Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã nhiều ngày trôi qua sau trận thua của họ với Aoba Johsai. Nhiều người trong số họ bắt đầu tập trung vào việc trở nên tốt hơn để họ không phải cảm nhận một lần nữa những gì họ đã chịu vài ngày trước.

Mọi người hiện đang tập luyện trong phòng tập thì huấn luyện viên Ukai cắt ngang và bảo họ đến gần hơn vì thầy ấy có chuyện muốn nói với họ.

Khi tất cả ngồi xung quanh mình, Takeda bước vào phòng tập thể dục. Ukai và Takeda nhìn nhau rồi gật đầu.

Hắng giọng một cái Takeda bắt đầu nói. "Như các em có thể đã biết. Tất cả chúng ta đều có một người bạn đời. Một số tìm thấy họ nhanh hơn những người khác và một số không bao giờ gặp được họ. Karasuno đã-"

"Điều này có liên quan gì đến chúng ta ạ?" Kageyama ngắt lời Takeda.

"Thầy đang nói đến chuyện đó đây. Vì vậy, như thầy đã nói Karasuno yêu cầu mọi học sinh và giáo viên không có bạn đời dừng việc kê đơn của họ một tuần. Karasuno đã quyết định tổ chức sự kiện này vào thứ Hai tới, tức là trong hai ngày". Trái tim của các  omega bắt đầu đập nhanh hơn không chỉ vì họ sợ phản ứng của bạn đời mà còn vì họ đang tiết lộ giới tính của mình trước toàn trường. Tất cả đều im lặng nhìn nhau rồi nuốt nước bọt.

"Bây giờ tôi biết rằng một số alpha, beta và omega đang đeo thiết bị chặn mùi hương nhưng kể từ ngày mai, bạn sẽ phải ngừng đeo nó. Tất cả những người có 'thứ bậc thấp'* sẽ được cấp một thiết bị đặc biệt trong trường hợp ai đó cố gắng làm điều gì đó xấu." Mọi người đều gật đầu.

*Thứ bậc: Bậc cao là Alpha và Bậc thấp là Omega.

"Hmm .. họ vẫn làm như vậy sao?", Tsukishima thì thầm dưới hơi thở nhưng tất nhiên Yamaguchi đã nghe thấy nó.

Các alpha của đội đang thấy vui mừng về khả năng gặp bạn đời của họ. Tuy nhiên, bốn omega lại rất lo lắng. Từ tất cả sự phấn khích và hỗn loạn đang xảy ra xung quanh họ, không ai nhận thấy bốn omega đang bắt đầu rơi nước mắt vì sợ hãi.

Tuy nhiên, vị giáo viên đã chú ý và quyết định cố gắng trấn an họ.
" Thầy có thể nói chuyện với Suga, Ennoshita, Noya và Hinata một chút không?" Takeda đứng dậy nói. Mọi người sững người nhìn họ đứng dậy đi theo thầy giáo. Nắm tay nhau khi đi ra khỏi cửa và theo thầy đến phòng khách của giáo viên.

Sau khi vào bên trong, họ đã lập tức vụn vỡ. Takeda bắt đầu hơi hoảng khi không biết làm thế nào để an ủi bốn học sinh của mình. Điều duy nhất anh ấy có thể làm là ôm họ để giúp các omega dần bình tĩnh lại cho đến khi điều duy nhất nghe thấy ở trong căn phòng là tiếng nấc và thút thít.

"Thầy biết em đang sợ hãi. Đó cũng là cảm giác của thầy khi phải làm điều đó. Nhưng đừng lo lắng mọi thứ sẽ ổn thôi. Bạn đời của các em sẽ mất một lúc để biết em là ai. Hoặc có thể họ sẽ tìm thấy em ngay lập tức".  Takeda thì thầm phần cuối nhưng cả 4 người vẫn nghe được và lại bắt đầu khóc.

"Tại sao các em lại khóc?", "Huuuu!" (đùa thôi) "Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn đời của bọn em không muốn bọn em!" Hinata cố gắng nói qua tiếng nức nở của mình. Đôi mắt của Takeda dịu lại và nhìn bốn đứa học trò đang khóc của mình.

"Đó là điều rất bình thường khi sợ bị từ chối. Nhưng không sao, thầy chắc chắn họ sẽ không làm vậy, phải biết rằng tất cả các em đều rất dễ thương và đáng yêu như thế này mà." Takeda trấn an họ. Sau khi cả bốn bình tĩnh trở lại, Takeda tiếp tục. "Đó không phải lí do duy nhất khiến thầy gọi các em vào đây."

Bốn cậu bé nhìn lên đầy tò mò và bối rối, Takeda mỉm cười và với tới một trong những ngăn kéo của mình lấy ra một chiếc hộp. Các chàng trai tò mò tiến lại gần hơn và nhìn vào chiếc hộp khi Takeda mở nó ra.

"Những thiết bị này," Anh lấy một chiếc ra và đưa cho các cậu bé xem. "Dành cho các em để sử dụng trong trường hợp ai đó cố gắng cưỡng bức hoặc cố gắng chạm vào em." Takeda đưa cho mỗi cậu bé một chiếc.

"WOW! Takeda-san thầy cũng sử dụng những thứ này phải không?" Noya hào hứng hỏi.

Takeda cười và lắc đầu. "Không, thật không may khi thầy còn đi học và họ làm điều này thì công nghệ không được tiên tiến như vậy." Anh gãi sau gáy và chỉnh lại cặp kính của mình.

"Vậy thầy đã gặp người bạn đời của mình chưa Takeda-san?" Ennoshita tò mò hỏi. Suga nhẹ nhàng thúc cùi chỏ và định mắng Ennoshita vì đã đặt một câu hỏi cá nhân như vậy thì Takeda nhìn xuống và lắc đầu.

"Không. Bạn đời của thầy và thầy không học cùng trường hoặc có thể là vậy nhưng vào những thời điểm khác nhau. Thầy không biết họ là ai. Nhưng thầy có cảm giác rằng sẽ gặp họ sớm thôi, vì một số lý do nào đó." Anh ấy cười.

"Vì vậy, không cần phải sợ hãi. Thầy cũng sẽ trải qua nó. Nhưng nó không đáng sợ nữa vì thầy đã trải qua nó trước đây rồi." Tất cả đều mỉm cười và cảm thấy thoải mái hơn vì họ sẽ không phải là người duy nhất. Takeda cũng cảm thấy an toàn hơn khi vượt qua nó.

"Waaaa! Có lẽ tất cả chúng ta sẽ gặp được bạn đời của mình!" Hinata hào hứng nói, tưởng tượng tất cả bọn họ sẽ hẹn hò đôi cùng nhau. Tất cả đều cười.

Và mặc dù tất cả họ đều bí mật biết bạn đời của họ là ai, họ vẫn lo lắng. Điều gì sẽ xảy ra nếu những con sói của họ chỉ nói rằng họ là bạn đời của họ chỉ vì chúng thích mùi hương của những người đó? Họ sẽ không biết cho đến mấy ngày sau.

"Được rồi!" Không khí trong phòng nhẹ nhàng trở lại, và Takeda không muốn phá hỏng nó nhưng anh vẫn phải thông báo cho các chàng trai về một số điều. Sau khi giải thích thêm về việc phải làm gì nếu có ai đó cố gắng cưỡng bức mình, và phòng an toàn trong trường ở đâu.

Một lần, Takeda chắc chắn rằng họ biết mọi thứ, anh ta thò tay vào hộp nơi đặt các thiết bị và lấy ra một cuốn sách giấy nhỏ. "Đây."

Khi Suga với lấy nó, anh nhướng mày. "Đây là cái gì vậy Takeda-san?", "Đó là sách hướng dẫn sử dụng dành cho các thiết bị. Thầy cùng với tất cả những giáo viên chưa có bạn đời khác đều biết cách sử dụng chúng rồi." Takeda dừng lại một chút và quan sát khi tất cả đều gật đầu và nhìn vào cuốn sách giấy. "Tất cả học sinh đều đã có của chúng. Và đối với bốn người các em, các em được phép về nhà sớm và tìm hiểu cách sử dụng nó."

Các chàng trai gật đầu nhưng hơi bĩu môi trước thực tế rằng họ sẽ rời khỏi buổi luyện tập, nhưng đồng thời họ cũng rất hào hứng khi cuối cùng được ở bên bạn đời của mình.

"Ooh! C-chúng ta có thể .... chúng ta ... tch. Em quên mất những gì em định nói rồi." Hinata bĩu môi và nhìn chằm chằm vào sàn nhà cố gắng nhớ lại những gì anh ấy định nói. Mọi người cười và thủ thỉ với nhóc quạ con.

"Ồ, anh biết rồi! Tại sao chúng ta không ngủ lại nhà nhau nhỉ? Bốn người chúng ta, và tìm hiểu cách sử dụng chúng." Suga vừa nói vừa véo má Hinata đã khiến omega nhỏ tuổi hơn đỏ mặt. "Yaa! Đó là những gì em định nói!" Hinata vui mừng nhảy cẫng lên trong khi vỗ tay.

"Ngủ lại nghe có vẻ tốt đó. Và việc đến trường cùng nhau sẽ ít đáng sợ hơn là đi riêng lẻ." Ennoshita mỉm cười.

"Thế thì, nó sẽ là một bữa tiệc ngủ!" Noya hét lên. Rất may, khu phòng khách của giáo viên hiện tại không có nhiều người.

"Làm sao để huấn luyện viên Ukai cho chúng ta về nhà sớm đây?" Ennoshita nhìn Takeda với đôi lông mày nhíu lại.

"Ừ, thầy sẽ thuyết phục thầy ấy bằng cách nào đó. Hãy đi về đó để có thể lấy những thứ các em để quên trong phòng tập thể dục trong khi thầy đi nói chuyện với thầy Ukai." Họ gật đầu và vui vẻ đi xuống hành lang theo sau Takeda khi anh dẫn đường đến phòng tập thể dục.

Họ đến phòng tập thể dục và hít thở sâu trước khi mở cửa. Cả bốn nhìn nhau để đảm bảo rằng họ không giống như vừa mới khóc xong. Khi đã chắc chắn, họ gật đầu với Takeda, người đã mở cửa và bước vào cùng với bốn chàng trai phía sau anh.

Khi cánh cửa mở ra, mọi người dừng việc họ đang làm và nhìn sang xem đó là ai. Họ nhìn thấy Takeda bước vào và mỉm cười với họ trong khi anh đi đến chỗ huấn luyện viên Ukai. Họ nhanh chóng quay đầu ra cửa để tìm bốn chàng trai bị kéo ra ngoài hiện đang vui vẻ nhảy chân sáo vào trong phòng tập thể dục.

Các omega dự định chỉ đi vào thu dọn đồ đạc của họ và ra ngoài để rời đi. Khi đi đến chỗ đồ đạc của mình, họ nhận thấy phần còn lại của câu lạc bộ đang nhìn chằm chằm vào mình.

Hinata nhanh chóng lấy khăn và chai nước của mình nhưng bị Kageyama chặn lại, người đang bắt đầu chất vấn cậu. "Cậu đi đâu vậy? Giờ luyện tập vẫn chưa kết thúc mà." Hinata nuốt nước bọt không biết phải nói làm gì. "Nghĩ nhanh ra lí do gì đó đi Shouyo. Aiko, làm ơn giúp tớ với!"

Con sói của cậu mất quá nhiều thời gian để phản hồi nên Hinata chỉ có thể nói ra điều đầu tiên hiện lên trong đầu và cầu nguyện rằng cậu không để lộ cái gì. "Đó là bí mật." Cậu nói và nhanh chóng tìm cách chạy đi. Một lần nữa cố gắng, khi cậu lại bị Kageyama chặn lại.

"Bí mật gì vậy Hinata?" Yamaguchi chen vào. Anh và Tsukishima đang đứng một bên bí mật nghe cuộc nói chuyện của cậu và Kageyama giả vờ rằng họ không quan tâm, à, ít nhất là Tsukishima đang giả vờ.

"Ưm. Đó là bí mật vậy nên tớ không thể nói cho ai biết được." Hinata đã hy vọng rằng họ sẽ để cậu rời đi.

Tuy nhiên, điều tương tự đã xảy ra với ba omega khác.

Yamaguchi bĩu môi, "Cậu có thể cho tớ biết bí mật đó được không." tại thời điểm này Hinata đang có một cuộc chiến nội tâm với chính mình. Cậu muốn nói với Yamaguchi và việc anh nắm tay cậu trong khi bĩu môi không giúp ích được gì cả, mặt khác, cậu lại không thể vì cậu chưa sẵn sàng về mặt tinh thần và cảm xúc để nói với họ.

Sau đó Hinata hít một hơi thật sâu, "Tớ không thể nói với cậu bất cứ điều gì vì những lý do bí mật. Nhưng," Cậu ra hiệu cho Yamaguchi hạ mình xuống để cậu có thể nói điều đó vào tai anh.

"Cậu ấy có biết bí mật nghĩa là gì không hay là chỉ dùng những lời lẽ to tát thôi vậy?"
Cả hai người, Kageyama và Tsukishima đều kín đáo dựa vào để thử nghe điều gì đó. Nhưng vô ích, vì Hinata đang nói rất nhỏ, thành thật mà nói thì họ phải dành một tràng pháo tay. Hinata là một trong những  thiếu niên ồn ào nhất trong câu lạc bộ. Cùng với Tanaka và những người khác.

Một lúc sau cả hai tách ra sau khi trao đổi vài lời thì thầm. Hai người còn lại nhìn Yamaguchi mong anh nói với họ điều gì đó. Cả hai đều ngạc nhiên, Yamaguchi không nói gì. Và phải nói rằng thật bất ngờ khi mà  Yamaguchi và Tsukishima là bạn thân từ thời thơ ấu và đã luôn kể mọi chuyện cho nhau nghe.
.

.

.
Lời tác giả: Mọi người nghĩ Hinata đã nói gì với Yamaguchi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro