Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 叶非夜.
Tên Trung Quốc: 国民老公带回家: 偷吻55次.

Nam chính: Lục Cẩn Niên.
Nữ chính: Kiều An Hảo.

1. Hai chúng ta đều yêu nhau hết mình, nhưng chưa bao giờ nói được với nhau một câu... "wo ai ni."

2. Lục Cẩn Niên, anh biết không? Em chỉ có ở trong ảo tưởng của chính mình, mới dám nói, em yêu anh. (Kiều An Hảo)

3. Khoảng cách xa nhất của đời người không phải là tôi đứng ở trước mặt anh, nhưng anh không biết tôi yêu anh. Mà là tôi đứng ở trước mặt anh, lại không dám cho anh nhìn thấu rằng tôi yêu anh.

4. Tại sao đôi khi, tình yêu có thể khiến một người liều mạng để kiếm tiền?
     Thực ra, nhiều khi, cái bọn họ kiếm cũng không phải tiền, mà là kiếm chút ít quyền lợi cho người họ yêu. Bởi vì khi anh yêu một người, người đó sẽ là người đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất trong đời anh. Trong trái tim anh, cô ấy chính là điều tốt đẹp nhất trên thế giới. Nếu anh yêu cô ấy, anh sẽ muốn đem những thứ tốt nhất trên thế giới này cho cô ấy.
      Tiền không nhất định có thể so sánh một người yêu anh bao nhiêu, nhưng người không có đồng xu dính túi thì không thể yêu.
      Vì vậy, bọn họ liều mạng kiếm tiền, chỉ là vì để cho bản thân trở nên ưu tú hơn, sau đó mới đi yêu người mà mình yêu sâu đậm.

5. Em biết không? Chỉ một nụ cười lơ đãng của em liền khiến cho toàn bộ thế giới của tôi trở nên ấm áp. (Lục Cẩn Niên)

6. Tôi từng nghĩ rằng có thể không yêu cô ấy nữa. Nhưng là tôi không làm được, tôi không thể thuyết phục được chính mình buông tay. (Lục Cẩn Niên)

7. Mặc kệ người em thích là ai, chỉ mong vào ngày sinh nhật này của anh, em để cho anh ôm một lúc, chỉ một lúc thôi, để anh cảm nhận được ấm áp mà anh chưa bao giờ có, để anh không cô đơn tịch mịch chỉ một lát thôi.
     Anh thật sự không muốn lạnh lùng với em như thế, nhưng chỉ khi anh lạnh lùng với em, em mới có thể không nhìn ra được anh đã chật vật như thế nào. (Lục Cẩn Niên)

8. Cho dù tôi tự tay hủy đi bản thân mình, tự đẩy tôi vào hầm lửa, tôi cũng sẽ không tổn thương đến cô ấy dù chỉ một chút! (Lục Cẩn Niên)

9. Lục Cẩn Niên, anh cũng không cần cố gắng quên em, cũng không thể tiếp tục thích em, cũng không thể đuổi em về nước, cũng không thể ở cùng với em... Lục Cẩn Niên, em thích anh, thật sự thích anh, chúng ta có thể bên nhau được không? Được không? (Kiều An Hảo)

10. Kiều Kiều, nếu có thể ở bên cạnh em, cho dù là phiền phức cỡ nào, với anh mà nói, đều là vui vẻ. (Lục Cẩn Niên)

11. Trên thế giới này, có rất nhiều phụ nữ, xinh đẹp hơn em, thông minh hơn em, xuất sắc hơn em rất nhiều lần, nhưng là, em phải hiểu được, Lục Cẩn Niên chỉ muốn, cho tới bây giờ cũng không phải là thứ tốt nhất trên thế giới, người trong lòng mà anh muốn mới chính là người tốt nhất. Mà người đó, chỉ là em, cũng chỉ có thể là em. Trước kia không thay đổi, hiện tại cũng sẽ không thay đổi, tương lai lại càng không thể thay đổi. (Lục Cẩn Niên)

12. Người dẫn chương trình trái lại thấy anh không nói gì, liền lập tức chuyển đề tài: "Được rồi, cái này là vấn đề riêng tư, chúng ta vẫn không nên hỏi, thế nhưng tôi còn muốn lắm điều hỏi một câu, Lục tổng kiếm được nhiều tiền như thế thì làm thế nào tiêu cho hết."
        Thật ra người dẫn chương trình đang cảm thán, cũng nhớ Lục Cẩn Niên không muốn nhắc đến vấn đề này, cho nên cảm thán xong, liền đặt microphone xuống, nhìn thoáng qua kịch bản ở bên dưới, nhìn xem nên phỏng vấn tiếp cái gì.
        Ai ngờ Lục Cẩn Niên ở bên cạnh, tạm dừng một chút, cũng rất bình tĩnh mở miệng, nói ba chữ: "Nuôi Kiều Kiều!"

13. Bởi vì, tôi muốn cho cô ấy biết, cho dù cả thế giới có ruồng rẫy cô ấy, tôi cũng sẽ không hề do dự đứng bên cạnh cô ấy, đối nghịch lại với cả thế giới. (Lục Cẩn Niên)

14. Kiều Kiều, mặc kệ có bao nhiêu người nói em không tốt, mặc kệ có nhiều lời đồn đại xấu xí thế nào vây quanh em, anh đều vẫn sẽ luôn nâng niu em trong lòng bàn tay, thương yêu chiều chuộng em. Thật xin lỗi, lúc này không thể cùng em, chịu đựng chung những lời mắng mỏ này, nhưng là, anh sẽ cố gắng che chở cho em. (Lục Cẩn Niên)

15. Người đàn ông tốt, không phải sẽ lập tức làm cho mình đầu óc chóng váng mà là sẽ cưng chiều mình đến không còn gì bằng.

16. Bạn học Lục Cẩn Niên:
        Cực kỳ mạo muội viết phong thư này cho anh, hi vọng không mang lại phiền phức cho anh.
        Đều nói, mỗi người tồn tại trên đời, đều là vì sự xuất hiện của một người khác, em nghĩ, sự xuất hiện của em chính là vì có sự tồn tại của anh.
        Em cũng không có mơ mộng quá nhiều, chỉ là hi vọng có thể cùng với anh.
        Em cũng không có đẹp đẽ như vậy, em chỉ muốn nói, em chỉ muốn sau năm mươi năm nữa, còn có thể yêu anh giống như hiện tại.
        Em nghĩ, cả đời này, sẽ không còn có một người nào giống như anh, để cho em đến yêu.
        Anh không biết, từ ngày nào đó em gặp anh, tất cả những gì em làm, đều là vì có thể tiếp cận anh.
        Em đã mơ rất nhiều giấc mơ, trong đó đều có anh, em cũng từng có rất nhiều ảo tưởng, mỗi lần ảo tưởng đều là ước ao có thể cùng với anh, em cũng đã ước rất nhiều nguyện ước, từng cái một đều là hi vọng anh có thể yêu em.
        Đối với thế giới mà nói, anh chỉ là một người bình thường, nhưng đối với em mà nói, anh chính là toàn bộ thế giới.
        Khi còn sống, em chỉ yêu mình anh.
        Đẹp nhất không phải là khi trời mưa xuống, mà là mái hiên anh và em cùng nhau trú mưa.
        Người viết: Kiều An Hào. (Lá thư tình Kiều An Hào gửi cho Lục Cẩn Niên năm năm trước)

17. Với anh mà nói, hạnh phúc của em cũng chính là hạnh phúc lớn nhất của anh, nếu anh sớm biết rằng, hạnh phúc của em ngoài anh ra không ai cho em được, anh nhất định sẽ nắm chặt lấy tay em, vĩnh viễn không buông ra. (Lục Cẩn Niên)

18. Nước mắt của cô, rốt cuộc không thể khống chế nổi nện xuống trên mặt giấy, cô cầm bút, run rẩy viết một câu: "Nếu, em thật sự cùng với người khác thì anh làm sao bây giờ?"
        Theo từng chữ cô viết, nước mắt lại hung hăng rơi xuống, làm nhòe mực.
        Lục Cẩn niên trả lời cô bằng tám chữ: "Cả đời không cưới ai, cô độc đến hết."

19. Trừ anh ra, trên cái thế giới này, không còn có bất luận kẻ nào có thể cho em cảm giác người anh yêu là em, cũng không còn có bất luận kẻ nào có thể cho em cảm giác được anh có thể cho em hạnh phúc. Chúng ta độ tuổi bắt đầu vào đẹp nhất quen biết nhau, cũng yêu lẫn nhau, nhưng mà chúng ta lại ở độ tuổi kết thức tươi đẹp, mới đi đến cùng nhau. Quá trình trong 13 năm này, ẩn giấu bao nhiêu chua xót cùng nước mắt, chỉ có chúng ta mới có thể thông cảm cho nhau. Cho nên, em không tin anh, thì em nên tin tưởng ai? (Kiều An Hảo)

20. Trên cái thế giới này, không có thiện lương tuyệt đối, cũng không có ác độc tuyệt đối, rất nhiều lúc, sở dĩ ta nguyện ý đi tha thứ, là vì ta để ý.

21. Là không phải ngẫu nhiên anh sẽ nhớ đến em, cũng là em chẳng quan hệ gì đến cuộc sống của anh, may mắn đây đó thanh xuân đều chưa trải qua, tuổi trẻ của em có anh, thanh xuân của anh có em.

22. Hạ Hạ... anh không muốn công bằng, anh chỉ muốn em. (Trình Dạng)

23. Nếu hiện tại em không muốn kết hôn, không sao, chúng ta có thể tiếp tục làm người yêu, nếu em sợ chậm trễ anh, cả đời cũng không muốn kết hôn, chúng ta liền làm người yêu cả đời, dù sao, đời này em không lấy chồng, anh cũng không lấy ai. (Trình Dạng)

24. Em đã ở trong ký ức của anh như thế nào, là nụ cười hay là yên lặng, ...
        Về sau, cuối cùng thế nào anh lại yêu em như thế này, đáng tiếc em đã đi xa, biến mất giữa biển người...
        Về sau rốt cục khi anh hiểu ra được, có người một khi bỏ lỡ, liền không gặp lại. (Hứa Gia Mộc)

25. Khoảng cách xa nhất trên thế giới này, không phải là tôi đứng trước mặt em, em lại không biết tôi yêu em, mà là tôi muốn đối xử tốt với em, em cũng không cần.
        Chia ly đau đớn nhất trên thế giới này, không phải chúng ta yêu nhau rồi lại chia tay, mà là em không ở bên cạnh anh, nhưng vẫn ở trong lòng anh.

26. Anh thử hết tất cả biện pháp, đã làm rất nhiều cố gắng, nhưng mà anh lại thủy chung không làm được đó là hết hy vọng với em, cho nên, đến chết trong lòng của anh cũng không thể quên được em. (Hứa Gia Mộc)

27. Anh cũng không mong em đối xử tốt với anh, chỉ cần em đồng ý để anh đối xử tốt với em, thế là đủ rồi. (Lục Cẩn Niên)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro