Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kageyama đã bắt kịp Hinata mà người tóc cam thậm chí còn không nhận ra. Hinata thở dốc khi ai đó nắm cổ tay và kéo cậu vào lớp. Kageyama nhốt cậu vào giữa bản thân và bức tường. Hinata nhìn lên người có mái đầu quạ với ánh mắt kinh ngạc. Cậu cố gắng tránh ra nhưng Kageyama giữ cả hai tay cậu ra hai bên đầu.

"Ờm. Kageyama cậu ổn chứ?" Hinata có vẻ lo lắng nhưng Kageyama biết rõ hơn khi nhìn vào mắt cậu. Hinata có một chút phấn khích.

Bất ngờ Kageyama cúi xuống và hôn Hinata. Điều đó làm cho người nhỏ hơn đóng băng trước khi hôn trả lại anh. Tên lửa đang bay trong tim Kageyama khi anh cảm nhận được đôi môi mềm mại của Hinata hôn lại mình.

Cả hai tách ra để bổ sung dưỡng khí. Hinata mở miệng định nói nhưng Kageyama đã dành trước cậu. "Hinata, tớ xin lỗi vì đã mất quá nhiều thời gian để nhận ra rằng tớ cần cậu đến nhường nào." Anh đưa bàn tay nhỏ bé lên trước ngực. "Tim tớ loạn nhịp mỗi khi nhìn thấy cậu. Đôi khi tim tớ như ngừng đập khi nhìn thấy cậu rời xa tớ, thật sự rất đau khi thấy cậu rời đi. Và tớ không muốn phải chịu cảm giác đó nữa." Anh ngừng nói rồi cuối cũng cũng nhìn vào mắt Hinata.

Hinata rơm rớm nước mắt, giọt nước mắt hạnh phúc. Cậu cảm thấy mình hoàn thiện hơn bây giờ mặc dù vẫn còn một khoảng trống bên trong cậu.

"Tớ rất ghen tị bất cứ khi nào nhìn thấy cậu với ai đó khác. Tớ cũng rất tức giận bất cứ khi nào cậu và Yamaguchi tiếp xúc thân mật với nhau." Với tay phải của mình vuốt ve má Hinata và tay còn lại của anh vẫn giữ cánh tay của bạn đời mình trên trái tim bản thân.

"Tớ sẵn sàng chia sẻ cậu với Yamaguchi. Nhưng chỉ vì tớ biết cậu cũng cần cậu ấy." Kageyama lầm bầm.

Hinata cười nhạo anh và với bàn tay Kageyama đang giữ cậu tinh nghịch đẩy anh ra. Trong khi dựa vào bàn tay của người cao hơn đang vuốt ve má mình. "Đồ ngốc." Cậu mỉm cười với Kageyama. "Cậu sẽ phải chia sẻ tớ với cả hai người họ."

Nhìn vào đôi mắt long lanh của Hinata, anh cúi xuống một lần nữa hôn lên môi người nhỏ hơn. Mỉm cười khi thấy Hinata đỏ mặt. "Tớ đoán là sẽ phải làm vậy rồi."

Hinata cười khúc khích và vòng tay qua cổ Kageyama. "Mhm .." Họ nhìn chằm chằm vào mắt nhau một cách mãn nguyện. "Cảm ơn cậu." Hinata bối rối nghiêng đầu. "Vì cái gì?", "Vì là của tớ."

"Của chúng ta." Hinata bối rối và nhìn sang giọng nói mới trong phòng. Và cười rạng rỡ với thiếu niên tóc xanh. Tách mình khỏi Kageyama để chạy vào vòng tay Yamaguchi.

"Tadashi! ~" Hinata hạnh phúc vòng tay quanh cổ anh và chân cậu ôm lấy eo anh. "Cậu có nghe thấy không Yama?" Yamaguchi gật đầu với nụ cười trên môi khi nhìn người bạn đời hạnh phúc của mình. "Ừ, tớ đã nghe thấy rồi baby." Hinata cười khúc khích và đỏ mặt trước biệt danh đó, rúc đầu vào cổ Yamaguchi.

Kageyama chỉ nhìn từ một bên và cảm thấy có chút ghen tị. Yamaguchi nhận ra và bước tới cùng Hinata, người vẫn đang trong vòng tay anh. Anh hôn lên đầu cậu trước khi giao cậu cho Kageyama.

Hinata điều chỉnh trong vòng tay của Kageyama trước khi cười khúc khích hài lòng và vùi mặt vào cổ người kia. Hít hà mùi hương nam tính của anh và tan chảy trong vòng tay bạn đời mình. Kageyama mỉm cười và ôm Hinata gần hơn, tương tự như cậu làm. Ngoại trừ thay vì tan chảy bởi mùi hương của omega, anh lại bị kích thích.

Vì Hinata vùi mặt vào cổ alpha, cậu ngửi thấy mùi hương kích thích ngay lập tức. Cậu thút thít và cũng bắt đầu cảm thấy nóng. Ngay sau đó căn phòng tràn ngập rất nhiều pheromone kích thích và hai alpha đang cố gắng kiềm chế bản thân khi omega trong lòng đang rên rỉ và bắt đầu liếm cổ một trong những alpha.

Yamaguchi là một alpha thuần, anh có sự tự chủ lớn hơn về bản thân và con sói của mình, anh cũng nhận thấy cách Kageyama đang dần buông thả bản thân. Nhưng trước khi Kageyama hoàn toàn chìm vào, anh đã ôm Hinata vào lòng và gầm gừ với Kageyama. Cùng với đó Hinata vẫn đang mơ màng rên rỉ và quay lại trong vòng tay anh bắt đầu hôn lên cổ người tóc xanh.

Kageyama thoát khỏi sự mơ màng và nhận ra mình đã làm gì. Anh nhếch mép cười trước khi tự kiềm chế lại và mở một trong những cửa sổ của lớp học để cho pheromone thoát ra ngoài.

Phải mất một lúc sau tất cả bọn họ mới bình tĩnh lại. Nhưng cuối cùng, họ đã trở lại như cũ, ngoại trừ việc Hinata bây giờ đang xấu hổ và cả hai alpha đều nhếch mép.

"Dừng lại đi ~" Hinata rên rỉ khi cậu trốn sau áo khoác. "Bọn tớ đã làm gì đâu." Kageyama phản bác. "Có, hai người. Cái trò nhếch mép của cậu ấy, dừng lại đi!" Hinata cuối cùng cũng lộ mặt. Nó đỏ như trái cà chua chín mọng và cậu đang bĩu môi.

"Sao cậu lại đỏ mặt đến thế này vậy?" Yamaguchi trêu chọc, và cả hai alpha đều cười khúc khích khi Hinata khó chịu rên rỉ và càng đỏ hơn nếu điều đó thực sự xảy ra.

Khi họ cười, Hinata quyết định rằng bản thân đã chịu đủ trò trêu chọc của cả hai và đứng dậy, bước ra khỏi lớp học. Không nhìn lại các alpha. Cậu tiếp tục bước đi để cố gắng thoát khỏi hai người.

Cả hai quá mải mê cười không để ý rằng Hinata đã rời đi. Và khi họ phát hiện ra, họ ngay lập tức dừng lại và chạy ra khỏi phòng để cố gắng bắt kịp cậu. Chỉ để tìm thấy cậu với một trong những cánh tay của người nhỏ được liên kết với một beta. Họ gầm gừ nhưng Hinata phớt lờ họ và tiếp tục đi cùng Yachi.

~ Trên sân thượng ~

Trong khi đó, Tsukishima vẫn ở vị trí cũ. Nhìn vào bàn tay mà bạn đời của mình đã nắm chỉ vài phút trước. Anh không chắc có nên tiếp tục hành động ngu ngốc này không.

Tsukishima thực tế vẫn có thể nghe thấy tiếng con sói của mình hét vào mặt mặc dù anh đã chặn liên kết của họ.

Anh ấy nhìn sang phía nơi có sân bóng đá và thấy một số học sinh đang chơi xung quanh. Tsukishima nhìn họ đuổi bắt và cười với nhau. Nó giúp anh xoa dịu phần nào và giúp anh trút bỏ tâm trí khỏi người bạn đời của mình và hai alpha khác.

Đó là cho đến khi anh ngửi thấy nó, mùi hương ngọt ngào khiến miệng anh bắt đầu ứ nước. Hương thơm mật ong ngọt ngào. Tâm trí anh bắt đầu chạy theo mọi khả năng đang xảy ra với cậu bé omega, cho rằng cậu đang hạnh phúc vì Kageyama hay điều gì đó. Nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng biến mất khi anh ngửi thấy mùi hương ngọt ngào đó càng trở nên nồng hơn.

Tsukishima bất giác gầm gừ khi ngửi thấy bầu không khí có mùi kích thích của bạn đời mình. Anh thực sự đang chảy nước miếng, rất nhiều ý nghĩ đen tối lướt qua đầu anh. Trí tưởng tượng của anh chạy lung tung và quần anh thì ngày càng chật hơn.

Với cùng một bàn tay mà Hinata đã nắm anh che miệng và mũi lại. Hít hà nó và gầm gừ một lần nữa vì nó vẫn có mùi của omega. Bàn tay còn lại của anh đã lần xuống chỗ phồng phía dưới và xoa nó qua quần.

Sau đó, đột nhiên các pheromone mạnh mẽ đó không còn nữa. Đôi mắt anh mở trừng trừng và sững người. "Tôi vừa làm vậy à? Còn tệ hơn tôi đã làm điều đó ở trường sao?" Tsukishima cảm thấy ghê tởm bản thân.

Đó là khi anh ấy nghe thấy nó. Kaiyo đang cười, "Đừng chống lại nó, nữa Kei ~ Chỉ cần thừa nhận nó thôi, cậu ấy có mùi rất ngon miệng ~" anh cảm thấy Kaiyo gần như đang chảy nước miếng. Tsukishima chỉ tặc lưỡi và đứng dậy phủi bụi trước khi rời khỏi sân thượng và bảo con sói của mình im lặng.

.

.

Lời tác giả: Đừng chống lại nó Tsukishima. Chỉ cần chấp nhận nó từ từ là được.😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro