Phòng thay đồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title : Trong phòng thay đồ

Author : vạn lý độc hành

Pairing : Akame, Tanaka, Kameda, Jinno

Rating : Cấm trẻ em dưới 18 tuổi

Genre : Angst, tragedy

Disclaimer : Tác giả không sở hữu ai, tác giả chỉ là người xem report Akame gặp nhau mới đây và câu phát biểu của Junno về Jin mà nghĩ ra cái fic này thôi.

Summary : Sau nhiều năm giải nghệ, Nakamaru Yuichi phát hành hồi ký về những năm tháng anh hoạt động ở JE...

A/N: Thuật ngữ dùng trong fic: 0 là uke, 1 là seme. 0.5 là seke, có thể vừa làm uke vừa làm seme được.

Sau nhiều năm giải nghệ và ngao du giang hồ tứ hải, Nakamaru Yuichi phát hành hồi ký về những năm tháng anh hoạt động ở JE với tựa đề "Một lít nước mắt".

Đoạn trích dưới đây là phần viết về nguyên nhân Akanishi Jin và Tanaka Koki rời KAT-TUN.

"Johnny Entertainment là một hang ổ lớn. Bên trong chỉ toàn uke, uke và uke mà thôi. Công ty không cho phép chúng tôi chơi bời bên ngoài. Thế nhưng, cả công ty không có ai là seme cả. Giữa một rừng 0, tìm không được 1 là một bi kịch. Trong tình thế như vậy, có được một kẻ là 0.5 thật quý giá biết chừng nào. Arashi có, NEWS có, K8 cũng có. Kisumai có, trớ trêu thay HSJ cũng có nốt. Vậy mà chúng tôi, KAT-TUN lại là một lũ thuần 0. Và chúng nó không chịu chia sẻ!!!

Như ở phần trước hồi ký đã nói về Taguchi. Trong mắt fan, cậu ấy là một kẻ KY vô hại nhưng trong phòng thay đồ, cậu ta là bá chủ. Taguchi Junnosuke, thực chất, cậu ta là vua của KAT-TUN.

Sau một ngày mệt mỏi mà không cướp được 0.5 của đám senpai hay kouhai nào, Taguchi tức giận ngồi trên ghế, nhìn lướt qua tất cả chúng tôi. Cậu ta gõ ngón tay và nói với Jinny bé nhỏ.

"Mày, từ nay mày sẽ là 0.5 của nhóm."

Jinny bé nhỏ có rúm lại. Mặt cậu ấy xanh mét, giọng run run.

"Em, em sao được. Em làm không được đâu."

Nhưng lời Junno đã nói ra thì ai dám trái. Rốt cuộc, Jin trở thành 0.5 của chúng tôi. Cậu ấy khóc suốt. Tôi vẫn không quên được khoảnh khắc Jinny bé nhỏ ôm tôi. Cậu ấy hôn tôi vừa thì thầm vừa khóc "Yuichi san, cứu em." Tôi gạt cậu ấy ra. Dẫu sao, chúng tôi vẫn cần 0.5. Nhất là với một kẻ S như Taguchi.

Sau ngày đó, Jinny lảng dần tôi. Cậu ấy giận, tôi biết. Chỉ có Kame thỉnh thoảng chịu làm seme cho cậu ấy. Họ có tình cảm từ thuở nhỏ. Jinny, tha thứ cho tôi. Tôi thương cậu nhưng tôi không cố được. Cậu hiểu đúng không Jin, để một kẻ 0 làm 1 là việc phải cố gắng thế nào.

Đến một ngày, chịu đựng không nổi chuyện phải làm seme, Jin rời KAT-TUN. Taguchi chỉ thẳng vào mặt cậu ấy.

"Rời đi là cắt đứt hết, tao không cho phép mày liên hệ với ai trong nhóm nữa." Taguchi liếc nhìn Kame, rồi nói với Jin đầy cảnh cáo. "Mày sẽ không bao giờ có seme đâu."

Jin ôm mặt chạy đi.

Tôi biết, Kame không dám gặp Jin nữa. Hơn thế, sức ảnh hưởng của Taguchi không chỉ ở trong nhóm. Có thể sức mạnh đó không đến mức ép đám senpai và kouhai chịu giao ra 0.5 của họ nhưng đủ để họ không chìa tay với Jinny bé nhỏ.

Tôi từng thấy Jin và người bạn thân nhất của cậu ấy- Yamashita san trong phòng thay đồ. Yamashita vừa khóc vừa lắc đầu.

"Xin lỗi, Jin chan, tớ không làm seme của cậu được đâu. Tớ cho cậu mượn tiền nè, bao nhiêu cũng được."

Tôi lại thấy Jinny khóc. Từng giọt nước mắt lăn dài trên má cậu ấy, rơi trong vô vọng.

"Tớ không cần tiền. Tớ cần seme, tớ cần seme."

Tôi chỉ biết im lặng quay đi.

Người tiếp theo được chọn, tha thứ cho chút mừng thầm "không phải là mình" của tôi, dẫu kẻ được chọn là Kouchan.

Biết rõ quyền lực của Taguchi, Kouchan không phản kháng. Cậu ấy chỉ im lặng. Cậu ấy không cam tâm, tôi biết. Không một 0 nào thích làm 1 cả. Cậu ấy im lặng, nhẫn nhịn. Tới lúc không còn chịu được nữa, cậu ấy cũng đi. Không chỉ rời nhóm mà là rời JE. Trước khi đi, Koki nhìn sâu vào mắt tôi.

"Ở bên ngoài có nhiều seme hơn."

Tôi không kềm chế được, Koki biết. Cậu ấy đã biết. Tôi tóm lấy Taguchi trong phòng thay đồ và đập cho cậu ta một trận. Nếu không vì cậu ta, tôi sẽ không sợ hãi như vậy. Sau đó, tôi phát hiện Taguchi không phải S, căn bản không phải S. Cậu ta là M. Tôi lợi dụng nhược điểm ấy để khống chế cậu ta. Từ đó, không còn khái niệm 0.5 trong KAT-TUN nữa. Và tôi được bí mật gặp gỡ Kouchan. Phải, nếu bắt tôi cố gắng hết sức để làm seme của một ai đó, người đó chỉ có thể là Tanaka Koki.

Jinny rời JE sau Kouchan không lâu. Cậu ấy nhận ra rằng thay vì đau khổ cầu xin đám 0.5 trong JE, cậu ấy có thể bay nhảy ở thế giới bên ngoài đầy seme.

Cuộc sống bình yên cứ thế trôi qua. Mãi đến một ngày khá lâu sau đó, cậu ấy gặp lại Kame ở concert của Bruno Mars. Lần gặp đầu tiên sau bốn năm của họ. Và tôi thấy sự giận dữ trong mắt Taguchi khi biết tin. Cậu ta chỉ trích Kame.

"Mày lại làm 1 của nó phải không? Thế sao mày không làm 1 cho cả nhóm."

Mặt Kame tái xanh, may mắn Ueda đỡ lời cho cậu ấy.

"Cẩn thận lời nói của cậu, Taguchi. Là seme thì Kame chỉ là seme của mình tôi."

Tôi biết Ueda yêu ai. 0.5 một nhóm nhạc khác trong JE.

Xưa nay Ueda vốn là người trầm mặc ít lời, mỗi câu nói ra đều có giá trị. Lần này cũng không ngoại lệ. Taguchi không nói thêm nữa. Tôi đoán Ueda cũng biết bí mật của Taguchi. Một sự im lặng đổi lấy một người.

Sau đó, tôi bắt gặp Taguchi thì thầm trước tủ đồ cũ ngày xưa của Jinny.

"If you feel there's something else out there, you have to go and look for it."

Tôi muốn nhắn tin cho Jinny bé nhỏ và dặn cậu ấy cẩn thận. Thế nhưng, tay tôi lại do dự không nhấn vào phím "Gửi". Bí mật kia, tôi đã dùng sự im lặng ấy đổi lấy quyền gặp gỡ Kouchan.

Jin à, Kame à, thật sự xin lỗi các cậu..."

Phần trích dẫn đến đây là hết. Xin hãy đặt mua "Một lít nước mắt" để biết thêm sự kiện xảy ra về sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#akame