Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài Cung môn, trời đất bao la

Cựu Trần sơn cốc cũng bất quá chỉ là một góc đất trời ở gần Cung môn, so sánh với chỗ khác, căn bản không đủ nói

Chợ náo nhiệt ồn ào, cảnh sắc phồn hoa, sông hồ rộng lớn, nước từ trên núi chảy xuống, chứng kiến hồng trần thiên hạ, nếm đủ loại đắng cay ngọt bùi, từng thấy lòng người hiểm ác, cũng cảm nhận gió sương, trải qua lòng người ấm lạnh

Đây là cảnh sắc phần lớn người sống trong Cung môn cũng chưa từng được nhìn thấy, là tự do và trời cao biển rộng trong lòng phần lớn người tâm tâm niệm niệm

Nhưng đối với Cung Thượng Giác mà nói, thế gian bên ngoài Cung môn, bất quá là một gánh nặng, trách nhiệm, cùng với tâm cơ nghi kỵ và máu tanh giết chóc mãi không ngừng

Sắp tới lúc đổi mùa, độ ấm cũng rõ ràng thay đổi

Cho dù là ở ngoài Cung môn, cũng bước ra khỏi Cựu Trần sơn cốc, không ở trong núi, cho dù là ánh nắng chiếu rọi vào trong phòng, nhưng gió hơi mang theo hàn khí vẫn mơ hồ lạnh thấu xương

Cung Thượng Giác ngồi ở bàn trước cửa sổ lật xem ghi ché trạm canh gác đưa tới, cho dù hơi nhíu mày, nhưng trên mặt cũng không lộ rõ tâm tình

Lúc này, một giọng nói quen thuộc gấp gáp truyền tới từ phía xa, cắt ngang yên tĩnh vốn có trong phòng

"Công tử !" Kim Phục dường như chạy vội tới

Hắn đầu tiên phất tay với thị vệ phụ trách canh gác xung quanh, ý bảo bọn họ tạm thời tới phạm vi xa hơn một chút canh gác

Chắc chắn đều cho lui hết người, hắn mới thở gấp đẩy cửa phòng

Sau đó, chỉ thấy Kim Phục nhanh chóng đi tới bên cạnh Cung Thượng Giác hơi gật đầu, cung kính dùng hai tay đưa ống trúc dài nhỏ cho Cung Thượng Giác

"Là thư khẩn của Cung môn." Kim Phục sắc mặt ngưng trọng, lại lập tức nói tiếp, "Là tin tức của ám vệ ngài phái bảo vệ Chủy công tử truyền tới."

Thực tế, Kim Phục sớm dựa theo chỉ thị của Cung Thượng Giác, mang theo mấy thị vệ tới mấy trạm canh gác trong trấn tuần tra, tiện kiểm tra tin tức

Lại không nghĩ tới, đúng lúc hắn nhận được tin ra roi thúc ngựa từ trong Cung môn truyền tới

Cho nên, hắn chỉ có thể tạm thời buông xuống nhiệm vụ trong người, lập tức chạy tới nơi Cung Thượng Giác tạm thời đặt chân

Vẫn như trước đây, chỉ cần vào lúc Cung Thượng Giác ở ngoài Cung môn xử lý ngoại vụ, bất cứ tin gấp gì tới từ Cung môn đều phải nhanh chóng tới chỗ Cung Thượng Giác

Nhất là tin tức liên quan tới Cung Viễn Chủy, phải ưu tiên xử lý vô điều kiện

Lúc này Cung Thượng Giác buông ghi chép xem tới một nửa, trở tay tiếp nhận ống trúc

Cung Thượng Giác vẫn giữ sắc mặt bình tình, động tác lưu loát rút thư từ trong ống trúc ra, Kim Phục cũng thấp thỏm canh chừng ở một bên chờ chỉ thị của Cung Thượng Giác, đồng thời yên lặng quan sát sắc mặt và nhất cử nhất động của Cung Thượng Giác

Nội dung trong thư, kỳ thực Kim Phục sớm xem qua

Đây là đặc quyền Cung Thượng Giác cho hắn, chỉ cần là tin tức liên quan tới Cung Viễn Chủy, mặc kệ là chuyện gì, chỉ cần Kim Phục nhận được tin tức sẽ ưu tiên mà xử lý, nếu không có cách lập tức tìm Cung Thượng Giác, Kim Phục cũng có quyền tiên trảm hậu tấu

Hôm nay giống như bình thường, Kim Phục ưu tiên được xem thư, sớm hiểu rõ chuyện ám vệ truyền tới

Nhưng bất đắc dĩ chuyện này không phải chuyện nhỏ, hắn không dám tùy tiện quyết định, hơn nữa cũng may cách chỗ Cung Thượng Giác không xa, cho nên Kim Phục rất nhanh vội vàng từ trạm canh gác ngụy trang thành dược quán chạy về

"....Công tử." Kim Phục có chút sợ sệt, nhẹ nhàng gọi một tiếng

Lúc này Cung Thượng Giác đã xem xong thư, nhưng vẫn nắm chặt tờ giấy đơn bạc, cẩn thận xem lại vài lần

Sắc mặt Cung Thượng Giác vô cùng lạnh lùng, cả người mang theo khí tức sắc bén, mang theo lực sát thương vô hình lại cường đại, giống như chỉ cần bị ánh mắt sắc bén quét tới cũng sẽ bị thương vô số

"Cung môn còn có tin tức khác truyền tới không ? Ví dụ như, thư của Chấp Nhẫn đại nhân." Giọng nói của Cung Thượng Giác lạnh như băng, không mang theo chút độ ấm, còn có sát khí mơ hồ và lửa giận dần tăng lên

Cho dù là Kim Phục đi theo bên cạnh Cung môn nhiều năm, lúc này cả người cũng khó tránh khỏi run rẩy

Hắn biết nội dung trong thư

Tin tức ngắn gọn lại khiến người sợ hãi, đâm thẳng vào nhược điểm của Cung Thượng Giác

---- Chủy công tử tối qua vì cứu Tuyết công tử mà trọng thương bất tỉnh, Chấp Nhẫn đại nhân cưỡng chế đè xuống tin tức không cho phép truyền ra ngoài

"Thưa công tử, tạm thời vẫn chưa nhận được thư từ hay tin tức gì từ Chấp Nhẫn đại nhân." Cho dù kinh sợ, nhưng Kim Phục vẫn lựa chọn báo cáo đúng sự thật

Sắc mặt Cung Thượng Giác tối đen, đột nhiên siết chặt tờ giấy trong tay

Lực đạo kia lớn tới khiến tay y nổi lên gân xanh, đốt ngón tay vang lên tiếng

Kim Phục hơi cúi đầu, lưng toát mồ hôi lạnh, cả người run rẩy

"Kim Phục." Cung Thượng Giác nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mới tiếp tục hạ lệnh, "Lập tức chuẩn bị cho ta một con ngựa nhanh nhất, ta phải quay về Cung môn. Ngươi mang theo người tạm thời ở lại, cẩn thận xử lý chuyện tối qua ta phân phó. Chờ sau khi chắc chắn tình hình của Viễn Chủy ổn định, ta sẽ quay lại tập hợp với ngươi."

"Vâng ! Thuộc hạ nhận lệnh, nhất định tận tâm làm !" Kim Phục cao giọng đáp, vốn đã muốn xoay người rời đi, lại bị khí tức lạnh lẽo của Cung Thượng Giác dọa sợ

Cung Thượng Giác nhẹ nhàng mở ra đôi mắt đỏ bừng, ánh mắt sắc bén như hàn băng

Y nhẹ giọng lẩm bẩm, "Ta quả nhiên vẫn quá dung túng bọn họ."

Kim Phục dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, không kiềm chế được cúi đầu càng thấp

Hắn không dám tự tiện phỏng đoán ý tứ của Cung Thượng Giác, nhưng lấy hiểu biết của hắn nhiều năm làm thị vệ lục ngọc bên cạnh Cung Thượng Giác, hắn cảm thấy chuyện này sợ là không ổn

Cung Thượng Giác mở bàn tay ra, chỉ thấy bức thư đơn bạc vừa rồi sớm bị chưởng lực siết tới dập nát

Một trận gió lạnh thổi vừa cửa sổ đang mở rộng, thổi bay mảnh vụn trên tay Cung Thượng Giác

"Đừng thất thần nữa, mau đi chuẩn bị ngựa cho ta !" Cung Thượng Giác trầm giọng nói

Kim Phục lập tức nhận lệnh, mà lúc này Cung Thượng Giác sớm không có tâm tư xử lý công vụ

Tay hơi run của y xoa mi tâm có chút đau của mình, dùng đầu ngón tay hơi ấn nhẹ vài cái

Lúc này Kim Phục không ở bên cạnh, xung quanh cũng không có người khác, bóng lưng cô độc trái lại thêm một chút bi thương và yếu ớt

"Viễn Chủy, ta nên làm gì đệ mới được ?" Cung Thượng Giác sắc mặt nghiêm túc, nhưng trong mắt lại lộ ra chút sầu não

Đệ đệ quả nhiên không thể quá buông thả, nhưng quản quá chặt lại sợ đối phương khó chịu trong lòng

Cung Thượng Giác sầu lo, lại nhớ tới an nguy của Cung Viễn Chủy đang ở trong Cung môn

Y khổ sở nhấc mắt lên, ánh mắt xuyên qua cửa sổ nhìn trời xanh mây trắng, nhưng tâm tình của y lại sớm mãnh liệt nổi lên như cuồng phong


Giác cung phụ trách kinh doanh của Cung môn và xử lý bang phái giang hồ, tuy chủ sợ Cung Thượng Giác nhận được kính trọng của nhân sĩ giang hồ, người Vô Phong cũng nghe tới y mà sợ mất mật

Nhưng những hư danh và quyền lực dựng lên từ huyết lệ này đối với Cung Thượng Giác mà nói, căn bản cũng không phải là mong muốn chân chính của y

Mong muốn, khát vọng trong lòng Cung Thượng Giác, bất quá là cuộc sống vui vẻ bình thường mà thôi

Có lẽ là một bình trà, một bầu rượu, có người bầu bạn, đây là hạnh phúc

Cũng có thể là buổi chiều nhàm chán, cùng người thân, bằng hữu ngồi ở trong nhà nói chuyện, cùng ăn điểm tâm uống trà, hoặc cùng bọn họ ngắm nước chảy từ trên núi xuống

Cuộc đời này chỉ cần như vậy là đủ

Chỉ cần người mình thích ở bên cạnh, người mình quý trọng đều mạnh khỏe, cuộc sống như vậy còn cần cái gì nữa ?

Chỉ cần người mình quan tâm bình an vô sự, cùng bầu bạn vượt qua cả đời, bất luận ở chỗ này, chỉ cần có chỗ an thần, nếu có thể rời xa chuyện thị phí, có một nơi thanh tịnh thoải mái, đây là chốn về tốt nhất

Nơi trái tim hướng về, chỉ có thể là nhà

Cung Thượng Giác bình tĩnh sâu lắng, thường không thể hiện vui buồn ra sắc mặt

Y sát phát quyết đoán, hoàn toàn trở thành người ở thượng vị, khí thế sắc bén khiếp người

Nhưng liệu có bao nhiêu người biết ?

Y sau khi dỡ xuống lớp mặt nạ ngụy trang, bất quá là người lưu luyến hơi ấm gia đình mà thôi

So với phần lớn người trong Cung môn khát vọng tất cả bên ngoài, người thường vì công vụ mà bị bắt ra ngoài Cung môn như Cung Thượng Giác kỳ thực đặc biệt khát vọng thời khắc quay về nhà, y cũng rất hưởng thụ ở trong Cung môn mới có thể khiến y cảm thấy bình lặng, an ổn

Thận trọng lúc ở ngoài, chỉ có thể dựa vào bản thân, sau khi ra ngoài cũng không có ai có thể khiến y hoàn toàn tín nhiệm

Nhưng nếu ở trong Cung môn, tình huống đặc biệt khác

Cung Thượng Giác không cần ngụy trang bản thân quá mức, cũng có thể thoáng buông lỏng

Đầu tiên trong Cung môn có Cung Viễn Chủy mà y có thể tín nhiệm vô điều kiện, đệ đệ đáng yêu lại có năng lực, luôn nghe lời y, nhưng vào lúc gặp rắc rối cũng đủ khiến y đau đầu, lo lắng không thôi kia

Ngoại trừ Cung Viễn Chủy, bất luận núi trước hay núi sau của Cung môn, cũng có rất nhiều cao thủ thâm tàng bất lộ, đây là những hậu thuẫn Cung Thượng Giác yên tâm lại cường đại

Lúc ở Cung môn, y không cần lúc nào cũng phòng vị như lúc ở bên ngoài, cũng thường có thể tranh thủ thời gian lộ ra một mặt lười biếng

Cung Thượng Giác lưu luyến gia đình, cũng đặc biệt coi trọng huyết mạch, tình thân

Nhưng rất nhiều lúc tình huống thực tế bị hạn chế, khiến y không thể luôn ở trong Cung môn

Luôn bị bắt ra ngoài chấp hành công vụ, có đôi khi cũng là chuyện rất mệt, rất khổ

Nhưng chỉ nghĩ tới mình có thể cống hiến một phần lực cho Cung gia, trong lòng Cung Thượng Giác cũng cảm thấy vui mừng, thỏa mãn

Trên đường du hành, nếu nhìn thấy thứ gì thú vị, hay là đồ ăn ngon gì, Cung Thượng Giác cũng nhớ tới đệ đệ và người thân trong nhà, nghĩ nếu mua về có thể dỗ đệ đệ vui vẻ, nghĩ tới lúc bọn họ nhận được lễ vật sẽ vui vẻ, vì vậy, Cung Thượng Giác thường không tiếc mà vung tiền như rác

Núi trước và núi sau của Cung môn, cụng thêm thị vệ, hạ nhân từ trên xuống, nhiều người cần được chăm sóc như vậy, mà Cung Thượng Giác lại phụ trách mang ngân lượng quay về

Dù sao trách nhiệm nuôi gia đình nặng nề, Cung Thượng Giác đương nhiên tận tâm tận tụy

Suy nghĩ của cung Thượng Giác kỳ thực tương đối đơn giản. Mục tiêu cố gắng của y lại thập phần rõ ràng

Chỉ cần Cung Thượng Giác cố thể lấy danh hào của Cung môn mà đứng vững trong giang hồ, vậy người trong Cung môn cũng đương nhiên có thể được y bảo vệ, mọi chuyện bình an, thuận thế đại cát

Cung Thượng Giác cố gắng không oán không hận, chỉ muốn dựa vào sức của mình, tận lực bảo vệ người mình quan tâm

Nhưng y lại chưa từng nghĩ, vào lúc y tự cho rằng sau đại chiến với Vô Phong, tình cảm của Cung gia bọn họ càng chặt chẽ, Cung Tử Vũ thân là Chấp Nhẫn đại nhân cư nhiên lựa chọn giấu y chuyện xảy ra trong Cung môn

Cung gia vốn chú trọng huyết mạch

Đặc biệt là người Cung Thượng Giác quan tâm nhất là đệ đệ Cung Viễn Chủy, còn nữa, những chuyện liên quan tới an nguy sinh mạng của Cung Viễn Chủy, Cung Tử Vũ vạn nghìn lần tuyệt đối không nên giấu Cung Thượng Giác

Bất luận là xuất phát từ tâm tính và lý do gì cũng được, Cung Thượng Giác đều cảm thấy y không thể dễ dàng bỏ qua

Chỉ có chuyện này, tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp

Cung Thượng Giác một mình cưỡi ngựa phi nhanh về Cung môn, dường như không ngừng lấy một khắc

Trong lòng y nóng như lửa, ra roi thúc ngựa, hận không thể mọc ra đôi cánh hay có năng lực trong chớp mắt di chuyển để ngay sau đấy có thể trực tiếp xuất hiện trong Cung môn

Nhưng bất đắc dĩ ngựa chỉ có bốn chân, cho dù chạy nhanh hơn nữa cũng không có cách để Cung Thượng Giác lập tức quay về Cung môn

Lần này, coi như là một trong số lần cực kỳ hiếm Cung Thượng Giác vì chuyện tình huống đột phát mà cắt ngang công việc, quay về Cung môn

Còn nhớ lần trước y bị cắt ngang nhiệm vụ, quay về Cung môn, vẫn là vì Cung Hồng Vũ đang là Chấp Nhẫn bị ngộ hại ngoài ý muốn

Bất quá mấy tháng ngắn ngủi, vật đổi sao dời, cảnh còn người mất

Nghĩ tới trước đây, trong lòng cũng không khỏi cảm thán


Trong lúc hoảng hốt, y cũng nhớ tới y vì có chuyện quan trọng mà vội vàng rời khỏi thành trấn, chưa kịp nói lời từ biệt với Thượng Quan Thiển ở trong trấn kia

Buổi tối mấy hôm trước, y và Thượng Quan Thiển từng vội vàng gặp một lần. Bọn họ từ xa nhìn đối phương, vạn nghìn lời muốn nói cũng chỉ giữ trong lòng, một cái liếc mắt giống như đã nói toàn bộ lời trong lòng với đối phương

Cho dù Thượng Quan Thiển mặc y phục nhạt màu đơn giản, trên mặt cũng không có son phấn, đơn thuần chất phác như vậy, nhưng cho dù thế, khí chất của nàng vẫn nổi bật, mang theo lực hấp dẫn trí mạng mà Cung Thượng Giác vẫn không có cách chống đỡ

Hai người lần nữa gặp lại dưới đêm trăng, mà đặt chân tới chỗ của Thượng Quan Thiển kỳ thực cũng là ngoài ý muốn, chỉ vì nàng trồng hoa đỗ quyên trắng ngoài phòng

Cho dù không phải là mùa thích hợp để nở hoa, nhưng nói tới cũng kỳ quái, hoa đỗ quyên kia có thể nhìn ra nở rất tốt

Nghĩ tới người trồng thập phần cẩn thận và dụng tâm, lại không biết dùng cách thần kỳ gì, cư nhiên có thể khống chế độ ấm và đất khiến hoa đỗ quyên nở rộ trong mùa không thích hợp với nó, có thể nói là một kỳ tích

Bóng đêm tối đó mông lung, ánh trăng làm say lòng người

Thượng Quan Thiển đửng lặng trước nhà

Ở một góc khác trên đường, khoảng cách không xa không gần, Cung Thượng Giác ngây người đứng tại chỗ, cũng không động đậy

Cũng không biết qua bao lâu, Thượng Quan Thiển mỉm cười với Cung Thượng Giác, nụ cười của nàng ngọt ngào, ánh mắt lại phiếm nước, trộn lẫn quá nhiều tâm tình

Cung Thượng Giác nhìn chằm chằm Thượng Quan Thiển, sau đó nhìn theo Thượng Quan Thiển xoay người vào phòng

Cung Thượng Giác muốn đi theo, nhưng do dự rất lâu, rốt cuộc vẫn không di chuyển

Cung Thượng Giác có tình với Thượng Quan Thiển, đây là chuyện không thể nghi ngờ

Nhưng bất đắc dĩ giữa bọn họ còn có rất nhiều chuyện cần làm rõ, đồng thời, tình huống của Thượng Quan Thiển cũng không giống với Vân Vi Sam, chỉ sợ thành kiến của Cung môn với Thượng Quan Thiển vẫn tương đối nhiều

Nếu Cung Thượng Giác thực sự muốn loại bỏ muôn vàn khó khăn mang Thượng Quan Thiển về Cung môn, trước mắt cũng chỉ có một lợi thế duy nhất

Một nghi hoặc vẫn mơ hồ khó giải, một chuyện Cung Thượng Giác vẫn bán tín bán nghi

Lần trước lúc Thượng Quan Thiển chạy khỏi Cung môn, cố tình tiết lộ chuyện mình sớm có thai, nhưng bất đắc dĩ không rõ thật giả, còn phải chờ kiểm chứng. Thượng Quan Thiển quả thực nắm chắc nhược điểm của Cung Thượng Giác, dù sao chuyện cốt nhục liên quan tới tình thân mà Cung Thượng Giác coi trọng nhất, mà chuyện mỗi người trong Cung môn quan tâm nhất cũng là chuyện truyền thừa huyết mạch

Vì vậy, nếu Thượng Quan Thiển thực sự có thai, vậy cũng là lợi thế hữu lực nhất lúc Cung Thượng Giác đàm phán với Cung môn

Nếu y thực sự muốn mang Thượng Quan Thiển về Cung môn, muốn để Thượng Quan Thiển được mọi người còn lại tiếp nhận, vậy chỉ cần trong bụng Thượng Quan Thiển thực sự có cốt nhục thuộc về Cung Thượng Giác, tất cả còn có con đường cứu vãn

Chỉ là, nếu y muốn mang Thượng Quan Thiển về Cung môn, chỉ sợ bây giờ vẫn không phải là lúc

Thời gian ngắn, lời của Thượng Quan Thiển rất khó để phân biệt. Còn nữa, có quá nhiều chuyện cần suy xét và đắn đo

Bây giờ còn quá nhiều chuyện và công vụ cần Cung Thượng Giác xử lý, giang hồ hỗn loạn khó có thể bình phục trong thời gian ngắn, dư nghiệt của Vô Phong cũng vẫn chưa có cách ngăn chặn hoàn toàn

Cuối cùng, trên người nữ nhân như Thượng Quan Thiển vẫn có một đống điểm đáng ngờ và nguy hiểm, cần Cung Thượng Giác loại bỏ từng chút một

Nếu thực sự có duyên, luôn sẽ có lúc gặp lại, nhưng nếu hữu duyên vô phận, cần gì phải cưỡng cầu ?

Cung Thượng Giác tin chắc nếu Thượng Quan Thiển chắc chắn mang cốt nhục của y, vậy sớm hay muộn, bất luận Thượng Quan Thiển ở đâu, mặc kệ bọn họ trải qua bao nhiêu lần tan hợp, cuối cùng nhất định cũng sẽ quay về bên nhau

Giống như hoa đỗ quyên trắng Thượng Quan Thiển trồng ở trước cửa nhà, hay là luôn chờ y tới tìm nàng, mà Cung Thượng Giác lại một lần nữa vì chuyện của Cung môn không từ mà biệt, cũng lén để lại lời nhắn

Y tin, người thông minh như nàng chắc chắn sẽ hiểu được

Cho dù Cung Thượng Giác trao trái tim cho nàng, quan tâm nàng, nhưng giữ bọn họ vẫn có quá nhiều yếu tố và trở ngại không thể khống chế, hơn nữa có những trở ngại sợ là cả đời cũng khó bỏ

Có những lời, quả thực không cần giải thích, giống như nàng trước đây có thể kiên quyết lựa chọn bán đứng y, lại mâu thuẫn vẫn quyến luyến không quên y

Nàng vẫn mong rời khỏi Cung môn, lại cố tình để lộ hành tung với y, sẽ trồng hoa đỗ quyên trắng trước cửa nhà, chờ y tới tìm nàng

Thứ bọn họ quan tâm có quá nhiều, tâm tư quá nặng, suy nghĩ cũng quá phức tạp

Châm chọc là, bọn họ không thể buông xuống cũng là lập trường đối ngược với đối phương

Nhưng mâu thuẫn nhất cũng là, cho dù bọn họ cách xa hơn nữa, trái tim vẫn hướng về nhau mà không thể quên

Bọn họ yêu nhau, đồng thời bất đắc dĩ nhất là bọn họ yêu bản thân mình hơn

Lúc Cung Thượng Giác không nói một tiếng cũng không quay đầu lại mà lựa chọn rời khỏi thành trấn, trong lòng cũng từng lo lắng

Y nghĩ, chờ y lần sau quay lại thành trấn, Thượng Quan Thiển không biết còn tiếp tục ở đấy chờ y lần nữa xuất hiện không ?


Một đường gập ghềnh, phóng mắt nhìn đều là đường núi mênh mông

Cung Thượng Giác vừa điều khiển ngựa phi nhanh, tốc độ mặc dù nhanh như vẫn vững vàng

Lúc này y sớm rời khỏi thành trấn, lại tới vùng núi hơi hoang vắng. Chỗ này coi như là đường tắt có thể chạy tới Cung môn

Cung Thượng Giác hơi nhấc mắt nhìn không trung, trong lòng thầm giao hẹn

Lần này, bất luận thế nào cũng vậy, y tuyệt đối không thể để Cung Viễn Chủy tiếp tục tùy tâm sở dục mà làm bậy nữa

Vì cứu một Tuyết Trùng Tử mà cư nhiên có thể không quan tâm tới an nguy của mình như vậy....

Cung Thượng Giác trăm triệu lần không dám tưởng tượng, nếu để mặc quan hệ của Cung Viễn Chủy và Tuyết Trùng Tử tiếp tục phát triển sẽ xảy ra chuyện gì nữa

Còn nữa, Cung Tử Vũ cũng là một phiền toái cần xử lý

Rốt cuộc phải làm thế nào mới được ?

Mới có thể để Cung Tử Vũ chân chính ý thức được điểm mấu chốt của Cung Thượng Giác là gì

Cung Thượng Giác thử tin tưởng Cung Tử Vũ, thậm chí cũng giao phó đệ đệ mình quan tâm nhất cho đối phương nhờ trông chừng

Lại chưa từng nghĩ tới, Cung Tử Vũ cư nhiên cư nhiên ngoại trừ sơ xuất như vậy, còn cố tình giấu diếm chuyện Cung Viễn Chủy bị thương bất tỉnh với y

Cung Thượng Giác nghĩ tới đây, trong lòng lại tích tụ lửa giận

"Hừ, trong nhà không có một người có thể bớt lo !" Y thầm mắng

---------------------------------

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro