Ngoại truyện: Lần đầu gặp gỡ (Cao Thành Nghiên)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm đó Cao Thành Nghiên phải tăng ca nên về khuya, khi hắn đang thả bộ về nhà sau khi gửi xe thì chợt thấy một bóng người ngồi sụp bên lề đường.

Dáng người nhỏ nhắn cuộn tròn lại như một chú mèo con, đôi khi lại khẽ run lên, nhìn có vẻ giống như đang khóc. Thỉnh thoảng còn vang lên tiếng nức nở nho nhỏ, giữa màn đêm tịch mịch, âm thanh ấy lại càng thêm đáng thương.

Ban đầu hắn đã định mặc kệ rồi, nhưng tiếng khóc nức nở ấm ức đó lại đánh thẳng vào lòng làm hắn không thể bỏ đi. Cuối cùng đành duy trì khoảng cách an toàn, khuỵu gối hỏi cậu: "Này, cậu không sao chứ?"

Vương Vũ Vũ nghe có tiếng người thì giật mình ngẩng đầu lên, mở đôi mắt to tròn ngập nước nhìn hắn. Ngay lập tức, Cao Thành Nghiên cảm thấy tim mình đập còn nhanh hơn vận tốc ánh sáng, thình thịch thình thịch mãi không thôi.

Người con trai này có một khuôn mặt đẹp không tì vết, bởi vì khóc nhiều nên làn da trắng nõn nhuộm sắc hồng hệt như hoa đào vừa nở rộ, hoàn toàn là mẫu người mà Cao Thành Nghiên yêu thích.

Vương Vũ Vũ thấy hắn nhìn mình chằm chằm thì cũng nhận ra bản thân có hơi kỳ quặc, khi không lại ngồi đây mà khóc, vậy nên hai tay vội vàng đưa lên dụi dụi đôi mắt đỏ hoe, duỗi chân đứng lên.

"Hức, xin lỗi anh, tôi... tôi không cố ý dọa anh đâu..."

"Sao cậu không về nhà mà lại ngồi đây khóc giờ này?"

"Tôi không có nhà để về..." Vương Vũ Vũ tội nghiệp lắc đầu, giọng nói vẫn còn nức nở.

Cao Thành Nghiên nghĩ nhất định là mình bị điên rồi mới dám mở miệng mời một người lạ hoắc về nhà. Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

___

Vốn chỉ định cho cậu ở lại một đêm thôi, nhưng sáng hôm sau, khi trông thấy dáng vẻ yếu mềm đó, Cao Thành Nghiên lại không nỡ để cậu rời đi. Cuối cùng hắn thương lượng với cậu rằng nếu như cậu có thể giúp hắn nấu cơm tối thì hắn sẽ cho cậu ở lại bao lâu tùy thích.

Cứ thế, hai người bắt đầu sống chung. Qua một tháng, mối quan hệ giữa cả hai vẫn rất hòa hợp. Cao Thành Nghiên thích (đồ ăn) cậu (nấu), cậu cũng thích sự dịu dàng của hắn. Dần dà, có những cảm xúc khác đã bắt đầu len lỏi.

Cao Thành Nghiên không hỏi lý do vì sao cậu lại không có nơi để về. Hắn vốn định từ từ tiếp cận cậu thôi, hắn không muốn làm người ấy sợ hãi.

Cho đến buổi tối định mệnh đó.

Cao Thành Nghiên thường tám giờ mới về đến nhà, nên sáu giờ Vương Vũ Vũ tan ca là có thể kịp nấu cơm cho hắn. Hôm đó hắn tan làm sớm nên muốn tạo cho cậu bất ngờ, ai dè khi hắn mở cửa vào lại chẳng thấy bóng ai.

"Đâu rồi nhỉ? Giày vẫn ở đây mà." Cao Thành Nghiên ngó quanh quất khắp nhà một lượt, nguyên liệu cho bữa tối vẫn ở trên bàn nhưng người thì lại biến đi đâu mất.

Hay là cậu ngủ quên?

Hắn bước lại phòng ngủ, vừa lại gần đã nghe thấy những âm thanh vụt vặt truyền ra, giống như là tiếng rên rỉ. Cao Thành Nghiên tưởng cậu bị bệnh liền hoảng hốt đẩy cửa xông vào, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cả người hắn chợt sững lại.

Vương Vũ Vũ nửa nằm nửa ngồi trên sàn, người dựa vào tường, trên nền đất dựng một chiếc điện thoại chĩa thẳng vào thân dưới của cậu. Nơi đó đang được cắm một con cu giả kêu rè rè, cả khuôn mặt nhỏ của cậu nhuốm màu đỏ ửng quyến rũ.

Trông thấy Cao Thành Nghiên, cậu vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ trợn tròn hai mắt, bàn tay đang đẩy cái sextoy cũng dừng lại. Hai cặp mắt giao nhau vài giây, Vương Vũ Vũ tỉnh hồn vội vã úp điện thoại xuống, đứng bật dậy che đi phần dưới của mình, cúi đầu không dám nhìn hắn.

"Anh, anh về khi nào..."

Cao Thành Nghiên vẫn đứng ngay thềm cửa, hắn thật sự chưa dám tin vào những gì mình vừa thấy được. Nếu như hắn không nhìn nhầm thì... cái nơi cậu dùng để thủ dâm ban nãy là...?

"Em... là song tính sao?"

Vương Vũ Vũ không đáp, nước mắt lã chã tuôn rơi. Cậu vơ nhanh chiếc quần trên giường mặc vào, giọng nói run rẩy: "Em xin lỗi, em không cố ý giấu anh. Bây giờ em sẽ... sẽ rời đi ngay... Thật sự xin lỗi anh...!"

Cao Thành Nghiên thấy cậu đột nhiên bật khóc thì cũng rối theo, hắn nhanh chân tiến đến trước mặt cậu, nhưng còn chưa kịp nói gì thì Vương Vũ Vũ đã vừa khóc vừa nức nở tiếp.

"Em xin lỗi, em cũng biết mình rất dị dạng, rất kinh tởm...! Anh đối với em rất tốt, em không nên làm ô uế nhà anh như vậy... Anh yên tâm đi, bữa giờ em toàn ngủ dưới sàn thôi, không hề làm bẩn giường anh chút nào. Thật lòng xin lỗi anh, giờ em sẽ đi ngay, xin anh đừng nói lời đuổi em!"

"Từ từ đã, Vương Vũ Vũ, em bình tĩnh lại! Anh chưa bao giờ nói là sẽ đuổi em, anh cũng không thấy em dơ bẩn hay dị dạng gì hết!" Hắn giữ chặt lấy hai bờ vai để cậu ổn định cảm xúc, sau đó lại dịu dàng ôm cậu vào lòng, an ủi vỗ về lưng cậu.

"Anh nói dối!" Vương Vũ Vũ giãy giụa trong lòng hắn, vừa khóc vừa gào lên, "Mẹ em nói người song tính rất thấp kém, dơ bẩn! Chính vì vậy nên bà mới ghét em, ba em cũng không chấp nhận em, đến cả ba dượng cũng lợi dụng em!"

"Nhưng em có quyền được lựa chọn sao!? Em sinh ra đã như vậy rồi, em biết làm thế nào bây giờ! Em cũng chán ghét cơ thể này biết bao, tại sao giữa hàng triệu người mà lại là em cơ chứ!"

Từ nhỏ Vương Vũ Vũ đã thiếu đi sự yêu thương từ gia đình, ngay khi cậu vừa chào đời, ba cậu đã không chấp nhận nổi đứa trẻ song tính mà bỏ rơi hai mẹ con. Đến cả mẹ cậu cũng kỳ thị cậu, bà miễn cưỡng cố gắng nuôi cậu lớn nhưng chưa bao giờ thể hiện tình yêu thương. Chỉ có một điều Vương Vũ Vũ thấy biết ơn là mặc dù hoàn cảnh gia đình không tốt lắm, bà vẫn chưa bao giờ có ý định bán cậu đi.

Năm ngoái, mẹ vừa mới tái hôn với ba dượng. Vương Vũ Vũ đã rất cố gắng giấu nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện. Ba dượng đe dọa bắt cậu phải giúp ông ta kiếm tiền, nếu không sẽ hành hạ mẹ nên vì bà, cậu không dám từ chối.

Ngày Cao Thành Nghiên gặp cậu là ngày cậu không chịu nổi nữa, bỏ nhà ra đi.

"Vậy, lão khốn đó bắt em làm những gì?"

"Ông ta bắt em... phải quay lại cảnh thủ dâm để ông ta đăng lên web người lớn... Hức... Nếu em không làm, ông ta sẽ đánh mẹ..."

May mà tên biến thái chết giẫm đó vẫn chưa chạm vào em ấy!

"Ông ta nói, song tính toàn là những kẻ dâm đãng đê tiện, chỉ đáng bị người ta đè ra chứ không xứng được yêu. Cao Thành Nghiên, em không cố ý giấu anh đâu, em nói thật đó! Chỉ là vì anh... mặc dù chỉ mới gặp nhau nhưng anh lại đối xử tốt với em đến vậy nên em mới... mới không nỡ... Em thật lòng xin lỗi anh...!"

Bộ dạng tự ti sợ hãi của cậu làm Cao Thành Nghiên đau lòng không thôi. Hắn ra sức siết chặt cậu vào lòng, thanh âm trầm thấp dịu dàng vang lên bên tai Vương Vũ Vũ: "Vương Vũ Vũ, anh thích em."

"Sao... sao cơ ạ? Anh vừa nói gì?" Cậu kinh ngạc mở lớn hai mắt.

"Anh nói là anh thích em, mặc kệ cơ thể em thế nào, anh vẫn muốn ở bên cạnh em! Em rất đáng yêu, không hề kinh tởm hay đê tiện một chút nào! Anh thích em, thích những món em nấu, thích nụ cười mỗi khi em đón anh về nhà! Không có điểm nào của em mà anh không thích hết!"

Từng lời chân thành của hắn như dòng suối ấm áp rót thẳng vào tim cậu. Vương Vũ Vũ vòng tay đáp lại cái ôm vững vàng, đôi môi khẽ mấp máy: "Em... cũng muốn ở bên cạnh anh..."

___

Cao Thành Nghiên nặng nề đè cậu ngã xuống giường, môi lưỡi trằn trọc quyện vào nhau mút mát. Hắn đã mong mỏi nụ hôn này suốt thời gian qua, từng tự tưởng tượng ra vô số lần, bây giờ được nếm thử mới thấy quả nhiên là vô cùng ngọt ngào.

"Tên già đó thật sự chưa làm gì em chứ?" Nếu có, hắn nhất định sẽ giết ngay lập tức!

"Ưm... Chưa từng... Ông ấy nói không có hứng thú với song tính, chỉ là muốn kiếm tiền thôi."

"Vậy còn được, may cho lão ấy."

Đôi môi Cao Thành Nghiên trượt dần xuống cổ cậu, xuống xương quai xanh, để lại trên đó những dấu vết đỏ hồng. Tay hắn đưa xuống mở từng nút áo ngủ cậu ra, lần mò trên lồng ngực trắng nõn tìm thấy đầu vú mềm mại nhẹ nhàng nắn bóp.

"Ưm..."

Người Vương Vũ Vũ giật mình co lại, cơ thể lần đầu bị đụng chạm vô cùng nhạy cảm. Hắn thấy vậy thì dừng lại tất cả hành động, khẽ hôn lên trán cậu nói xin lỗi: "Là anh quá vội vã làm em sợ rồi, thật sự xin lỗi em."

"Không sao ạ." Vương Vũ Vũ khẽ lắc đầu, ngẩng đầu dụi mặt vào hõm vai ấm áp như một chú mèo làm nũng, "Em ổn, anh tiếp tục đi."

Cao Thành Nghiên lại tìm đến hai vú cậu nắn bóp. Một tay hắn đưa xuống cởi quần cậu ra, ban nãy vì hoảng quá nên cậu quên cả mặc lại quần lót, đầu ngón tay rất nhanh đã chạm đến cái nơi đang ẩn mình kia.

Vương Vũ Vũ run rẩy khép chân lại theo bản năng, trước đến nay toàn là cậu dùng sextoy, chưa có ai từng chạm vào chỗ đó bao giờ. Hơi ấm từ đầu ngón tay hắn truyền qua khác hẳn với đồ chơi lạnh lẽo, dịu dàng âu yếm cái nơi mà cậu đã từng ghét bỏ cùng cực kia.

Cao Thành Nghiên nhẹ nhàng xoa xoa cái lồn non mịn vẫn còn ẩm ướt vì ban nãy, sờ lên hột le đã hơi nhô ra khỏi mũ âm vật đang e ấp như một hạt đậu nhỏ. Lồn cậu có màu hồng nhạt, mu lồn nhẵn mịn không lông sạch sẽ, rõ ràng vừa ngậm cái dương vật giả như thế mà giờ đã khép lại ngay được.

Hắn càng nhìn lại càng thấy đẹp, càng nhìn lại càng thêm yêu. Ngón tay khẽ tách môi lồn ra thăm dò vào cái lỗ nhỏ, vừa vào được một chút đã nghe thấy tiếng hít sâu. Vương Vũ Vũ nhắm tịt hai mắt quên cả thở ra, bên dưới đau nhưng không dám than câu nào.

Mặc dù nói là cậu đã dùng sextoy thủ dâm nhưng tần suất không nhiều, tầm hai lần một tuần, vậy nên lồn non chưa hề quen với việc bị dị vật xâm nhập.

"Mèo con, em thở ra đi." Cao Thành Nghiên nhận ra cậu không thoải mái, đau lòng cúi đầu hôn nhẹ lên môi cậu dỗ dành, "Đau thì nói với anh chứ không được nhịn đâu."

"Em... nếu em nói đau thì anh có tin em không?" Cậu sợ Cao Thành Nghiên sẽ nghĩ rằng cậu giả vờ trong sáng, rõ ràng đã banh lồn thủ dâm cho người ta nhìn mà vẫn muốn ra vẻ ngây thơ.

Hắn vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên môi cậu, mỉm cười ấm áp: "Chỉ cần là em nói thì anh sẽ tin."

Vương Vũ Vũ lại rơi lệ ôm chầm lấy hắn, hai chân cũng tự giác mở rộng ra để hắn dễ đi vào. Cao Thành Nghiên ngậm lấy vành tai cậu cắn nhẹ làm cậu khẽ rên lên. Ngón tay bên dưới cũng đã thành công chui vào bên trong nơi mềm mại kia, bắt đầu di chuyển thật chậm.

"Vũ Vũ, nếu vậy lần đầu tiên của em..."

Có thể là do thể chất nên cậu không có màng trinh.

"Lần đầu của em chỉ đơn giản là dùng sextoy đưa vào..." Cậu vẫn nhớ như in nỗi sợ hãi lúc thứ đồ lạnh giá ấy đâm vào bên trong cậu, "Dùng gel bôi trơn, tại lúc đó em chưa biết cái gì gọi là dạo đầu nên ông ta đưa em thứ đó."

Cao Thành Nghiên không dám tưởng tượng khi ấy chú mèo con này đã hoảng sợ và đau đớn đến nhường nào. Rõ ràng chỉ là một chàng trai mềm mại yếu đuối mà lại phải tự mình làm chuyện như vậy để mua vui cho người khác, cảm giác đó thật sự quá khủng khiếp.

Một giọt lệ ấm nóng đáp xuống mặt cậu, Vương Vũ Vũ kinh ngạc nhìn người đàn ông rơi nước mắt. Hắn luồn tay nâng người cậu lên, siết chặt cậu vào lòng để hai cơ thể thân mật cọ xát vào nhau.

"Anh xin lỗi vì đã đến muộn..." Hắn tựa trán mình vào trán cậu thở nhè nhẹ, "Xin lỗi vì đã không thể bảo vệ em sớm hơn..."

Ngón tay Cao Thành Nghiên dịu dàng chuyển động trong vách thịt chật hẹp, hắn nhẹ nhàng đến mức thành kính giống như muốn bù đắp lại cho cậu quá khứ đau thương. Bên trong huyệt lần đầu cảm nhận được sự đụng chạm dịu dàng như vậy nên rất thoải mái, thuận theo phản ứng tự nhiên co bóp lấy ngón tay thon dài.

"A... ưm... Cao Thành Nghiên, em... anh... chậm quá..." Vương Vũ Vũ co người ôm anh, cắn môi rên rỉ.

"Ngoan, làm vậy em sẽ không đau."

Cao Thành Nghiên cho thêm một ngón vào, tăng tốc độ khuấy trong vách lồn đã mềm ra. Hắn tìm thấy điểm G liền cong ngón tay liên tục đè ấn nó làm cho người Vương Vũ Vũ hơi ưỡn lên vì khoái cảm, hông cũng tự động lắc theo từng chuyển động của hắn.

Cơn sướng liên tục ập đến làm cậu chịu không nổi, bám lấy cánh tay hắn khẽ hô lên.

"Cao Thành Nghiên, chỗ đó... ưm, hức... Em... em..."

"Nếu em muốn ra thì cứ ra đi."

"Hức, ưmmmm, em... ra..."

Người Vương Vũ Vũ xụi lơ ngã xuống đệm, bên dưới nước lồn chảy ướt đẫm ga giường. Cao Thành Nghiên đỡ lấy con cặc đã cương lên từ lâu cà cà vào khe lồn đã mở ra, đỉnh đỉnh le đĩ mấy cái, hưng phấn nhìn cửa lồn mấp máy đẩy nước dâm ra ướt cả đầu khấc béo mập.

"Đáng yêu quá đi..."

Chơi chán chê, hắn nhắm con cặc ngay lỗ nhỏ, hơi ưỡn hông đâm vào. Có nước bôi trơn, lại thêm vừa mới đạt cực khoái nên Vương Vũ Vũ không thấy đau nhiều, cậu khép hờ hai mắt dạng chân ra theo bản năng, nghênh đón buồi lớn đến làm loạn mình.

"Mèo con, hít thở nào..."

Vương Vũ Vũ hít sâu một hơi, cảm nhận bên trong mình đang bị một vật thô to nhồi đầy. Cao Thành Nghiên nghiến răng đẩy vào một nửa liền cảm thấy quá sức cậu rồi nên dừng lại, bắt đầu nhấp từng cái một. Cặc bự mài vách thịt khít khao chậm rãi, đè qua điểm G rồi rút ra, rồi lại đâm vào.

"Ưm, ư, a..."

Cảm giác được đụ bằng cặc thật sướng gấp vạn lần mười cái sextoy cộng lại. Vương Vũ Vũ thoải mái rên lên, đê mê tận hưởng khoái cảm mới lạ mà hắn mang đến cho mình. Cao Thành Nghiên cúi xuống liếm láp đầu vú đã dựng đứng, dùng tay vân vê se nắn bên còn lại, kết hợp trên dưới dẫn dắt cậu như lạc vào cõi mơ.

"Cao Thành Nghiên, anh nhanh lên... một chút... Hức..."

Hắn tăng tốc độ thúc vào lồn cậu, con dã thú trong người đang kêu gào đòi được giải phóng. Đây là lần đầu tiên hắn kiên nhẫn dỗ dành ai đó đến vậy, trước đây toàn là người ta tự mình tìm đến, hắn chỉ việc nằm ngửa hưởng thụ thôi.

Đây là khi fuck boy biết yêu mà người ta hay nói sao?

Con cặc ra vào vang lên tiếng nước lép nhép làm Vương Vũ Vũ xấu hổ muốn trốn đi. Cậu rướn người lên hôn hắn, chiếc lưỡi mềm mại cạy mở miệng hắn chui vào, vừa e dè vừa táo bạo đá lưỡi hắn. Nụ hôn vụng về này ngoài dự tính lại kích thích Cao Thành Nghiên phát điên, hắn cuồng nhiệt đáp lại cậu, hông cũng bất giác nắc mạnh hơn.

Phạch! Phạch! Phập! Phập!

"Hức... ưm... Cao... anh... ưm... Đừng... hức... Không được..."

Tay hắn thò xuống day hột le đã hoàn toàn dựng đứng làm người Vương Vũ Vũ run lẩy bẩy. Le đĩ bị người ta nhiệt tình chơi đùa, hết kéo lên kéo xuống lại đến khẩy qua khẩy lại, khóc lóc rỉ nước dâm ra ngoài. Cao Thành Nghiên liếm thử nước lồn cậu, rất ngọt, làm hắn mê đắm.

"Mèo con, em thật sự rất dễ thương! Anh yêu em chết đi được ấy!"

Hắn ôm chặt lấy cậu đẩy hông thật mạnh, con cặc ngay càng vào sâu hơn, cuối cùng đâm lút cán vào bên trong thành lồn ấm nóng. Những điểm nhạy cảm lần đầu tiên bị chạm đến làm Vương Vũ Vũ sướng hoa cả mắt, cậu há miệng rên to, hai tay bấu chặt lấy lưng hắn để lại vết cào kích tình.

"Cao Thành Nghiên, hức, em muốn ra, muốn ra..."

"Ra đi, mèo con của anh."

Một dòng nước lại bắn ra từ lồn cậu. Cao Thành Nghiên cũng rút cặc ra ngoài, bắn tinh trắng đục lên bụng Vương Vũ Vũ.

Cậu mệt lả người sau hai lần lên đỉnh, nằm bất động mơ màng.

Vậy mà còn chưa kịp nghỉ ngơi, bên tai đã vang lên tiếng rè rè quen thuộc. Cậu giật mình mở mắt ra, chỉ thấy Cao Thành Nghiên đang cầm cu giả nhấn vào lồn cậu.

"Cao Thành Nghiên, anh đang làm..."

"Mèo ngoan, anh sẽ giúp em xóa đi những ký ức kinh khủng kia."

Hắn điều khiển cặc giả nhấp trong lồn cậu rồi xoay tròn, mỗi lần đầu khấc đó cạ trúng điểm dâm là cậu lại ưỡn người hức lên một tiếng. Hắn thúc cặc giả nhanh hơn, từng nhịp bạch bạch trong lỗ lồn nhạy cảm. Bàn tay to lớn nắm lấy dương vật ướt đẫm của cậu sục lên sục xuống, móng tay quẹt qua đỉnh đầu đang rỉ nước làm cậu phải oằn người vì kích thích, ú ớ rên lên.

"Từ giờ, mỗi khi nghĩ về đồ chơi, em sẽ chỉ nhớ đến anh mà thôi."

Hãy quên hết những chuyện đau buồn đi, mèo con của anh.

Dưới sự chăm sóc của hắn, cậu rất nhanh đã xuất lần thứ ba. Cao Thành Nghiên ấn tay chặn đầu khấc cậu lại làm Vương Vũ Vũ bức bối đẩy tay hắn ra, nhưng hắn lại nói nếu cậu xuất nữa thì sẽ mệt nên phải ngăn lại.

"Ức, anh buông em ra... ưm... hưmmmm..."

"Cao Thành Nghiên, em không nổi nữa... Aa!"

Hắn thở nặng nề lật úp người cậu xuống, xoa bóp cặp mông núng nính như hai miếng pudding rồi banh nó ra, con cặc từ đằng sau gấp gáp dọng thẳng vào. Lần này hắn đã không dịu dàng được nữa mà chỉ biết nắc điên cuồng vào cái lồn khít khao đang bóp lấy cặc mình, mỗi lần dập là dập lút cán mới thôi.

Hai hòn dái đập bôm bốp vào thịt cậu làm nó đỏ ửng lên, Vương Vũ Vũ bị đụ mãnh liệt rên rỉ không ra hơi, bất lực úp mặt xuống giường gồng mình đón nhận cơn sung sướng ào ạt ập đến.

Bạch! Bạch! Bạch! Bạch!

"Vương Vũ Vũ, từ nay em thuộc về anh."

Hắn lùi đầu khấc ra đến cửa lồn rồi dọng thẳng vào bên trong, đụ đến cả tử cung cậu làm Vương Vũ Vũ sảng khoái ngửa đầu hét to, thè cả lưỡi ra ngoài.

"Chỉ thuộc về mình anh!"

Phụt!

Dòng tinh nóng hổi bắn thẳng vào bên trong làm cái lồn run lên đầy thoải mái. Từ trong lồn non xối xả phun ra cột nước, dương vật bị chặn nãy giờ được thả cũng vui mừng xuất tinh.

Vương Vũ Vũ rệu rã thiếp đi, để mặc Cao Thành Nghiên ôm mình vào tắm rửa.

___

Đêm đầu tiên của họ đã diễn ra như vậy.

Sau đó, Cao Thành Nghiên dùng mọi quyền lực mình có để tống lão cha dượng của cậu vào tù, còn mẹ cậu thì được hắn gửi tiền trợ cấp hằng tháng.

Đối với Vương Vũ Vũ, hắn nói mình sẽ không ép cậu vào một mối quan hệ gắn kết.

"Có nghĩa là dù sau này em có yêu người khác, nếu em ngoảnh đầu lại, anh sẽ luôn ở đây vì em."

Nhưng mà Vương Vũ Vũ rất thích gọi hắn là bạn trai mình.

Vô cùng hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro