Chương I :Gia đình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi hít thật sâu sau chuyến bay,cái ê ẩm kéo dài từ lúc xuống máy bay đến tận bây giờ.Thật mệt mỏi.Mùa thu trời xanh ngắt,cách thu ghé sang thật đặc biệt,đến với tiếng lá xào xạc trên con đường dài rộng.Cô gái ấy đến với cái dịu êm hài hoà tưởng chừng như chẳng có gì ấn tượng,chẳng có chút dấu ấn gì tượng trưng,cô ấy chỉ đến thật nhẹ nhàng,là một cô nàng thành tao,nhã nhặn .Tôi thường nghe nói thu là mùa của tình yêu

Đến đây,tôi di dời tầm nhìn sang phía mẹ.Mẹ tôi đứng đó,trên môi là nụ cười hiền hậu, ánh mắt như chứa cả trời thu.Mẹ rất muốn gặp lại bố.Bố mẹ tôi ly thân do bất đồng quan điểm và sự áp lực nặng nề trên vai khiến họ thật sự muốn cho nhau một khoảng thời gian để ổn định chính mình.Chính vì vậy,bà chị em tôi chia làm hai hướng,chị cả ở với bố do đã cuối cấp,tôi và anh ở với mẹ.

Người đàn ông cao lớn,da đen sạm  bước đến,bàn tay vòng rộng ôm chầm lấy mẹ tôi.Phải rồi,bố tôi.Ông ấy nở nụ cười,một sự chào đón khá nồng nhiệt với mẹ và cả chúng tôi

"Em nghĩ sao khi chứng kiến cảnh tượng lãng mạn khó quên này?"

Anh trai tôi-Thanh Phong nghiêng đầu,ánh mắt long lên nhìn bố và mẹ.Anh trai tôi trước giờ là người khó đoán,tôi chưa từng hiểu được anh trai tôi,anh đang có ý định gì?đang làm gì?đang nghĩ gì?

Ôi,những thứ khó đoán.

Nhưng hôm nay,tôi nhìn ra trong ánh mắt anh một sự vui mừng,một sự hạnh phúc và một nụ cười ấm áp tràn đầy nắng xuân.Lần đầu tiên,tôi hiểu được anh trai tôi.Bỗng,cả cơ thể tôi bị ghì xuống từ phía sau,bên tai phát ra giọng nói nửa quen thuộc nửa xa lạ:

"Hey,nhớ chị không?"

Chị Minh Nguyệt,chị ruột tôi.Khác với người anh khó đoán, ít nói ,ít thể hiện cảm xúc và sống khép kín, người chị này của tôi là một cô gái hồn nhiên, vô tư,sống thuần mộc, thích kết giao bạn bè.

"Có,em nhớ chị mà"

À,phải.Một gia đình là phải thế này.Ấm thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro