Hợp Đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra, chị cũng không ghét tôi lắm"

"Ôi buồn cười thật, đó là phép lịch sự cô biết đấy"

Đóng cửa xong xuôi, Minh Triệu  quay lại vẫn thấy Kỳ Duyên  một cục ướt nhẹp đứng đó.

"Cô có bị đần không? Sao còn chưa đi tắm? Nhà tắm trên tầng, mau đi không ướt hết nhà tôi"

"Chứ không phải chị đang lo cho tôi sao?"

Kỳ Duyên  quay đi, một lần nữa mỉm cười nhẹ rồi bước lên tầng tắm. Minh Triệu  suy nghĩ, lúc mình về cũng mới là chiều, nếu cô ta đứng đó cả buổi, vậy chắc hẳn là chưa ăn tối. Lọ mọ vào bếp, tủ lạnh còn ít cơm, chắc nàng sẽ làm cơm rang kim chi.

Kỳ Duyên bước ra từ nhà tắm, thấy mùi thơm của đồ ăn xốc lên, theo bản năng mà đi xuống. Trên người cô đang là một chiếc áo phông đen thoải mái cùng quần lửng cũng đen nốt. Vào đến bếp thì thấy Minh Triệu đang chăm chú rang cơm. Không chần chừ bước đến, mặt vẫn không cảm xúc.

"Idol ăn đêm sẽ thành con heo"

Argh, cái thứ gì đâu. Không xuất hiện thì thôi, chứ cứ chừa cái mặt ra là không khiến người ta không điên tiết không được. Minh Triệutắt bếp, quay sang lườm cô đến cháy mặt. Đổ cơm ra đĩa rồi không thương tiếc đặt nó xuống trước mặt Kỳ Duyên  một cái choang.

"Cho tôi?"

Không trả lời.

Kỳ Duyên cũng biết điều cầm thìa lên mà tự giác ăn. Xúc miếng đầu cho vào miệng, thực sự ngon. Muốn khen Minh Triệu  một tiếng, nhưng lại cũng muốn trêu đùa nàng một chút.

"Hmm, chị cũng biết nấu ăn nữa à?"

"Cô không thể khen một cách bình thường được hả?"

Thấy Minh Triệu  cáu, Kỳ Duyên nhẹ nhếch mép cười đắc ý, làm nàng lại càng cáu hơn.

"Vậy, cô định dọn vào nhà tôi?"

"Trong hợp đồng có nói rằng tôi phải bảo vệ chị 24/7, appa chị cũng đề cập tới việc tôi dọn về ở với chị luôn cũng được vì cả hai đều là nữ"

Nói một mạch rồi Kỳ Duyên cúi xuống ăn nốt những thìa cuối. Cô không biết rằng, lời nói nhẹ nhàng của cô vô tình lại làm Minh triệu hiểu sang điều khác.

"À... ra là vì hợp đồng, ra là do appa..."

Minh triệu bỗng cảm thấy thất vọng, rồi sau đó cũng nghĩ lại, mình hy vọng cái gì chứ? Mọi cảm hứng ào một phát trôi thẳng ra biển. Mặt Minh triệu cũng không còn vui vẻ nữa, nàng cứ vậy về phòng, để lại một câu ngắn gọn.

"Đĩa có thể để đó mai tôi rửa, ngủ thì cô ngủ ở đâu cũng được, trên gác còn phòng trống"

Kỳ duyên  gật đầu, ít nhất không phải ngủ trên sofa. Nhưng cô cũng thoáng nhận ra, Minh triệuđã trở nên không vui vài phút trước. Suy nghĩ không lâu, hình như Kỳ duyên biết được lý do rồi. Cô lắc đầu nhẹ cười trong lòng.

"Thật ngốc"

Kỳ duyên đem đồ mình lên phòng ngủ. May mà ban nãy lên tắm cô có ngó qua, nên biết đâu là phòng trống. Sắp xếp chút đồ đạc, rồi nằm lên giường. Phòng này có lẽ cũng lâu ngày không dùng tới nên có chút bụi. Nhưng hôm nay cũng mệt rồi, chắc là mai sẽ dọn sau. Cô từ từ nhắm mắt.

lại rất chắc chắn ấy cứ ôm chặt lấy nàng. Nhanh chóng, nàng đã ra được đến xe.
Ngồi trên xe cùng Minh triệu, lúc này không khí mới yên lặng trở lại. Minh triệu đợi một lúc mới lên tiếng.

"Mệt không?"

"Một chút"

"Hôm nay họ có vẻ đông và phấn khích hơn bình thường"

Không khí lại trở nên im lặng.

"Chắc hẳn trong hợp đồng cũng có ghi rằng cô phải bảo vệ tôi gắt gao như vậy hmm?"

Minh triệu nói nhỏ, nhưng đủ để Kỳ duyên nghe thấy. Cô cười, như thể đang chờ mỗi câu nói này của nàng.

"Chẳng ai có thể bắt tôi làm điều gì cả. Trong hợp đồng dù có ghi gì, thì nếu tôi không muốn, tôi cũng sẽ không làm đâu"

"Bảo vệ chị, chính là điều tôi tự mình mong muốn"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#quytquyt