Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Nhai Quốc, mùa đông năm thứ sáu.

Một người đàn bà ngoài tứ tuần đang đứng trước cửa một sơn trang. Nghe nói đây là Tứ Quý Sơn Trang, bốn năm hoa đào nở rộ, chủ nhân của sơn trang là trang chủ Tần Hoài Chương.

"Đệ muội, sao đêm hôm khuya rồi còn dẫn cháu đến đây, mau mau vào trong"

"Sư huynh, muội có chuyện muốn nhờ" - vừa nói bà vừa xoa đầu đứa bé bên cạnh. Thằng bé chỉ trạc bốn năm tuổi.

"Có gì vào trong rồi nói"

Cánh cửa Tứ Quý Sơn Trang nhanh chóng khép lại. Như cách nó giấu đi bí mật trong một đêm mưa tuyết.

Rất nhanh sau đó, người đàn bà quay trở ra. Lần này bà chỉ có một mình.

Đứa bé chạy theo mẹ đến cửa, trượt chân ngã trên nền tuyết trắng. Nó òa khóc đòi mẫu thân.

Một đứa bé khác từ trong nhà chạy ra, không biết nó bao nhiêu tuổi, chỉ biết trông rất chững chạc.

"Diễn nhi ngoan, Tử Thư ca đỡ đệ dậy" - Đại sư huynh nó tên Tử Thư. Sư phụ nó mới nhận chính là Tần Hoàng Chương. Còn nó tên là Chân Diễn.

Nó đặt bàn tay nhỏ xíu của mình vào tay đại sư huynh. Huynh ấy kéo nó đứng dậy.

Hai đứa trẻ cùng đưa tay đón những bông tuyết.

Nó rất lạnh.

Chúng đưa mắt nhìn nhau, cười khúc khích trong đêm vắng.

Câu chuyện của chúng, của bọn họ cứ thế bắt đầu vào một ngày mùa đông.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro