CHƯƠNG 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 28

Tề Diệp Hành thận trọng hỏi:" Ngươi có biết binh sĩ nào nhà chỉ còn mẹ già và nhi tử mới khoảng 4-5 tuổi không? Còn nữa, nhà được cất ngay trên đường đến huyện Lạc Tây này, ngươi biết không?", suy nghĩ cả nửa ngày cũng chỉ có mấy thông tin như thế này, không biết tên họ người đó là ai không biết vị huynh đệ này có biết được không đây, hazz...

Binh sĩ ra vẻ suy ngẫm nói:" Binh sĩ có mẹ già và nhi tử cũng khá nhiều, tiểu nhân cũng không biết nhiều người cho lắm, lại nói đa số đều đã tử trận..."

Nghe binh sĩ nói thế, tâm trạng Tề Diệp Hành không khỏi phức tạp, nếu người đó đã tử trận, hazz, phải nói với vị lão bà kia như thế nào mới không để người khổ tâm đây...

" Bất quá nếu là nhà có mẹ già cùng nhi tử, lại có nhà được xây ở trên đường đi đến Lạc Tây thì tiểu nhân có biết một người, bất quá người đó là một tiểu đầu mục ( tiểu đội trưởng) của cánh quân tiên phong"

Tề Diệp Hành 'nha' một tiếng, đúng là cậu có phần suy nghĩ người mình tìm chỉ là một binh sĩ nhỏ nhoi, không nghĩ đến lại được lên làm tiểu đầu mục của cánh quân tiên phong nha, dù chức vụ không lớn nhưng phải có chút tài năng mới lên được chức vụ đó, còn là cánh quân tiên phong. Tề Diệp Hành gật đầu nói:" Có vẻ chính là người ta cần tìm, ngươi có thể dẫn ta đến gặp người đó được không?"

Binh sĩ không dám từ chối mà thành thật nói:" Được vậy vương gia theo tiểu nhân", nói rồi binh sĩ kia đi trước dẫn đường cho Tề Diệp Hành đến một khu trướng bồng gần đó. Vừa mới bước đến, Tề Diệp Hành đã chú ý đến một nam tử đang chỉ huy các binh sĩ còn lại đem binh khí ra lau chùi một phen. Nam tử này thân hình không cao to mà thiên về phần gầy nhiều hơn, lại nhìn động tác khá nhanh nhẹn, nét mặt có vài phần tương tự lão bà kia còn có nhi tử cũng rất giống nam tử này. Đích xác người này chính là người Tề Diệp Hành cậu cần tìm.

Binh sĩ hướng nam tử đó nói:" Lý tiểu đầu mục, vương gia có việc cần gặp ngươi". Nghe tiếng gọi, Lý Đức quay lại, vừa nhìn thấy Tề Diệp Hành đã nhanh chóng đi đến cúi người nói:" Vương gia cho gọi thuộc hạ"

Tề Diệp Hành gật đầu:" Đúng vậy, ta có chuyện cần nói với ngươi", sau đó quay lại nói với binh sĩ đã dẫn đường cho mình:" Đa tạ ngươi giúp đỡ ta a, ngươi nếu có chuyện thì cứ việc đi làm. Ta không làm phiền người nữa"

Binh sĩ nghe vậy cũng cúi người rời đi, sau khi đi xa liền nhanh chóng hướng đến nơi Lục Nghi Thần đang làm việc mà bẩm báo. Là một ám vệ giả trang thành binh lính, lại biết rằng chủ tử nhà mình rất quan tâm đến cửu vương gia, cho nên vấn đề nhỏ nào liên quan đến cậu ám vệ như y phải bẩm báo cho chủ tử của mình biết. Hết sức trung thành nha...

Tề Diệp Hành đánh giá Lý Đức một lượt rồi lên tiếng:" Ngươi... có phải nhà còn mẹ già cùng nhi tử không?"

Lý Đức giật mình hỏi:" Người.... làm sao biết được chuyện trong nhà của thuộc hạ?"

Tề Diệp Hành nói:" Chuyện là lúc trên đường đi đến đây, mẫu thân của ngươi có giúp ta một số chuyện. Ta nghĩ nên báo đáp bà nên tìm ngươi nói một chút vể gia đình của ngươi"

" Vậy... mẫu thân cùng nhi tử của thuộc hạ..." Lý Đức rất trông ngóng đến ngày đoàn tụ, nhiều năm nay ngày nào cũng nhớ về gia đình, lo lắng nhiều chuyện nhưng không có cơ hội trở về, chiến sự không biết khi nào mới kết thúc.

Tề Diệp Hành cười:" Ngươi yên tâm, mẫu thân cùng nhi tử ngươi vẫn khỏe mạnh, họ rất nhớ ngươi đấy. Họ chỉ hi vọng chiến sự mau kết thúc còn mong ngươi bình an khỏe mạnh mà trở về với họ"

Lý Đức ánh mắt đăm chiêu nhìn về phương hướng có người thân của mình ở đó:" Nương tử của thuộc hạ từ lúc sinh tiểu Bảo thì bệnh tình trở nặng, không lâu sau thì qua đời. Tiểu Bảo cũng chỉ vừa tròn một tuổi, quốc gia lại có chiến loạn, triều đình vì thế mà chiêu quân thuộc hạ không thể vì gia đình nhỏ của mình mà không dốc hết sức vì quốc gia..."

" Không nghĩ đến ngươi lại có thể suy nghĩ chính chắn đến như vậy" một giọng nói trầm ổn vang lên phía sau Tề Diệp Hành, Lý Đức đứng đối diện nên dễ nhận ra người tiến đến liền vội vàng cúi đầu hô:" Thuộc hạ Lý Đức xin ra mắt nguyên soái!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy