12/11/2017

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đánh dấu, đào động lên. 

[10:38:32]

_________________________________

Phiên ngoại

Nếm thử đống bánh nướng vị Đông Bắc do Cao muội sáng tạo, bên trong thì bỏ trứng gà với lạp xưởng Đài Loan...

"Tỷ, giấy nào..... Sao mà có chút quen quen?" Ngồi ở bàn ăn nhà cậu ấy với Bảo nhi, nhìn ba lớp giấy nhăn nheo......

"Cái này giống như không phải là giấy thấm hút...." Ánh mắt kia của Bảo nhi... Hảo ghét bỏ...

"Ừ sao, nhà hai cậu lau bằng giấy vệ sinh, giấy hút dầu dùng xong quên mua, xài tạm giấy này một chút, hai cậu ăn nhanh lên, nếu lạnh rồi thì ăn không ngon đâu." Cậu ấy một bộ dáng ngự tỷ gương mẫu cao quý, ba chữ lau bằng giấy vệ sinh từ trong miệng cậu ấy nói ra rất cao lớn...

"......" Ta với Bảo nhi nhíu mày mím miệng nhìn nhau, hai người giống như học sinh tiểu học nghiêm túc đi học, sống lưng thẳng tắp, hai tay đặt ở trên đầu gối, một cử động cũng không dám...

"Ôi mẹ ơi! Tớ quá tán thưởng chính mình mà, ôi mẹ ơi! Mùi vị này, đúng là cực phẩm nhân gian, tớ làm sao lại có tài đến vậy chứ? Tớ bị chính mình mê đảo mất rồi... ân ân ân... Không chịu được nữa, ân ân ân... Đột nhiên tớ cảm thấy mình không thể tùy ý cho người khác chạm vào được, tớ cực kỳ thanh khiết đến vậy mà..." Cậu ấy tự ăn rồi tâng bốc bánh mình làm, cái dáng vẻ tự thổi phồng mình kia, làm cho người ta không có từ nào để hình dung được, từ ngự tỷ biến  thành điên tỷ...

"......" Hai ta hít sâu một hơi, không nói tiếng nào, yên lặng cầm bánh nướng không ra làm sao nằm trên giấy vệ sinh cắn một cái......

Đinh!!!!!! ( ăn một miếng, đại não trong nháy mắt thanh tỉnh! )

"Cái quỷ gì đây? Cũng ăn quá ngon đi?!" Ta không nhịn được kêu lên, Bảo Nhi cũng điên cuồng gật đầu, đã nói không ra lời.

"Hắc! Nên khen tớ thế nào đây?" Cậu ấy được nước bay lên trời, lông mày kia nhướng tận lên trên.

"Cám ơn bánh nướng tỷ!" Bảo Nhi đột nhiên buột miệng nói ra.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha......" Ta cười nằm lên trên bàn, cậu ấy thật sự làm cho ta ngạc nhiên mà, hình dung này... thật là không giống phong cách của cậu ấy...

"Tớ đi, nghe không nổi nữa!" Cậu ấy trừng mắt rồi đứng dậy...

"Đây là nhà cậu." Bảo Nhi cười hì hì bổ xuống một đao.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha......" Cười ngã, hai chân từ dưới bàn duỗi ra đá cậu ấy. 

Người nào đó đã xấu hổ đứng cứng ngắt tại chỗ, đôi mắt nhỏ bất đắc dĩ kia, ha ha...

[12:47:57]

____________________________________

Có một số việc ta không biết có nên nói hay không. Văn

[14:02:32]

-----------------------------
Suy nghĩ đến tin tức bữa tối hôm nay của cậu


[14:12:09]

____________________________________    

 @ tam thủy muội candy 2017-11-12 15:08:56

Trứng muối thẳng thắn nói, ta cùng lúc vào mấy cái bộ lạc, thấy có một số lâu hữu đều lo lắng vấn đề này

Sợ chính mình có lúc không thảo luận, không nói lời nào chỉ có xem văn thì sẽ bị đuổi ra khỏi lâu

Vấn đề này ta cũng thấy Văn Văn trả lời qua, mấy bộ lạc khác cũng đã gặp qua

Thật là lâu nay không có thảo luận, không nói lời nào làm cho người người hoảng sợ

-----------------------------

Ta không hiểu vì sao không thảo luận thì liền bị đuổi ra, những lời này ngươi có thể biết được thái độ của ta không? Yêu thì có thể nhiệt tình, cũng có thể nội liễm, không thể cưỡng bách người khác, có thể đi vào đến bộ lạc người ta đều sẽ đem nàng làm bằng hữu...

[15:34:46]

____________________________________      

Mở lâu lâu như vậy, biết mỗi câu nói trong lâu đều sẽ ảnh hưởng đến người khác, chỉ cần dùng từ không đúng một chút thì liền sẽ đưa tới rắc rối.

Ta rất xin lỗi vì ngày hôm nay nói một đoạn làm cho người ta hiểu lầm, làm cho trong lòng một số người không thoải mái, cũng do ta vội vàng trả lời mà không biểu đạt rõ ràng và xin lỗi, ta không có nhắm vào bất kỳ một người nào trong lâu, ta rất là sợ người sinh ra thị phi, cũng rất sợ có hiểu lầm mà sinh ra tranh chấp, mỗi một lâu chủ xóa một người tự nhiên là có đạo lý của nàng, chúng ta hẳn là có học được sự tôn trọng cùng đã thông. Ta nói là "Không hiểu" cũng không phải là ta tự cho mình là đúng mà đi đàm luận về người khác, ngược lại, ta đối với chuyện này không hiểu cho nên mới trả lời là không hiểu. Ba chữ này không có bất kỳ khinh người hay nghĩa xấu nào, xin mọi người không nên hiểu lầm, sai là sai ở ta do không không giải thích rõ ràng quan điểm ta muốn biểu đạt, chuyện này cho ta một bài học, đối mặt với một chuyện đứng đắn thì phải yên tĩnh mà trả lời thật tốt. 

Vị kia nói là bằng hữu "Bác ái"*, ta biết hai chữ này đối với ta là châm chọc, ta tiếp nhận ngươi "Không hiểu tình huống" mà phê tình ta, nhưng ta không thể tiếp thu được ngươi "Khen ngợi" ta, mỗi một người đều có tính cách riêng của mình, lời văn cư xử với cái nhìn cũng bất đồng với nhau, cám ơn ngươi đã nói ta "Vĩ đại" đến vậy, ta không cần tranh thủ tình cảm của mọi người trong lâu để đổi lấy cái gì cả, ta có phương thức ở chung của ta, ta có tính cách của ta.

[*hiền hòa, hòa thuận với mọi người]

Có một số việc ta ở sau lưng cũng đã chủ động đi liên lạc, chúng ta đều hiểu đối phương, hai bên cũng không muốn ở trong lâu đưa tới tranh luận không cần thiết, mà khi nhìn đến câu trả lời kia, lòng ta cảm thấy rất khó chịu. Cái vòng luẩn quẩn này không dễ dàng, đừng có dùng nhiều từ nhạy cảm, hảo hảo mà yêu mến nhau đi.

Ta một lần nữa vì ta mà nói lời xin lỗi ngày hôm qua, nhưng ta cũng muốn nhấn mạnh một lần nữa, ta hoàn toàn không có nửa điểm nhắm vào một người nào, ta vô cùng tôn trọng quyền lợi của lâu chủ khác, xin đừng đem ta nghĩ như vậy không chịu nổi đâu, cám ơn (^_^)......

[23:05:51] 

*Sau khi tui lục tìm thì đã thấy một bạn nói từ đó.

@ Minh thiên quá hậu 2017 2017-11-12 22:09:02

Mạt Mạt câu này của ngươi "Ta không hiểu vì sao không thảo luận thì liền bị đuổi ra, những lời này ngươi có thể biết được thái độ của ta không? Yêu thì có thể nhiệt tình, cũng có thể nội liễm, không thể cưỡng bách người khác, có thể đi vào đến bộ lạc người ta đều sẽ đem nàng làm bằng hữu... " Ta 'bác ái' rất đồng ý, nhưng mà không cần dưới tình huống không rõ đầu đuôi sự tình mà nói như vậy đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro