Tai nạn ập đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tùng... tùng"

- "Aizz... Cuối cùng cũng hết tiết. Về thôi." Hạ Kiều ngáp dài, đứng lên sửa soạn tập vở, đôi chân thoăn thoắt bước những bước lớn, hận không thể chạy vì nội quy trường quá khắt khe.

Bỗng "bộp" - một cái chân trắng nõn đưa ra trước mặt. Nếu không phải cô bẩm sinh phản ứng nhanh nhẹn, kịp lách qua một bên thì lúc này có lẽ đã trao nụ hôn đắm say với đất mẹ thiên nhiên rồi aaa~ Lầm bầm vài câu chửi thề trong miệng, định quay sang cho tên ngốc nào dám gạt chân mình thì bắt gặp gương mặt khả ái tựa tiếu phi tiếu :

- " Hạ Hạ, mai là tổng kết, lần này chắc lại xuất sắc toàn trường nhỉ?! "

- "Aizz, phiền phức." Cô thở dài, quyết định làm lơ. Đứng dậy sửa sang trang phục, mỉm cười ngọt ngào coi như trả lời rồi tiếp tục bước như bay về phía cổng. Gấp gấp gáp gáp, chẳng hiểu thế nào lại sang đường không chú ý phải trái, đúng lúc đèn giao thông chuyển màu, lại vừa vặn không sớm không muộn lao ra trước đầu xe *tên xe* màu đen sang trọng đang phóng bạt mạng trên đường.

-"Rầm, huỵch"

Trước mắt cô tối đen, cơn đau khủng khiếp ập đến.

- "Không phải chứ. Chẳng lẽ mình chết rồi à ?! Đau chết mình rồi. Chậc chậc, trời cao thật không có mắt a~. Để một nữ tử hoàn hảo như mình chết đi, khôn phải quá uổng phí sao. Ta không cam tâmmmm... Ai nha..." Làu bàu hồi lâu, nói tới nói lui, rốt cuộc từng lời từng chữ đều để biểu thị CÔ KHÔNG MUỐN CHẾT A T^T
Đang thầm sỉ vả trời cao đất dày, bỗng bên tai truyền đến âm thanh lạnh lẽo, tuyệt đối không trên 0°C :
- " Ồn quá. Không muốn chết ? Được. Tôi thành toàn cho cô, dù sao tên cô cũng không có trong sổ sinh tử, có lẽ có chút sai sót xảy ra. Đến đó nhớ bớt khẩu nghiệt lại~" Âm cuối còn cố tình kéo dài, mang hàm ý trêu chọc. Còn Hạ Hạ của chúng ta, tới đây đã hoàn toàn mất ý thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro