CHAP 26: ĂN CŨNG KHÔNG YÊN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Jellal  nói lời giữ lời, trong thời gian làm việc quả nhiên chỉ giải quyết việc công, không cố ý chỉnh cô. Tuy chỉ mới nhận chức nhưng vì lúc trước đã thực tập tại các khách sạn khác của gia tộc mình nên Jellal có kinh nghiệm khá phong phú, làm việc hiệu quả, thực sự không thể coi thường. Erza theo anh vừa làm vừa học, tích luỹ được không ít.

Qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Erza phát hiện, chưa nói đến những cái khác, Jellal một khi đã làm việc thì rất tập trung. Khoác bộ complet lên, nho nhã lễ độ, là một hình mẫu lí tưởng thu hút không ít ánh mắt ái mộ của những khách hàng nữ. Chỉ có điều tính tình vẫn cứ như trước, nếu cấp dưới lười biếng hay phạm lỗi sẽ nói ra những lời độc địa khiến người ta hận không thể nhảy từ trên tầng mười lăm xuống.

Erza đương nhiên nhớ kỹ rằng Jellal đã nói sẽ trả thù mình. Vì vậy, vào thời gian nghỉ cô cố gắng hết sức trốn Jellal để tránh bị hãm hại. Thế nhưng, chẳng sớm thì muộn, có trốn đến đâu cuối cùng vẫn sẽ bị bắt.

Buổi trưa hôm nay, Jellal đi lên tầng thượng của toà nhà ngồi. Trời xanh mây trắng, gió nhẹ vi vu, thực sự là một nơi hoàn hảo để ăn cơm trưa. Erza lấy bánh kem dâu ra, còn chưa kịp há mồm cắn miếng nào đã bị cướp mất.

Erza kinh ngạc ngẩng đầu thì thấy Jellal đang đứng ngay trước mặt mình, cô sợ đến mức vội vàng xoay người, co giò bỏ chạy. Nhưng chưa chạy được vài bước, áo Erza đã bị túm chặt, sau đó bị bắt quay lại trước mặt Jellal. Jellal lạnh lùng nhìn cô,

 "Em chạy cái gì, gặp ma chắc?".


Erza lắc đầu, ma đâu có đáng sợ bằng Jellal chứ?

Jellal nắm tay Erza, cắn một miếng bánh kem của cô. Erza bực mình, nhỏ giọng kêu: 

"Đây là bữa trưa của tôi mà".


Jellal cây ngay không sợ chết đứng, 

"Ai bảo em không chuẩn bị trước cho tôi một phần".


Erza nhìn cái bánh kem, nuốt nước bọt, 

"Thế nhưng, tôi thực sự rất đói bụng",


 "Đợi lát nữa tôi đưa em đi ăn đại tiệc, hơn nữa, thỉnh thoảng ăn uống điều độ giảm giảm béo cũng tốt. Miếng thịt chỗ thắt lưng em có thể làm được cả bữa đồ nhắm rượu đấy".

"Nghiêm trọng thế cơ á?". Erza cúi đầu, xoa xoa bóp bóp phần eo, đâu có, cùng lắm chỉ làm được nửa đĩa thôi mà.

 "Sau này tiếp tục thực hiện quy định lúc còn đi học, mỗi buổi trưa mang một phần cơm tới cho tôi, biết chưa?".

"Nhưng khách sạn có cơm cho nhân viên mà. Hôm nay tôi thấy trời đẹp nên mới lên đây ăn đấy chứ".

"Erza, em cứng đầu quá đấy. Còn dám nói một chữ không nào nữa thì tôi quăng em xuống dưới lầu luôn đấy".

"Tôi mang, tôi nhất định sẽ mang".

Jellal thoả mãn hừ một tiếng, suy nghĩ một chút lại nói: 

"Nhưng mà nói thật ra, với trọng lượng của em mà quẳng xuống dưới chắc sẽ lún xuống một cái hố năm thước đấy nhỉ?".


"Tôi đâu có béo như cậu nói?".

 "Lần trước lên giường, tôi sờ cả người em toàn thịt là thịt, đến cả đầu khớp xương cũng không có lấy một cái".


Nghe vậy, mặt Erza đỏ bừng, cô vội vàng quay đầu nhìn khắp xung quanh, may mà không ai nghe thấy. Quay đầu lại, Erza oán giận kêu:

 "Sao cậu lại nói chuyện này ở khách sạn?".


"Phải nói cho rõ ràng nhé, lúc chúng ta ở trên giường người chiếm lợi chính là em, còn dám bày ra cái vẻ mặt ghét bỏ đó hả?".

"Đó là ngoài ý muốn".

 Erza che khuôn mặt đỏ như cà chua, khẽ hỏi: "Được rồi, 'cái kia' của cậu không sao chứ?".


"'Cái gì' của tôi cơ?". Jellal giả bộ nghe không hiểu.

"Chính là cái chỗ bị tôi tấn công ấy.Nó chắc là không sao chứ".

"Nếu như tôi nói nó có sao?Em định bồi thường thế nào?".


Erza lắc đầu, cô đâu có kinh nghiệm ứng phó với mấy chuyện này?

Jellal bỗng nhiên kề sát vào Erza, nói bên tai cô: "Hay là em chịu thiệt lên giường với tôi, để tôi luyện tập".

Ánh mắt anh thật sâu lắng, hơi thở anh thật ấm áp, lời anh nói thật khiến người ta nóng lên.

Khuôn mặt vừa hạ sốt của Erza lại đỏ như máu dồn hết lên, cô vội lui về phía sau hai bước, lắp bắp nói:

 "Anh hơi... hơi quá đáng rồi đấy".


Jellal tựa nghiêng người vào lan can, thong thả đáp:

 "Em không chỉ cưỡng bức tôi mà còn suýt nữa đã vĩnh viễn huỷ hoại ' hạnh phúc ' của tôi, em làm thế chẳng lẽ không quá đáng?".


"Mấy cái đó cũng là do bị cậu ép". 

"Đúng rồi, nghe Laxus nói em thuê nhà ở bên ngoài, đúng không?".

 "Sao?".

 "Hôm nay rút tiền đặt cọc đi, ngày mai dọn đến nhà tôi ở".

 "Vì sao?".

"Chúng ta đã lên giường với nhau rồi, đến ở chung chẳng phải rất bình thường ư?".

Nếu cự tuyệt thẳng thừng anh ta nhất định sẽ tức giận, Erza nghĩ xong vội quay lại hỏi:

 "Ơ mà tôi ở cùng một người chị họ bà con xa, là mẹ tôi nhờ chị ấy chăm sóc tôi. Mới ở vài ngày đã dọn ra ngoài người ta sẽ nói này nói nọ, cứ để thêm một thời gian nữa đã".


Nói thế Jellal mới miễn cưỡng đồng ý. Erza thầm thở phào, cho xin đi, vào nhà anh ta ở khác gì chui vào hang hổ. Jellal nhất định sẽ dùng mười đại cực hình Mãn Thanh để tra tấn mình. Chỉ nghĩ thôi đã tê dại cả đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro