Chapter 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Momo không ngừng dùng thanh sắt của mình đập liên tục vào bọn săn mồi phía trước khiến chúng văng ra hàng ghế hai bên nhằm mở đường cho Tzuyu và Jungyeon. Riêng Jungyeon và Tzuyu mặc dù nối đuôi theo sau nhưng cả hai bảo đảm Momo không bị tấn công bằng cách ra sức đánh chặn bọn săn mồi Momo vừa hất sang hai bên. Cả ba phối hợp vô cùng nhịp nhàng và nhanh gọn lẹ. Trong phút chốc cả bọn đã qua tới khu vực toilet nằm giữa khoang 8 và khoang 9, nơi được ngăn cách bởi 2 cánh cửa, một cái nằm cuối khoang 8 và một cái nằm ở đầu khoang 9. Có thể nói khu vực toilet như khu vực tiếp giáp nối từ khoang này sang khoang nọ. Sau khi Momo kiểm tra hết các cửa đã được chốt lại an toàn, cả cậu cùng Tzuyu và Jungyeon cùng ngồi khuỵu xuống sát vào nhau.
"Cả hai không sao chứ?" Momo hỏi Tuzyu và Jungyeon đang thở dốc bên cạnh. Ai cũng mồ hôi nhễ nhại khắp người.
"Em/Tớ vẫn ổn" Tzuyu và Jungyeon vừa thở vừa nói, không quên đưa ngón cái lên ra hiệu.
"Jihyo và các thành viên đang trốn trong toilet cuối khoang 10. Chúng ta chỉ cần vượt qua 2 khoang nữa là được!" Momo thì thầm.
"Mọi người cố gắng giữ vững tinh thần như khi nãy" Jungyeon lên tiếng.
"Cùng đi thôi!" Momo đứng dậy trước, sau đó là Tzuyu và Jungyeon. Cả ba về lại thứ tự như đã sắp đặt, cùng nhau tiến về cửa khoang số 9. Mặt kính của cửa bị máu bắn lên thành từng mảng lớn nên Momo khó có thể thấy tình hình bên trong khoang 9 ra sao, cũng như không chắc số lượng bọn săn mồi. Momo đưa tay lên chốt cửa khoang và quyết định vặn chốt khiến cửa mở toanh ra. Cả ba tiến tới cầm sẵn vũ khí của mình vào tư thế chuẩn bị tấn công...
Tình hình đảo ngược hoàn toàn so với khi cả bọn ở khoang 8. Số lượng bọn săn mồi nhiều hơn tận 5 tên và đa số là những người chơi thể thao nên tên nào cũng to cao hơn cả ba thành viên. Mặc dù Momo liên tục đập vào bọn chúng và hất sang hai bên cũng như Tzuyu và Jungyeon ra sức đánh chặn, chúng trỗi dậy nhanh chóng và điên loạn nhào tới cả ba.
"Không xong rồi Momo!" Jungyeon đang cầm cây gậy bóng chày của mình chặn họng một tên.
Momo cũng không khá hơn khi cậu đang phải giúp Tzuyu đỡ lại một toán săn mồi khác đang tới tấp cố gắng vồ lấy con bé. Dù cho có đánh bọn chúng mạnh đến mấy cũng không ăn thua gì.
Khi sức lực cả ba dần cạn kiệt, cả khoang tàu bỗng nhiên tối sầm lại. Bọn săn mồi từ gầm rú điên loạn bỗng dừng hành động của chúng lại và trở nên đằm hơn. Ánh mắt của bọn chúng cũng không còn nhắm đến các thành viên nữa mà chỉ nhìn về hướng nào đó. Momo nhìn xung quanh và nhận ra tàu đang đi qua một đường hầm. Cậu nhanh trí dùng cậy gậy sắt của mình đập "cộp cộp" vào phía trên chỗ để hành lí. Bọn săn mồi nghe có tiếng động liền ào ạt chạy tới nơi phát ra âm thanh chúng vừa nghe, hoàn toàn cách xa cửa khoang 9 dẫn tới khoang 10.
Jungyeon ở gần đó âm thầm tới cửa trước và mở ra, sau đó ra hiệu cho Momo và Tzuyu nhanh chóng chạy tới chỗ mình đang đứng. Khi Tzuyu và Momo sắp tới cửa, cả khoang tàu bỗng sáng trở lại. Bọn săn mồi lúc này quay ngoắt sang hướng Momo và Tzuyu.
"CHẠY MAU LÊNNN!" Jungyeon thét lên. Tzuyu hoảng sợ chạy vào trước, sau đó tới Momo. Khi cậu vừa kịp thời lách qua cửa, Jungyeon liền đóng sầm cửa lại thật mạnh và chốt lại, bên kia là bọn săn mồi đập liên tục vào mặt kính.
"Bọn chúng sẽ không phát hiện ra chúng ta khi tàu chạy ngang qua đường hầm" Momo lên tiếng.
"Đúng rồi! Có thể là khi tối lại chúng sẽ bị hạn chế tầm nhìn hơn" Tzuyu đáp lại.
"Bây giờ quan trọng là chúng ta cần biết được tàu sẽ còn chạy qua bao nhiêu đường hầm nữa..." Tới lượt Jungyeon.
"Sắp tới tàu sẽ chạy ngang qua một cái. Đường hầm này khá dài, đủ để chúng ta có thể cứu Jihyo và mọi người" Momo sử dụng điện thoại của mình để tra tuyến đường của tàu.
"Chết tiệt! Số lượng bọn săn mồi trong khoang 10 cũng khá nhiều đấy!" Jungyeon nhìn sang bên khoang 10. Một toán săn mồi đang tập trung ở cuối khoang ngay khu vực toilet, nơi đám Jihyo đang trốn bên trong.
"Jungyeon, mau đưa điện thoại của cậu cho tớ" Momo suy nghĩ một hồi bèn quay sang Jungyeon. Jungyeon đưa điện thoại của cậu cho Momo. Cậu tính hỏi kế hoạch của Momo nhưng lại quyết định im lặng, vì cậu tin vào khả năng của Momo.
Cả tàu bỗng trở nên tối sầm lại, vì tàu lại đi qua một đường hầm khác như Momo đã nói khi nãy. Cả ba âm thầm mở cửa khoang 10 và đi vào bên trong. Momo ra hiệu cho Tzuyu và Jungyeon núp phía sau hàng ghế gần đầu khoang, còn mình núp bên hàng ghế đối diện. Bọn săn mồi vì trời tối nên không để ý đến động tĩnh của cả ba thành viên. Momo cầm lấy điện thoại của Jungyeon và ném nó trượt xuống đầu khoang 10. Sau đó cậu dùng điện thoại của mình gọi vào số của Jungyeon. Âm thanh nhạc chuông phát ra từ điện thoại của Jungyeon lập tức gây sự chú ý của bọn săn mồi, khiến chúng ùa tới tập trung hết ở đầu khoang. Momo sau khi đảm bảo cuối khoang không còn tên nào, cậu lách ra ngoài và lặng lẽ đi xuống khu vực toilet cuối khoang. Tzuyu và Jungyeon cũng nối đuôi theo sau.

"Cộp cộp"

Jihyo giật mình khi nghe thấy có ai gõ cửa toilet. Mina, Nayeon và Dahyun cũng nghe thấy, nhưng không ai dám mở. Cửa bỗng nhiên mở ra, sau đó là gương mặt của Momo xuất hiện. Khỏi phải nói cả đám vui mừng thế nào khi thấy sự xuất hiện của Momo, cũng như Tzuyu và Jungyeon. Nayeon mặt mếu máo ôm lấy Jungyeon, tay đánh bôm bốp vào lưng cậu vì cái tội làm chị lo muốn chết. Lúc Nayeon thấy Jungyeon bị tấn công ở trạm tàu điện, chị hoảng sợ vô cùng, cảm giác như tim mình sắp rơi ra ngoài luôn rồi. Jungyeon không nói gì mà chỉ để yên cho Nayeon đánh vào lưng mình, không những vậy còn ôm chị chặt hơn.
Mina hiện giờ cũng đang ôm lấy Momo chặt cứng, mặt khóc nức nở. Mina cũng không hơn gì Nayeon, em vô cùng lo lắng cho Momo. Từ lúc trốn trong toilet tới giờ, Mina chỉ tập trung cầu nguyện cho Momo được an toàn. Momo cũng không nói gì hơn, một tay cậu siết chặt cái ôm của mình với Mina, tay kia ôn nhu xoa đầu em. Cuối cùng Momo cũng yên tâm phần nào vì Mina vẫn bình an vô sự.
Khung cảnh lãng mạng của hai cặp đôi bị Jihyo phá đám khi trưởng nhóm hắng giọng nhẹ một cái.
"Tất cả mọi người hiện đang ở khoang 13" Tzuyu lên tiếng, nhưng cậu nói với âm lượng nhỏ nhất đủ để cả đám nghe được.
"Sao em biết?" Jihyo hỏi.
"Sana unnie và Chaeyoung cũng đang ở đó. Em mới kiểm tra điện thoại thì thấy tin nhắn của Sana unnie. Tin nhắn nhận được trong lúc em đang cùng Momo unnie và Jungyeon unnie đi cứu mấy chị" Tzuyu trả lời. Lúc cửa toilet mở ra nhưng không thấy Sana đâu, Tzuyu mặt mày trở nên cực kì căng thẳng. Nhưng sau đó tâm trạng cậu cũng trở nên nhẹ nhõm hơn khi đọc được tin nhắn của Sana.
"Được rồi! Mọi người, từ bây giờ hãy nghe theo tớ! Chúng ta cùng đi tới khoang 13!" Momo quyết đoán nhìn cả bọn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro