chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12h30 sáng hôm sau

Jungkook mở mắt thức dậy đã không thấy ai bên cạnh, phải rồi hôm nay là thứ 5 Taehyung phải đi học, vã lại là chú cháu thì mong chờ gì ở hắn chứ. Nhớ lại tối hôm qua, Jungkook đỏ mặt, cũng tự trách tại sao lại dại dột như thế.

Định xuống giường vệ sinh cá nhân, nhưng vừa nhích hông thì cơn đau từ phía dưới dân lên khiến Jungkook điếng người, nước mắt cũng theo đó rơi.

" Oa..hức..hức..đau quá..Taehyung đang ghét sao lại mạnh bạo như vậy chứ, đau chết ông rồi...hức hức "

Cạch!

" Ơ sao vậy, sao lại khóc " Taehyung từ ngoài đi vào với khay đựng hộp giữ nhiệt và ly sữa nóng trên tay.

Thấy anh khóc hắn vội đặt khay thức ăn xuống bàn, lại giường bế anh ngồi lên đùi mình lo lắng hỏi.

" Sao lại khóc rồi, đau lắm hả" lấy tay xoa xoa hông anh tay còn lại lau nước mắt cho anh.

" Đau chứ sao lại không hả, sao cháu lại mạnh như vậy, còn hành chú đến tận khuya mới chịu ngưng, thế này làm sao mà đi được." Jungkook uất ức kể lể

" Cháu ưm.." quay lại định chửi hắn cho hả giận nhưng vừa mở miệng đã bị hắn chiếm tiện nghi, hôn tới tấp.

Một hồi sau hết hơi anh vỗ lên vai hắn ra hiệu, hắn rời môi anh, lại hôn nhẹ thêm một cái nữa mới vừa lòng.

" Hừm! Đừng xưng hô như vậy, tôi không thích" hắn khó chịu định tét mông anh nhưng lại chuyển thành xoa nhẹ, bây giờ mà tét thì có mà đau đến khóc.

" Chứ xưng hô như thế nào?" Jungkook giật mình khi tay hắn chạm mông, tưởng là bị đánh nhưng lại cảm thấy dễ chịu.

"Gọi là anh, là daddy hay là chồng cũng được đó" Tinh nghịch hôn lên chóp mũi anh một cái.

"Không được, chúng ta là người nhà mà" Anh không đồng tình đẩy vai hắn ra.

"Nhưng chúng ta không cùng huyết thống "

"Chú đã bảo không được mà" Jungkook nhích nhẹ người muốn thoát ra nhưng vì đau mông mà đành ngồi yên để hắn xoa mông cho.

"Nhưng tôi yêu em"

Jungkook mất vài giây suy nghĩ, yêu?

"Không được mà" Jungkook phiền lòng rũ mặt xuống.

"Sao lại không được" Taehyung có chút thất vọng vòng tay qua eo anh ôm lấy.

"Chúng ta đã là người một nhà, dù không cùng huyết thống, nhưng chú đã được anh chị và bố mẹ nhận nuôi, không thể phụ lòng họ. Với cả, chú đã có vợ rồi"

Nói đến đây anh lại cúi thấp đầu hơn nữa, Jungkook thấy có lỗi lắm, chính anh là người gây ra tội lớn này. Bàn tay trên cổ hắn cùng để xuống, rồi hai tay đan vào nhau, bây giờ anh có chút sợ và cũng không biết phải đối mặt thế nào nữa, nếu mọi người biết được chắc sẽ thất vọng lắm.

Taehyung im lặng, đôi mắt đen láy của hắn trầm tư nhìn vào mái đầu tròn đang rụt rè cúi xuống mà thất vọng cùng buồn bã không thôi.

Hắn đã yêu mất rồi!

"Thử nghĩ xem, hôn nhau đã hôn rồi, lăn giường cũng đã rồi. Tối qua em còn rên rỉ dưới thân tôi. Chúng ta lại không cùng huyết thống. Nói với tôi là em cũng yêu tôi đi Jungkook à!"

Taehyung một mặt tức giận xen lẫn buồn phiền nắm lấy bả vai anh.

"Không! Chú đã có vợ, càng không thể yêu cháu mình, nếu mọi người mà biết được, chúng ta sẽ không còn mặt mũi để gặp ai nữa"

Lấy hết can đảm ngước mặt lên, đôi mắt xinh đẹp của anh trào ra những hạt nước, ánh nắng mặt trời khẽ chiếu vào, khiến từng giọt lệ rơi xuống như ngọc như ngà.

Cả căn phòng rơi vào im lặng, có thể nghe cả tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc.

" Cháu cứ xem như chuyện hôm qua là chưa có đi, chúng ta...lại như bình thường. " Nói xong thì cổ họng Jungkook nghẹn lại rồi nấc lên từng tiếng.

" Ưm." Taehyung ôm mặt Jungkook lên hôn môi, nó không phải mạnh bạo cuồng nhiệt mà chỉ đơn giản là hôn môi nhẹ nhàng. Jungkook vòng tay qua ôm cô hắn đáp trả.

" Tôi không quan tâm điều đó, Jungkook em nói dối, rõ là có yêu tôi, hãy nhớ này Jungkook, tôi sẽ không để em đi dễ dàng như thế. " Taehyung dữ tợn quát lên, vòng tay hắn trên eo anh lại siết chặt.

"Nếu em sợ điều gì, tôi sẽ cùng em đối mặt với thứ đó, được không Jungkook, tôi không thể thiếu em. Jungkook à, tôi yêu em mất rồi" Dứt lời hắn vùi đầu vào vai anh nhắm mắt lại.

"Taehyung..." Jungkook đau lòng không thôi, tim anh thắt lại. Giữ con tim và lý trí, anh phải lựa chọn thế nào mới đúng đây.

"Nói đi, hãy nói là em cũng yêu tôi, tôi lập tức cùng em trải qua bất kể là điều gì. Đi mà Jungkook, Jungkook a"

Jungkook anh đã thua cuộc trước sự chân thành của hắn. Anh ôm mặt Taehyung lên nhìn ngắm, đôi mắt anh đã nói lên hết rồi.

Jungkook không kiềm nén được nữa mà hôn lấy hắn, nước mắt của sự hạnh phúc cũng rơi xuống. Anh quyết định sẽ tin tưởng giao phó mình cho hắn.

Anh thừa nhận mình yêu Taehyung.

Dứt ra khỏi nụ hôn sâu. Taehyung chỉ chăm chú vào mỗi mình anh, mặc kệ những thứ xung quanh.

"Đồng ý nha Jungkook, đồng ý yêu tôi"

Anh ôm cổ hắn mỉm cười gật đầu.

Sung sướng không tả xiết hắn ôm chặt lấy anh, Jungkook yêu chết cái cảm giác hạnh phúc này.

"Jungkook, tôi muốn đổi xưng hô!!"

"Em biết rồi..Taehyungie" ngại đỏ hết mặt anh rồi.

"Tôi yêu em" hôn nhẹ lên mí mắt anh cưng chiều.

"Yêu anh" hạnh phúc ôm lấy hắn, từ giây phút này có lẽ anh sẽ có hắn cùng đối mặt với mọi lời nói hay mọi chỉ trích.

"Cảm ơn em nhiều lắm"

Jungkook ngại ngùng úp mặt vào cổ hắn nhủi nhủi như con nít.

" Em đáng yêu quá, vệ sinh cá nhân rồi ra ăn súp, ngụi hết thì không ngon đâu " hắn ôn nhu xoa nhẹ lưng Jungkook rồi đặt anh sang một bên, xuống giường định lấy súp ra thì đằng sau Jungkook kéo vạt áo hắn lại. Hắn quay ra sau thì thấy anh dang hai tay ra, mắt long lanh.

" Bế " Đôi mắt long lanh đọng nước chớp chớp.

" Bên dưới đau lắm đi không nổi đâu "

Hắn bật cười thành tiếng, đưa tay cưng nựng gò má mềm mềm rồi bế Jungkook như công chúa vào phòng tắm.

Taehyung đặt Jungkook ngồi lên thành bồn rửa mặt, lấy sữa rửa mặt, rửa mặt cho anh, sau đó lấy một lượng kem đánh răng vừa đủ cho lên bàn chải rồi đánh răng cho Jungkook luôn, anh chỉ việc ôm cổ hắn hưởng thụ còn lại hắn lo. Xong xuôi bế anh ra ngoài đặt xuống ghế bông mềm mại, mở hộp giữ nhiệt ra lấy muỗng múc súp lên thổi rồi đút anh ăn.

" Ngon không, tôi đã dành với giúp việc lắm mới được nấu cho em đó " hắn trông chờ.

" Ngon lắm " Jungkook mỉm cười hài lòng, còn gì sướng hơn được người yêu chăm tận tình như thế.

" Gọi là ông xã đi tôi sẽ nấu cho em ăn thường xuyên " Taehyung dỡ giọng đòi hỏi.

"Gì chứ, chúng ta mới chỉ.."

"Đi mà bé yêu" Taehyung bĩu môi cắt ngang lời anh.

Jungkook bất lực.

" Ông xã "

" Ngoan "

" Taehyungie đã ăn chưa " Jungkook thấy hắn chỉ lo cho mình, không biết đã ăn uống gì chưa.

" Tôi mới nấu xong là đem lên cho em liền chưa ăn gì hết " vừa nói vừa chăm chú thổi súp cho anh

Lời nói đó thành công khiến tâm can anh rung động.

Dành hộp súp với muỗng trên tay hắn. Múc một ít lên thổi rồi đưa trước mặt hắn.

" Nói a đi "

" aa " Jungkook đút hắn ăn súp. Hai người vui vẻ trải qua buổi sáng ấm áp với nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro