38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như em mong muốn trước đó, Choi Hansol sau hôm đấy đã không còn quan tâm em nữa. Rất tích cực mà tránh mặt em. Seungkwan dù hối hận thì có thay đổi được gì đâu. Có lẽ em đã làm hắn tổn thương rất nhiều và có lẽ Hansol không muốn tiếp tục thương một người vô lý như em.

Sang nhà hắn chỉ nhận lại từ mấy chị giúp việc rằng, "Cậu chủ đã ra ngoài từ sớm rồi ạ" khiến Seungkwan bất lực không thôi. Rõ ràng chính là né tránh em mà. Hắn thật sự không muốn gặp em đến như thế cơ à?

Chuyện này Seungkwan chưa muốn kể cho gia đình hai bên nghe, sợ rằng phiền hà đến họ. Người lớn thì trăm công nghìn việc, không thể để chuyện của một cậu nhóc ngang bướng vô lý như em mà càng thêm mệt mỏi.

Tuy là không còn ngoan ngoãn như xưa nữa, nhưng Seungkwan vẫn rất hiểu chuyện.

Em biết sai, em sẽ tự mình sửa chữa nó.

Nếu trước kia dù ai đúng ai sai thì Hansol cũng đều sẽ là người xuống nước dỗ dành trước, thì bây giờ Seungkwan sẽ vì tình yêu của cả hai mà hạ mình hàn gắn lại.

Hansol thiệt thòi đủ rồi, hãy để lần này em là người nuông chiều hắn.

"Hôm nay bên Kinh tế có tiết sáng không?"

"Hình như có ấy, mình vừa thấy bọn họ ở ngoài sân kìa".

"Ờm thế cảm ơn nhé".

"Mà cậu hỏi làm chi, hôm nay cậu đâu có tiết sáng đâu?"

"Thì đúng vậy, nhưng bạn gấu lớn dỗi thì nên đến dỗ chứ. Cúp đây!"

"Gấu lớn dỗi gì chứ? Đừng nói nhà cậu nuôi gấu nhé Seungkwan, ơ alo,alo?"

Boo Seungkwan cúp ngang điện thoại, đứng trước gương trông lại bản thân xem đã xinh chưa, đủ đáng yêu hay chứ. Hôm nay nhất định phải hàn gắn lại mối quan hệ này, không thể tiếp tục khiến cả hai đều đau đớn nữa.

Em ra đầu đường bắt taxi, không ngừng hối thúc bác tài nhanh lên. Làm vị tài xế trung niên toát cả mồ hôi hột.

Và cũng chẳng mất quá nhiều thời gian, Seungkwan đã có mặt tại trường đại học. Em hóa thân thành vận động viên điền kinh chạy như ai rượt vào khuôn viên trường học.

Choi Hansol kia rồi, hắn vẫn giữ nguyên bộ dạng như chuột dính mưa mà bước đi. Bạn nhỏ chống hai tay xuống đầu gối ra sức thở, hệt như muốt trút hết không khí của trái đất này vậy.

"Học trưởng, ơ nhầm... Hansolie!"

Hắn quay lại, thoáng chút bất ngờ nhưng rồi cũng mặc kệ em mà tiếp tục bước đi.

"Ơ anh đừng phớt lờ em như thế mà". Em nhanh chóng níu tay hắn, gương mặt có chút gì đó gọi là tủi thân.

"Anh tưởng đó là điều em muốn?"

"Em nói thế bao giờ. Solie, nói chuyện với em chút đi".

"Không có thời gian, anh phải vào học nữa".

"Em không làm tốn nhiều thì giờ của anh đâu mà. Nha nha nha".

"Em đừng nắm tay anh nữa, bọn họ nhìn kìa!"

Choi Hansol ngước lên phía trên, mọi người từ nhiều hướng đều đang đổ dồn ánh nhìn về phía họ. Có cả những người thích thầm hắn. Được rồi, thời cơ tốt như thế làm sao em bỏ qua được.

"Không biết đâu, mặc kệ! Tay bạn trai em thì em nắm, anh cấm được à?"

"Em nói gì cơ?" Họ Choi có hơi bất ngờ, Seungkwan từ khi nào mà đã dũng cảm xưng hắn là bạn trai trước bao nhiêu người thế này.

Hắn sợ bản thân nghe nhầm, nên cứ tròn mắt nhìn em, Seungkwan bây giờ mới biết ngại, tay che đi khuôn mặt đã nhuốm đầy những mảng hồng hào. Nhưng vì hắn, em sợ sệt gì chứ?

Bạn trai em thì dù thế nào vẫn là bạn trai của em mà. Em thích hắn, hắn cũng thích em. Hắn tỏ tình em, nói rằng muốn làm bạn trai của em. Anh em cái quái gì chứ, mấy lời đó nhất định là do nhân cách thứ hai của em nói ra, chứ Boo Seungkwan này yêu Choi Hansol còn không hết, thì sao có thể làm vậy được.

Các chị thấy đúng không?

"Ờ, EM NÓI CHOI HANSOL LÀ BẠN TRAI CỦA EM. LÀ BẠN TRAI CỦA BOO SEUNGKWAN!!!"

Xung quanh bắt đầu xôn xao cả lên, còn nghe thoáng vài từ chửi bậy không hay. Nhưng em không quan tâm, thứ em để mắt duy nhất bây giờ chỉ có hắn thôi. Hét thật to như thế này đúng là thích thật đó.

Để Boo Seungkwan này xem còn ai dám đến quấy rối tình yêu hai đứa nữa hay không?

"Seungkwanie nay em sao thế, em..."

"Bạn trai, em xin lỗi. Là em ngốc nên mới làm như vậy. Em thề là em không hề hết thương anh đâu, em nói thật đó".

"Em nhỏ..."

"Anh nói đúng lắm. Anh là bạn trai của em mà. Là em thích anh trước, là em theo đuổi anh trước, sao em có thể nói hai chúng ta chỉ là anh em chứ? Em thích Choi Hansol rất nhiều, thích nhiều lắm. Nên anh đừng lạnh lùng với em nữa nhé".

"Chịu suy nghĩ cho anh rồi đó sao? Không sợ fanclub của anh biết chúng ta là người yêu à?"

"Nhìn em đi, em mà sợ bọn họ đó hả? Boo Seungkwan này khác xưa rồi nha. Em chỉ sợ một thứ duy nhất thôi, là sợ Hansolie buồn đó".

Nói đến đây Seungkwan tự nhiên ngại ngùng rồi chọc một ngón tay trỏ vào vai hắn. Hành động hết phần đáng yêu luôn ấy chứ.

Cuối cùng nụ cười đã quay trở lại với nam thần họ Choi. Đám người xung quanh không ngừng cảm thán hắn cười lên quả thật càng cuốn hút gấp bội. Từ khi hắn vào học đến nay chưa từng thấy hắn cười tươi đến như thế lần nào.

Nên cảm thấy vinh hạnh trước, hay là ganh tị đây?

"Tha lỗi cho bé nhá, bạn trai".

"Ừm, anh chưa từng giận em mà".

Seungkwanie cười rõ tươi nhảy cẫng cả lên, chạy quanh hắn cả một vòng. Hansol nhìn nụ cười của em cũng bất giác cười theo. Chỉ cần thấy em vui cười như thế, Choi Hansol không biết từ "giận dỗi" đánh vần ra sao nữa rồi.

"Đừng nhảy nữa nào, anh chóng mặt".

"Dạ". Đấy, bây giờ mới là Boo Seungkwan mà hắn yêu đây này.

"Em bé ngoan" Hansol không nhịn nổi nữa mà xoa đầu em.

Khung cảnh hiện giờ phải nói là ngọt ngào hơn cả trong phim. Lần này có lẽ cái fanclub gì gì đó của hắn sẽ tan biến nhanh thôi, bọn họ từ đầu đã không có cơ hội tiếp cận hắn rồi.

"Yah không thể nào, rõ ràng cậu bảo với tôi rằng hai người chỉ là anh em thôi mà Boo Seungkwan".

Em nhận ra cái giọng đanh đá đó. Cô nàng trưởng fanclub kiêm người ưu tiên trong việc theo đuổi hắn đang đứng ở lầu hai mà gào ầm cả lên. Seungkwan nhìn đến là thấy ngứa cả mắt, một mực ôm chầm lấy hắn rồi ra sức 'luyện giọng' với bạn học.

"Bị tôi lừa rồi đó. Này, cô bạn gì đó ơi, nghe cho kĩ đi. Đây là bạn trai của tôi, cậu đừng có lảng vảng xung quanh anh ấy nữa. Hôm đó cậu mắng tôi phiền, lố bịch chứ gì. Cậu mới là phiền phức, lố bịch đó!"

"Aishh Boo Seungkwan!!!"

"Đừng kêu nữa, Hansol là bạn trai tôi bạn trai tôi bạn trai tôi!!!"

Choi Hansol nhìn em nhỏ trong lòng cứ cựa quậy rồi la hét ầm ĩ mà không nhịn được cười. Ôn nhu hôn lên đỉnh đầu ngọ nguậy của em một cái.

Sự kiện chấn động hôm đó được quay lại và chia sẻ rộng rãi khắp confession trường. Bây giờ ai trong đại học Yonsei cũng biết rằng...

Choi Hansol, sinh viên năm nhất khoa Kinh tế - Quản trị

Và Boo Seungkwan, sinh viên năm nhất khoa Kiến trúc

Là một đôi...

***

"Cậu nhìn gì, muốn cướp bạn trai tôi hay gì?" Seungkwan trừng mắt với mấy cô nàng đi ngang qua cứ nhìn chằm chằm hắn.

"Nhìn em kìa, đanh đá chết đi được".

"Dạ có đâu, em vẫn đáng yêu dễ gần mà".

"Nghịch quá!" Hansol nhéo nhẹ lên mũi em

Đến bây giờ Hansol mới thấy, cuộc sống đại học không quá tẻ nhạt như hắn từng nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro