Chương 62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Núi sau, Tuyết cung

Trải qua cuộc nói chuyện hôm qua, quan hệ giữa hai chủ tớ Tuyết Trùng Tử và Tuyết Lượng thân thiết hơn nhiều, bọn họ thậm chí giống như có cảm giác gặp nhau hận muộn, cho dù hai người đều không nói ra

Hôm nay Nguyệt trưởng lão nói có chuyện của trưởng lão phải đi núi trước xử lý, giao trọng trách chăm sóc Tuyết Trùng Tử cho Tuyết Lượng

Tuyết Lượng đương nhiên sẽ không từ chối, thậm chí còn dụng tâm thực hiện

Nên chăm sóc Tuyết Trùng Tử thế nào, từ đồ ăn tới dược liệu, còn thời gian uống dược các thứ, ngay cả cách xử lý nếu xảy ra trường hợp đột nhiên phát bệnh ngoài ý muốn, Tuyết Lượng đều được Nguyệt trưởng lão chuẩn bị một lượt

Nghe nói Tuyết Trùng Tử từng tái phát hàn độc ở núi trước, sau khi quay về núi sau tuy y tạm thời không có dấu hiệu phát bệnh, nhưng Tuyết Lượng cũng vẫn đề phòng không dám phớt lờ

Hoa tuyết trắng xóa chậm rãi bay xuống từ không trung, Tuyết Trùng Tử cầm kéo đứng trước cây tuyết tùng, kiên nhẫn hướng dẫn Tuyết Lượng cách cắt sửa tuyết tùng

"Lượng nhi, ta chỉ làm mẫu một lần, ngươi phải xem nhìn cẩn thận." Tuyết Trùng Tử lưu loát nhưng không cố tình chậm lại động tác, vừa giải thích vừa làm mẫu

Tuyết Lượng tập trung tinh thần cẩn thận quan sát, một khắc cũng không dám lơ là

Tinh thần Tuyết Trùng Tử bây giờ coi như rất tốt, tuy thân thể có chút suy yếu, nhưng không ảnh hưởng tới sự hứng thú của y

Y nghĩ tới mình rất nhanh sẽ thực hiện trị liệu, sợ tới lúc đấy bản thân khó bảo toàn, không có tinh lực, cho nên nhân lúc bây giờ còn có thể, muốn tận lực sắp xếp thỏa đáng một số chuyện của Tuyết cung

Ví dụ như: Trọng trách chăm sóc tuyết tùng, cũng tới lúc giao cho Tuyết Lượng rồi

Luôn không thể chờ tới lúc y ốm yếu, tuyết tùng này không có người chăm sóc, chỉ là nghĩ thôi cũng cảm thấy áy náy trong lòng

"Thế nào ? Nhìn rõ chưa ? Học được chưa ?" Tuyết Trùng Tử hỏi

Tuyết Lượng cẩn thận nghĩ một chút, gật đầu. "Chắc là được. Ta đều nhớ rồi !"

"Vậy được. Ngươi bây giờ làm một lần cho ta xem." Tuyết Trùng Tử đưa kéo trong tay cho Tuyết Lượng

Tuyết Lượng giật mình một cái, không quá dám tiếp nhận công việc này, "Công tử, đây không tốt đi ? Nếu ta không cẩn thận cắt hỏng thì sao ?"

"Ngươi sợ cái gì ? Ta cố tình dạy ngươi. Chờ lúc ta bắt đầu thực hiện chữa trị, cây tuyết tùng này dù sao cũng phải sắp xếp người chăm sóc ! Tuyết cung này của ta ngoại trừ ta, cũng chỉ có ngươi, ngươi không giúp, là định mặc cây tuyết tùng này từ nay về sau tự sinh tự diệt sao ?" Tuyết Trùng Tử lộ vẻ không vui, có chút không nhìn nổi hành động còn chưa thử đã chùn bước của Tuyết Lượng

Tuyết Lượng cảm thấy mình bị công tử nhà mình ghét bỏ, không khỏi có chút khổ sở

Hắn thành thật nói rõ lo lắng trong lòng, "Chăm sóc tuyết tùng cũng không dễ như chăm sóc tuyết liên hay nấu cháo. Ta biết đây là.... Tuyết công tử.... Dù sao nếu không cẩn thận cắt hỏng, ta không phải là mắc lỗi lớn rồi sao...."

Tuyết Trùng Tử nhìn chăm chú Tuyết Lượng một lúc, vẫn không nói một lời

Mãi tới khi Tuyết Lượng bị nhìn tới mất tự nhiên, mình đuối lý giải thích trước, Tuyết Trùng Tử mới một lần nữa ra lệnh, "Mau cầm kéo, dựa theo cách ta vừa dạy ngươi, cắt sửa tuyết tùng."

Tuyết Lượng thấy thực sự không tránh được, cũng chỉ có thể kiên trì ra tay

Kéo ở trong tay, Tuyết Lượng chỉ cảm thấy như lâm đại địch

Hắn khoa tay múa chân hồi lâu trên tuyết tùng, cuối cùng vẫn không thể ra tay

Tuyết Trùng Tử thực sự không nhìn nổi nữa, không chịu được nói, "Được rồi. Nếu ngươi muốn tiếp tục lề mề, vậy ta tiếp tục đứng ở đây với ngươi. Xem chúng ta ai không chịu được trước."

Tuyết Lượng nghe vậy, động tác hơi ngừng lại, ngoài trời đông lạnh giá rét, sao có thể ấm áp như ở trong phòng

Tuyết Trùng Tử vốn thể chất suy yếu, nếu bị nhiễm hàn khí nặng thêm bệnh tình, vậy phải làm thế nào ?

Tuyết Lượng càng nghĩ càng sợ, thực sự không gánh được hậu quả này

Cuối cùng cắn chặt răng, hắn rốt cuộc hạ quyết tâm

Tuyết Trùng Tử nhìn tay có chút run rẩy của Tuyết Lượng vươn tới trên cây tuyết tùng, sau đó cẩn thận bắt đầu cắt sửa

Tuyết Trùng Tử không lên tiếng, chỉ ở một bên cẩn thận quan sát, biểu tình trên mặt âm trầm bất định, thực sự có chút dọa người

Tuyết Lượng thường liếc về phía Tuyết Trùng Tử, nhất là trước khi ra tay cắt cành cây thừa, Tuyết Lượng luôn lén nhìn tới Tuyết Trùng Tử. Hắn muốn cố gắng phỏng đoán tâm tư của Tuyết Trùng Tử, muốn xem rốt cuộc mình làm có đúng không

Nếu thấy Tuyết Trùng Tử không lên tiếng sửa sai, hắn đoán có lẽ mình làm đúng, lúc này mới có dũng khí cắt cành cây

Cứ như vậy cắt sửa từng chút một, động tác Tuyết Lượng từ chần chờ chậm chạp, cũng bắt đầu trở nên lưu loát tự tin hơn nhiều

Tuyết Trùng Tử ở một bên nhìn, trên mặt lơ đãng hiện ra ý cười nhàn nhạt

"Công tử, ngài xem. Như vậy được không ? Được không ?" Tuyết Lượng cẩn thận hỏi

Tuyết Trùng Tử hơi gật đầu, coi như khen ngoại không tiếng động

Tuyết Lượng nhìn hiểu, tâm tình nhất thời vui vẻ vạn phần

Niềm tin tăng lên khiến động tác y càng lưu loát, cắt sửa dần thuần thục, tốc độ cũng càng ngày càng nhanh

"Nếu ta lực bất tòng tâm, sau này việc chăm sóc và cắt sửa tuyết tùng giao cho ngươi. Ngươi nhất định phải nhớ, nhất định phải thay ta chăm sóc thậ tốt cây tuyết tùng này, tuyệt đối không được chậm trễ." Tuyết Trùng Tử phân phó

Tuyết Lượng thận trọng gật đầu, hứa sau này nhất định sẽ chăm sóc tuyết tùng thật tốt

Tuyết Trùng Tử ngẩn người ở ngoài một lúc, sắc mặt cũng hơi tái nhợt

Tuyết Lượng thấy vậy không khỏi đau lòng, sốt ruột thu dọn liền kéo Tuyết Trùng Tử về phòng

Tuyết Trùng Tử quả thực có chút mệt, đương nhiên cũng không phản kháng

Quan hệ hai chủ tớ hài hòa, hai người cùng chậm rãi đi về phòng, mãi tới khi cửa đá nặng ngăn cách hàn băng bên ngoài

Tuyết Lượng không chút rảnh rỗi

Sau khi Tuyết Trùng Tử vào phòng liền bảo Tuyết Lượng lấy giấy bút cho y, còn bảo Tuyết Lượng mài mực

Chờ tất cả chuẩn bị xong, Tuyết Trùng Tử tự cầm bút ngồi ở một bên bàn viết chữ, Tuyết Lượng tri kỷ dâng trà nóng

Sau đấy, Tuyết Lượng mới nhanh tay nhanh chân vội vàng nấu cháo tuyết liên, thuận tiện bắt đầu chuẩn bị dược liệu

Dược phương của Tuyết Trùng Tử do Nguyệt trưởng lão tự viết, tất cả dược liệu Tuyết cung dùng cũng trải qua Nguyệt trưởng lão cẩn thận chọn lửa

Về phần nấu dược, lại giao ở trên người Tuyết Lượng

Ngẫu nhiên Nguyệt trưởng lão rảnh rỗi cũng sẽ tự thân tự lực, nhưng nếu vào lúc Nguyệt trưởng lão bận rộn, đương nhiên cũng chỉ có thể do Tuyết Lượng làm

Tuyết Lượng làm một chút cũng tuyệt không qua loa

Hắn cẩn trọng lại dụng tâm, học được rất nhiều thứ từ chỗ Nguyệt trưởng lão

Vì chịu khó, Tuyết Lượng làm việc càng nhanh. Hắn cũng không tự mãn hay kiêu ngạo, trái lại thập phần hiếu học, luôn cố gắng thay đổi, để mình có thể làm càng tốt, hy vọng mình có thể giúp đỡ chăm sóc Tuyết Trùng Tử

Tuyết Trùng Tử mỗi lần nhìn thấy Tuyết Lượng như vậy, trong đầu không kiềm chế hiện lên hình ảnh Tuyết công tử vât vả

Tuyết công tử từ nhỏ đã được phái tới Tuyết cung, lấy thân phận thư đồng của Tuyết Trùng Tử mà bầu bạn với Tuyết Trùng Tử nhiều năm

Cho dù Tuyết Lượng đương nhiên kém hơn Tuyết công tử, nhưng bất luận nói ở phương diện nào, kỳ thực Tuyết Lượng cũng không kém

Không thể không nói, hai người Tuyết Lượng và Tuyết công tử kỳ thực cũng rất tương đồng, nếu cẩn thận khám phá, kỳ thực điểm giống nhau cũng rất nhiều

Trong một mảng Tuyết cung vắng lặng, Tuyết Trùng Tử và Tuyết Lượng đều làm việc của mình, bất luận là viết chữ hay chuẩn bị dược liệu, động tác đều dường như cố tình nhẹ đi

Cho dù bọn họ không nói gì, nhưng bầu không khí yên tĩnh lại tuyệt không xấu hổ

Tuyết Trùng Tử mặt không đổi sắc cẩn thận viết chữ lên giấy

Tuyết Lượng ngồi cách đó không xa ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi có chút tò mò

Đợi rốt cuộc chuẩn bị xong dược liệu, khống chế lượng lửa xong, nắp nồi cũng đậy lại, Tuyết Lượng khẽ thở ra một hơi, bước chân nhẹ nhàng đi tới chỗ Tuyết Trùng Tử

Tuyết Lượng hơi nhíu mày quan sát Tuyết Trùng Tử đang viết chữ, mới phát hiện Tuyết Trùng Tử cư nhiên viết một số bí thuật vận nội dung hệ hàn, cùng với các điều cần chú ý khi tu luyện và dùng nội lực

Danh hào kỳ tài võ công của Tuyết Trùng Tử đã vang xa, người ở núi sau không ai không biết

Hơn nữa người của Tuyết gia đều kính nể Tuyết Trùng Tử, dù sao Tuyết Trùng Tử chỉ dựa vào bốn năm đã nghiên cứu ra đao pháp mới còn hữu hiệu hơn, thay thế được đao pháp cũ của Tuyết gia

Tất cả tộc nhân của Tuyết gia không người nào không khâm phục, khen không dứt lời với Tuyết Trùng Tử thiên phú hơn người

Hậu nhân của Tuyết gia bọn họ giống với những người của gia tộc khác núi sau, bắt đầu từ nhỏ đã được huấn luyện, bất luận ai cũng phải nắm giữ được đao pháp và nội công tâm pháp đặc thù của Tuyết gia

Dù sao Tuyết gia quanh năm sống ở trong núi tuyết giá lạnh này, không có bản lĩnh chống lạnh thì làm sao mà được

Hơn nữa, ba đại gia tộc núi sau bọn họ căn bản là vì bảo vệ bí mật của núi sau, còn có vì Cung môn

Không có bản lĩnh thì làm sao mà được, cũng quá không thể chấp nhẫn được

Tuyết Lượng là người của Tuyết gia danh xứng với thực, kỳ thực tư chất cũng coi như không tệ, căn cơ công phu đương nhiên cũng không kém

Lúc hắn được sắp xếp tới phụng dưỡng Tuyết Trùng Tử, trưởng lão của Tuyết tộc cũng là vì coi trọng tiềm năng của Tuyết Lượng khác với người thường

Tuyết trưởng lão tin Tuyết Lượng sẽ chăm sóc tốt Tuyết Trùng Tử, cho nên mới sắp xếp như vậy

"Công tử. Ngài viết những cái này.... chắc không phải là viết cho ta, càng không phải viết cho mình xem đi ?" Tuyết Lượng nói

"Lượng nhi." Tuyết Trùng Tử cũng không ngẩng đầu lên, chỉ lạnh lùng nhắc nhở, "Lúc không có người ngoài, không dùng kính ngữ cũng không sao."

"Biết, biết. Ta dùng quen rồi, không sao. Ngài nghe quen là được." Tuyết Lượng không cảm thấy vấn đề này lớn bao nhiêu

"Nhưng ta nghe không quen." Tuyết Trùng Tử vẫn giọng nói lạnh lùng

Động tác trên tay y không ngừng, viết mỗi một chữ cũng không qua loa, chữ thoạt nhìn rồng bay phượng múa, nhưng kỳ thực có phong vị khác

Không tới mức hỗn loạn, thậm chí thực sự phong nhã, cảnh đẹp ý vui

Tuyết Lượng gãi đầu, thực sự không hiểu vì sao công tử nhà mình cố chấp dạy hắn coi những lễ nghi quy củ bình thường học thành điều vô dụng như vậy

Cung môn bất luận núi trước hay núi sau, kỳ thực rất truyền thống lại kế thừa văn hóa của gia tộc từ xưa

Bọn họ kỳ thực trọng lễ nghĩ, đương nhiên sẽ trọng quy củ, cũng thề sống chế tuân theo tín niệm của tổ tông lưu truyền tới nay

Nhưng....

Sau khi Tuyết Lượng tới Tuyết cung, hắn phát hiện mình quá quy củ, trái lại trở thành trở ngại lớn nhất trên con đường bồi dưỡng quan hệ giữa hắn và Tuyết Trùng Tử

Tuyết Trùng Tử giống như một người hai mặt. Đối với người ngoài và Tuyết trưởng lão, Tuyết Trùng Tử đặc biệt coi trọng lễ nghi quy củ, tuyệt không tùy tiện

Nhưng đối với người thân thiết hơn một chút, Tuyết Trùng Tử dường như thay đổi thành một người hoàn toàn khác

Tuyết Trùng Tử lúc này sẽ không chú ý tới quy củ lễ nghi gì, cũng đặc biệt ghét người khác quá cứng nhắc với y

Ví dụ: Tuyết Trùng Tử không thích Tuyết Lượng dùng kính ngữ với y, cũng không hy vọng nhìn thấy Tuyết Lượng động một chút liền quỳ xuống xin lỗi, hay lấy ra lễ nghi đặc biệt xa cách gì với y

"Ở trong nhà của mình, đâu ra nhiều quy củ như vậy ? Chúng ta tùy ý, thoải mái là được." Tuyết Trùng Tử luôn thích nói như vậy

Đây là quan điểm và suy nghĩ của y

Ừm.... Tuyết Lượng cũng không phải nói không đồng ý !

Nhưng hắn thực sự bội phục Tuyết Trùng Tử làm thế nào mà có thể đối với những người khác nhau với thái độ khác nhau lại hoàn mỹ như vậy

Ví dụ như lúc đối với Nguyệt trưởng lão và Tuyết Lượng hắn, Tuyết Trùng Tử luôn có thể thoải mái

Nhưng nếu Tuyết trưởng lão tới thăm, hay là những hạ nhân không quá quen tới Tuyết cung, Tuyết Trùng Tử tự động sẽ mang theo lạnh lùng của cung chủ Tuyết cung, cấp bậc lễ nghĩa đầy đủ lại khí thế

So sánh, điểm này khiến Tuyết Lượng khó có thể tiếp nhận và hiểu

Tuyết Lượng tự nhận mình không thể làm được như Tuyết Trùng Tử, cho nên cũng thành nguyên nhân chủ yếu hắn bị Tuyết Trùng Tử ghét

Giống như bây giờ....

"Lượng nhi, ta nói rồi, tùy ý chút là được." Tuyết Trùng Tử đã không đếm được số lần mình phải nhắc nhở

Tuyết Lượng không hiểu, công tử nhà mình sao chấp nhất chuyện này như vậy....

Dù sao Tuyết Lượng hắn tự nhận là không có cách nào hoàn toàn sửa được, cũng tùy duyên đi

Tuyết Lượng cẩn trọng đem giấy Tuyết Trùng Tử vừa viết xong đặt sang một bên chờ mực khô

Độ ẩm chỗ này thỏa đáng, kỳ thực mực trên giấy rất nhanh liền tự động khô

Nhưng, vì ngừa vạn nhất, Tuyết Lượng vẫn làm chuyện dư thừa này

Tuyết Trùng Tử cũng không ngăn cản, vẫn tự viết chữ của mình, mãi tới khi y viết xong tất cả thứ muốn viết, trong lòng cảm thấy thập phần thỏa mãn

Tuyết Lượng vốn buồn bực Tuyết Trùng Tử chuẩn bị những thứ này cho ai, nhưng vừa hỏi lại không nhận được câu trả lời của Tuyết Trùng Tử, Tuyết Lượng còn có chút sợ hãi, không dám tiếp tục hỏi nữa, rất sợ vô tình chọc Tuyết Trùng Tử phiền toái

Trời mới biết Tuyết Trùng Tử rốt cuộc có phải cố tình không trả lời không ?

Hay có lẽ nhất thời không chú ý không nghe thấy, cho nên mới không trả lời

Tuyết Lượng cố nén hiếu kỳ trong lòng không hỏi, nhưng ánh mắt thăm dò vẫn nhìn chằm chằm Tuyết Trùng Tử không buông, hắn cũng cẩn thận nghiên cứu thứ Tuyết Trùng Tử viết

Những bí quyết dụng tâm này có thể nói là trác tuyệt, Tuyết Lượng từ nhỏ học đao pháp và nội công tâm pháp của Tuyết gia theo các trưởng lão, bí kíp nắm được cũng không bằng Tuyết Trùng Tử dụng tâm viết bây giừo

Được rồi ! Tuyết Trùng Tử viết thì viết, cư nhiên còn vẽ

Mỗi một chiêu thức đao pháp không chỉ dùng chữ giải thích, cũng có hình vẽ tương ứng

Văn hay tranh đẹp, quả thực cực kỳ dụng tâm lại khác người

Tuyết Lượng thực sự tò mò

Rốt cuộc vì sao Tuyết Trùng Tử cố tình phí tâm chuẩn bị những cái này....?

Nghĩ đi nghĩ lại, Tuyết Lượng khó hiểu bắt đầu bi quan

Hắn không nhịn được nghĩ tới phương diện xấu nhất, rất sợ Tuyết Trùng Tử vì phòng vạn nhất sau này y chết, không ai kế thừa bí kíp tâm pháp và đao pháp của Tuyết cung

Nghĩ tới đây, Tuyết Lượng đứng ngồi không yên

"Công tử, ngài nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi !" Tuyết Lượng khó hiểu nói ra lời này, thậm chí ngay cả giọng nói cũng có chút nghẹn ngào

Tay cầm bút của Tuyết Trùng Tử hơi dao động, không nhịn được nhíu mày nhìn Tuyết Lượng

"Sao vậy ?"

"Không sao...." Tuyết Lượng tự suy nghĩ miên man, nhưng lại không dám mở miệng nói ra suy nghĩ trong lòng

Rất xấu hổ, nếu nói ra, bầu không khí trầm mặc xấu hổ này cũng chỉ thêm phần bi thương mà thôi

So với như vậy, không bằng tiếp tục giả ngốc không biết

Tuyết Lượng nghẹn lời, tuy Tuyết Trùng Tử buồn bực, nhưng lười tìm hiểu

Y chỉ coi Tuyết Lượng đa sầu đa cảm, ngẫu nhiên nói ra vài câu không đầu không đuổi, mình cũng nên quen mới đúng

Tuyết Trùng Tử tiếp tục dụng tâm viết chữ, vẽ tranh, mãi tới khi hoàn thành toàn bộ mới thôi

Chờ tất cả hoàn thiện, Tuyết Trùng Tử rốt cuộc lộ ra nụ cười vừa lòng, thưởng thức kiệt tác dụng tâm của mình

Tuyết Lượng thực sự bội phục không thôi, nhưng vẫn có chút phiền muội và thương cảm nhàn nhạt

"Lượng nhi." Tuyết Trùng Tử đột nhiên hỏi

"Vâng, công tử. Ngài có gì phân phó sao ?" Tuyết Lượng hỏi

Tuyết Trùng Tử nghiêng đầu suy nghĩ một chút, mới nhẹ giọng cười nói, "Ngươi thay ta thu dọn lại những thứ này."

"Được ! Không thành vấn đề." Tuyết Lượng lập tức trả lời, động tác cũng lưu loát

Tiếng Tuyết Trùng Tử lại vang lên, "Ngươi nhớ kỹ. Nếu.... Nếu sau khi chữa trị, ta xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...."

"Công tử !" Tuyết Lượng nhất thời tỏng lòng rất bối rối, hắn nghĩ Tuyết Trùng Tử giống như muốn giao phó hậu sự, thực sự khiến người khó chịu

Tuy như vậy nhưng ở trước mặt sinh tử, cư nhiên vẫn một lòng nghĩ cho Tuyết cung, cũng thực sự khiến Tuyết Lượng bội phục trong lòng

Nhưng trong lòng Tuyết Lượng còn đang sầu não và cảm thán, chợt nghe thấy lời dặn chân chính của Tuyết Trùng Tử

"Những cái này là ta cố tình chuẩn bị cho Chủy công tử. Nếu sau này ta không ở đây, chờ lúc hắn trưởng thành, nếu hắn tới Tuyết cung tham gia thử thách.... Chờ hắn thành công thông qua thử thách hồ hàn băng, ngươi thay ta giao những thứ này cho hắn. Nếu hắn hỏi, ngươi nói những cái này là phần thưởng vượt ải thành công của Tuyết cung ta." Tuyết Trùng Tử nói

Giọng nói y thành khẩn, ngữ điệu không nhanh không chậm, thậm chí mang theo ý cười và một chút mong chờ và.... tình ý Tuyết Lượng không hiểu ?!

Ừm....

Tuyết Lượng cho rằng mình hoa mắt, nhưng không phải

Hắn cho rằng mình nghe nhầm, nhưng càng không phải

Hóa ra công tử nhà hắn không phải đang lo lắng cho Tuyết cung, mà chỉ là đang quan tâm tới chuyện tương lai của Chủy công tử

Tuyết Lượng cảm thấy mình có chút áp lực khó hiểu, thậm chí cũng có chút hoài nghi nhân sinh

Không đúng, đây sao khác xa vạn dặm với suy nghĩ ban đầu của hắn vậy !?

--------------------------

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro