hồi 1 : đoạn cảm 1 : liệu có fải là xa mãi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay tâm tình không được hảo dạ cho lắm ......tối mấy hôm trước đã nghe fải chuyển trường mà tâm can bứt rứt nên từ chối thẳng thừng . Hồi nghe ông bà nói chuyện tưởng là thoát nạn nên tâm tình tuy hí hửng nhưng vẫn sầu lo . Nước mắt chảy xuôi tâm tình cũng  thuận buồm xuôi gió theo dòng nước mà trôi . Thế là thiếp lúc vào chẳng biết nhưng ấy biết là nửa đêm tỉnh dậy nhớ người yêu ... tâm tình chủ nhận zậy thôi cứ thực hẳn là yêu ? Nhớ anh lắm a nhớ nhưng cái lúc anh nói chuyện với con bạn thân mà chẳng khỏi vấn lòng : nên ghét hay vẫn coi nhỏ là bạn thân . Ối dào cũng fải chăng , nhỏ dễ thương dịu hiền tốt tính.... thấy quý fải biết . Đành ngâm đắng nuốt mặn mà kìm lòng cho nước mắt khỏi chảy , ấy sao mà tuyến lệ lại đầy cứ trào ra hết ấm ức tổn thương trong lòng .
Từng hồi nhớ lại là thêm một giọt nước mắt rơi ra , thè lưỡi ra nếm thấy có vị mặn . Ak uk thì là mặn , nhiều lúc tự tay thực tâm mà viết ra một tương lai hạnh phúc cho hai đứa , nơi có ta có bạn tâm gửi trao tình , ôi thôi giờ mới biết định mệnh an phận là đúng chứ ko sai : nếu hai ta yêu nhau thì giờ phút này há chẳng fải làm người khổ tâm sao , xa mặt cách lòng , xa tay cách môi phỏng hỏi anh chịu nổi , con trai tài sắc vẹn nguyên như anh thì ai chẳng muốn tâm tình kết giao, với lại lần đi liệu có đoạn về hay ko - giờ biết anh và con bạn thân cũng thân fải biết ...thôi thì chỉ biết gật đầu tâm đắc mà cầu nguyện ........thôi. nếu có đi mà chẳng lẽ về thì sẽ thành tâm gói tình cuốn mà nhờ con bạn thân vậy - ai mới lo chứ con bạn thân này mình chắc lòng là hảo tri kỷ a .

Cũng muốn giận thấy ghê lắm nha . Trước thì gia gia có khắc cốt tạc lòng mà cam kết rằng sẽ cho học hết đại học ở đây mà lại chưa quá tuổi thập tứ mà đuổi về rồi . Thấy lòng tin tưởng của mình bị  người ta chà đạp ghê gớm lắm cơ.
Wá chi là thất vọng đi .......... cứ  thế mà trách cả thế giới . Hận cả nhân loại  . Tiếu tâm vấn lòng hỏi tư tưởng rằng công bằng nơi nào, giữ chữ tín là ra sao . Mà cớ sao:

Lời người ven tai gió thoảng bay
Tín đâu biết giữ vấn sao chăng !

Trao tâm gửi phận cho người
Lòng người cứ nỡ như là mây kia

Hành lý đã xếp gọn , cũng đã bước lên xe mà nước mắt kịp ngăn cho nó trào ra thôi.

Cảnh còn đó , người vẫn đấy
Trách lòng không thể chôn lấp tim can ...

Dù đã biết trước trước sau cũng xa là vẫn động tâm là phỏng hỏi ra sao . Xa cũng đã xa , liệu có thể quay lại chốn này chăng . Liệu có fải là xa mãi mãi không !. Fải tìm cơ hội !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro