Thiếu Tướng, Vợ ngài có thai rồi.- Diểm quỷ thất nương.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sao anh lại ở đây?" Hạ Hầu Lạc Vũ tựa vào góc tường của tòa nhà, lạnh nhạt nhìn Quỷ Linh đứng đối diện.

"Tìm em." Đôi lam mâu của Quỷ Linh nhìn chằm chằm Hạ Hầu Lạc Vũ, không lộ ra chút cảm tình.

"A!" Giống như nghe thấy một chuyện hài hước gì đó, Hạ Hầu Lạc Vũ cười lạnh: "Tìm tôi?"

"Em là vợ tôi, lần này tôi tới là mang em về nhà."

"Quỷ Linh! !" Hạ Hầu Lạc Vũ quát lớn, ánh mắt sắc bén nhìn nam nhân đối diện, trong lòng tràn đầy phẫn nộ, hỗn loạn, vô lực cùng khuất nhục.

Thật lâu sau, Hạ Hầu Lạc Vũ hít sâu một hơi, lạnh nhạt nói: "Quỷ Linh, anh đi đi! Vụ đã chết rồi. Tôi là Hạ Hầu Lạc Vũ, là tam tiểu thư Hạ Hầu gia, với anh, đã không còn chút dính dáng gì nữa, cũng không muốn dính dáng nữa."

"Em muốn thoát khỏi tôi!" Hạ Hầu Lạc Vũ thấy hoa mắt, Quỷ Linh đã xuất hiện ngay trước mắt. Quỷ Linh túm lấy cổ tay Hạ Hầu Lạc Vũ, động tác mạnh mẽ hệt như muốn bóp nát cô. Đôi lam mâu cuồn cuồn bạo ngược làm người ta sợ hãi, kinh hãi đảm chiến.

"Quan trọng sao?" Hạ Hầu Lạc Vũ cố nén đau đớn, mắt lạnh nhìn Quỷ Linh: "Quan hệ giữa chúng ta vốn chỉ là một cuộc giao dịch, không hề có ý nghĩa."

"Em nói không có ý nghĩa?" Ánh mắt Quỷ Linh phiếm đỏ, khí thế mãnh liệt phóng ra, sát khí thô bạo làm Hạ Hầu Lạc Vũ rét run cả người.

"Em nói không có ý nghĩa! ! !" Quỷ Linh cường ngạnh đè Hạ Hầu Lạc Vũ xuống đất, một tay giống như phát điên mà xé toạc quần áo Hạ Hầu Lạc Vũ: "Em thế nhưng lại nói với tôi là không có ý nghĩa! !"

"Quỷ Linh! Anh đang làm gì thế hả! Buông! !" Hạ Hầu Lạc Vũ mở to mắt, trong lòng hoảng sợ, bắt đầu giãy dụa.

"Vụ, em là của tôi, sống là của tôi, chết cũng là của tôi, cho dù em hóa thành tro bụi thì cũng bị tôi nuốt vào bụng! !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro