Chương 9. Chuyến nghỉ dưỡng ở Okinawa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa hè năm Chiêu Hoà thứ 42 (1967) thì gia đình cậu có đi nghỉ dưỡng ở Okinawa, tiện thể cậu đưa em đi luôn. Nơi này từng là một quốc đảo khi xưa với Kinh thành Shuri đã được công nhận là di sản UNESCO và là báu vật quốc gia, minh chứng cho sự tồn tại của triều đại quân chủ Ryūkyū trên đảo quốc này trong vòng 450 năm. Thật đáng tiếc là một trận hoả hoạn đã thiêu cháy toàn bộ Toà nhà chính điện của nơi này vào năm Bình Thành thứ 30 (2019). Nơi này từng là quốc gia độc lập và là điểm trung chuyển giữa Nhật Bản, Trung Quốc và Đông Nam Á, nhưng nó đã bị giải thể năm Minh Trị thứ 12 (1880) và được sát nhập để trở thành tỉnh Okinawa, một phần lãnh thổ Nhật Bản Quốc hiện tại.

Trên đảo này gia tộc Yugi cũng có xây dựng một điện thờ trong khuôn viên khu nghỉ dưỡng của gia tộc. Cậu và em cuối cùng cũng đến nơi, cậu nhanh chóng chọn phòng cho mình và tất nhiên cả hai đều chung phòng.

Cậu hỏi em:

- Em muốn đi xuống bãi biển chơi không Tsukasa?

- Bãi biển á, em chưa tới đó bao giờ. Nghe có vẻ thú vị đấy, mình chuẩn bị rồi đi thôi Amane.

- Ừ, hì hì thật may là em đồng ý.

Cậu gom vài thứ cần thiết rồi cả hai cùng nhau đi bộ tới bãi biển. Nơi này cách không xa tư dinh dòng họ của cậu cho lắm, chỉ 5 phút đi bộ là tới. Tại đây có sẵn những cái ô che nắng lớn và vài chiếc ghế nằm xung quanh nữa. Cậu dẫn em tới một vị trí gần đấy và bắt đầu trải tấm vải bạt ra xung quanh đồng thời bày trí đồ đạc ra bên ngoài. Em nhìn cậu trong bộ đồ bơi thì liền bảo:

- Hợp với anh lắm Amane, trông rất đẹp. Hì hì!!

Cậu hơi đỏ mặt mà nghĩ bụng:

- Ahhh~~~ Em ấy tinh ý thật.

Bỗng cậu chợt nhớ ra là mình quên mất một thứ thì cậu bảo em:

- Ah...anh...anh quên mang theo đồ ăn nhẹ và thức uống rồi. Em ngồi đây đợi anh tí nhá Tsukasa!!

- Để em vào lấy cho Amane, anh ngồi đây đợi đi.

- Vậy phiền em nhé Tsukasa.

Dứt lời thì em đi hướng về phía nhà nghỉ của gia tộc và tầm 10 phút sau thì quay lại và trên tay đang ôm theo một giỏ hoa quả và vài chai nước uống. Đang đi về phía cậu thì đột nhiên phần mặt cát nơi em đi tới bị lõm xuống một chút làm em chao đảo mà ngã nhào về phía trước. Nhưng thật may mắn cho em rằng cậu vẫn luôn theo dõi từng hành động của em nãy giờ nên cậu đã kịp chạy tới và đỡ cho em. Giỏ hoa quả và mấy chai nước suối thì nằm lăn lóc trên tấm vải bạt, còn em thì ngã nhào lên người cậu:

- Gezz, em nên cẩn thận chứ đồ Cáo ngốc này.

Một lúc sau em mới định thần lại và ngồi đè lên người cậu trong tư thế hai chân kẹp ngang hông của cậu. Bây giờ là giữa buổi nên em mới có cơ hội nhìn rõ cơ thể cậu hơn. Em đưa tay cảm nhận từng chỗ trên cơ thể cậu và thầm nghĩ:

- Ôi, mình đã làm gì trong suốt thời gian qua vậy chứ? Trong khi mình bị giam cầm và mất đi ký ức thì anh ấy đã nỗ lực và chiến đấu không ngừng nghỉ với cái cơ thể vốn dĩ được cho là nhỏ bé và yếu ớt này ư? Đã thế anh ấy luôn là người bảo vệ cho mình dù là những điều nhỏ nhặt nhất. Amane, từ giờ mình sẽ trân trọng lấy anh ấy nhiều nhất có thể.

Việc em sờ soạng khắp người cậu nãy giờ khiến cậu không khỏi cảm thấy xấu hổ vì là chốn đông người thì cậu hỏi em:

- Tsukasa...nhột quá...ưm >///< !!!!

Em đặt tay lên xoa mặt cậu mà đáp:

- Anh không thích sao Amane???

- Không...anh...không phải. Tại...nơi này không tiện lắm.

- Hì hì, em đùa đấy!! Chúng ta xuống biển thôi.

Cậu thở phào:

- Hazzz, không biết em ấy học đâu ra cái thói thích trêu ngươi người khác như thế nữa!!!

Nói rồi cậu đứng dậy và mang theo một trái bóng để xuống biển mà chơi.

Hình minh hoạ lúc 2 đứa đi biển =)))).

Chợt cậu chú ý đến vật em đang mang theo thì hỏi:

- Tsukasa, em mang theo phao làm gì vậy??

- À, em chưa bơi bao giờ Amane ạ.

Cậu mới sực nhớ ra là em có nói rằng đây là lần đầu tiên em xuống biển nên cậu tỏ vẻ làm tiếc vì mình đã hỏi em một cách vô tư như thế:

- Anh...anh vô ý quá Tsukasa. Để anh dạy em tập bơi nhỉ.

- Hì hì không sao đâu Amane. Nhờ anh vậy.

Cậu chỉ cho em vài động tác cơ bản khi ở dưới nước và em là một cậu nhóc nhanh nhẹn nên trong vòng nữa giờ đã có thể tự bơi mà không cần đến phao nữa. Cậu trầm trồ:

- Chà Tsukasa, em học nhanh thật đấy.

- Nhờ Amane chỉ bảo đấy. Mà bơi nãy giờ khiến em hơi mất sức, mình lên bờ đi Amane.

- Được thôi Tsukasa, tay chân anh sắp nhão ra rồi.

Cậu và em cùng lên bờ và cởi bỏ cái áo khoác nắng đã ướt đẫm do ngâm nước biển nãy giờ ra. Cậu quay sang nhìn em và nghĩ ngợi:

- Oahh, đây là lần đầu mình được chiêm ngưỡng cơ thể của Tsukasa một cách rõ ràng như thế, trông menly và chuẩn thật, đúng kiểu gu của mình. Không vạm vỡ quá và cũng chả gầy yếu, mà là chuẩn chỉnh.

Cậu liếc nhìn cơ thể của em mãi không thôi khiến em chú ý mà nhìn lại cậu thì cậu nhanh chóng quay mặt sang hướng khác. Em hỏi:

- Amane, có chuyện gì sao??

Cậu đỏ mặt đáp:

- À...không, đây là lần đầu anh nhìn rõ phần thân trên của em đến vậy. Thực sự quá quyến rũ, anh có thể sờ thử không Tsukasa?

- Uầy em tưởng chuyện gì, đơn giản mà Amane. Anh chạm vào em thoải mái đi, lại gần đây này!! Hì hì.

Ncl body của Tsukasa nó sẽ ntn, tôi không thích kiểu cơ bắp nên như này là ổn (ảnh minh hoạ)

Nói rồi em kéo người anh trai đang ngượng đỏ mặt như thế lại gần em hơn để cậu có thể nhìn gần và kỹ hơn cơ thể của em. Cậu ban đầu thì cũng ngượng thật, nhưng em đã bật đèn xanh rồi thì chi bằng cung kính không bằng tuân mệnh vậy. Cậu đưa tay lên chạm vào cổ và tiến xuống xương quai xanh của em, cảm giác mang lại rất chân thật và đây là lần đầu cậu chạm vào một cơ thể ai đó. Và cậu muốn người đó là em chứ không phải ai khác, rồi hai tay cậu không ngừng ở việc sờ phần cổ mà còn tiến dần xuống phần ngực của em. Rõ ràng là anh em sinh đôi nhưng có vẻ thân hình của em nhỉnh hơn cậu một tí và ngực của em có phần nở hơn của cậu. Nhìn thì có vẻ cứng cáp đấy nhưng khi cậu bóp vào mới biết ngực em cũng khá là thoải mái và dễ chịu. Cậu mân mê ngực em rồi không kìm chế được mà tiện tay xoa nắn và ngắt nhéo đầu vú của em vài lần:

- A...Ưm...!!

Nghe thấy phản ứng của em thì cậu bỗng dừng lại và hỏi:

- Xin...xin lỗi, em không thoải mái sao Tsukasa?

- Không...em...chỉ là cảm giác hơi nhột.

- À, vì lúc em nghịch núm vú của anh cảm giác rất thích nên anh cứ nghĩ có khi nào em cũng cảm thấy vậy không!!

*chết tiệt, anh ấy đáng yêu quá, lại còn hỏi vô tri đến vậy nữa chứ*

Cậu tiếp tục:

- Hức thật không công bằng Tsukasa ạ, ngực của em bự hơn của anh thì chớ, đằng này em lại còn có cơ bụng là sao??

Rồi cậu sờ đến phần bụng có một tí cơ bụng của em, không quá săn chắc hay gồ ghề mà chỉ nổi lên vài đường nét cơ bản. Cảm giác rất thích khiến cậu không khỏi xuýt xoa:

- Hazzz, ghen tị thật đấy. Xét về độ hoàn hảo của tỉ lệ cơ thể thì tuyệt vời. Thật không công bằng khi anh cũng hay luyện tập.

Em nhìn biểu cảm của cậu mà cười khúc khích:

- Hì hì, em tưởng chuyện gì. Bởi thế em mới nằm trên đấy Amane à. Em sẽ cho anh sờ cơ thể em mỗi ngày.

- Em...em làm thế là chiều hư anh đấy Tsukasa >///<.

- Không sao, vì đó là Amane mà, he he.

Cả hai đang chuyện trò vui vẻ thì cậu thấy thời tiết có vẻ nắng gắt hơn nên cậu nói:

- Em nằm đấy anh thoa kem chống nắng cho, đợi tí anh tìm lọ kem đã.

- Vâng!!!

Cậu lục lọi lấy ra một lọ kem chống nắng rồi nặn ra một ít kem lên tay mình, sau đó bảo em nằm úp lại rồi thoa lên lưng em. Bờ lưng hơi rộng và có vẻ chắc này của em làm cậu muốn xoa mãi không thôi. Thoa kem cho em xong thì em ngồi dậy và nói:

- Đến phiên em giúp anh rồi, anh nằm xuống đây Amane.

Em cũng thoa kem cho cậu như cách mà cậu đã thoa cho em vậy. Nhưng mà lúc thoa kem lên lưng cậu, em lại trêu cậu bằng cách dùng ngón tay trơn nhớt dính đầy kem của mình vòng qua eo mà ngoáy vào rốn của cậu làm cậu rùng mình phản ứng:

- Tsu...Tsukasa, nhột quá...ưm...dừng...ahh~~!! Em...em đừng trêu anh mà, ai lại đi thoa kem ở nơi đấy chứ.

Nghe cậu nói vậy thì em cho tay mình tiến xuống phía dưới rốn của cậu mà định xâm nhập vào bên trong quần bơi của cậu và nói:

- Anh muốn thoa ở đây sao Amane??

Cậu bất giác đỏ mặt mà nói:

- Ngốc...ngốc ạ!! Anh đương nhiên là không muốn rồi.

Em cười khẩy mà nói:

- Hì hì~~ Trêu anh tí thôi Amane.

Sau khi thoa kem chống nắng xong, cả hai cùng ngả lưng trên tấm vải bạc dưới những tán ô che nắng sau một hồi hoạt động mệt nhọc. Những người xung quanh đi ngang qua chỉ thấy hai thân ảnh giống nhau như đúc đang ôm nhau ngủ mà thôi.

Nếu có đọc đến đây cho tớ xin 1 vote làm động lực ạ. Tks for reading 😁!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro