Chương 30: Xảy ra chuyện, thất thân.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng tay bị đưa đến Trương Diệp Trước mặt, Trương Diệp lại cẩn thận từng li từng tí đem vòng tay đưa đi, " Hiểu Khanh, tặng cho ngươi."

" Cái này" Tiêu Hiểu Khanh đã sớm ý thức được Trương Diệp chụp Vòng tay sẽ làm như vậy, chỉ là không nghĩ tới nàng ở Trương Diệp trong lòng phân lượng nặng như vậy, gật đầu nói cảm tạ: " A."

" Này còn theo ta khách khí làm cái gì, ngươi coi như là bạn của ta, nói như vậy coi như khách khí." Trương Diệp cười nói.

Xung quanh thiếu nữ ước ao, ganh tỵ nhìn về phía Tiêu Hiểu Khanh, cho tới bây giờ, mọi người như cũ không biết Trương Diệp bên người thiếu nữ là lai lịch gì, lại như vậy coi trọng cùng theo đuổi.

" Chết tiệt tiểu tử cùng cái nha đầu, ta nhất định phải để cho các ngươi biết ta Diệp Thiên Minh lợi hại." Diệp Thiên Minh ở xa cắn răng nghiến lợi hung tợn trợn mắt nhìn hai người.

Tham gia xong buổi đấu giá, Tiêu Hiểu Khanh từ chối cùng Trương Diệp về Trương gia, Trương Diệp hối tiếc hồi lâu khoát tay chào tạm biệt lên xe, Tiêu Hiểu Khanh cùng lão quản gia và Đại Nhất đám người cũng lên năm chiếc Rolls-Royce xe hơi mà Tiêu Hiểu Khanh mới hối đoái trong thương thành hệ thống.

Một phòng tổng thống trong Biển Xanh khách sạn năm sao, Tiêu Hiểu Khanh khoác áo tắm, tay cầm khăn xoa tóc ướt ngồi trên giường cùng hệ thống trò chuyện.

" Hệ thống, mở bảng thuộc tính"

" Ting...

Ký chủ: Tiêu Hiểu Khanh

Tuổi: 17

Thể lực: 100/100

Tài hoa: Camera 360 không góc chết, Thanh âm đại sư, Trù nghệ đại sư, võ thuật đại sư, Sáng tác sư , Đàn cổ sư, Thổi tiêu sư, Hào quang cánh thiên sứ!"

Danh hiệu: Mỹ nữ trung cấp

Mỹ mạo: 100/100

Vóc người: 100/100

Khí chất: +3230 ( đang tăng trưởng)

Kỹ năng: câu hồn đoạt phách, tiêu phí vô hạn ngạch.

Ký chủ cần hoàn thành nhiệm vụ và lấy về nhiều hơn khí chất, khí chất có thể hối đoái các vật phẩm trong thương thành dùng để bồi dưỡng ký chủ trở thành một yêu nghiệt tài mạo song toàn."

Nhìn bảng thuộc tính Tiêu Hiểu Khanh hận không thể thực hiện thêm nhiều nhiệm vụ để tăng lên khí chất điểm.

Hong khô tóc Tiêu Hiểu Khanh đi ngủ.

Đến nửa đêm, đột nhiên có cái cánh tay mở ra cửa sổ phòng của Tiêu Hiểu Khanh, phòng của Tiêu Hiểu Khanh ở tầng cao nhất, nếu có người thấy bóng dáng một người treo lơ lửng trên cửa sổ ở lầu cao nhất này thì sẽ kinh sợ đến ngây người mất. 

Một nam nhân tướng mạo cùng dáng người phải nói đạt chuẩn tỷ lệ vàng, môi cùng răng cắn chặt, hai mắt vì cố kìm nén dục vọng trong người mà đỏ au lên.

Tô Mạnh Hàn trong lúc bị người bỏ thuốc khi thì lại gặp một đám sát thủ truy lùng, cố gắng kìm nén thuốc trong cơ thể chạy trốn nhảy qua các toà cao tầng cho đến khi không còn thấy đám sát thủ trong tầm mắt mới lách thân mình vào một căn phòng để kịp điều tức hoá giải thuốc trong người, phòng mà Tô Mạnh Hàn từ cửa sổ lách vào là phòng tổng thống mà Tiêu Hiểu Khanh đang nằm.

  Tô Mạnh Hàn liếc nhìn căn phòng chỉ thấy một thiếu nữ nằm quay lưng về phía hắn, Tô Mạnh Hàn chưa kịp thở phào một hơi thì Thiếu nữ kia mặt quay về phía hắn, Tô Mạnh Hàn như bị chấn động toàn thân dục hoả lên đến đỉnh điểm.

Thiếu nữ kia xinh đẹp hơn tiên tử, thế gian không ai sánh bằng, êm dịu nằm nhưng lại như phát ra vô vàn mị hoặc, làn mi rung rung động lòng người, dáng người ẩn hiện trong lớp áo ngủ màu trắng.

Yết hầu khô khan trầm đục thở mạnh, thân thể hắn ngày càng tiến gần đến bên mép giường, đầu cúi xuống gửi mùi hương trên người thiếu nữ, cố nén nội tâm xao động không nhịn được ngậm lấy môi anh đào kia, hai tay hắn bắt đầu không còn nghe theo lý trí sờ soạng lung tung trên người thiếu nữ.

Tiêu Hiểu Khanh cảm thấy hơi thở nam tính đang xâm phạm mình thì nguyên bản mông lung hai mắt trừng to nhìn đến khuôn mặt nam nhân phóng đại trước mặt, Tiêu Hiểu Khanh hoảng hốt muốn đẩy hắn ra nhưng người hắn như trụ đá một dạng bất động trên người.

Phập phồng quyến rũ thân thể mềm mại toàn bộ xụi lơ, Tô Mạnh Hàn phun ra nhiệt khí trực tiếp đỉnh ở Tiêu Hiểu Khanh bụng nhỏ chỗ.

Cảm thụ được bụng nhỏ không thoải mái, Tiêu Hiểu Khanh duỗi tay nắm chặt tóc ngắn của Tô Mạnh Hàn, này một trảo, Tô Mạnh Hàn thật là trong lòng hô to chịu không nổi.

Ôm ấp trong ngực thân thể mềm mại, Tô Mạnh Hàn có chút chờ không nổi, tức khắc hoá thân sói đói, hung hăng xé váy ngủ của Tiêu Hiểu Khanh nhào tới, Tiêu Hiểu Khanh thật sự tuyệt vọng tuỳ ý nam nhân kia dày vò thân thể mình. 

Sáng sớm Kinh Thành, đông phương không trung hơi hơi nhảy ra một mảnh mặt trời, như cũ tối tăm phòng ngủ, Tô Mạnh Hàn gần ôm trong ngực nữ tử. Đạm mi, mắt to, tinh xảo cái mũi, anh đào cái miệng nhỏ, để lộ một tuyệt tác tột đỉnh mỹ lệ, khuynh đảo nhân gian.

" Ân" Tô Mạnh Hàn cảm giác một cánh tay có chút tê dại, xoa xoa nhẹ đầu, hơi hơi mà nhảy lông mi, chậm rãi mở to xem đôi mắt.

Nhìn chính mình trước mặt này tinh xảo khuôn mặt, mỹ lệ bên trong mang theo một ít nhu nhược, nhịn không được làm người thương tiếc.

Nghĩ đến cảnh tiêu hồn nửa đêm, hắn nắm chặt trong lòng ngực Tiêu Hiểu Khanh, , nhẹ nhàng hôn môi một chút anh đào cái miệng nhỏ, Tuy rằng Tô Mạnh Hàn động tác thực nhẹ, tuy rằng rằng không có đánh thức Tiêu Hiểu Khanh, nhưng là vẫn làm Tiêu Hiểu Khanh có điều phản ứng.   #Có một chút sửa lại cốt truyện, mong mn đọc lại giới thiệu để biết rõ hơn, cũng mong muốn mọi người bình luận cùng bình chọn nhiều hơn, cảm ơn *_* <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro