Chương 31: Giấy hôn thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơi hơi hoạt động một chút thân thể, đột nhiên, từ dưới thân truyền đến một trận tê tâm liệt phế đau đớn, loại này đau đớn cảm giác, tức khắc làm nguyên bản còn mắt buồn ngủ mông lung Tiêu Hiểu Khanh lập tức thanh tỉnh lại đây, mở mắt ra liền nhìn đến Tô Mạnh Hàn mặt.

A - -

Một tiếng bén nhọn hét chói tai từ Tiêu Hiểu Khanh khẩu từ phát ra, nhanh chóng từ Tô Mạnh Hàn trong lòng ngực thoát ly ra tới, đem chính mình mỹ lệ thân thể mềm mại dùng chăn kín mít bao vây lại, mỹ lệ mắt to trung tràn đầy hoảng sợ khi cảnh ác mộng nửa đêm kia tràn vào trong trí óc của mình.

Nhìn không có che chăn che đậy, trần trụi trần truồng ngủ ở chính mình bên giường Tô Mạnh Hàn, Tiêu Hiểu Khanh hết sức không bình tĩnh.

Nhìn vẻ mặt hoảng sợ Tiêu Hiểu Khanh, thứ thân trần truồng Tô Mạnh Hàn cũng là có chút xấu hổ, đối với Tiêu Hiểu Khanh gãi đầu cười nói: " Khụ khụ... cái kia nàng có thể hay không đem chăn phân ta điểm."

Tô Mạnh Hàn không nói lời nào còn hảo, vừa nói lời nói, Tiêu Hiểu Khanh tức khắc phản ứng lại đây, một bên bọc chăn một bên rời xa Tô Mạnh Hàn, đối với Tô Mạnh Hàn mắng to nói: " Ngươi hỗn đản, ngươi lăn xa một chút, đừng tới gần ta..."

Nhìn Tiêu Hiểu Khanh quá kích phản ứng, Tô Mạnh Hàn cũng bất đắc dĩ nói: " Mặc dù là ta cường bạo nàng nhưng ta sẽ phụ trách nàng, không làm nàng chịu thiệt hảo."

Tiêu Hiểu Khanh phẫn nộ hướng Tô Mạnh Hàn hô: " Ngươi lăn ra ngoài cho ta, ta không cần ngươi chịu trách nhiệm."

Tô Mạnh Hàn liền bò mang lăn bị doạ từ trên giường nhặt quần áo của mình đi ra ngoài.

Tiêu Hiểu Khanh cúi đầu nhìn đến khắn trải giường thượng điểm điểm đỏ tươi vết máu, chính mình tượng tượng đến quý giá lần đầu tiên liền như vậy giao ở như vậy một chỗ, cho như vậy một cái xa lạ nam nhân, Tiêu Hiểu Khanh oà lên hoa lê đái vũ khóc. 

Nghe từ phòng ngủ truyền đến nữ tử có chút áp lực tiếng khóc, Tô Mạnh Hàn đành phải ngồi ở phòng khách trên sô pha, chờ đợi nữ tử tuyên án.

Tô Mạnh Hàn cũng là một cái ca, lần đầu tiên của hắn lại phạm loại chuyện này, không biết giải quyết như thế nào, nhưng là làm một người nam nhân, dù cho thế nào hắn cũng nên phải phụ trách.

Không biết qua bao lâu, Tô Mạnh Hàn cảm giác ngồi ở trên sô pha có chút lạnh người thì đúng lúc này, phòng ngủ môn bị một phen đẩy ra, Tiêu Hiểu Khanh nhìn oa ở trên sô pha nam nhân lạnh lùng liếc mắt một cái, khập khiễng trực tiếp từ Tô Mạnh Hàn bên người đi qua, nhưng Tô Mạnh Hàn lại giật phắt lại tay nhỏ của nàng ôm nàng vào lòng.

Tiêu Hiểu Khanh dãy dụa uy hiếp nhưng Tô Mạnh Hàn vẫn bất động mà ôm lấy cô.

" Cầm thân phận chứng theo ta đi."

Tiêu Hiểu Khanh càng phát ra lạnh lùng khí chất đáp lại " Ngươi đừng mơ."

" Hoặc là theo ta đi, hoặc là ta cho người đến nhà nàng lục tìm thân phận chứng ép nàng cùng đi, chính nàng lựa chọn." Tô Mạnh Hàn một bộ nghiêm túc thanh lãnh bộ dáng, nhưng là nghe nói chuyện ngữ khí liền biết hắn không phải ở nói giỡn.

" Ngươi là ở uy hiếp ta sao?" Tiêu Hiểu Khanh nhướng mày lạnh lùng đáp.

Nếu hắn thật đến nhà nàng lục soát sẽ kinh động đến Tiêu Dao ở nhà, liền vậy nàng ủ rũ cụp đuôi thuần phục ở Tô Mạnh Hàn phát uy dưới.

" Hảo, ta đi với ngươi, nhưng sau khi làm xong thủ tục ta một đường, ngươi một đường,  ta và ngươi cũng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa nên ta sẽ không cùng ngươi đồng thời một chỗ ở."

Tô Mạnh Hàn dĩ nhiên phản đối đáp trả " Tuyệt đối sẽ không có chuyện đó xảy ra, nàng đã là nữ nhân của ta, ta sẽ không cho phép bất kỳ một nam nhân nào mơ ước đến nàng, vậy nên hãy ngoan ngoãn ở nhà cho ta."

 " Ngươi nghĩ có thể bắt ta lại ư, ngươi nghĩ sai rồi đó, ta sẽ không bao giờ cùng ngươi ở chung một chỗ, vĩnh viễn cũng là như vậy." Tiêu Hiểu Khanh kịch liệt đáp trả.

" Để xem lúc đó nàng làm sao thoát khỏi bàn tay của ta, ta rất chờ mong, bảo bối!" Tô Mạnh Hàn cúi đầu vùi vào cổ Tiêu Hiểu Khanh ngửi lấy mùi hương thơm ngát, hắn trêu chọc nói. 

Một đường không nói chuyện, Tô Mạnh Hàn lái xe mang theo Tiêu Hiểu Khanh đi tới cục dân chính cửa, đằng sau là một đám hàng dài bảo tiêu. 

Nhìn đến cổng lớn cục dân chính Tiêu Hiểu Khanh thở dài một phen cùng Tô Mạnh Hàn bước vào, dưới cục dân chính nhân viên tiếc hận một mỹ nữ khuynh đảo chúng sinh phải kết hôn ánh mắt tiếp nhận hồng sách vở, Tô Mạnh Hàn lộ ra nụ cười thoả mãn vì lấy được lão bà xinh đẹp đến yêu nghiệt cùng lần đầu tiên của nàng.

Một bên Tiêu Hiểu Khanh nhìn trong tay giấy hôn thú, trong lòng hoàn toàn không dễ chịu, nàng cũng không biết chính mình làm như vậy là đúng hay sai.

Lãnh chứng đã thực sự vô pháp thay đổi, Tiêu Hiểu Khanh đành phải tiếp nhận rồi.

" Đi, cùng ta về nhà." Tô Mạnh Hàn đối với Tiêu Hiểu Khanh nói.

" Không bao giờ!" Tiêu Hiểu Khanh lạnh lùng đáp.

Tô Mạnh Hàn ý vị thâm trường tươi cười lệnh bảo tiêu sau lưng tiến lên trói cô lại cô, hắn không tin hai cái nhất lưu cao thủ lại không bắt được một cô gái nhu nhược như nàng.

Tiêu Hiểu Khanh cười khẩy đứng vững một chỗ, sau lưng Đại Nhất bước ra chưa đợi hai người bảo tiêu của Tô Mạnh Hàn kịp xuất thủ thì hắn đã nhanh chóng ra tay, chưa đầy một phút đã chế ngự lại hai tên bảo tiêu kia.

Tô Mạnh Hàn nụ cười trên mặt cứng đờ khiếp sợ nhìn về phía Đại Nhất, từ trên người Đại Nhất hắn có thể cảm nhận được một luồng khí tức võ đạo chỉ có trên người lão gia tử nhà hắn mới thấy được, hắn mặt mộng bức trong tâm tưng bừng nhảy nhót.

" Bảo tiêu của nàng lại là Tông sư cao quý? vậy nàng là ai? nàng có thân phận như thế nào?"

#Xong 2 chap, nếu tối rảnh sẽ lên chap thứ 3, mặc dù man nữ chính chưa đủ tuổi lãnh giấy kết hôn nhưng man nữ chính lão công đã dùng quyền thế của mình để cục dân chính đồng ý làm giấy kết hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro