắc với cậu.

Khi vụ đạo kết thúc hoàn hảo, Soonyoung vỗ tay, khen ngợi nhóm vì đã làm việc chăm chỉ. Các thành viên đã gục xuống đất vì kiệt sức, thở hổn hển và cố gắng lấy lại hơi thở cùa mình.

Ngay cả khi là biên đạo nhảy, Soonyoung cũng không hề dễ dàng gì, anh tựa lưng vào gương trong khi cố gắng xoa dịu bản thân. Anh bận rộn quan sát nhóm và rồi một cái mũ lưỡi trai bị ném vào chân anh.

Đó là Jihoon với một ánh mắt nhìn trực diện vào anh, dường như có ẩn ý gì đó và Soonyoung mỉm cười, anh nhìn thấy đám mây khó chịu trên đôi mắt của Jihoon nhường chỗ cho thứ gì đó mà anh không thể nhận ra. Có sự nhầm lẫn và một chút do dự hiện diện trong mắt cậu cùng với thứ gì đó khác. Trước khi Soonyoung có thể nhận ra cái nhìn ấy, Jihoon quay đi chỗ khác, một cái bĩu môi xuất hiện trên khuôn mặt cậu.

Sau đó, sau khi cả nhóm về kí túc và studio chỉ còn lại Soonyoung khi anh quay trở lại làm việc với vũ đạo của phần còn lại của bài hát, anh vẫn còn đang suy nghĩ về cái nhìn của cậu.

- -

Jihoon ngân nga, một thứ gì đó đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần do cậu liên tục có giai điệu bị mắc kẹt trong đầu. Tuy nhiên, điều khiến Seungkwan trố mắt ngạc nhiên là thực tế rằng cậu không hề ngân nga một những bài hát của họ hay một giai điệu gốc nào đó. Không, cậu đang hát--

"Ước mơ duy nhất của cháu trong năm nay? Thực sự ấy à hyung? "Seungkwan tặc lưỡi, quay lại điện thoại. "Đây là lần đầu tiên anh hát bài này đó."

Với cái nhìn giận giữ, Jihoon nhào người qua đẩy Seungkwan xuống, cười khúc khích khi Seungkwan cuối cùng cũng té ra khỏi ghế sofa.

"Đó chỉ là một bài hát Giáng sinh thôi mà" Jihoon nói một cách thận trọng. "Có khác gì anh hát Slient Night đâu chứ?"

Seungkwan ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào cậu, không chút bối rối, "Có khác biệt đó nha hyung. Anh đang hát một bài hát về mong muốn của anh cho Giáng sinh là "tình yêu đích thực" đó nha! Seokmin hyung hay em có thể hát hò mấy bài hát kiểu này, nhưng anh thì không!"

"Aish, im đi," Jihoon cau mày và đẩy đầu Seungkwan xuống.

- -

Cả nhóm vừa hoàn thành màn trình diễn cho Mcountdown khi Soonyoung tình cờ gặp Jihoon, chìm trong sự phấn khích lẫn mệt mỏi.

"Này, xem nào." Jihoon lầm bầm, vòng tay quanh eo Soonyoung và kéo anh về phía cậu.

Soonyoung nhìn xuống, cười rạng rỡ với Jihoon. Anh rất hạnh phúc, cực kì hạnh phúc khi màn trình diễn Giáng sinh của nhóm rất hoàn hảo. Tất cả những giờ trôi qua trong phòng thu đã được đền đáp và Soonyoung không thể hạnh phúc hơn khi nhóm đã thắng trên một chương trình âm nhạc.

Anh bắt đầu nhảy lên, vòng tay quanh vai Jihoon và kéo người nhỏ hơn vào ngực mình. Jihoon phản đối, nhưng không phản kháng lại, vòng tay bó chặt hơn quanh eo của Soonyoung.

Anh đã bị cuốn vào khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc anh nhìn xuống để gặp đôi mắt của Jihoon, cả niềm vui sướng lẫn sự kiệt quệ đều trượt ra phía sau tâm trí của Soonyoung. Thay vào đó, anh cúi xuống, ấn một nụ hôn mềm mại trên môi Jihoon trước khi kéo cậu đi, hạnh phúc tỏa sáng trong mắt anh.

Soonyoung không lo lắng rằng hai người sẽ bị nhìn thấy bởi vì các thành viên khác ở xung quanh hai người sẽ ra hiệu nếu như có nguy hiểm hoặc có khả năng bị quấy rầy. Biết được điều đó, anh cúi xuống để hôn Jihoon, cảm nhận được sự bình yên bất chấp tiếng ồn xung quanh họ.

Và nếu Jihoon nghiêng người về phía trước để đáp trả Soonyoung và hai người lặp đi lặp lại nụ hôn ở ghế sau của chiếc xe trên đường trở về ký túc xá, thì cũng không ai cần biết đâu.

- -

Kính gửi ông già Noel,

Cháu có lẽ đã quá lớn để viết thư, nhưng cháu hy vọng ông sẽ hoàn thành ước nguyện này của cháu. Năm nay, cháu muốn một người bạn của cháu vui vẻ và hài lòng với những gì anh ấy đã làm. Anh ấy đang nỗ lực rất nhiều để làm mọi thứ hoàn hảo cho màn trình diễn của chúng cháu và cháu hy vọng rằng vào cuối buổi biểu diễn, màn trình diễn của chúng cháu sẽ khiến anh ấy thực sự hạnh phúc.

Cháu biết rằng cháu cũng đã làm việc chăm chỉ, nhưng cháu thực sự không cần nhiều điều trong năm nay. Cháu đã luôn có bởi những người tuyệt vời ở bên cạnh mà cháu yêu thích theo nhiều cách khác nhau (mặc dù nếu họ biết điều này, cháu sẽ không bao giờ nhìn thấy kết thúc của sự trêu ghẹo của họ mất) vì vậy cháu đã rất thỏa mãn rồi.

Điều khiến cháu hạnh phúc hơn nữa là nhìn thấy anh ấy với hạnh phúc thuần khiết trên khuôn mặt của anh ấy. Cháu rất thích anh ấy và cháu biết rằng chúng cháu không thể ở bên nhau nên cháu chỉ hy vọng rằng ông sẽ hoàn thành ước nguyện của cháu trong năm nay. Nếu anh ấy hạnh phúc thì cháu cũng sẽ hạnh phúc.

Cảm ơn ông đã bỏ thời gian ra đọc những điều này.

Lời chúc tốt nhất,

Lee Jihoon


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro