Chương 24: Bị ngó lơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Phương vừa nói xong thì bị Vĩ Cầm chụp lấy cổ tay, khuôn mặt viết đầy chữ " Giận dữ " trên mặt, nói với Chu Phương: " Mau nói! ".

Chu Phương miệng cười nói: " Chị Vĩ Cầm, chị thử suy nghĩ thử xem! Vào tối qua, chị đã uống gì? Ăn gì? ".

Vĩ Cầm buông tay của Chu Phương ra thì cổ tay của Chu Phương đã bị in vài vết hằng đỏ cả lên.

Vĩ Cầm buông tay Chu Phương ra rồi ngẫm nghĩ lại một hồi lâu rồi nói: " Tôi nhớ rồi! Là Chu Vũ! Tôi đã uống ly nước của cô ta! Tôi sẽ đi nói với đạo diễn! ".

Chu Phương thấy Vĩ Cầm nói như thế liền thở phào nhẹ nhõm.

Vĩ Cầm này thực sự là một người bốc đồng và còn không có não!

Chu Phương: " chị Vĩ Cầm, chị vội vàng khẳng định Chu Vũ là kẻ đã bỏ thuốc độc, thì đương nhiên sẽ không có ai tin, vì chị không có bằng chứng trong tay, nhưng chị cũng có thể đối phó với cô ta theo cách riêng! ".

Vĩ Cầm chấp tay vui mừng nói: " Đúng rồi! Khi nãy tôi đã quá bốc đồng. Bây giờ tôi sẽ để cho Chu Vũ nếm mùi cay đắng! ".

" Vào buổi chiều, vai nữ số 1 sẽ có vai diễn trong vở kịch. Khi đó, tôi sẽ hành động! ".

Chu Phương: " Chị Vĩ Cầm quả là một người có trí tuệ tuyệt vời. Em chúc chị trả thù suôn sẻ. "

Vĩ Cầm: " Chu Vũ, cô đợi đó cho tôi! ".

Tại đoàn làm phim:

Một cô gái đang giúp Chu Vũ chỉnh sửa lại bộ quần áo cổ trang đang mặc, cô ấy nói với Chu Vũ: " Đừng cử động, tôi đang chỉnh nó lại! ".

Lúc này Cố Thiệu và Hách Nhất Minh đã đến đoàn làm phim, Cố Thiệu mặt đầy phấn khởi vẫy tay nói với Chu Vũ: " Xin lỗi! Tôi đến trễ rồi! ".

Chu Vũ nhìn qua Cố Thiệu đang vẫy tay với mình thì thấy Hách Nhất Minh ở bên cạnh, khuôn mặt cô tỏ vẻ ngạc nhiên khi anh ta đến đây, vì chẳng có bao giờ anh đến đoàn phim làm gì.

Nội tâm Chu Vũ: Hách Nhất Minh? Anh ta đang làm gì vậy?

Đạo diễn thấy Hách Nhất Minh thì đến bắt chuyện với anh ta, ông đạo diễn nói: " Ngài Hách, sao ngài không báo trước, để chúng tôi ra đón? Nó khá lộn xộn, ngài cẩn thận."

Hách Nhất Minh gật đầu đáp: " Ừ! ".

Chu Vũ nhìn thấy anh ta liền quay mặt bỏ đi không thèm điếm xỉa tới.

Hách Nhất Minh nhìn thấy Chu Vũ, nhìn mà cũng không thèm nhìn tới anh ta, mắt nhìn chằm chằm Chu Vũ mà nghĩ thầm: không có một người phụ nữ nào dám lơ tôi như vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro