4. Bác chủ nhà may mắn (2/3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: JennyS
💓 Quét mìn: ngoại tình.

—— tui là dải cảnh báo 18+ vô dụng——

Vợ chồng bác Dũng sống ở tầng 1, 3 lầu trên ngăn phòng cho thuê. Tiểu Dương từ hồi mới lên thành phố vẫn luôn ở đây. Bác Dũng còn nhớ rõ dáng vẻ nhút nhát ngây ngô của Dương lần đầu gặp gỡ.

Hôm đó cúp điện, lão ngồi phe phẩy quạt trước hiên thì thấy một cậu bé ngáo ngơ có vẻ đang tìm nhà. Lúc đi ngang qua đây, cậu bỗng loạng choạng té vào người lão. Từ xa bác Dũng đã thấy mặt mũi cậu bé rất tuấn tú, bấy giờ ôm người trong lòng càng thấy xinh trai, da dẻ non mềm trơn láng, đã vậy còn thoang thoảng mùi thơm. Lão lập tức bế vào nhà. Lúc Tiểu Dương tỉnh dậy tự nhiên thấy mình cởi trần ngồi trên đùi một ông bác xa lạ.

"Cháu bị say nắng ngất trước cửa nên bác bế vào đút miếng nước đường cho lại sức. Bác thấy áo ướt quá nên cởi ra lau mồ hôi. Khu này đang cúp điện, ở trần sẽ mát hơn, đàn ông với nhau cả mà."

Tiểu Dương vẫn còn choáng váng, nhấm nháp đầu lưỡi quả thật có vị ngọt.

"Nhà bác ghế gỗ sợ cháu nằm không êm, vả lại ngồi vậy cũng tiện quạt mát cả hai người."

Sau đó, bác Dũng xởi lởi bắt chuyện, Tiểu Dương đầu óc còn trì trệ bị lão dẫn dắt quên béng tư thế quá thân mật của bọn họ. Cuối cùng mọi việc thuận lí thành chương, Tiểu Dương dọn đến trọ nhà lão. Một năm sau dòng đời đưa đẩy, đẩy cậu lên giường chủ nhà nằm luôn.

———————————

Từ ngày đầu gặp gỡ, bác Dũng đã thèm thuồng vị khách trọ đáng tuổi con này. Suốt một năm qua, dâm ý của lão chỉ tăng không bớt, mỗi ngày nhìn cậu vô tư lắc lư trước mặt mà không ăn được quả thật dày vò.

Cuối cùng trời cũng thương xót ban cho lão một cơ hội.

Hôm ấy, Tiểu Dương ăn tiệc tổng kết cuối năm nên về rất trễ, dù mỗi người thuê đều có chìa khoá riêng nhưng bác Dũng vẫn lén vợ, cố ý ngồi dưới nhà đợi cậu về.

Hơn nửa đêm, lão nghe lạch cạch ngoài cổng, Tiểu Dương lững thững vào nhà, thoạt nhìn không có gì bất thường. Nhưng bác Dũng vốn để ý cậu từ lâu, ngay lập tức nhận ra Tiểu Dương là lạ.

"Uống bia sao?"

Giọng lão có chút cáu kỉnh, Tiểu Dương lại ngờ nghệch cười,

"Dạ~, tụi nó bắt cháu uống, bia đắng, Tiểu Dương hông thích đâu~"

Bác Dũng thoáng ngỡ ngàng, cái giọng điệu nhão nhoẹt như làm nũng với người yêu này, sao lão chịu nổi.

"Bia ngọt mà làm gì đắng, bé Dương say rồi nên mới thấy đắng."

"Hong cóo~... cháu hong say, rõ ràng đắng nghét, lưỡi cháu còn đắng đây nè~"

Tiểu Dương dẩu môi cãi lại, lão già vui sướng xoa bầu má mềm mại của cậu,

"Đâu, cháu thè lưỡi cho bác nếm thử xem có đắng không."

Tiểu Dương buồn ngủ ngáp dài một cái, nghiêng đầu cọ má vào tay bác Dũng. Lòng bàn tay sần sùi cọ hơi ngứa nhưng lành lạnh rất dễ chịu. Cậu khép hờ hai mắt, ngoan ngoãn há miệng hơi đưa lưỡi ra.

Bác Dũng lập tức cúi xuống hôn, nhấm nháp cái lưỡi nhỏ xinh lão ao ước đã lâu. Tiểu Dương giãy giụa vài cái liền bị cuốn theo. Đầu lưỡi bá đạo xâm chiếm khoang miệng khuấy đảo hồi lâu, tỉ mỉ liếm láp từng ngóc ngách. Mới đầu bác Dũng có chút kích động làm Dương ngạt thở muốn phản kháng, sau đó lão đổi chiến lược, nhẹ nhàng liếm mút từng chút một, đúng lúc tách ra cho cậu thở rồi lại tiếp tục sáp vào. Vị đắng trong miệng được lão liếm sạch, Tiểu Dương thoải mái sinh chút ỷ lại chủ động ôm hông đối phương.

"Bé cưng còn đắng miệng không?"

Môi Dương hơi sưng, cách môi lão chưa đến một phân, lúc thì thầm như có như không chạm vào nhau. Tiểu Dương chẹp chẹp miệng, mất mười giây mới khẽ lắc đầu,

"Khuya rồi không tắm được, để bác lau mình cho em mát mẻ đi ngủ nha."

Lần này Tiểu Dương ngẫm nghĩ lâu hơn, rồi mới gật đầu, giơ hai tay đòi bế.

Phòng cậu ở lầu hai, ngay phía trên phòng lão. Bà vợ già ngủ tầng dưới, còn mình ôm mỹ nhân lén lút nhúng chàm ở tầng trên, bác Dũng nghĩ thôi đã thấy ngập tràn hưng phấn.

Tiểu Dương bị cởi sạch sẽ mê man nằm trên giường không chút phòng bị. Lão bật điều hoà 18 độ C, vứt luôn chăn xuống đất, cậu bé mà lạnh chỉ còn cách nhờ lão sưởi ấm.

Bác Dũng dáng người phốp pháp, lông lá rậm rạp, khác một trời một vực với thiếu niên 16 tuổi mảnh khảnh nuột nà. Suốt một năm qua, lão chiếu cố chăm sóc Tiểu Dương không ít, nuôi cậu nhóc ốm yếu tăng thêm vài kí, dáng dấp trổ mã cong lõm đúng nơi.

Bác Dũng tất nhiên không dùng khăn ướt lau. Lão đè Tiểu Dương như chó thè lưỡi liếm láp từ cổ dọc xuống toàn thân. Cậu đi cả ngày, nồng đậm mùi cơ thể, đặc biệt lúc lột quần áo xua hết mùi hỗn tạp khác thì hương thơm đặc trưng càng thêm nồng nàn. Bác Dũng mê mẩn mùi này đã lâu, trước giờ chỉ dám âm thầm lục sọt áo dơ của cậu ngửi một chút. Giờ đây lão không chỉ đường hoàng hít hà mà còn trực tiếp nếm thử.

Cổ Tiểu Dương thon gọn, yết hầu bé xíu thoáng run rẩy khi bị mút. Nơi này quá lộ liễu nên lão tận lực không tạo dấu hôn.

Ngược lại, xương quai xanh mảnh dẻ thấp thoáng sau cổ áo, lúc ẩn lúc hiện vết tích ái muội càng làm lão hứng thú hơn.

Bàn tay nhỏ nhắn cũng được bác Dũng tỉ mỉ mút từng ngón một, tay xinh thế này phải sục cặc cho lão mới không uổng phí.

Bụng Tiểu Dương phẳng lì, phập phồng lên xuống đều đặn, lúc bị liếm mẫn cảm lỡ mất vài nhịp thở.

Sau đó, bác Dũng liếm ngược trở lên bầu vú. Lão sợ kích thích Tiểu Dương quá sớm sẽ không được thưởng thức trọn vẹn thân thể cậu. Nhờ dụng tâm bồi bổ, nên dưỡng ra được chút thịt thà trước ngực. Lão áp hai tay nhẹ nhàng xoa tròn, cảm nhận rõ ràng núm ti mềm mại dần trở nên cứng rắn. Tiểu Dương vốn an tĩnh bỗng hé môi "ưm" một tiếng khe khẽ.

"Bé cưng khó chịu sao, muốn bác bú vú non à, được thôi, đảm bảo bé thoải mái ngay."

Bác Dũng tự biên tự diễn, thè lưỡi liếm quầng vú hồng hào, chu mỏ bú chùn chụt đầu ti vểnh cao. Hạt đậu bên kia bị lão dùng hai ngón vo tròn cấu véo, có khi dùng cả bàn tay ôm nguyên bầu vú xoa nắn. Tiểu Dương rên càng lúc càng lớn, cậu mơ thấy con chó già mập địt từ đâu vồ lên người không ngừng liếm láp ngực cậu, răng nanh bén nhọn mài qua da thịt tê dại. Cậu hoảng sợ giãy giụa, nhưng càng chống cự nó liếm càng hăng, cuối cùng đành nằm yên rấm rứt khóc, ưỡn vú cho nó bú sữa.

Thấy Tiểu Dương sắp tỉnh, bác Dũng thôi nghịch vú, trượt xuống háng cậu vùi đầu hít ngửi. Lỗ đít hồng nộn ươn ướt, nồng đậm mùi Tiểu Dương. Lão nhìn lỗ nhỏ xíu xiu, bất đắc dĩ thở dài không biết chứa nổi cặc mình không, nhưng trước hết phải kiên nhẫn làm cậu thật thoải mái, may ra mới có lần sau. Nghĩ vậy lão liền đưa lưỡi tận dụng nước bọt liếm quanh mép lỗ, một tay vuốt ve an ủi chim nhỏ.

Tiểu Dương lần nữa cự quậy, rất nhanh lại mềm nhũn ra, có cái gì đó mềm ướt cứ vờn lỗ đít cậu cố chui vào bên trong. Khoái cảm xa lạ đốt ngọn lửa dưới hạ bộ làm Tiểu Dương vốn hơi lạnh râm ran nóng lên, hô hấp cũng dần hỗn loạn.

Phát hiện cậu bé phát nứng, bác Dũng càng hăng say liếm mút, rốt cuộc đầu lưỡi cũng đột phá chui tọt vào trong, không dừng một giây lập tức luồn lách như rắn mất đầu tìm kiếm nhú thịt mẫn cảm.

Đột nhiên, Tiểu Dương rên lớn, thân dưới hung hăng giật nảy lên, sâu hút trong huyệt xịt ra dòng nước ấm. Đầu lưỡi đã có phương hướng, chuyên tâm đỉnh tới điểm mẫn cảm, làm bắn thêm không ít nước dâm.

Lỗ đít nhờ vậy dễ dàng đút vừa ngón tay, trước khi Tiểu Dương tỉnh dậy, đã nong được ba ngón.

Đèn ngủ lờ mờ sáng, Tiểu Dương chưa tỉnh táo thấy bóng đen thù lù trước mặt bị doạ hết hồn, bật dậy lùi về sau đập đầu vào vách tường đau điếng.

"Đừng sợ, là bác. Để bác xem đầu Tiểu Dương có sưng không, ôi chao sau này bớt nhậu đi."

Lão vớt cậu bé ngồi ngang đùi, ân cần xoa khối u. Tiểu Dương ăn đau tỉnh táo hẳn, phát hiện bọn họ toàn thân không một mảnh vải!!!

"Quần áo cháu đâu?! Sao... sao bác cũng trần truồng?"

"Cháu uống nhiều quá quên rồi hả, ban nãy đỡ cháu lên lầu, cháu nôn một bãi, không chỉ quần áo chúng ta mà chăn cũng bị dơ."

"Thật, thật sao? Cháu... cháu xin lỗi, ngại quá, khuya rồi còn làm phiền bác."

Có lẽ do lão xoa đầu quá thoải mái, Tiểu Dương có hơi buồn ngủ. Đau đớn, hoảng hốt qua đi, cậu mới thấy lạnh lẽo, bất giác rùng mình, theo bản năng tìm nguồn nhiệt, mà vòng tay của bác chủ nhà vừa ấm áp vừa dễ chịu, còn săn sóc cho cậu suốt một năm qua. Tiểu Dương vô thức nhích sát vào người lão, nghiêng đầu dựa bộ ngực lắm lông vững chãi kia.

"Tiểu Dương khoan ngủ, nói thật bác nghe, cháu đang bị bệnh phải không?"

"Ơ... dạ không. Cháu bình thường mà."

Tiểu Dương ngơ ngác đáp.

"Ban nãy lau mình cho cháu..."

"Dạ?"

"Haizzz, ban đầu tưởng cháu say xỉn tè dầm, bên dưới ra quá trời nước, nhưng không phải chim. Cháu tự xem đi."

Bác Dũng nắm tay Tiểu Dương sờ lỗ đít cậu, ở đó một mảng ướt át, Tiểu Dương như chạm phải nước sôi, lập tức rút tay lại.

"!!!"

Còn bác Dũng vẫn điềm tĩnh mân mê lỗ nhỏ, tiếp tục luồn ba ngón tay vào trong móc ngoáy.

"Bác càng lau càng thấy chảy nước, bên trong hẳn là bị rò rỉ tuyến gì rồi. Mùi thơm lắm, không phải nước tiểu. Bác tính lau sâu hơn, rồi nhét miếng vải bịt lại, ai dè lỗ đít mềm xốp nuốt luôn tay bác vào trong. Lúc cháu giật mình nhảy dựng lên, bác mới rút được tay ra đó."

Tiểu Dương nghe lão bịa chuyện xấu hổ ngây ngẩn cả người. Tuổi cậu vốn tò mò chuyện người lớn, tất nhiên biết tỏng mình bị gì. Ngẫm lại bác Dũng đã từng tuổi này, chắc hẳn thời ấy không thịnh hành nam x nam, bác còn cưới vợ, đương nhiên càng không hiểu.

Ước chừng Tiểu Dương đã nhận ra vấn đề, lão liền ấn mạnh vào tuyến tiền liệt.

"Áa!"

"Ấy chết, bác lỡ tay, Tiểu Dương đau lắm không? Bác xoa xoa cho nhé."

Thế là vịn lí do liên tục xoa xát điểm mẫn cảm làm Tiểu Dương sướng đến nổi không nói thành lời. Cậu yếu ớt bấu tay lão muốn dừng lại, ai dè lão hiểu sai ý móc càng nhanh hơn, phụt phụt tiếng nước dâm đãng vô cùng.

Tiểu Dương bủn rủn tay chân, như bãi bùn ngồi trên đùi bác chủ nhà, dạng háng cho lão móc đít. Chẳng biết từ khi nào, ba ngón chuyển thành bốn ngón, nong lỗ đít nở rộng òng ọc chảy nước.

Mười lăm phút sau, Tiểu Dương run rẩy bắn tinh dù chẳng ai đụng vào chim nhỏ.

"Ngày mai bác dẫn cháu đến bệnh viện. Lỗ đít tự dưng chảy nước, cặc không sục cũng bắn. Có bệnh trị sớm, sau này Tiểu Dương không lấy được vợ thì sao."

Thì làm vợ người ta!!! Tiểu Dương gào thét trong lòng, không biết giải thích thế nào cho ổn thỏa. Chẳng lẽ nói đít cháu như lồn phụ nữ, bác móc tất nhiên sẽ chảy nước.

"Tiểu Dương nhìn cặc bác nè, phải to phải khoẻ như này mới được."

Tiểu Dương trợn tròn mắt nhìn con cặc vĩ đại của lão, chỉ hơi bán cương đã khủng bố như này. Quy đầu trơn nhẵn to như quả trứng gà. Túi tinh nặng trịch bên dưới lớp lông lá rậm rạp ướt mèm nước dâm của cậu, nhìn kiểu gì cũng hoảng hồn.

Chời ơi trụ trời trong truyền thuyết ngày ngày ẩn náu bên cạnh mình, giờ không ăn thì chờ đến khi nào?

"Thật ra... cháu nói chuyện này, bác đừng cười cháu nhé, phải giữ kín nữa."

"Được, sao bác nỡ cười Tiểu Dương."

"Thật ra... bẩm sinh lỗ đít cháu hơi khác người ta. Nếu bị kích thích sẽ chảy nước như lồn con gái. Chim nhỏ không phải tự dưng bắn, mà bị bác móc đít sướng quá nên..."

Tiểu Dương dừng một chút, sụt sịt mũi,

"Đây... đây là lần đầu tiên, có người chơi đít Tiểu Dương, bản thân cháu còn không dám đụng vô, thấy mình bất thường lắm. Ban nãy cháu không khống chế được, hức, bác... bác đừng sợ cháu."

Tiểu Dương nghẹn ngào, giọng lạc đi, muốn xích lại gần bác Dũng nhưng sợ bị ghét bỏ nên thu mình ngồi yên.

"Ngoan nào, lớn rồi còn khóc nhè. Sao bác lại sợ cháu, thương còn không hết. Tiểu Dương lớn lên đẹp trai, thông minh, tính tình tốt bụng đáng yêu, ai mà ghét cho được."

Bác Dũng ôm cậu vào lòng ngon ngọt dỗ dành, vuốt ve tấm lưng trơn nhẵn trấn an cậu bé bị hoảng rấm rứt khóc. Hai người trần truồng thân mật ôm ấp nhau. Tiểu Dương bị lạnh chui rúc trốn trong ngực lão, lén lút cọ chim mình vào con cặc bự chảng của đối phương.

"Bác sĩ bảo Tiểu Dương lúc bệnh tái phát phải xem nó như lồn non để chữa. Ngứa lồn thì dùng cặc... Nhưng cháu thậm chí không dám nói ai, huống chi mượn cặc chữa bệnh."

"Tiểu Dương tin tưởng vừa kể bác nghe còn gì, bác phải giúp chứ. Nếu Tiểu Dương không chê cặc bác già thì mượn dùng thoải mái."

"Nhưng... nhưng bác gái, Tiểu Dương sợ bác gái hiểu lầm, Tiểu Dương cũng không muốn kể thêm với ai nữa."

"Vậy đây là bí mật của chúng ta, chịu không?"

"Vâng ạ, bác tốt quá, Tiểu Dương thích bác lắm lắm!"

"Cái miệng nhỏ này còn rất giỏi nịnh nọt."

"Tiểu Dương nói thật mà, bác xem, lồn non lại chảy nước vì bác nữa này."

Cậu vòng tay ôm cổ chủ nhà, mông ngồi trên cặc lão chà tới chà lui, lỗ đít trực tiếp bôi nước lên thân cặc.

"Nước lồn Tiểu Dương thơm quá, ban nãy bác lén nếm thử rồi, ngọt lịm à. Mai mốt bác khát nước, Tiểu Dương nhớ cho bác bú lồn giải khát."

"Vâng ạ, giờ lồn ngứa quá, bác gãi giúp Tiểu Dương với."

Cậu cảm nhận rõ ràng biến hoá cự vật dưới mông, như con trăn khổng lồ ngóc đầu dậy, cứng rắn hun nóng mông cậu.

Bác Dũng đặt Tiểu Dương nằm xuống giường, hai chân cậu tự động banh rộng, hết sức nghênh đón đầu cặc đâm vào. Lỗ đít khuếch trương vô cùng tốt, ngoài trướng căng lạ lẫm thì không chút đau đớn.

Bác Dũng tay chơi già đời, biết cậu đã quen cặc lão, liền chuyển động ngay chẳng cần nhắc nhở, nhanh chóng tăng tốc chịch cậu sướng rơn, bảo giúp bớt chảy nước, mà đằng này quần nhau ra nước nhiều hơn.
Chân Dương quấn quanh hông lão, lỗ đít xử nam chịu đựng hàng loạt cú giã như mưa nện xuống văng tung toé dâm dịch. Vách thịt sít sao xoắn vặn bao lấy thân cặc, bón khít không chút khe hở.

"A... a... a.... Sướng~~ em sướng quá bác ơi... ưm ư.... Nữa nữa~"

"Chữa bệnh khỉ gì! Rõ ràng mọc lồn dâm nứng địt! Bác gái còn ngủ ở dưới, em rên lớn vậy muốn gọi bả lên à?"

"Ư... ưm.... Chỉ muốn bác trai thấy em loã lồ~~... a... á.... Cặc lớn đụ sướng~ em nhịn không được... ư... ư..."

"Thế đưa mồm bác hôn nhá? Vừa hôn vừa đụ tránh vợ bác nghe được, bả xé lồn em luôn."

Tiểu Dương chợt thấy bản thân như đang lén lút yêu đương với đàn ông đã có vợ, còn sống cùng mái nhà, ban đêm rù quến chồng người ta lên ngủ với mình. Bác Dũng không biết cậu bổ não cái gì, thấy không từ chối bèn cúi xuống hôn, bất ngờ Tiểu Dương đáp lại rất nhiệt tình. Môi lưỡi cuốn lấy lão không ngừng tráo nước bọt, nụ hôn nóng bỏng triền miên như tình nhân yêu nhau đắm đuối.

Tiểu Dương đã bắn vài lần, lỗ lồn tuy tê rần nhưng vẫn bón khít rịt, càng chịch càng hợp rơ. Cậu đâu nghĩ lão già dai sức đến vậy, lăn lộn cậu đủ kiểu mãi chưa bắn. Cuối cùng, Tiểu Dương nằm úp sấp trên người chủ nhà, cảm thấy dương vật vùi trong lồn dường như lớn thêm, cậu gom chút sức lực còn sót lại siết chặt lỗ hậu, thành công khiến cặc lão bắn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro