chap1: cuộc gặp rỡ bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Caca sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, caca thật sự là một cô gái, khi caca ra đời thì mệ cacacungx mất, cha caca ở vậy nuôi caca cho đến lớn. Vì theo Đời truyền của gia tộc, người thừa kế và nối nghiệp phải là một người con trai, vì thế các giấy tờ của caca ông đều để để giới tính là nam cả.
Cha caca là một doanh nhân thành đạt, là người có cổ phần lớn nhất trong tập đoàn, chiếm 60% cổ phiếu. Cha của caca là chủ tịch hội đồng quản trị. Có quyết định lớn nhất trong tập đoàn. Ông đang nắm giữ và quản lý. Tập đoàn đó có tên là New House. Nhưng khốn khổ thay, tập đoàn đó đã được truyền từ nhiều đời với câu di chúc oái oăn, đứa con trai phải lấy vợ thì mới được thừa kế và nói nghiệp. Thời gian gia hạn để đứa con trai tìm được hạnh phúc cho mình là từ  20-30 tuổi. Đó là con số được gia hạn, được truyền từ nhiều đời, cả Gia Tộc đều tuân theo luật lệ đó.
Cha của caca chính là ông mác,  ông đã dùng hết mọi thứ có thể, để làm cho cả gia tộc tin gần ông sinh được một đứa con trai. Bằng cách đã đưa nó sang Úc học từ nhỏ, cho người chăm sóc nó, biến thái thành một chàng trai thực thụ. Đến năm 20 tuổi thì ông cho nó về Việt Nam. Để ra mắt mọi người.
Cuộc gặp mặt bị bất ngờ...
Ở sân bay, Tôi bước ra khỏi sân bay, với một cái ba lô đeo trên vai, hai tay kéo hai cái vali nặng trịch. Tôi mặc một bộ đồ vest trắng với chiếc cà vạt nhỏ đen. Trên gương mặt có đeo một cặp kính đen. Ở bên đó, tôi được bồi dưỡng lên chiều cao là 1m78 còn cao hơn cả cho caca.
-hey! Con trai của ta!
-Oh,daddy! Con nhớ cha quá. Sao  kêu con con trai?
- những con có chỗ nào giống con gái đâu
- uh ha. Không có gì giống. Cha khỏe không? Lâu rồi con không gặp cha
- Khỏe mới ra đón con chứ.
- Hì hì cha đi một mình sao?
- Ừ. Thôi chúng ta về nhà. Cô chú muốn thấy mặt mũi con ra sao đó.
-dạ.
- trên đường về nhà tôi quan sát khắp cả con đường mình đang đi trên nó, Tôi có một cảm giác gì đó thật lạ, tôi thấy chỗ này thật yên bình, đúng là mình đã quay trở về đúng ngôi nhà của mình.
Về đến nhà trước mặt tôi là một căn biệt thự rộng lớn với khu vườn bao quanh căn biệt thự, trước  biệt thự có một con ếch đang ngậm đồng tiền, quay ra phía trước đang ngồi trong  cái hồ coa vòi phun nước tự động. Về đến nhà có rất nhiều người giúp việc đang đứng, và một ông quản gia đã già nhưng còn rất minh mẫn. Cả đám người đó cùng nói: "mừng cậu chủ về nhà!"
Tôi ngạc nhiên và cười đáp lại. Vào phía trong thì tất cả mọi người đang đợi tôi, tôi nhìn choáng cả mắt, sao mà đông quá! Nhìn ai cũng hoặc quý phái và sang trọng. cha tôi khoác lên vai tôi đến Chào mọi người
Cha nói:
-hì hì... Thế là đại gia đình chúng ta cũng được tập họp mặt đông đủ rồi. Xin giới thiệu với mọi người, đây là con trai độc nhất của anh đó.àh để cha giới thiệu luôn: người ngồi trên ghế sofa lớn đối diện con là cô chú ba, người đứng kế con là chú năm. Thứ năm chưa có vợ. Ở giá luôn. Nhưng là một người có tài trong công ty của gia tộc ta. Còn cô chú tư của con thì ở ở đằng kia. Gần kệ sách.
Nghe một lần giới thiệu của cha tôi thì tôi gật đầu lia lịa. tôi xoay qua hỏi cha:
-ủa? Vậy con của cô chú đâu Cha?
- Hì hì... hiện tại một số đứa đang học đại học, một số đứa thì đang làm trong công ty gia đình mình. Ùi con sẽ gặp được mấy em thôi.
-chú năm: anh Hai vậy nó về đây luôn hả?
- ba tôi: chứ sao, về đây đi làm lấy vợ, để còn duy trì cho gia tộc chứ.
- Mà con có người yêu chưa caca.
- Dạ chưa. Thưa chú Năm.
-năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?
- Dạ con mới 20 à.
- trời không sao, còn 10 năm nữa, nhưng cũng tranh thủ đi đừng như chú buồn lắm, không ai thèm để ý.
- Hì hì... thì chú cũng sẽ có thôi mà.
-cô ba: nhìn kỹ nó đẹp trai giống anh ghê, mẹ nó mà thấy nó lớn như thế này chắc hạnh phúc lắm.
- ba tôi: ừ mẹ nó chắc đang mỉm cười một nơi xa.
- con lại đây cho Cô ba nhìn kỹ xem nào.
- dạ
- cô ba nhìn tôi từ trên xuống dưới, không bỏ sót một điểm nào trên cơ thể tôi. Rồi tự dưng cô dùng tay rờ rờ trước ngực tôi, làm tôi giật cả mình, tôi hỏi: cô Ba làm gì vậy?
- Cô Ba: Hì hì... vô tình đụng trúng thôi
- Tôi nghĩ thầm (không biết hồi đó người chăm sóc tôi, người đó làm như thế nào mà bộ ngực của tôi không phát triển được, bộ ngực của mình như những người đàn ông  hay tập tạ, tôi chỉ mặc áo thun ba lỗ dành cho nam rồi thôi).
- lúc đó cô ba nhìn tôi mỉm cười, như có vẻ hài lòng gì đó, chính tôi cũng không hiểu.
- chú Ba: em làm thằng bé hết hồn đó, thôi con lên phòng nghỉ ngơi đi.
Thế là tôi đã được thoát khỏi cái cảnh của gia tộc tôi, căn phòng của tôi rộng, có đầy đủ những thứ tôi cần, Chỉ có điều hơi khác một chút, phòng tắm không đặt trong phòng tôi, mà nó nằm ở sát bên hông tôi. Tôi nghĩ về cũng tốt, như vậy sẽ sạch sẽ hơn.
Lên phòng tôi đã chụp mất ngủ một giấc lúc nào cũng không hề hay biết
Ngày hôm sau..
Một buổi sáng đến với tôi thật nhanh chóng, nhìn đồng hồ tôi thấy chỉ mới có 5 giờ sáng, vì chưa quen giờ giấc bên này, với tôi thật khó chịu, nhưng rốt cuộc tôi cũng phải tỉnh dậy, sắp xếp hết tất cả quần áo, đồ đạc của tôi vào đúng nơi của nó.  Tôi có một bộ sưu tập xe hơi nhỏ, tôi đã để riêng hẳn vào một vali, Tôi lấy chúng từ từ và sắp xếp lên kệ, sao cho đẹp mắt nhất. Thấy mình đã sắp xếp xong mọi thứ, tôi lấy khăn tắm và quần áo đi tắm, một chiếc quần short trắng và một chiếc áo sơ mi sọc caro xanh. Đúng là tấm buổi sáng thật thoải mái.  Mang đến một sức sống mới, cho một ngày mới. Tắm xong tôi lấy laptop ra xem báo, ngày hôm nay có gì giặt gân không nhưng đáng tiếc chẳng có gì hay ho cả.
Một người giúp việc lên mờitôi xuống lầu ăn sáng cùng gia đình.
- con chào mọi người, buổi sáng tốt lành!
- con trai! hôm qua con ngủ có ngon không?
- còn chưa quen giờ bên này cha ui.
- Hì hì... rồi con sẽ quen thôi.  À đúng rồi, chú ba có việc muốn bàn với con đó.
- hả? Có nhanh quá không Chú ba? con mới về mà!
- không nhanh đâu con trai à! Con sẽ có một bất ngờ đó!
- bất ngờ??? là gì vậy Chú Ba?
- Cả nhà nhìn tôi cười. Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
-ba nói: Thôi lúc đó con sẽ biết, đừng bàn nữa con ăn sáng đi. Một tuần lễ cho con nghỉ ngơi, là con phải làm quen với thành phố rồi đi mua quần áo nữa con đem quần áo về đâu có bao nhiêu đâu.
- dạ
Thế là một tuần nữa. Tôi sẽ bắt đầu với công việc của mình. Nhưng chẳng biết mình sẽ làm gì trong công ty. Ngay cả chức vụ gì cũng không cho tôi biết. Còn nói sẽ có bất ngờ dành cho tôi nữa. Làm cho đầu tôi toàn những câu hỏi mà không có người trả lời.
- ăn sáng xong, tôi cùng anh tài xế thân thiết của cha, đi vòng quanh khắp thành phố, anh tài xế cũng vui tính kể cho tôi nghe nhiều chuyện cười.
- Cậu chủ về đây luôn hả cậu chủ?
- Hì hì... anh đừng kêu tôi là cậu chủ, tôi không quen như vậy, kêu tôi là caca được rồi. Ừ tôi đang về đây luôn. Anh tên gì?
- Hì hì... Tên tôi là Tâm.
- anh Tâm. Hì hì... cái tên nghe dễ thương. Anh bao nhiêu tuổi rồi.
- 19
- À. Vậy là phải xưng hô anh em rồi. Tôi 20.
- hì hì... Vậy xưng anh caca cho gần gũi.
- Ừ. Anh có bạn gái chưa?
- chưa caca à.
- vậy hả?
- anh caca có bạn gái chưa?
- Hì hì... chưa, ba  đang tính kiếm vợ cho tôi, mà tôi cũng không biết.
- anh caca an tâm đi, ông chủ biết tìm vợ cho con trai mình mà.
- hi vọng là thế.
- ở Sài Gòn, tối ở đây vui lắm. Cái gì cũng có hết á. Ở đây người ta ăn chơi cũng khí thế lắm, 10 giờ trở đi làm rần rần rùi.
- Vậy hả? Ở bên đó tôi không có đi chơi khuya.
- Trời, Cậu là đứa con trai đầu tiên tôi nghe câu đó đó.
- bộ con trai ở đây ăn chơi lắm hả?
- đa số là thế!
- Vậy hôm nào anh dẫn tôi đi chơi thử đi
- ok
Thế nào với tôi một ngày cũng trôi qua thật nhanh, tối mai là tôi sẽ được khám phá thú vui, của dân Sài Gòn là gì?? không biết nó như thế nào nhỉ? tôi về phòng tắm rửa, rồi lên phòng nằm nghĩ đến điều bất ngờ mà chú Ba Vàng nói dành cho tôi? Tôi không biết nó là gì? tôi suy nghĩ có khi nào là một cô gái không? Tôi không ngủ được nên xuống đầu tìm cái gì đó để uống, vô tình nghe thấy được câu chuyện của chú Ba Bà cha tôi :
- chú ba này, anh sắp xếp công việc cho caca sao rồi?
- Anh Hai yên tâm, caca sẽ là phó giám đốc trước đã.
- Vậy còn cô gái? (tôi thắc mắc cô gái nào đây)
- Hihi..? Anh Hai yên tâm, caca sẽ yêu cô gái đó thôi (tôi nhăn mặt, Chưa gặp mà là yêu, sao chúng mình tự tin thế nhỉ).
- em chắc chắn chứ? sao anh thấy lo quá!
- hihi... nó là con của chú Nun mà. Xinh đẹp, tài giỏi, rất lễ phép, nói chung là không có điểm nào đã được.
- Em điều tra kỹ chưa đó. Lỡ con bé đó ăn chơi rồi sao?
- Ờ thì... hơi ăn chơi chút, nhưng không đến nỗi. (tôi cấu mày: cái gì??? không được, phải loại bỏ con nhỏ đó ra ngay)
- Ừ Anh tin em đó
Tôi đang nghe bỗng làm cho cái lọ trên bàn bể, phát ra tiếng động lớn, tôi nhanh chân chạy lên lầu. Xem như mình không có ở đó. Cả đêm đó tôi không ngủ được. Cô ta là ai nhỉ? Xinh Đẹp, ngoan, giỏi cái đã vậy rồi còn lại thêm cái trò ăn chơi là sao? Sao đối lập quá vậy? chú ba này không tìm hiểu rõ gì hết?
............
Đêm đến....
Tôi ở trong phòng không biết lát nữa mình sẽ mặc cái gì ở đây? Mặc vest thì không phù hợp, còn quần jean áo thun, khoác một chiếc áo sơ mi màu bên ngoài chắc không đến nỗi tệ. Đi chung với đôi giày thể thao màu trắng có viền xanh. Thế là chuẩn.
Tâm đang ở đằng trước đợi tôi. Tôi nhanh lên xe.
- Wow bản quá ta!
- hì hì... vọng không làm người khác giật mình.
- anh thế nào cũng sẽ được nhiều cô để ý lắm Cho xem.
- Hì hì... Hên xui à nha.
- trong vòng không đến 30 phút, Tâm đã đưa tôi đến vũ trường, tâm kêu tôi đứng chờ, tâm đi gửi xe xe, rồi sẽ dẫn tôi vào. Tôi nhìn vào cửa thì thấy có một  cặp trai gái đang xỉn, vui cười vui vẻ với nhau. Tôi nhăn mặt. Gửi xe xong tâm dẫn tôi vào bên trong. Cần vào bên trong tiếng Nhạc càng ngày càng lớn lên cho tôi thấy khó chịu.
- tâm Tôi không vào đâu, nhạc lớn quá cứ chịu không nổi.
- trời, đã đến sau còn đòi về, thử đi không sao hết.
-ừ, thử thì thử vậy
- tâm dắt tôi vào. ngồi ở ngay quầy rượu ,tôi nhìn quanh sau thấy ai cũng nhảy một cách điên cuồng, lỗ tai tôi bắt đầu thấy giết vì âm thanh quá lớn, tâm và tôi nói chuyện với nhau thật lớn  mới nghe được chúng tôi đã nói gì.
- anh uống gì? em kêu bồi bàn nó làm cho anh.
- gì cũng được.
- vội vàng cho trai Martell X.O. anh caca nãy giờ có để ý gì không?
- hả? anh không nghe gì hết. Em nói cái gì?
- em nói anh để ý gì không?
- Có chuyện gì thế?
- cô gái mặc váy xanh nhạt, đang ngồi cùng đám bạn ở đằng gốc bên kia
- Ừ thì sao? Em quen cô ta hả?
- Không, đâu có quen. Ý em là hả Anh thấy cô thật có đẹp không?
- đó, là cơ hội cho anh đó, lại làm quen đi.
- trời!! lỡ cô ta có bạn trai rồi? sao anh đến bị đánh rồi sao
- Cô ta không có bạn trai đâu
- sao em chắc vậy
- Ừ, thì đẹp, nhưng hình như thấy cô ta không nói gì với bạn bè cô ta hết, ngồi im.
- Hì hì... bí mật. Anh đến làm quen đi.
- Tôi lập lửng một hồi: thôi thôi anh không đi đâu. Vô đây Biết nhiêu đó được rồi.
Tôi ngồi đó cũng dần quen được tiếng nhạc, ngồi khoảng 30 phút thì thấy cô gái đứng dậy, hình như cô ta say quá thì phải, đứng lên không vững, bạn bè cô ta đỡ, cô ta nhất quyết không chịu, cứ đòi đi một mình, trên tay cầm ly rượu, hình như cô ta đang đi về về phía tôi, chao đảo.  Cô ấy đi đến không để y, va vào chỗ tôi ngồi. Cô ta say khước
- oh!oh! xin lỗi anh đẹp trai tôi đi đụm chúng anh.
- Ờ không sao.
- thật là sao anh không chửi ( Hình như cô ta đang muốn gây sự với tôi)
- hơ,,, cô đâu làm gì đâu mà chửi?
- đi đụng anh đổ rượu hết lên người anh mà không phản ứng gì hết sao?
-hả? (Tôi nhìn lại thì thấy đúng như vậy, sao lúc bị đổ Tôi không biết gì hết vậy )
-haha...(cô ấy cười) Đúng Là Chàng Ngốc!
- thôi cô về đi, Tôi không muốn tranh cãi với cô.
- lúc đó bạn cô ta chạy lại: xin lỗi anh, Bạn em hôm nay nó uống nhiều quá, đôi lúc nó hay làm vậy lắm, hứng lên là uống nhiều rồi đi gây chuyện với người khác.
- À, nãy giờ tôi cứ nghĩ, bị cô bị bạn trai bỏ chứ!
- nè!tôi chưa có bạn trai nha (cô ấy phản ứng kịch liệt)
-Ờ thì không có...
- tôi mà chọn bạn trai cũng không đến lượt anh đâu.
- Tôi nhìn về phía bạn của cô ấy: đưa cô ấy về đi lát nữa cô ấy sẽ nổi điên lên đó.
Thế là cô ta được bạn đưa về nhà, rồi 15 phút sau tôi cũng về nhà. với tâm trạng thật là mắc cười, ở đâu ra một cô gái như thế chứ??? rồi tôi cũng không để ý đến chuyện đó nữa. Đi tắm sau đó nằm trên giường suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#les