145

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiên Thể Sư Tôn Thiên
Tác giả: Nam Chi
Editor: Mạc Vô Thần

.:Chương 59:.

Quân Trì theo Xương Gia đến trước Càn Nguyên hậu điện, nhưng lần này so với lần đầu tiên Quân Trì đến đã có chút bất đồng, không còn sương mù dày đặc bao vây mà hiện ra diện mạo vốn có.

Sau điện cũng trồng hai cây ngô đồng, vốn cây ngô đồng ngoài tiền viện đã tươi tốt cành lá um tùm xanh mướt, nhưng hai cây ngô đồng ở đây còn nở cả hoa cơ, hương hoa ngào ngạt tràn ngập khắp không gian.

Quân Trì nhớ mùi hoa ngô đồng vốn hơi nồng, nhưng hương hoa ở đây lại như vừa sau cơn mưa, thoang thoảng nhẹ nhàng, không quá gay mũi.

Xương Gia chân quân chắp tay với vị trong điện, “Bẩm sư tôn, Quân Trì sư đệ đã xuất quan, đệ tử đã dẫn hắn đến.”

Cửa điện chậm rãi mở ra, Ninh Phong đang ngồi trên một chiếc giường, ừm thì nói ngồi cũng không chính xác lắm, một chân y thả dưới đất, một chân co trên giường, hơn nữa còn chưa mang giày.

Đối với người bình thường, đúng ra nên gọi là tư thế đại hán, nhưng người nọ tóc thả dài vận y phục màu tím, mặt mày như ngọc, dung mạo tựa điêu khắc, con ngươi kim sắc mang vẻ thâm thuý lại lười biếng càng thêm nổi bật hàng chân mày đen nhánh, rõ ràng gương mặt đẹp hơn bất kỳ nữ tu nào lại không khiến bất cứ ai sinh ra tâm khinh nhờn, thần sắc y đoan trang túc mục*, giống như vị thần thương xót chúng sinh nhưng lại vô cảm nhìn bọn họ giãy giụa dưới biển lửa, cao cao tại thượng, không thể chạm tới.

(*) “túc mục”  cung kính, nghiêm túc, “tĩnh mục”  an tĩnh trang nghiêm, “mục mục” 穆穆 đoan trang cung kính.

Xương Gia chân quân kéo Quân Trì quỳ xuống, “Đệ tử bái kiến sư tôn.”

Quân Trì cũng ngoan ngoãn hành lễ, “Đệ tử bái kiến sư tôn.”

Ninh Phong nhàn nhạt đáp, “Đứng lên cả đi.”

Giọng y trước sau như một, Quân Trì một bên theo Xương Gia chân quân đứng dậy, một bên suy nghĩ tại sao âm thanh của Ninh Phong lúc nào cũng mơ hồ, hơn nữa còn có vẻ xa lạ nhưng không khiến người ta bỏ qua, ngược lại còn thêm phần cẩn thận lắng nghe, có khi nào là vì y dùng chân thân nói chuyện nhưng chân thân lại ở rất xa, hay là có lý do nào khác?

Quân Trì không thể xác định, không hiểu vì sao, kể từ lúc tu luyện Ngũ Hợp Thiên Nguyên tiên pháp, đắm chìm trong phương pháp tu hành tinh diệu tuyệt luân, thêm cả nguồn tri thức cuồn cuộn giữa vũ trụ mênh mông về Thiên Đạo, cùng vô số phân tích về đại ngàn các tiểu thế giới, tuy thứ Quân Trì được biết chỉ có thể gọi là cửu ngưu nhất mao*, nhưng cũng dư sức khiến Quân Trì chấn động, thành ra bây giờ Quân Trì chẳng dậy nổi chút suy nghĩ bất kính nào với Ninh Phong.

(*) Thành ngữ “Cửu Ngưu Nhất Mao” – 九牛一毛 (jiǔ Niu Yi mao), có nghĩa là “chín con trâu chỉ mất một sợi lông”, được dùng để nói về những tình huống chẳng có gì đáng kể. Nó tương tự với thành ngữ tiếng Anh “một giọt nước trong cái xô” (a drop in the bucket) hay câu “muối bỏ bể” của Việt Nam.

Giả sử như giờ Ninh Phong có dùng bộ dáng của Quân Yến xuất hiện trước mặt hắn đi chăng nữa, Quân Trì đã không thể dùng tình cảm của mình đối với Quân Yến đặt lên người y nữa, bởi chăng Quân Yến là đệ đệ hắn, tất nhiên Quân Trì có thể yêu thương y, thế nhưng với Ninh Phong thì giờ đây chỉ còn mỗi kính trọng. Thậm chí dù hắn biết rõ Ninh Phong cũng có một số mặt không đáng tin, thì Quân Trì cũng vô pháp vì những chuyện đó mà nảy sinh suy nghĩ khinh thường nào.

Quy cho cùng dù tiên nhân cũng có tính tình trẻ con, thì thực tế y vẫn là tiên nhân đấy thôi.

Quân Trì nghĩ nghĩ, cảm giác của mình đối với Ninh Phong bây giờ chính là như vậy.

Ước chừng như minh bạch thế giới này bao la cỡ nào, còn mình chỉ là một hạt cát nhỏ bé, trước mặt lại xuất hiện một ngọn núi to đùng mang danh sư tôn đè nặng lên áp lực và lòng quyết tâm của Quân Trì, khiến bản thân hắn hiếu kỳ rằng phải mất bao lâu mình mới có thể vượt qua người này, cho nên Quân Trì mang theo cả khí tức bồng bột thời non trẻ chỉ biết tiến về phía trước, như một mầm non đầy sinh cơ cố gắng vươn mình trước ánh mặt trời chói chang, chung quy sẽ có ngày vượt qua mưa gió bão táp trở thành đại thụ che trời.

Dẫu có suy nghĩ vậy, thế nhưng Quân Trì không hề nóng nảy, ngược lại thấu hiểu những gian truân sắp tới đang chờ đợi hắn nhiều cỡ nào, con đường phải đi dài bao nhiêu, quá nhiều thứ mà Quân Trì vẫn cần phải làm, nhưng hắn nhất định sẽ làm được, Quân Trì tự tin là vậy.

Hắn giống như khối Ngũ Hợp nguyên thạch do Ninh Phong dựng dục, mới nhìn thì rực rỡ lung linh, nhưng khi cẩn thận quan sát, lại rất đơn giản tự nhiên, tiếp tục đánh giá cẩn thận, lại thấy rất xinh đẹp, ôn nhuận nhưng không kém phần mạnh mẽ, bao dung lại hàm chứa cường thế, hơn nữa còn không ngừng phát triển theo thời gian.

Ninh Phong khai thiên kim đồng, kim sắc lưu chuyển xem xét kinh mạch đan điền trong người Quân Trì, sau đó y gật đầu nói, “Trong ba năm đan điền và kinh mạch ngươi đã đầy. Trước kia đan điền ngươi bị yêu ma anh phong ấn, khiến linh khí sau khi tiến vào kinh mạch liền biến mất, nếu cứ tiếp tục sẽ trở nên khô kiệt khiến về sau không thể tu luyện được nữa, nhưng giờ đan điền và kinh mạch tràn ngập linh khí, trông qua cũng không bị tổn thương, ngược lại còn bừng bừng sinh cơ, tình huống này có thể coi là may mắn.”

Quân Trì nghe y nói vậy, lòng cũng hồi hộp. Nghĩ thầm đúng là khi tiên nhân ít nói thì hiệu quả kính sợ sẽ cao hơn, càng thêm một câu thì càng tục (*). Thời điểm yêu ma anh còn bị phong ấn trong người hắn, Ninh Phong chưa từng nói rằng sẽ xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, đến giờ mới nói, không lẽ đợi đến khi xuất hiện tình trạng ‘không may mắn’ thì y mới bắt đầu suy nghĩ đến?

(*) tục ở đây là trong trần tục, thứ thuộc về cuộc sống trên cõi trần, trên mặt đất, có thể coi là vật chất, tầm thường, trái nghĩa thanh cao.

Lòng Quân Trì đã bắt đầu phi ngựa, không tự chủ ngẩng mặt nhìn Ninh Phong, Ninh Phong cũng đang dùng con ngươi kim đồng nhìn hắn, Quân Trì lại nghĩ, dù y và Quân Yến giống nhau thật thế nhưng khí chất lại bất đồng, Quân Yến ít nói ít cười, cao ngạo còn lãnh đạm, nhưng đôi khi vẫn bộc lộ tính tình trẻ con, chưa kể còn dính người nữa. Còn Ninh Phong không ít nói ít cười, cũng không cao ngạo lãnh đạm như tưởng tượng, nhưng chẳng hiểu sao khiến người ta cảm thấy khó thân cận.

Quân Trì nói, “Đa tạ sư tôn quan tâm, vẫn nhờ Ngũ Hợp Thiên Nguyên tiên pháp lợi hại, tốc độ tu hành của đệ tử diễn ra rất trôi chảy. Sau khi tu luyện Ngũ Hợp Thiên Nguyên tiên pháp, đệ tử mới ngộ ra một số chuyện, cũng hiểu sư tôn lợi hại cỡ nào, khiến đệ tử vạn phần bội phục. Trước kia có điều bất kính với ngài, trong lòng cảm thấy hổ thẹn bất an. Thỉnh mong sư tôn tha thứ việc đệ tử bất kính trước kia.”

Ninh Phong cũng không ngờ Quân Trì sẽ nói vậy, nhìn hắn, tựa hồ muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại bỏ qua, chỉ nói sang chuyện khác, “Hiện giờ ngươi đã đến giai đoạn kết đan, bất quá việc kết đan của Ngũ Hợp Thiên Nguyên thể so với tu sĩ bình thường sẽ khó khăn hơn rất nhiều, nhưng ta biết ngươi sẽ không bị mắc kẹt tại đó. Ta tính tính, kỳ ngộ kết đan của ngươi không nằm ở thế giới này, lát sau ta sẽ nói ngươi nên đi đến đâu. Bây giờ ngươi hãy thuật lại quá trình và vấn đề tu hành một lượt, bổn tọa sẽ giải đáp cho.”

Quân Trì cũng không khách khí dò hỏi một số vấn đề còn vướng mắc, phát hiện Ninh Phong dưới trọng trách lão sư phải nói là làm thập phần tận trách, hơn nữa còn mang căn bệnh chung của mọi thầy cô ở thế giới trước, cứ sợ học sinh nghe không hiểu nên lúc nào cũng nói rất tỉ mỉ chi tiết.

Mà Quân Trì cũng rất cẩn thận lắng nghe, dụng tâm nhớ kỹ.

Xương Gia chân quân chỉ đứng bên cạnh bàng thính, hắn vốn không phải Ngũ Hợp Thiên Nguyên thể cho nên không thể dùng phương thức tu luyện dành riêng cho Ngũ Hợp Thiên Nguyên thể, bất quá nghe một lúc ít nhiều gì cũng có thu hoạch.

Quân Trì hỏi, “Đệ tử thân là Chu Tước, trời sinh có Chu Tước chân hỏa, còn gọi là Nam Minh Ly Hỏa, cho nên suy nghĩ hồi lâu đệ tử cho rằng nên tăng cường Chu Tước chân hỏa trở thành Cửu Thiên Kiếp Hỏa, không biết sư tôn nghĩ thế nào?”

Xương Gia chân quân trong lòng “Ồ!” một tiếng, Cửu Thiên Kiếp Hỏa nha, hắn nhìn Quân Trì, làn da ngâm trước kia của Quân Trì giờ trở nên trắng mịn như bạch ngọc, bất cứ ai nhìn hắn đều có cảm giác xuân phong phơi phới, mang theo sinh cơ, vậy mà giờ đây Quân Trì lại lựa chọn tu luyện Cửu Thiên Kiếp Hỏa.

Cái gọi là Cửu Thiên Kiếp Hỏa, hiểu đơn giản nhất là một loại lực lượng có thể hủy diệt cả một phương thế giới, hoàn toàn mang tính chất phá hư.

Dường như cả Ninh Phong cũng không ngờ hắn sẽ chọn tu luyện Cửu Thiên Kiếp Hỏa, trầm mặc một lúc rồi mới nhìn Quân Trì, “Sao lại chọn nó?”

Quân Trì mỉm cười, khi con ngươi kim đồng của Ninh Phong trở nên sâu thẳm, Quân Trì cúi đầu đáp, “Thế giới rộng lớn, công pháp có sinh đổi diệt, cũng có diệt đổi sinh, ta biết rõ Cửu Thiên Kiếp Hỏa lấy diệt làm chủ, phàm là dưới Cửu Thiên Kiếp Hỏa thì không thể có sự sống, thế nhưng Chu Tước vốn dĩ nhờ dục hỏa mà sinh, từ đó suy ra Cửu Thiên Kiếp Hỏa vốn không phải toàn diệt. Lại nói, chỉ khi mang lực lượng cường đại thì con người mới suy nghĩ đến chuyện muốn bảo vệ người khác, lưỡi dao sắc vốn không thể đả thương người, thứ đả thương người chủ yếu nằm ở người cầm dao, nhưng người cầm dao không nhất thiết phải hại người, họ cũng có quyền được lựa chọn bảo vệ. Tuy tay đệ tử cầm dao, nhưng đệ tử biết mình sẽ không hại người. Đó chính là lí do đệ tử chọn Cửu Thiên Kiếp Hỏa.”

Ninh Phong nghe hắn nói rõ ràng rành mạch, cũng khẽ gật đầu, “Ngươi thân Chu Tước, lại mang Ngũ Hợp Thiên Nguyên thể, muốn đạt thành tựu với Cửu Thiên Kiếp Hỏa vốn không phải không thể. Thế nhưng Cửu Thiên Kiếp Hỏa không thể tồn tại đơn độc, bằng không ngươi sẽ mất sức trong việc duy trì nó, Cửu Thiên Kiếp Hỏa cần một Tử Phủ Càn Khôn tương đương gắn bó sinh tồn lẫn nhau.”

Quân Trì cũng hiểu ra, thế nhưng hắn không biết quá rõ, liền cung cung kính kính thỉnh giáo cuốn sách bách khoa toàn thư trước mặt, “Vẫn mong sư tôn chỉ điểm cho đệ tử.”

Ninh Phong dùng ngón tay đẩy mái tóc đang phủ trên đầu gối mình sang một bên rồi nói, “Ta đã từng thấy qua rất nhiều Chu Tước, thế nhưng chưa từng thấy có ai đạt thành tựu Cửu Thiên Kiếp Hỏa, có thể suy ra muốn đạt đến cảnh giới đó là chuyện khó khăn cỡ nào.”

Quân Trì kinh ngạc, chẳng lẽ đây thật sự chỉ là truyền thuyết truyền miệng?

Ninh Phong hỏi, “Đã vậy liệu ngươi còn muốn thử nữa không?”

Quân Trì đáp, “Đệ tử sẽ biến nó trở thành hiện thực.”

Ninh Phong nhìn Quân Trì, ánh mắt sâu thẳm, khiến cả Xương Gia chân quân cũng lấy làm quái lạ.

Thú thực Xương Gia cũng từng đề xuất không ít thứ kỳ quái với Ninh Phong, nếu sư tôn thấy vô lý thì sẽ mắng hắn một trận, chưa cần biết có thể hiện thực hóa được hay không, ít nhiều gì vẫn chê trách vài câu rồi mới nói biện pháp cho hắn.

Nhưng thái độ sư tôn đối với Quân Trì, không biết phải miêu tả thế nào, quả thật y chang một vị sư phó nghiêm túc, nhưng lại nghiêm túc đến trình độ khiến người ngoài cảm thấy quá mức khách khí.

Ninh Phong nói, “Ngươi là Ngũ Hợp Thiên Nguyên thể nên có thể tùy ý sử dụng mọi thuộc tính linh khí, vừa khéo trung hòa việc Chu Tước nhất tộc khi sinh ra chỉ có Chu Tước chân hỏa, lợi với Đơn linh căn, lại vô lợi trong việc cấu thành Cửu Thiên Kiếp Hỏa cảnh. Muốn tu luyện thành Cửu Thiên Kiếp Hỏa, nhất định phải cất chứa được Cửu Thiên Kiếp Hỏa cảnh. Theo như những gì mà bổn tọa biết về Cửu Thiên Kiếp Hỏa cảnh, đầu tiên phải lấy Kim Tinh sáng lập ra Tử Phủ Càn Khôn thế giới, lấy Kim Tinh làm căn cơ, dùng Dương Hỏa nung nấu, luyện thành Diệt Thế Luyện Ngục, khi Kim Tinh tan chảy thành dung nham, đồng thời dung hợp tứ đại Dương Hỏa, lấy phong trợ lực, đến lúc đó mới coi như luyện thành Cửu Thiên Kiếp Hỏa. Thế nhưng lúc này đây Cửu Thiên Kiếp Hỏa chỉ có diệt, không có sinh, buộc tu sĩ tự lấy chân nguyên bản thân bổ sung, cho dù có là tiên nhân cảnh giới Chân Tiên cũng vô pháp duy trì Cửu Thiên Kiếp Hỏa cảnh dài lâu.”

Xương Gia chân quân nghe xong, đột nhiên sinh ra cảm giác nếu như Cửu Thiên Kiếp Hỏa thật sự luyện thành, quả thực không ai địch nổi.

Quân Trì nghe xong cũng rất khiếp sợ.

Ninh Phong nói tiếp, “Muốn giải quyết chuyện Cửu Thiên Kiếp Hỏa dựa dẫm quá nhiều vào chân nguyên tu sĩ, cũng chỉ có thể…”

Y liếc sang Xương Gia chân quân, nói, “Chỉ có thể làm như Xương Gia, tạo thêm một thế giới khác nằm trong Tử Phủ Càn Khôn thế giới.”

“Thế nhưng Cửu Thiên Kiếp Hỏa cảnh chủ diệt quá mức cường hãn, thế giới chủ sinh khó thể gắn bó tương đương với nó, theo bổn tọa thấy, thật ra có thể suy xét đến Lưu Phong Hồi Tuyết cảnh, lại nói đến Lưu Phong Hồi Tuyết cảnh, cấu trúc đa phần dùng phong chi tinh và băng chi tinh, vừa vặn băng chi tinh sẽ trở thành vách ngăn giữa Cửu Thiên Kiếp Hỏa cảnh và thế giới chủ sinh, còn phong chi tinh thì tạo điều kiện vận chuyển chân nguyên giữa hai bên. Với thế giới chủ sinh, dùng thổ – mộc làm chủ, có thể cân nhắc đến Xuân Quy Cố Lý cảnh. Cũng kể từ bây giờ, thế giới này mới trở nên hoàn chỉnh. Tuy nhiên đây là một con đường dài, e là đến lúc ngươi phi thăng vẫn chưa thể hoàn thành xong. Bất quá, có thể tu thành Diệt Thế Luyện Ngục trước, sau đó đến Lưu Phong Hồi Tuyết, thêm nữa là đến Xuân Quy Cố Lý, cuối cùng thì mới dung nạp tứ đại Dương Hỏa vào, đến đó thành tựu Cửu Thiên Kiếp Hỏa là chuyện đã định.”

Xương Gia chân quân phát hiện khi Ninh Phong đưa ra biện pháp, tinh thần của y đột nhiên trở nên sáng lán, thậm chí còn hất cả mái tóc ra sau lưng, không chút suy nghĩ đi chân trần đến trước mặt Quân Trì.

Trước kia Quân Trì cao ngang ngửa Quân Yến, nhưng giờ thì phải hơi ngước đầu nhìn Ninh Phong.

Kim quang trong mắt Ninh Phong lưu chuyển, “Ừm, biện pháp này rất có khả năng. Đã vậy, trong lúc ở cảnh giới Kim Đan kỳ ngươi nhất định phải khai mở Tử Phủ Càn Khôn thế giới. Bằng không khó mà cấu trúc xong thế giới trước lúc phi thăng, mà nếu như không cấu trúc xong, thì không thể hấp thu thiên kiếp lôi hỏa, thiên kiếp lôi hỏa là yếu tố quan trọng để luyện thành tứ đại Dương Hỏa, mà tứ đại Dương Hỏa lại là mấu chốt để luyện thành Cửu Thiên Kiếp Hỏa.”

Ninh Phong nói đến đây còn hít một hơi thật sâu, trong giọng nói rõ ràng còn mang theo phấn khích không nên có, “Đúng là biên pháp hay!”

Quân Trì bị một loạt hành động của y làm cho không nói nên lời, không khỏi tự cảm thán rằng Ninh Phong trông rất giống mấy thiên tài lập dị trong phim.

Quân Trì cúi người, “Đa tạ sư tôn, đệ tử nhất định sẽ hoàn thành.”

Ninh Phong vươn tay vỗ vai Quân Trì, sau khi chạm vào người Quân Trì, y thoáng dừng một hồi sau đó mới thu hồi.

Ninh Phong xoay người ngồi lại vị trí cũ, khác cái là tư thế ngồi giờ rất quy củ.

Sau khi ngồi đàng hoàng, y mới phát hiện mình chưa mang giày, y nhìn chân mình định xuyên giày, lại nhìn Quân Trì và Xương Gia tựa hồ không chú ý đến điểm này, bây giờ mà xuyên giày ngược lại còn khiến hai người chú ý, vậy nên Ninh Phong mặc kệ không quan tâm nữa, tiếp tục nói, “Trước mắt có một cơ hội tốt. Vừa khéo Quân Trì đã đạt thành tựu Kim Đan, Xương Gia, ngươi cũng dẫn Quân Trì theo.”

Xương Gia chân quân bất đắc dĩ “À…” một tiếng, nói, “Đúng vậy ạ.”

Ninh Phong nói, “Ta nhớ không nhầm thì đã đến lúc bí tàng Thiên Lang ở Thương Lãng đại thế giới mở ra, có vẻ có không ít thứ tốt. Các ngươi về tìm hiểu về Thiên Lang bí tàng, tìm dịp vào trong đó. Bên trong có mấy thứ mà Quân Trì cần đến như Huyền Cực Thiên Hỏa và Tàng Địa Kim Tinh, thử kiếm xem bên trong có phải có mấy vạn Tụ Âm Mộc hay không, lần cuối ta vào đó thì vẫn còn, các ngươi cứ vào đó tìm thử, Tàng Địa Kim Tinh là cơ sở thiết yếu để Quân Trì sáng lập ra Tử Phủ Càn Khôn thế giới nên nhất định phải lấy được. Những thứ khác còn có thể thử kiếm ở những nơi khác, riêng Tàng Địa Kim Tinh thì không.”

Nói đến đây, Ninh Phong tiếp tục giải đáp một số thắc mắc cho Quân Trì, sau đó bảo hắn ra ngoài để y dặn dò riêng với Xương Gia chân quân.

Tâm tình kích động của Quân Trì đã trầm tĩnh lại, một đường đi thẳng tới Càn Nguyên đại điện, liền nhìn thấy Bạch Kiếm đang đứng ở đó đợi hắn, Quân Trì vừa tới nơi Bạch Kiếm liền tươi cười chào đón, “Liễu huynh!”

Hoàn chương 145.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro