Chương 40: Trở về bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Pete tỉnh lại thì đang nằm trong y quán.

Cậu mang thai mà bị chuốc thuốc nên thân thể vô cùng suy yếu, khi Vegas và thầy Chang giải quyết xong mọi việc mới phát hiện vợ nhỏ tội nghiệp đã ngất lịm trên ghế sau, toàn thân nóng hổi, thậm chí hạ thể còn chảy máu.

Vegas nóng nảy như muốn giết người, ngay cả thời gian tới cục cảnh sát cũng không có, tất cả đều giao cho thầy Chang xử lý, còn mình ôm vợ nhỏ không nói hai lời chạy tới y quán.

Thầy Chairitti nghiêm mặt bắt mạch rồi nói như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép "Đã dặn thời gian này không được chung chăn gối rồi mà, đây là sao? Thanh niên thời buổi này chẳng chịu nghe lời gì cả! Lỡ đứa bé không giữ được thì phải làm sao?"

Vegas thót tim, sắc mặt tái nhợt "Tôi... đại phu, chỉ nhét vào cũng không được sao? Cậu ấy bị hạ độc, thật sự quá gấp nên..."

Thầy Chairitti nhìn người tự xưng là ca ca của bệnh nhân này với vẻ khó tin.

Vegas không kịp giải thích, phất vạt áo dài muốn quỳ xuống cầu xin ông. Thầy Chairitti đưa tay ngăn lại "Dù sao thân thể cậu Pete cũng đặc biệt, vốn đã không dễ thụ thai, trong lúc mang thai phải chú ý hơn người bình thường nhiều... Haizz, tôi sẽ cố gắng hết sức mình, còn đứa bé có giữ được hay không phải xem ý trời đã..."

Nói xong ông quay lưng ra ngoài viết đơn thuốc, Krits ở phía trước vừa chăm sóc bệnh nhân vừa nhìn sang bên này.

Mỗi lần hai người tới đều thần bí không biết khám bệnh gì, cửa đóng chặt kín, người ngoài muốn nhìn trộm cũng khó. Ngay cả bố dượng cũng chẳng nói gì với hắn, chuyện này tựa như cái gai làm hắn bứt rứt không yên.

Hắn biết bí mật của Pete, đây là chuyện quá đáng nhất hắn từng làm lúc nhỏ. Krits nhếch miệng thở dài một hơi, cuối cùng hạ quyết tâm không nghĩ những thứ loạn thất bát tao này nữa.

Thầy Chairitti viết xong đơn thuốc thì đi bốc thuốc cho Pete, đột nhiên lại bị bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo gọi đi.

Thuốc đang bốc dở dang, Krits đi tới định giúp một tay.

Hắn bốc được nửa chừng mới phát giác không đúng, càng nhìn đơn thuốc càng kinh hãi. Thầy Chairitti vội vã quay lại, thấy bộ dạng này của hắn thì tức giận suýt đập hắn một trận.

"Con không còn là con nít nữa, chuyện gì không nên nói không nên làm trong lòng con tự biết rõ."

Thầy Chairitti nhìn hắn thật lâu, cuối cùng vẫn không nỡ mắng hắn. Sau khi đuổi Krits đi, ông lại tiếp tục bốc thuốc.

Pete mở mắt ra thấy cậu lớn nhà mình ngồi cạnh giường, nắm chặt tay cậu tựa trước trán.

"Cậu lớn..." Cổ họng khàn đặc, quá nửa nguyên nhân là do lúc phóng đãng trên xe. Nghĩ tới đây Pete không khỏi đỏ bừng mặt, đột nhiên thấy Vegas ngẩng đầu lên, mặt mũi đầm đìa nước mắt.

Pete sốt ruột tưởng Vegas lại ủy khuất như lần trước nên cố chống tay ngồi dậy, sau đó bị hắn đè xuống.

"Đừng, nằm yên đi..."

Giọng Vegas vốn đã khàn, khóc xong càng không phát ra được thanh âm nào. Hắn cố hắng giọng hồi lâu, sợ Pete nghe không hiểu nên hôn lên trán vợ nhỏ rồi đưa tay xoa ngực cậu nhẹ nhàng trấn an.

Bụng Pete hơi đau, thấy bộ dạng này của Vegas cứ tưởng con mình không còn nữa. Cậu ngây ngốc nhìn bụng mình rồi thẫn thờ lẩm bẩm:

"Cậu lớn, em muốn về nhà, anh dẫn em về đi..."

Pete lo lắng nửa ngày, vẻ mặt đầy bi thương. Vegas thấy tâm trạng cậu bất ổn thì lập tức gọi Thầy Chairitti tới giải thích một hồi, nói hết lời mới làm tiểu phu nhân bình tĩnh lại.

Nhân tiện Thầy Chairitti khám cổ họng cho Vegas, nói cũng có thể chữa được.

Vết thương do ngoại lực này tuy không thể chữa hết hẳn nhưng sẽ làm nhẹ đi đôi chút. Giờ cổ họng Vegas không tốt lắm, thậm chí la hét quá lớn sẽ bị mất giọng một thời gian ngắn.

Phối thuốc xong, Vegas đưa Pete lên xe kéo về nhà, phu xe là người quen của hắn nên rất đáng tin cậy, kéo xe cũng ổn định. Lão đại ca nghe nói phải tránh xóc nảy thì lập tức vỗ ngực cam đoan "Xe của lão Từ tôi đây ổn nhất vùng này mà, ngài cứ yên tâm!"

Sau khi thu xếp cho tiểu phu nhân, Vegas đến cục cảnh sát. Ở đó thầy Chang đã giải thích rõ mọi chuyện. Khách sạn thật ra là sào huyệt của bọn buôn người, tổ chức này có quy mô lớn từng làm nhiều chuyện thương thiên hại lý. Hầu hết những phòng đóng kín cửa trên tầng hai không có ai ở, thỉnh thoảng mới dọn dẹp cho bọn hắn nghỉ chân.

Vì làm chuyện mờ ám nên khách sạn không dám mở giữa chốn đông người. Nhưng chỗ vắng vẻ thì không ai tới nên bọn hắn tìm mấy phu xe kéo dụ dỗ các nam thanh nữ tú có thể bán được giá cao đến khách sạn nhốt lại, sau đó sẽ có người đem đi bán.

Pete là một trong những người xui xẻo này.

Sau khi thầy Chang rời khỏi phủ nhà Vegas thì quyết tâm phải làm gì đó kinh thiên động địa. Hắn đã xem quá nhiều sự tích anh hùng trong sách, nghe quá nhiều truyền thuyết dân gian về các nghĩa sĩ vĩ đại, xưa nay hắn vốn có chí hướng cao xa nên tất nhiên sẽ đi theo con đường này.

Hắn gia nhập một tổ chức thanh niên, tổ chức này đã để mắt tới khách sạn kia từ lâu nhưng vẫn chưa thu thập được bằng chứng xác đáng nên không thể làm gì.

Theo kế hoạch ban đầu, hắn sẽ đi trước tìm hiểu rồi sau đó có người tới đón, ai ngờ vào đây lại đụng phải người quen Pete.

Gặp biến cố này thầy Chang cũng rất luống cuống, không nghĩ ra cách nào khả thi nên chỉ có thể trấn an Pete trước. Nhưng tiểu nhị khách sạn ra tay quá đột ngột, cứ thế bắt Pete đi.

Ngay trong đêm hắn nhảy cửa sổ ra ngoài mật báo rồi sốt ruột chạy đến thành trấn, đúng lúc gặp được Vegas đang tìm tiểu phu nhân nên mới có chuyện sau này.

Vegas xoa xoa lông mày nhíu chặt, lấy lại tinh thần rồi tạm biệt thầy Chang, ra phố mua chút đồ ăn vặt và đồ chơi rồi lên xe về nhà.

Sau một phen giày vò hai người đều mệt lả.

Pete nằm trên giường ngủ say sưa, hơi thở nặng nề, bờ môi trắng bệch, dường như ngủ không yên giấc.

Vegas đi đi lại lại chốc lát rồi lấy từ ngăn kéo ra một cái hộp, bên trong đựng một cặp nhẫn trơn.

Nhẫn này hắn chuẩn bị đã lâu, định chờ thêm một thời gian nữa sẽ cầu hôn rồi long trọng cưới tiểu phu nhân về làm vợ, ai ngờ Pete lại đảo lộn kế hoạch của hắn.

Thậm chí còn suýt gây ra hoạ lớn.

Vegas trấn tĩnh lại rồi lấy ra chiếc nhẫn vàng nhỏ bé nhẹ nhàng đến cạnh giường đeo vào tay tiểu phu nhân.

Hắn đẩy Pete đến giữa giường rồi nằm xuống ôm cậu từ phía sau vuốt ve một lát, bàn tay không tự chủ mò tới phần bụng hở ra, động tác vừa dịu dàng vừa lưu luyến.

Lông mày người trong ngực giãn ra, tiếng hít thở đều đều khiến người ta cũng buồn ngủ theo. Vegas nhổm dậy dập tắt ngọn đèn bên giường.

Trong bóng tối, bóng lưng nam nhân cường tráng rộng lớn, đường cong mơ hồ chuyển động lên xuống theo từng nhịp thở.

Trước khi ngủ hắn hôn lên cổ cậu một cái.

______________

-mọi người ơiii, sau khi kết thúc truyện này mọi người có muốn tui làm thêm thể loại nào khác không nè cho tui biết với nhaaa<33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro